Chương 27: Đưa hàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 27: Đưa hàng

“…Có người ở nhà không?” Theo tiếng đập cửa bịch bịch, ngoài cửa truyền đến một âm thanh lớn, “Tiểu nhân là nhận giao phó của Vinh Thăng công tử đến đưa hàng.”

Đưa hàng?

Ba người trong phòng ta nhìn ngươi, người nhìn ta.

Thu Cúc đột nhiên nhảy lên, “Nô tỳ đi xem.”

“Ngươi cẩn thận một chút, Xem kỹ rồi mới mở cổng.” Chân Thân Nương cũng vịn giường đứng lên.

Là người làm thuê Nhị Trụ mang lương thực đến, lôi ra ba bốn túi gạo, một thùng dầu lớn chờ ở cửa ra vào, hay đi mua đồ ăn, Thu Cúc nhận ra hắn, vội vàng mở cổng, “Nhị Trụ ca đây là đang làm gì vậy?”

“Là vị Vinh đại gia mua gạo bảo tiểu nhân mang tới đây.” Mặt Nhị Trụ tràn đầy nét cười, “Nói chỉ cần nhắc đến Vinh Thăng, ngài liền biết.”

“Là tướng quân.” Thu Cúc quay đầu lại nhìn Chân Thập Nương đang đi ra.

“mang vào đi.” Chân Thập Nương phân phó.

Đầu này vừa mang vào, đầu kia lại có tiểu nhị hàng thịt đưa tới hai mươi cân thịt heo, tiếp theo là tiểu nhị của cảm đoạn phường (của hàng vải) đưa tới mấy bộ chăn đệm mới tinh, làm cho Chân Thập Nương dở khóc dở cười nhất chính là, tức phụ (con dâu) của Lý Tề bên tiệm thuốc Thụy Đường lại tự mình mang đến hai cân A giao, “Là vị Vinh đại gia đặt hàng, dặn mang đến cho ngài.”

Nhìn ánh mắt nghi hoặc của tức phụ Lý Tề, Chân Thập Nương mơ hồ giải thích, “…Năm ngoái ta vô tình cứu được ái thiếp của tướng quân, chắc là hắn trả ơn a.” lại nói, “Tướng quân nghe nói ta họ Giản, còn hỏi có phải là Giản đại phu chế A giao không, nói phải giúp ta liên hệ với Thái y viện để mang A giao đến đó.”

Thần sắc tức phụ của Lý Tề lập tức nhăn lại, “A Ưu đáp ứng rồi?”

Chân Thập Nương bật cười, “…Nếu đáp ứng rồi, sao hắn lại có thể để ngài mang A giao tới.” Thần sắc đột nhiên nghiêm lại, “Thể cốt ra không tốt, cũng là sợ Thái Y viện muốn vừa nhiều vừa gấp, hàng cung cấp không nổi, lại gây phiền toái, mới nói dối A giao không phải ta chế.” Nàng yên lặng nhìn tức phụ Lý Tề.

Tức phụ Lý Tề vội lau mồ hôi, “A Ưu yên tâm, ta tuyệt đối không để lộ thân phận của ngài.”

Truyện cười, nếu thật sự Chân Thập Nương đưa hàng tới Thái Y viện, sinh ý tiệm thuốc nhà nàng lập tức xuống dốc không phanh, cũng vì Giản Ký A giao có tiếng, tiệm thuốc nhà nàng mới có hưng thịnh như hôm nay.

Con gà đẻ trứng vàng này, nàng cần phải liều chết giữ lấy.

Ý niệm trong đầu chợt lóe, sắc mặt tức phụ Lý Tề càng thêm nịnh hót.

Chân Thập Nương gật đầu thỏa mãn.

Tiễn tức phụ Lý Tề, ba người chủ tớ nhìn trong nhà chất đầy đồ, nhìn nhau.

Vẻ mặt Hỉ Thước nghi hoặc, “Cũng sắp hòa ly rồi, tướng quân vì cái gì vẫn muốn đưa tới những thứ này?” không sợ để người hiểu lầm.

“Không biết.” Chân Thập Nương tự giễu, “chắc là muốn hối lộ ta, làm cho ta thống khoái cùng hắn hòa ly đi?” Trong nội tâm lại thở dài một tiếng, “Hắn là không cho phép ta lại xuất đầu lộ diện a, thật là một nam nhân ích kỷ bá đạo.”

Buổi sáng nàng mới nói, nàng không giao thiếp với ngoại nhân, củi gạo dầu muối kia là sẽ không từ trên trời rơi xuống, hắn lập tức mang đến củi gạo dầu muối này, dụng tâm thật rõ ràng.

“Tiểu thư không có lấy một câu đứng đắn.” Hỉ Thước bất mãn lắc đầu.

“Hắn đưa tới thì chúng ta ăn!” Chân Thập Nương bình thản ung dung nói.

Nàng dù sao cũng là thê tử trên danh nghĩa của hắn, hắn ở lại đây một đêm, nàng hầu hạ lại không chu đáo.

Hỉ Thước tựu thở dài, nếu không có Chân Thập Nương nhắc nhở, nhìn thấy những thứ này nàng sẽ rất vui mừng, nàng bây giờ, cũng sẽ không tự mình đa tình cho rằng Trầm Chung Khánh sẽ hồi tâm chuyển ý, muốn đối xử tốt với tiểu thư nhà nàng, “Tâm tư người này thật là càng ngày càng làm cho người ta khó hiểu.”

Lại dùng sức lắc đầu, trong lòng Hỉ Thước hiện lên tia lo lắng.

…..  …..

Thần sắc Sở Hân Di yên tĩnh nằm trên sập, bên cạnh sập đặt một chén nhỏ làm bằng dương chi bạch ngọc sáng long lanh, bên trong là phấn trân châu dùng ngọc trân châu thượng hạng nghiền nhỏ, Xuân Hồng đang cầm cán nghiền ngọc màu xanh biếc nửa quỳ bên cạnh mỹ nhân trên sập, một bên nhẹ nhàng mát xa hai má nàng, thấp giọng nói, “…Tam thiếu gia vừa truyền tin, hôm qua tướng quân đến Ngô Đồng Trấn.”

Tam thiếu gia là biểu đệ bên nhà đẻ của Sở Hân Di, tên Dương Đào, vốn dĩ là một tên không có việc gì, về sau này Sở Hân Di phất lên, qua nhờ vả, chuyên phụ trách nghe ngóng tình hình bên ngoài phủ tướng quân cho nàng.

“Đến Ngô Đồng trấn?” Sở Hân Di đột ngột mở mắt, lóe sáng.

Cuối cùng hắn cũng quyết định đi giải quyết Chân Thập Nương rồi.

Chỉ là, không biết bị lạnh nhạt năm năm, Chân Thập Nương kia có chịu buông tay hay không?

Nghĩ tới đây, nàng đẩy Xuân Hồng ra, “…Ngươi đi xem tướng quân trở về chưa, đi viện nào rồi?”

“Dạ.” Xuân Hồng đáp lời, vừa đứng dậy, thì thanh âm trong trẻo của tiểu nha hoàn vang lên từ bên ngoài truyền vào, “Tướng quân an hảo!”

Hắn đến rồi!

Thân hình Sở Hân Di chấn động, “…nhanh, nhanh cất những thứ này đi.”

Nhanh chóng đi dày, đợi Xuân Hồng cất xong những thứ trên sập, Sở Hân Di đã ngồi bên giường làm nữ công rồi.

Xuất thân bình dân, Trầm Chung Khánh xưa nay không thích xa hoa, đối với những thứ này, Sở Hân Di lại không dám chủ quan chút nào, ít nhất, là trước khi nàng trở thành chính thê, nàng không thể để cho hắn cảm thấy một tia không thoải mái.

Nếu không, bằng tâm cơ của nàng, cũng sẽ không để cho bốn vị thê thiếp kia còn lưu lại đến bây giờ.

“Tướng quân trở về rồi!” Thấy Trầm Chung Khánh đẩy cửa tiến vào, Sở Hân Di buông nữ công trong tay xuống nghênh đón, ánh mắt nhìn vào bọc giấy trên tay hắn, hỏi “đây là cái gì?”

“Là Giản Ký A giao.” Trầm Chung Khánh ngồi xuống ghế, “Chia ra một phần, tìm người mang đến Trung đường phủ.” Trên đường trở về nghe nói đại phu kia vẫn chưa trị được bệnh của mẫu thân Tiêu Dục, Trầm Chung Khánh rất quan tâm thay hắn.

“Thiếp lập tức sai người đưa đi.” Sở Hân Di lên tiếng, “Thiếp nghe nói Giản đại phu này chuyên trị các tạp chứng nghi nan, rất ít lộ diện trước mặt người khác, lại dược đáo bênh từ (thuốc đến là bệnh khỏi), là một cao nhân lánh đời, tướng quân sao không đề cử hắn với Tiêu Trung đường thử xem?” Nếu Tiêu Dục có thể mời đại phu kia đến kinh thành, đúng lúc nàng muồn thừa cơ đi xem.

Nghe nói Giản đại phu này chữa bệnh vô sinh lại là nhất tuyệt.

Tâm Trầm Chung Khánh khẽ động, tục ngữ nói hữu bệnh loạn đầu y (đại khái là khi có bệnh loạn lên tìm mọi phương pháp để chữa –không biết đúng không nữa >”< ), việc này cũng nên thử coi, nhớ lại lời của Tiểu Dục, “…Tìm một đống người cũng không xem được, tính tình mẫu thân càng ngày càng nóng nảy rồi, không cho phép ta tìm một đống lang băm đến chà đạp người.” Tựu thở dài thầm nghĩ, “Việc này vẫn là chờ thêm một chút nữa, đợi ngày nào đó đích thân ta gặp được vị Giản đại phu, xem tình hình hãn nói.”

Thấy Trầm Chung Khánh không nói, mắt Sở Hân Di xoay chuyển, đang muốn nói chuyện, Xuân Lan pha một bình trà Thiết Quan Âm tiến vào.

Sở Hân Di đón lấy tự mình rót một chén trà chuyển sang, lại không ngồi xuống, mở bọc giấy cầm lên một miếng A giao, dâng lên trước ánh nắng mặt trời nhìn hồi lâu, “…Đây mới là màu hổ phách chuẩn.” Dùng ngón tay gõ, “Độ sáng này, độ cứng này, phẩm chất thật sự so với thái y tốt hơn mười lần, A giao của Ngô Đồng Trần này quả nhiên là danh bất hư truyền!” nàng mừng rỡ nhìn Trầm Chung Khánh, “Thiếp cảm ơn tướng quân.”

Trầm Chung Khánh cười, bưng trà uống.

“Tướng quân đi Ngô Đồng Trấn, không đến tổ trạch thăm đại phu nhân?” Bỏ A giao xuống, để Xuân Hồng gói lại, Sở Hân Di ngồi xuống đối diện Trầm Chung Khánh, “Nàng… nàng vẫn khỏe chứ?” Ánh mắt liếc qua dò xét thần sắc Trầm Chung Khánh.

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Mười Hai 4, 20131 Reply

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: Hương y | Vô Hà Sơn Trang

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG MƯỜI HAI 2013HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031     Th1 »

View Full Site

Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro