Chương 23: Giao chiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 23: Giao chiến

Tuy họ Giản ở Ngô Đồng trấn không chỉ có mình nàng, hơn nữa, mỗi lần nàng đến khám bệnh đều che mặt, có thể có tật giật mình, thấy nhanh như vậy đã bị Trầm Chung Khánh phát hiện nàng ở Ngô Đồng trấn lấy họ Giản, trong lòng Chân Thập Nương vẫn là không nhịn được nhảy lên.

Chỉ là trên mặt làm ra bộ mặt bừng tỉnh, “Ách, Tướng quân nói cái này a.” nàng thờ ơ ách một tiếng, “Tướng quân mấy năm nay chiến công hiển hách, tiếng tăm càng ngày càng lớn, thiếp sợ bị người khác biết đại phu nhân của tướng quân thô kệch, làm nhục uy danh của tướng quân, cho nên…” Nàng thản nhiên nhìn Trầm Chung Khánh, “thiếp mới nói với bên ngoài là thuê chỗ này, họ Giản.”

Trước sau gì cũng hòa ly, nàng làm như vậy là thành toàn cho hắn.

Không biết vì sao, rõ ràng biết  nàng nói rất đúng, cũng coi cư là thay hắn suy nghĩ cho thanh danh của hắn, nhưng trong nội tâm Trầm Chung Khánh chính là cảm thấy buồn bực , đột nhiên, hắn nâng cằm nàng lên, “Rõ ràng đã có phu quân, sớm đã là phu nhân rồi, lại để tài xưng tiểu thư, để ngoại nhân xưng cô nương…” đáy mắt hiện lên một tia trào phúng, “sao, ngươi còn muốn tái giá?”

Không biết sao, ý nghĩ này vừa lướt qua, trong lòng hắn không hiểu lại sinh ra một cỗ bực bội, lực trên tay bất giác mạnh thêm vài phần.

“Không phải là không có hưu thư, ta sớm đã tái giá rồi!”

Trong nội tâm thầm nghĩ, nhưng ngoài miệng Chân Thập Nương cũng không dám ương ngạnh, nàng cố nén đau buốt, lạnh nhạt đối mặt với Trầm Chung Khánh, “Tướng quân hiểu nhầm rồi, là thiếp hèn mọn, không xứng là thê của tướng quân, cho nên mới lệnh cho Hỉ Thước cùng Thu Cúc đổi lại cách xưng hô.” Dưng lại một chút, “về phần ngoại nhân xưng hô như thế nào, thiếp cũng không quản được.”

Không xứng sao?

Nghe giọng điệu như vậy nào có điểm không xứng?

Nghe xong lời này, nhất là đối với vẻ mặt lạnh nhạt kia của Chân Thập Nương, sắc mặt Trầm Chung Khánh càng thêm đen, không lựa lời mà nói, “Mới sáng sớm đã cười cười nói nói với nam nhân, ngươi còn có liêm sỉ không? Chẳng nhẽ mẫu thân ngươi không dạy ngươi nam nữ thụ thụ bất thân?!”

Nữ nhân của hắn, sao lại có thể tùy tiện cùng với nam nhân khác như vậy?!

Nếu như hắn chưa từng động đến thì cũng bỏ đi, sau khi hòa ly hắn có thể để nàng trở về, tái giá với một gia đình tốt, đã có quan hệ da thịt, nàng sống là người của Trầm Chung Khánh hắn, chết là quỷ của Trầm Chung Khánh hắn.

Cho dù hòa ly rồi, nàng cũng không thể làm điều xằng bậy cùng với nam nhân khác, không thể tái giá!

Chân Thập Nương lại là không biết tâm tư lần này của hắn, nàng chỉ cảm thấy cằm của mình dường như sắp bị bóp nát, trong lòng bất giác cũng dâng lên một cỗ tức giận, “Xin tướng quân bỏ tay ra trước, ngài như vậy thiếp không có cách nào nói chuyện!”

Cảm thấy nàng khó khăn nhấn từng chữ, Trầm Chung Khánh chậm rãi buông lỏng tay, nhìn thấy cằm nàng bị mình bóp thành một mảnh tím xanh, bất giác hít lại một hơi lạnh.

Trong ánh mắt lạnh băng lộ ta một tia phức tạp, nàng không biết đau sao? Sao không lên tiếng cầu xin?

Chân Thập Nương cố nén không sờ đến chiếc cằm, nàng lui về sau một bước, kéo xa khoảng cách với hắn, “Trương đại ca vừa mới là tới cho thịt hươu, thiếp và hắn chỉ là có qua có lại thôi, tướng quân xuất thân trạng nguyên, cũng nên biết, Thánh Nhân có viết, lễ thượng vãng lai. Vãng nhi bất lai, phi lễ dã; lai nhi bất vãng, diệc phi lễ dã (có qua có lại mới toại lòng nhau).” Phát hiện âm thanh có chút kích động, nàng dừng lại một chút, cố gắng trấn tĩnh tinh thần, “…Lời tướng quân nói không sai, thiếp là nữ nhân, thì nên đại môn bất xuất nhị môn bất khóa (ở yên trong nhà) , xuyên đái tề chỉnh (quần áo chỉnh tề), thân cấu bất nhục (cơ thể không dơ bẩn), trinh tĩnh an nhàn (giữ gìn trinh tiết), hành chỉ hữu sỉ (hành xử lễ phép). Thiếp cũng không phải là không muốn a! Thiếp muốn thanh cao, thiếp càng muốn không màng chuyện thế gian, nhưng, thiếp là phàm nhân, mỗi ngày không ăn cơm thì sẽ đói bụng, không uống nước sẽ khát, không mặc y phục sẽ lạnh, bị ăn hiếp thì sẽ sau…!” Ánh mắt nhìn Trầm Chung Khánh chất vấn, “Tướng quân tưởng rằng, thiếp không giao du với người khác, những thứ gạo dầu muối kia đều sẽ từ trên trời rơi xuống sao?”

Những lời vừa nói ra, làm Trầm Chung Khánh á khẩu không thể trả lời.

Nàng nói không sai, năm năm qua hắn đối với nàng không nghe không thấy không hỏi, trong nhà có ba nữ nhân, các nàng sao có thể không giao thiệp cùng nam nhân?

Cũng không thể để bắt nàng vạn sự không được xin giúp đỡ của người khác, không có gì ăn đi.

Cũng biết là mình trách móc có chút hà khắc lỗ mãng, nhưng, nội tâm Trầm Chung Khánh cũng ủy khuất, lúc đầu rời khỏi phủ trạng nguyên, nàng mang đi nhiều bạc như vậy, ai biết nàng sau này sẽ thê lương như vậy!

Nếu không, đường đường là nữ nhân của đại tướng quân hắn sao có thể dựa vào tiếp tế của nam nhân khác!

Nhất là nam nhân lếch thếch như vậy!

“Chưa từng phát hiện ngươi lại nhanh mồm như vậy!” khí thế yếu đi vài phần, thanh âm Trầm Chung Khánh vẫn lạnh băng cường ngạnh như trước, “Dù thế nào, ngươi đã gả cho ta, thì sống là người Trầm gia chết là quỷ Trầm gia!” Ngữ khí nghiêm khắc, “Sau này không cho phép ngươi cùng nam nhân nói chuyện như vậy!” Cười hi hi, vẻ mặt như chưa từng thấy qua bộ dạng nam nhân, hắn thấy trong nội tâm chính là nói dối.

Lời nói bá đạo như vậy!

Trong nội tâm Chân Thập Nương hừ lạnh một tiếng, trên mặt lại khẽ cười, “Vậy, nếu tướng quân hưu thiếp rồi?”

Lời nói này rất ẩn ý, nàng tin hắn sẽ hiểu!

Nàng phải mở đường rồi, khi mách nước, hắn nên nhắm một mắt mở một mắt tính toán, nàng cũng sẽ biết điều, sẽ không để hắn đội nón xanh trong thời gian hắn vẫn còn là trượng phu của nàng, hắn có năm phu nhân rồi, nàng ngay cả lưới đều chưa vung, nói ra, nàng chịu tổn thất nặng đấy!

Hưu rồi?

Không ngờ Chân Thập Nương có thể hỏi như vậy, Trầm Chung Khánh cũng có chút bất ngờ, lập tức nói không chút nghĩ ngợi, “Ngươi biết rõ chúng ta là do tiên đế tứ hôn, ta không hưu được ngươi!” Lời xoay chuyển, “Cho dù bị hưu rồi, ta cũng không cho phép ngươi nhìn nam nhân khác!” Ngữ khí kiên quyết mà không có gì nghi ngờ.

Thế này còn có để cho người khác hay không?

Chỉ biết lão công này của mình lời nói rất ác độc, Chân Thập Nương trước giờ không ngờ tới hắn lại là một người bá đạo như vậy, chính mình không muốn cũng không cho phép người khác nhúng tay, đột nhiên nghe những lời này, tinh thần nàng bất giác nao nao.

Trầm Chung Khánh bước ra ngoài!

Mất một lúc lâu, Chân Thập Nương mới hồi phục lại tinh thần, nàng bước đuổi theo ra cửa sân, không thấy bóng  dáng Trầm Chung Khánh!

“Sự độc ác của xã hội xưa!”

Chân Thập Nương một cước hung hăng đá ván cửa, lúc lâu sau, mới thở ra một hơi.

Tỉnh táo lại, nhớ đến Trầm Chung Khánh quyền thế không ai bì được, lòng Chân Thập Nương lập tức bị bao phủ vì lo lắng, hắn đã nói ra những lời này, tin rằng nếu nàng quả thật tái giá, nhất định sẽ chết rất khó coi.

Trừ khi quyền thế của trượng phu tương lai nàng lớn hơn hắn.

Một người bị chồng ruồng bỏ, mai theo hai hài tử của tiền trượng phu, nàng sao có thể tìm được một trượng phu có quyền thế lớn hơn hắn.

Cho dù có thể tìm được, nàng sao có thể đảm bảo người đó sẽ là phu quân nàng, vừa mạnh hơn hắn, vừa sẽ đối đãi tốt với nàng, sẽ đối xử tử tế với Giản Văn, Giản Vũ. Sau lưng lại không có nữ nhân khác?

Yêu cầu về phu quân của nàng không cao, ở kiếp trước nàng chính là mặt mũi bình thường chỉ là một hạt bụi bé nhỏ trong số nữ nhân, nếu bị đồng nghiệp biết tiêu chuẩn chọn phu của nàng thấp như vậy, nhất định sẽ cười nàng có phải nghĩ nam nhân đều điên rồi, dự định bán phá giá rồi.

Nhưng, lấy điều kiện này ở cổ đại, lại là rất hà khắc.

Huống chi, thời đại đâu có giống nhau, nam nhân tốt đều sớm đã bị người khác chiếm rồi.

Nghĩ tới những điều này, trong lòng nàng từ hồi xuyên qua đến đây chưa bao giờ tuyệt vọng như vậy, bèn lắc đầu, quay người tiến vào sân.

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Mười Hai 4, 20131 Reply

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: Hương y | Vô Hà Sơn Trang

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG MƯỜI HAI 2013HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031     Th1 »

View Full Site

Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro