Chương 21:Nói dối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 21: Nói dối

Hỉ Thước bật cười, “…Văn ca, Vũ ca thích hắn cũng là chuyện tốt.”

“Tốt cái gì mà tốt?” Chân Thập Nương liếc nàng một cái, chuyển chủ đề, “hôm nay ngươi cùng với Thu Cúc ở đây đi, Thu Cúc chưa từng hầu hạ qua người nào, nhỡ nửa đêm hắn tỉnh giấc gọi người, ngươi ở đây cũng ổn thỏa hơn.”

“Nô tì đã nói với Trường Hà rồi, đêm nay ở đây.”

Lại nói chuyện một lúc, nghe tiếng Trầm Chung Khánh rửa mặt xong đang đến đông phòng, Chân Thập Nương mới lặng lẽ ra cửa.

  Thu Cúc cùng Giản Văn, Giản Vũ đang lấy hòn đá nhỏ trên mặt đất vẽ trên mặt đất chơi trò chơi, thấy Chân Thập Nương ôm chăn đệm đi vào, vội vàng đứng dậy ra đón, “…Thảo nào hôm nay nô tì vừa nhìn tướng quân đã thấy quen mắt, hóa ra hắn là…” Lời còn chưa dứt, liền bị Chân Thập Nương cắt ngang, nàng tủm tỉm cười nhìn Giản Văn, Giản Vũ, “Văn ca, Vũ ca chơi gì vậy?”

“Nương! Nương!” hoàn toàn không chú ý đến lời nói suýt nữa thốt ra của Thu Cúc, nhìn thấy Chân Thập Nương, Giản Văn Giản Vũ nhảy lên nhào đầu về phía trước, “Chúng ta đang chơi trâu nghẹt thở (Chính là trò Kill Cattle, nhưng ta không biết dịch qua tiếng việt thế nào, mọi người thông cảm @@)…” Giản Vũ cướp lời, “ta vừa làm ca ca ngột (ngột ngạt, không thể hít thở) chết rồi!”

Nghe thấy lời nói không chút khiêng kỵ của lũ trẻ này, Chân Thập Nương dở khóc dở cười, sửa lại, “Là ngươi ép con trâu của ca ca ngột chết rồi.”

Trâu nghẹt thở chính là vẽ trên đất một cái chữ “khu” (区) làm bàn cờ, lại tại chữ “khu”, ở bên phải chữ “Khu” kẻ một gạch đóng lại, lúc đi cờ quyết không thể đi qua khoảng trống, hai bên tất cả hai đầu hai hòn đá, gọi là trâu.

Trên bàn cờ tổng cộng có năm giao điểm, quân cờ chính điểm có bốn quân, vì vậy mỗi người mỗi lần chỉ có thể di chuyển một vị trí. Hơn nữa bắt buộc phải đi qua giao lộ, nhìn thì đơn giản, nhưng chơi cũng khá hao tổn đầu óc. Trâu nghẹt thở cũng dùng mục đích chỉ để ăn đối phương, mà là “dồn ép” đối phương mà thắng. Trong quá trinh hai người luôn phiên di chuyển, khi nào toàn bộ quân cờ của đối phương bị cờ của đối phương cách chặn hết mọi đường đi, như vậy khi hết đường coi như là thua.

Những trò chơi này đều là Chân Thập Nương kiếp trước chơi qua, bao gồm cả cờ caro, tuy đơn giản, lại khai phá trí óc trẻ nhỏ, vì vậy, lúc nàng rảnh thì chơi đùa cùng Giản Văn, Giản Vũ.

Nghe lời Chân Thập Nương nói, Giản Vũ liền lè lưỡi Giản Văn, lớn tiếng reo,  “ta thắng  sáu ván!”

“Ta thắng bốn ván.” Giản Văn cũng không chịu thua.

Đã chơi được mười ván. Xem ra hai hài tử này đã đợi nàng lâu rồi, lại không ầm ĩ đòi lên phòng trước, cũng thật khó cho bạn hắn rồi, Chân Thập Nương xoa đầu hai nhi tử, “các ngươi thật giỏi.” Chuyển chủ đề, “Sao không nghe lời nương nói, ở trong nhà Hỉ Thước cô cô.”

Giản Văn, Giản Vũ cười hì hì, “…Chúng ta muốn nghe nương kể chuyện Tôn Ngộ Không đánh Bạch Cốt Tinh!” truy hỏi, “Đường Tăng có bị ăn thịt không?”

Không giống hiện đại, máy tính, internet, có đủ các loại trò chơi, cổ đại hầu như không có gì giải trí. Lúc đêm dài mất ngủ, Chân Thập Nương thường kể chuyện cho bọn chúng, những truyện cổ tích trong trí nhớ đều kể mấy lần rồi. Mấy ngày này bắt đầu kể Tây Du Ký truyện, mỗi ngày một đoạn, chỗ không nhớ thì nói bừa, hai tiểu gia hỏa nghe cũng nghiện.

“Thật sự muốn biết Đường Tăng có bị thịt hay không?” Chân Thập Nương cười hỏi.

Giản Văn, Giản Vũ ra sức gật đầu.

“Vậy kể xong rồi, thì sớm ngày mai các ngươi phải sang nhà Hỉ Thước cô cô trốn.” Chân Thập Nương thừa cơ nói.

“Nương yên tâm, chúng ta đều nói với cô phụ rồi, sáng sớm mai hắn sẽ ở cửa sau đón chúng ta.” Chân Thập Nương chưa bao giờ dọa người, hôm nay lại nói chuyện nghiêm túc như vậy, trong tâm Giản Văn, Giản Vũ sợ rời xa mẫu thân.

“Ân…” Chân Thập Nương gần đâu, quay đầu phân phó Thu Cúc vừa trải chăn đệm xong, “Ngươi về đi.”

“Nô tì hầu hạ Văn ca, Vũ ca rửa mặt trước…”

“không cần.” Chân Thập Nương lắc đầu, “…Hỉ Thước vẫn đợi ngươi ở cửa đây.”

Thu Cúc đáp lời, nói ngủ ngon với Giản Văn, Giản Vũ, quay người đi phòng trước.

Rửa mặt xong, cởi quần áo cho hai tiểu gia hỏa, hui vào chăn, Chân Thập Nương đang muốn tiếp tục kể chuyện hôm qua. Nhớ đến gì đó, bất tri bất giác hỏi Giản Văn, “Nương, người kia là ai? Tại sao muốn dẫn bọn ta đi?”

“Hỉ Thước cô cô nói hắn là đại tướng quân giết người không chớp mắt?” Giản Vũ cũng nháy mắt mấy cái, “…Là thật sao?” lại vỗ ngực, “Hắn sẽ theo ta, tương lai ta nhất định cũng uy phong như vậy!” Hỉ Thước, Thu Cúc đặc biệt sợ cỗ sát khí trên người Trầm Chung Khánh, Giản Vũ lại đặc biệt sùng bái.

Là ngươi theo hắn được không.

Khụ, Chân Thập Nương ho khan kịch liệt.

“Nương..!” khuôn mặt nhỏ nhắn của Giản Vũ đỏ lên.

“Được, tương lai Vũ ca còn uy phong hơn hắn.” bình tĩnh lại, Chân Thập Nương cười, nói “Ân..” nàng ho nhẹ một tiếng, “hôm qua kể đến đâu rồi?”

“Giảng đạo…?” Giản Vũ vừa mở miệng, đã bị Giản Văn cướp lời, “Nương, rốt cuộc hắn là ai, sao lại ở nhà của chúng ta?”

“Việc này…” Vốn dĩ muốn cười ha ha cho qua, không ngờ Giản Văn vẫn chưa quên chuyện này, thanh âm Chân Thập Nương trầm xuống, “hắn a… a…” nghĩ một lát, “Là nhi tử của tổ mẫu chúng ta.” Chỉ là nói ngoằn nghèo, đây cũng không tính là lừa gạt hài tử, “đều là thân thích trong nhà, tự nhiên muốn ở nhà chúng ta.”

Chân Thập Nương cái khó ló cái khôn dương dương tự đắc.

Giản Văn, Giản Vũ lại giương mắt nhìn ngốc nghếch.

“…nhi tử của tổ mẫu.” Giản Văn, Giản Vũ hai người, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

“Ta biết rồi, là đại bá!” Giản Văn phản ứng đầu điên, uỵch một tiếng từ trong chăn ngồi dậy.

“Là thúc thúc.” Giản Vũ cũng không chịu rớt phía sau, một phát kéo chăn xuống, biện bạch  nói, “hắn so với cẩu tử cha còn trẻ hơn, lại đẹp như vậy, sao có thể là đại bá?”

Nương đã từng nói qua, đại bá là ca ca của phụ thân, đương nhiên sẽ vừa già vừa xấu.

“Là đại bá!” Giản Văn không cam lòng yếu thế hơn, “hắn vẫn là đại tướng quân, sao có thể là thúc thúc !”

Thúc thúc là đệ đệ của phụ thân, nhỏ như vậy, sao có thể là đại tướng quân.

“Là thúc thúc!”

“Là đại bá!”

….

Trong nháy mắt, hai tiểu gia hỏa liền đạp nhau trong chăn.

Chân Thập Nương bất đắc dĩ lắc đầu, chuyển mặt nói, “các ngươi có muốn nghe chuyện đánh bạch cốt tinh không hả?”

Thấy mẫu thân nghiêm mặt không nói, hai người vội vàng nhanh chóng nằm xuống, chăm chăm mắt nhìn nàng.

“Lại nói Tôn Ngộ Không chuyển thân biến thành kim thiền đại tiên đi vào Sóng Nguyệt động dự tiệc…” Thấy bọn chúng không náo loạn, Chân Thập Nương lúc này thỏa mãn gật đầu, một bên chỉnh tối đèn dầu, nhẹ nhàng kể.

Ngủ ngon một đêm, Trầm Chung Khánh mở mắt, sắc trời sớm đã sáng rồi, nhìn đồng hồ nước đã giờ mẹo bốn khắc rồi, thoáng uỵch một tiếng ngồi dậy, lắc đầu cười, “lâu rồi không ngủ ngon như vậy, hôm nay lại ngủ quên.” Quang năm mang binh, hắn đã sớm trở thành thói quen cứ giờ mẹo là rời giường.

“Tướng quân tỉnh rồi.” Vinh Thăng bưng chậu nước đi vào.

“Bọn họ đâu?” Thấy bên ngoài im ắng, Trầm Chung Khánh hỏi.

“Sáng sớm Thu Cúc lên núi rồi, Hỉ Thước cùng đại phu nhân ở hậu viện hái rau…” Vinh Thăng đặt chậu nước, cởi giầy lên trên giường kéo rèm mở cửa sổ. Cúi đầu, bất giác ồ lên một tiếng, “Tướng quân đắp chăn này ngủ một đêm?” lấy tay sờ, cứng a, ngẩng đầu nhìn Trầm Chung Khánh không thể tin được.

Không nói lời nào, Trầm Chung Khánh ngẩng đầu nhìn về phía hậu viện.

Ngoài cửa sổ là một cây đào thấp, lúc cuối thu, hoa đào sớm đã rụng xuống khung cửa, chỉ còn lại một thân khô héo đang đong đưa trong gió sớm. Trong trí nhớ, sau cửa này rất rộng rãi, mỗi sáng hắn ghé người qua cửa sổ là có thể nhìn thấy phòng phía hậu viện, còn thấp thoáng có thể nhìn thấy hồ nước sau nhà. Bây giờ, trong phòng này ngược lại tầm nhìn đã hạn hẹp rồi.

Thầm nghĩ thật đáng tiếc, Trầm Chung Khánh xỏ giày xuống giường, rửa mặt xong, nghe thấy tiền viện có tiếng nói chuyện, bèn đẩy cửa sổ nhìn, khuôn mặt lập tức bất động thanh sắc.

Chỉ thấy Chân Thập Nương đáng đứng ở cổng nói chuyện cùng với một nam nhân cao lớn khôi ngô.

Âm thanh vui mừng hắn chưa bao giờ nghe thấy.

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Mười Hai 4, 20131 Reply

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: Hương y | Vô Hà Sơn Trang

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG MƯỜI HAI 2013HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031     Th1 »

View Full Site

Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro