Chap 6: Câu chuyện của ngày chủ nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Trong truyện Sun và Nuea là 2 người cùng tuổi  khác với trên phim là anh em nhé.

Chiều hôm sau.

"Sun, Ay Sun. Dậy chưa mày. Mở cửa chút đi." Tiếng gõ cửa của Put vang lên. Tôi nghe được cũng đứng dậy đi mở cửa .
"Có gì không mày?" Tôi đi tới mở cửa trước khi đi vào tiếp tục ngủ.
"Ay Sun, đi tăm , có hẹn nhé. Ngày hôm nay cần đi nói chuyện về việc dạy kèm." Put nói xong ,tôi cũng nói gạt đi.
"Hủy được không? Tao không muốn dạy nữa, muốn ngủ hơn. Tao có cách của tao , không muốn tiền của mày nữa." Tôi nói gạt đi trước khi ngủ tiếp.
"Không được, đừng có tùy tiện. Làm thế này tao mất mặt nhé mày. Đi ngay bây giờ, nhanh." Put vẫn còn giục tôi.
"Không đi, không muốn dạy." Tôi lẩm bẩm.
"Nếu mày không đi tao sẽ gọi cho bố mày. Kể chuyện mày lại đi cá độ bóng đá. Mày chắc chắn sẽ bị đấm." Tôi nghe được những lời đó và nghĩ đến bố tôi lập tức hai mắt sáng lên , quay lại nói chuyện với Put.
"Đừng nhé Put. Mày muốn cho tao chết phải không? Đi cũng được . Không cần phải mang bố tao ra dọa." Tôi liền đứng lên đi tăm .
"Cũng chỉ nói vậy, có dọa đâu."

Một lúc sau.

"Sun, mặc cái gì vậy mày." Put hỏi trong khi tôi nhặt áo thun lên để mặc
"Áo thun này." Tôi trả lời.
"Không được. Kiểu này nó không đáng tin. Mày biết không là trong công việc này học sinh của mày là con của thượng đế đó. Sẽ rất khó bán thứ gì đó để cậu ấy mua. Thấy mày trong tình trạng này chẳng ai muốn học nữa. Nó không đáng tin ." Put nói.
"Au...không liên quan đến nhau . Tao sẽ mặc như thế này. Nó ảnh hưởng đến việc học như thế nào chứ?" Tôi tranh cãi.
"Hơi! Này mày không biết chuyện gì à. Trong hoàn cảnh này, hình tượng cần ưu tiên trước. Thay đồ ngay đi." Put vẫn còn đưa thêm lí do có phải trang điểm thêm không.
"Ờ ,ờ... Mẹ nó, thật lắm chuyện." Tôi chán nản nói với người trước mặt trước khi đi lấy chiếc áo sơ mi đã lâu không mặc.
"Dừng lại. Thằng Sun chết tiệt, đừng mặc kiểu này, để tao." Put với tới trước khi lấy chiếc áo sơ mi đi ủi cho tôi. Thấy vậy tôi chỉ đứng đó cười.
"Ờ, ờ . Ủi cũng được . Nó có cần phải đến như vậy không, chỉ là đi dạy kèm tiếng anh cho sinh viên thôi mà. " Tôi hỏi.
"Ờ. Biết thế. Cầm lấy rồi mặc vào là có thể đi ngay."

Tại Condo sang trọng ở trung tâm thành phố.

"Hơi! Ay Put , nói chuyện công việc thôi có cần phải xa xỉ thế này không." Tôi hỏi. Bởi vì Condo nơi tôi đến khá sang trọng, có lẽ là nơi ở của con thượng đế thật.😳😳😳
"Thế nào! Tin tao chưa. Là cần mặc thật đẹp ấy." Put nói. Bây giờ thì tôi tin rồi.
Một lúc sau trong khi tôi với Put đang ngồi đợi ở sảnh dưới cùng của Condo, giọng của một người con trai vang lên .
"Put, đợi lâu không ạ." Âm thanh quen thuộc vang lên. Khi tôi quay qua theo hướng phát ra âm thanh đó , tôi phát hiện ra người mà tôi dạy kèm chính là thằng nhóc có khuôn mặt đẹp lái xe ô tô sang trọng làm bắn bùn lên người tôi, là thằng nhóc giành quyển sách cuối cùng mà tôi muốn mượn tại thư viện, và cũng là đứa đã nôn vào người tôi vào đêm qua. Tôi vẫn thấy được vết bầm do cú đấm của tôi tối hôm qua. Thật đáng bị như vậy mà.
"Lại là mày à?" Không đợi Put trả lời lại, tôi nhấn mạnh luôn.
"Cậu!." Đối phương cũng hét lên.
"Sun , cái gì với mày vậy. Biết Nưa hả? Vậy cũng tốt , dễ dàng hơn rồi." Put không hiểu chuyện gì nói lên.
"Này là học sinh của mày à? Thằng này ,tao không dạy. Tao về nhé." Tôi nói xong cũng chuẩn bị đi ngay. Put nghe được cũng giật mình vội vàng bịt miệng tôi kéo ra xa.
"Nuea. Đợi tôi nhé , xin đi nói chuyện với bạn chút." Put kéo tôi ra xa. Thằng nhóc mặt đẹp trai nghe được chỉ nhìn theo.

Trong nhà vệ sinh.

"Bỏ tao ra , Ay Put. Ngạt thở rồi. Tại sao mày kéo tao đến đây?" Tôi hỏi cùng với việc thở hổn hển.
"Ay Sun , này nó là chuyện gì nữa vậy? Tại sao thấy mặt thằng Nuea rồi không dạy ." Put hỏi.
"Tao không thích mặt nó nên không muốn dạy. Nó từng kiếm chuyện với tao." Tôi nói với đối phương.
"Chết tiệt, không được nhé Sun. Nhận việc rồi, thằng Nuea nó có nhiều tiền, nó là người nổi tiếng . Người theo dõi nó hơn một nửa trường, nếu nó không vừa ý tao. Thì chắc chắc thảm nhé, cuộc đời tao nó tệ hơn khi nhận công việc này, nhưng việc này nó trả tiền công nhiền hơn bất cứ ai. Không thể phủ nhận được." Put nói.
"Không phải vấn đề của tao. Để tao trả lại tiền cho mày. Rồi mày lấy tiền trả cho nó sau đó thì kết thúc." Tôi nói.
"Điều đó chính là vấn đề. Tao tiêu gần hết tiền rồi." Put nói ra sự thật.
"Vậy mày tự chịu đi . Tao đi nhé." Tôi nói gạt đi , chuẩn bị đi ra khỏi nhà vệ sinh. Put bắt đầu drama.
"Ai đã nói người sinh ngày chủ nhật yêu bạn bè của họ nhất? Phải không vậy? Không thấy thật chút nào cả. Nhỏ mọn, có cái gì tao cũng giúp đỡ, đến khi bạn gặp khó khăn lại không giúp . Thật thất vọng quá đi."
Put còn làm thêm hành động thất vọng. Cách này của Put lần nào cũng làm cho tôi mềm lòng.
"Đủ rồi , không cần kéo xuống, tao rầu lắm rồi. Dạy cũng được. Nhưng tao xin thêm phí dạy. " Tôi bối rối.
"Được chứ, nhưng đợi mấy hôm nữa nhé. Để người khác trả tiền trước đã." Put thay đổi nét mặt vui vẻ sau đó cười với tôi.

Không lâu sau đó Put với tôi cùng đi ra ngoài.

"Nuea, xin lỗi nhé. Ờ ! Đây là Sun, người sẽ đến dạy kèm cậu nhé." Put chào hỏi người đang ngồi đợi trên sofa.
"Bạn cậu à. Có thể dạy được không? Có vẻ đang rất tức giận này." Nó nói với vẻ mặt rây bình tĩnh. Còn tôi thì nắm chặt tay , lòng thầm sôi lên.
"Được chứ. Sun giỏi lắm nhé. Đạt điểm A tất cả các môn. Tốt nhất của ngành rồi. Cậu chắc chắn không thất vọng đâu." Put vẫn còn đang ca ngợi. Tôi với thằng nhóc ngồi uống nước.
"Vậy nếu tôi không muốn bạn cậu dạy, cậu sẽ làm như thế nào?." Thằng chết tiệt khiêu khích cái gì vậy chứ.
"Hả! Tại sao vậy." Put hỏi ngay. Nghe được tôi đã phải cố gắng ngồi đếm từ 1 đến 1 triệu để bản thân bình tĩnh.
"Bạn cậu thật nóng tính. Tôi không thích hành động đó lắm , khi đấm tôi tối qua. Tôi vẫn chưa nghĩ xem nên tính như thế nào." Nhận thấy đối phương vẫn nói kiểu lạnh lùng như vậy. Tôi khó chịu nói ra.
"Nếu không phải mày nôn vào tao trước thì tao có đấm mày không hả? Put ,tao không dạy nữa." Tôi nói với giọng khó chịu.
"Ay Sun, bình tĩnh." Put kéo áo tôi kèm theo nói giọng nhẹ nhàng.
"Không dậy , vậy trả lại toàn bộ số tiền." Đối phương ngồi nói lạnh lùng.
"Sun, in đi, không cần nói nữa, tao tự lo." Put quay lại nhìn mặt tôi , bắt tôi phải dừng lại , sau đó Put cười với người trước mặt.
"Là về việc dạy. Tôi đảm bảo là bạn tôi chắc chắn không làm những hành động không tốt với bạn trong quá trình dạy. Nếu nó làm không tốt tôi sẽ trả lại tiền cho bạn." Put cố gắng thuyết phục.
"Sự thật phải đến khi bạn cậu có lẽ làm không được mới trả lại tiền . Hay nói cách khác là cậu không hoàn lại tiền được bởi vì đã tiêu hết rồi phải không?" Thằng nhóc trước mặt nói như biết hết mọi chuyện.
"Ờ..." Put lắp bắp.
"Vậy để xem , thực sự tôi chẳng tin tưởng bao nhiêu. Nhưng nếu bạn cậu cư xử không tốt với tôi , tôi chắc chắn yêu cầu hoàn lại tiền và nếu cậu không trả lại tôi sẽ đăng nó cho người khác biết . Cậu biết đúng không ,có bao nhiêu người theo dõi tôi và cuộc sống của cậu sẽ như thế nào phải không." Put cúi gằm mặt xuống .
"Chắc chắn không có chuyện đó . Phải không Sun?." Put kéo áo tôi kèm với gật đầu với tôi. Tôi không có lựa chọn khác , miễn cưỡng trả lời.
"Uhm." Tôi trả lời lại trước khi quay mặt đi.
"Tốt . Vậy bắt đầu được rồi." Nuea nói tóm tắt.

Một lúc sau.

"Sun. Cảm ơn nhiều nhé mày. Tao đi trước nhé. Có dạy thì mày nói chuyện với nó bình tĩnh nhé. Nếu mày và tao không muốn chết đói , rồi bị mọi người tấn công, thì bản thân làm tốt vào nhé. Baby , đợi tới cuối tháng tao trả hết cho mày. Mày sẽ có tiền để trả tiền phòng cùng với mua vé concert." Mẹ nó , Put rất giỏi thả thính.
"Miệng tốt nha mày, ăn đấm không? Mang rắc rối cho tao." Tôi thầm chửi thằng bạn. Không lâu sau Put cũng bỏ lại tôi ngồi với thằng Nuea , người nổi tiếng của trường.
"Cho dạy cái gì? Nói đi để còn chuẩn bị cho tốt." Tôi hỏi Nuea.
"Uhm , là tháng sau có một công ty logistics lớn đến chọn người trẻ tuổi đi thực tập. Tôi muốn thông qua nên cần người đến dạy kèm tiếng Anh . Về các cuộc phỏng vấn và thuyết trình việc làm." Người có mái tóc màu xám trước mặt nói ra.
"Ờ. Chỉ vậy thôi phải không. Vậy gặp lại vào ngày mai." Tôi nói ngắn gọn trước khi đứng lên.
"Được rồi . Đến đúng giờ nhé. Đừng đến muộn , tôi không thích. Một điều nữa, thời gian dạy nói chuyện tử tế . Đừng dùng mày tao. Tôi không thích." Nuea kết thúc trước khi rời đi. Tôi nắm chặt tay, tức giận với thằng có khuôn mặt đẹp trai này.


Ngày hôm sau, cùng thời gian đó.

Tôi đến đợi thằng nhóc thượng đế ở dưới Condo của nó cùng với tập tài liệu dày. Tối qua tôi không ngủ được vì mất khá nhiều thời gian tìm thông tin . Không lâu sau học sinh của tôi cũng đến ,trong bộ trang phục mát mẻ. Tôi nhìn lại bản thân tôi, giống như bầu trời với vực thẳm vậy. Nhưng dù nó là gì thì tôi đến với vai trò là người dạy học.
"Thầy Sun, đợi tôi lâu chưa?" Nuea chào hỏi tôi với tư cách là giáo viên. Kính trọng giáo viên tốt quá cũng là cách để nói chuyện với nhau lâu hơn.
"Lâu. Nói người khác đúng giờ , bản thân đúng giờ quá." Tôi khiêu khích lại.
"Ờ, ờ . Để trả phí cho việc làm mất thời gian đó. Giờ đi được chưa." Đối phương vẫn hỏi.
"Đi đâu?." Tôi hỏi lại.
"Đi dạy tại phòng của tôi. Chúng ta sẽ học tại đó." Nuea trả lời.
"Học ở đây cũng được . Tại sao phải về phòng?." Tôi hỏi.
"Muốn ngồi học thoải mái ạ. Ở dưới này nóng." Nóng như này cũng quá thoải mái rồi , tôi thầm cãi lại trong lòng.

Tại phòng của Nuea.

Sau khi tôi đi vào trong phòng, tôi đã giật mình. Chết tiệt, phòng nó quá tuyệt vời để ở rồi , cái gì là xa xỉ chính là nó đó. Mẹ nó, Nuea ,tên quá phù hợp thằng chó. Trong khi tôi mải mê với căn phòng sang trong thì tiếng của chủ nhân căn phòng vang lên.
"Thoải mái nhé ngài Khru, uống gì không?." Nuea hỏi.
"Xin rượu có được không?" Tôi phấn khích hỏi đối phương.
"Có nhé, nhiều loại lắm. Bạn thích loại nào, đến từ đất nước nào.?" Chết tiệt tao cũng chỉ nói vậy thôi.
"Không cần, đùa thôi . Bắt đầu học được chưa. Tao... Ờ . Chúng ta không có nhiều thời gian đâu." Tôi nói ngay . Muốn hết thời gian dạy thật nhanh, bởi vì không muốn ở phòng này với người trước mặt lâu hơn. Ngoài ra không thuận miệng khi nói tôi với cậu.
"Được, được . Đến ngồi ghế trước đi ạ " Chủ nhân của căn phòng nói không chần chừ. Tôi đi đến ngồi xuống ghế.
"A!. Tập tài liệu này tôi thu thập được , nhưng trước tiên cậu cần làm kiểm tra trước. " Tôi đưa tài liệu đã photo cho người trước mặt.
"Tại sao cầm đến. Có file không ạ? Muốn làm trên Ipad của mình. Không thích cầm nhiều giấy. Hay mất." Tôi hít một hơi thật sâu, không Iphone Ipad chỉ có giấy thôi, sau đó quay lại trả lời một cách lịch sự.
"Không có . Làm trong giấy cũng tốt. Cứ làm trước đi." Tôi bắt đầu khó chịu.
"Khru Sun, nói tử tế ạ, hứa rồi." Nuea cố gắng nhắc nhở. Lịch sự cái khỉ gì của mày.
"Khrap , ngài Nuea, tôi không có nick ạ. Nếu tôi giàu có tôi có lẽ không được nhận công việc này đâu đúng không?." Tôi khiêu khích người trước mặt.
"Tôi không có ý đó. Đợi chút ạ." Người trước mặt biến mất một lúc trước khi quay lại với 2 cái ipad trên tay rồi đưa cho tôi.
"Cái gì ." Tôi hỏi ngay.
"Cậu cầm đi. Dùng để chuẩn bị cho việc dạy. Rồi manh đế để dạy tôi. Tiện hơn , không cần mang giấy đi theo nữa." Giàu có thật nha mày.
"Không cầm, không dùng ." Tôi không dễ dàng nhận của người khác, phải có lòng tự trọng.
"Cần dùng, cầm lấy dùng đi ạ. Không phải cho, tôi làm kiểu này với tất cả người đến dạy kèm. Dạy xong thì trả lại ." Đối phương vẫn cương quyết. Thật tốt khi sinh ra là người có tiền, sẽ biết tiêu sao cho bản thân thoải mái.
"Ờ , ờ . Đặt ở đó đi. Nhưng làm bài kiểm tra được chưa? Dành thời gian để suy nghĩ thêm nhiều hơn nhé." Tôi nhắc nhở đối phương như nói cho biết là thời gian của tôi có phí.
"Bao nhiêu. Tôi trả thêm được . Xin lỗi khi đã làm mất thời gian ."
"Tại sao cứ thích lấy tiền ra để giải quyết vậy. Người khác tuy không có tiền nhưng họ có danh dự nhé."
"Hơi! Tôi không phải có ý đó. Chỉ sợ là làm phiền cậu thôi. " Thằng nhóc cúi đầu nói.
"Tốt. Vậy nếu quá giờ ,muốn dạy hoặc làm cái gì không ở trong thỏa thuận thì tôi sẽ nghĩ thêm . Ok không?." Tôi nói thật với đối phương. Muốn giàu có tốt nhất phải chuẩn bị nội quy tính phí.
"Như vậy , nếu cậu nói không tử tế hoặc làm cho tôi cảm thấy khó chịu thì tôi không trả tiền. Nhưng cậu vẫn phải dạy thêm, thêm thời gian nữa. Thỏa thuận không?." Đối phương đưa ra đề nghị.
"Cũng được, nhưng bắt đầu học được chưa? Nên có kỉ luật một chút." Tôi cảnh cáo người trước mặt.
"Khrap, ngài Khru hung dữ."
Không lâu sau đó, học sinh của tôi cũng làm bài kiểm tra trước khi tan học, cả phần viết và phần nghe.
"Nè, để kiểm tra trước." Tôi nói với đối phương rồi đi kiểm tra lại bài làm. Mẹ khiếp , phải có đam mê nhưng thằng nhóc này không có đam mê học. Thằng nhóc nghĩ bản thân làm tốt.
"Sai nhiều lắm nhé." Tôi phàn nàn với giọng nhẹ nhàng.
"Cái gì cơ? Đâu? Xem với. Đánh dấu đúng hay không vậy. Cậu trêu tôi hay gì." Người trước mặt đưa mặt lại gần đến kiểm tra xem. Tôi không cẩn thận ngẩng mặt lên làm cho mũi của mình chạm vào mũi của người trước mặt. Như bị sốc điện nhẹ, tôi giật mình ,lúng túng và né ra.
"Hơi! Ay Nuea , đưa mặt lại gần làm cái éo gì vậy." Tôi vô tình nói không tử tế , trước khi chú ý đến thì bản thân tôi tim đang đập rất nhanh , nó gần như không thể kiểm soát nổi.
"Ờ. Xin lỗi , xin lỗi...Đánh dấu tiếp , đánh dấu tiếp ... Nếu kiểm tra xong nói điểm cho." Đối phương lùi lại rồi ngòi xuống. Tôi cảm thấy hơi lạ, mồ hôi bắt đầu chảy, nhịp tim cũng cảm thấy lạ , trước khi xin người trước mặt đi vào nhà vệ sinh.
"Nè Nuea , nhà vệ sinh ở đâu vây? Xin đi nhà vệ sinh một chút." Tôi hỏi ngay với hành động lo lắng, bởi vì  cảm giác không thoải mái khi đối phương chạm vào mình .
"Bên tay trái " Đối phương nói , tôi không đợi thêm đi ngay vào nhà vệ sinh lớn để rửa mặt . Mặt nóng bừng ,cảm xúc của bản thân vẫn không hiểu tại sao.
Tôi đi ra từ nhà về sinh thì thấy chủ nhân của căn phòng ngồi chơi game trên điện thoại .
"Dạy tiếp được chưa?" Đối phương giục.
"Được , được ." Tôi từ từ ngồi xuống và đưa tờ giấy cho người trước mặt .
"Không khỏe sao?." Người trước mặt nói chưa hết câu đã đặt tay lên trán tôi. Tôi giật mình trước khi vô tình mắng đối phương.
"Chết tiệt. Mày tại sao lại chạm vào tao, tao không bị gì cả ." Tôi hét lên.
"Nói thôi không được à. " Tại mày đó.
"Giật mình nên quên mất. Mày... Cậu cũng đừng lại gần nếu không muốn bị mắng." Tôi cảnh cáo người trước mặt.
"Ok, được ạ. Nhưng dạy được chưa ạ?." Nuea hỏi.
"Ờ ,ờ . Đây là điểm số, cậu hỏng phần nghe và phần từ mới. Vì vậy cần học thêm từ mới trước , dần dần sẽ học phần thuyết trình." Tôi nói.
"Được , vậy dạy từ mới trước đi." Người cao trước mặt đề nghị.
"A!. Thử đọc cái này xem, nếu sai để sửa cho." Tôi đưa ra từ cần đọc với người trước mặt.
"Bắt đầu đi."
"Đọc đi."
"Upstream : ắp sạ tim."
"Cũng được. Nhưng cần tập trung thêm chút nữa.Từ này có nghĩa là thượng nguồn. Đọc từ tiếp theo đi."
"Transportation : than sạ pọt tê chăn."
"Gần đúng rồi. Nói theo nhé : Transportation nhấn mạnh từ này một chút. Trừ này nghĩa là cái gì?." Tôi hỏi.
"Vận chuyển. Quá dễ." Ơ , dễ cái chết tiệt , tôi thầm phàn nàn trong lòng.
"Từ tiếp theo nhé, này nghĩa là 'mua sắm'. Thử đọc đi."
"Procurement: prô khiêu mênt."
"Gần đúng rồi . Đọc theo nhé : Procurement."
"Đọc kiểu Thái không được à?. Tại sao phải nhấn mạnh từ đó quá vậy." Au! Thằng này tao không phải chủ nhân của tiếng đó là sao tao biết.
"Đọc kiểu Thái một thời gian dài tôi cũng từng nghĩ như vậy và nghĩ là nó đúng. Nhưng khi nghe từ này ở nơi khác thì tôi lại không hiểu. Đây là lý do tại sao chúng ta nghe người bản địa nói sẽ không hiểu . Bởi vì những người khác nhau có những kí hiệu khác nhau . Hiểu không?." Tôi dạy vậy không biết đối phương có hiểu hay không.
"Đã hiểu, thầy Sun, chán rồi, đói , nghỉ trước được không?" Học sinh của tôi đang thay đổi chế độ.
"Sắp xong rồi. Học xong cậu có thể đi ăn." Tôi nói với người trước mặt. Nhưng chưa hết câu thì âm thanh rung chuông vang lên. Chủ nhân của căn phòng với mái tóc màu xám đứng lên ra mở cửa.
"Này tiền đồ ăn .Cảm ơn ạ." Nuea đi tới mở cửa , trước khi nhận túi đồ ăn , mà bản thân tôi không chắc là nó đi gọi đặt lúc nào?.
"Thầy Sun đến ăn cùng đi." Người trước mặt đưa hộp cơm trong tay cho tôi.
"Không ăn, ăn trước đi, không đói. Gần xong rồi, đến học cho xong đã được không? Đến giờ chúng ta tiếp tục lại rồi." Tôi nói với người trước mặt, bởi vì nhìn đồng hồ cũng gần hết thời gian dạy của ngày hôm nay rồi.
"Không , đến ăn trước đi, học không biết cái gì nữa rồi. Tôi xin thêm thời gian ." Nuea lấy tiền ra dụ tôi. Đây được gọi là tốn kém á.
"Xin thêm thời gian, tôi nghĩ 500 nửa tiếng, trả tiền mặt." Tôi trêu chọc nói với người trước mặt . Bởi vì không nghĩ là sẽ có người điên mà thực sự làm như vậy.
"Được . Vậy tôi sẽ trả thêm 1000, nhưng cậu phải đến ăn cùng tôi ." Hơi!!! Bị điên thật rồi. Được thôi, 1000 đã nằm trong tay tao. Tôi cười ngọt trong lòng.
"Đến lấy cơm đi." Tôi kéo lấy hộp cơm trong túi , mở  ra ăn. Bởi vì thực sự tôi cũng đang đói. Nhưng khi thấy cơm trước mặt là miếng bít tết lớn cùng với nhiều rau xanh ở trong hộp thì tôi chết lặng. Tôi cố gắng ăn , đặc biệt là thịt còn rau để ở một bên hộp. Không lâu sau Nuea cũng để ý thấy.
"Không ăn rau à?"
"Ừm. Không thích ."
"Vậy tôi xin được không?." Hả, không được, không được. Bất cứ ai cũng không được ,nếu người đó không phải bạn bè hoặc người quen biết.
"Không được, không thích cho người khác ăn cùng." Tôi trả lời.
"Tôi không được ạ. Thích ăn rau lắm." Chủ nhân của căn phòng nói xong cũng đưa thìa đến gần đĩa của tôi. Tôi giật mình kéo đĩa cơm lại. Nó với tôi chiến đấu một lúc. Cho đến khi miếng bít tết rơi vào áo sơ mi của tôi. Nuea và tôi ngồi im lặng há hốc miệng.
"Ay Nuea, mày làm tao bẩn nữa rồi." Tôi chửi rủa còn đối phương vội vàng xin lỗi.
"Sun, xin lỗi. Có sao không?."
"Mày còn hỏi tao được nữa hả. Không thấy sao." Giọng tôi đầy kích động với người trước mặt.
"Đi rửa trước đi. Để tôi lấy đồ đến cho thay." Người tóc xám trước mặt nhận trách nhiệm , còn tôi nắm chặt tay cố gắng đếm nhẩm trong lòng để bình tĩnh lại trước khi đi rửa.

Một lúc sau.

"Bạn sao rồi, mặc được không ? Áo của tôi á." Nuea hỏi.
"Cũng thấy là mặc có được hay không mà." Tôi quay sang nhìn mạnh mẽ vào đối phương. Bộ đồ đối phương đưa cho có vẻ hơi chật.
"Ờ. Xin lỗi lần nữa nhé. Sun , áo của cập đang giặt . Đợi chút nữa xong có thể mặc được."
"Hết thời gian rồi, không dạy nữa. Trả 1000 đi." Tôi đòi lời hứa từ đối phương.
"Cậu không nói vì nhớ được phải không? Bữa ăn đó." Lừa đảo phải không mày.
"Đừng lừa đảo." Giọng tôi đầy kích động.
"Cũng được." Nuea đưa tiền cho tôi. Tôi kéo bản thân lên trước khi nhặt túi rồi từ phòng đối phương đi về.

Hết chap 6.

P/s: có điều muốn thông báo là sắp tới có lẽ truyện sẽ ra chậm chút có thể 2 tuần mới ra chap mới. Lý do là bộ truyện sao dưới nước đã về rồi . Nên sẽ đi cả 2 cùng lúc luôn ạ. Có một mình thui nên nó sẽ hơi lâu xíu. Nhưng tin vui là sẽ đọc đc cả 2 quyển cùng lúc.🤟🤟🤟

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro