Chương 41:Hiếu kỳ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 41: Hiếu kỳ

Thầy thuốc cứu người, đặc biệt là đối mặt với bệnh dịch xảy ra bất ngờ này rất có thể sẽ tạo thành một tai họa khủng khiếp chưa từng có, có linh hồn của hiện đại Chân Thập Nương vẫn mê muội không có lương tâm đi kiếm tiền, nàng đã viết cái phương thuốc kia vốn dĩ cũng không muốn kiếm lời từ nó, con dâu Lý Tề có thể chủ động đưa ra chia lợi nhuận 5:5 làm cho nàng thật bất ngờ, cũng thật cao hứng, dù sao nàng không có vốn liếng, lại là thời điểm đang cần bạc, phương thuốc nàng có rất nhiều, đưa cho không người biết nhìn hàng thì chính là một trang giấy lộn.

Chỉ là, không muốn kiếm tiền chung quy vẫn là không muốn kiếm tiền, đây cũng không có nghĩa là nàng có thể mặc cho người bố trí lừa gạt, thấy con dâu Lý Tề tự động bổ sung phương xong rồi, lúc này Chân Thập Nương mới gật gật đầu, “…lại khiến Lý tẩu phí tâm.”

Thấy cuối cùng nàng gật đầu, con dâu Lý Tề thở nhẹ ra.

“Nương, Nương…” Đang nói, Giản Vũ Giản Văn song song chạy vào, “Gà lại đẻ một quả trứng!” Giản Văn giơ quả trứng gà trong tay lên cao để Chân Thập Nương xem.

Giản Vũ cũng không yếu thế, giơ bàn tay mập mạp nhỏ bé, “…Ta băm thức ăn cho gà rồi.” ngày hôm qua giúp Thu Cúc thanh lý một đống cải trắng nát, ném đi thì quá tiếc, Chân Thập Nương bèn băm trộn lẫn với cám cho gà ăn.

Nhìn thấy thú vị, Giản Vũ Giản Văn bèn đòi làm.

Hai người nói xong, thấy con dâu Lý Tề ngồi ở một bên, chào giòn giã, “…Lý bá mẫu hảo!”

Con dâu Lý Tề ha ha cười gật đầu, “Văn ca,Vũ ca càng ngày càng hiểu chuyện rồi…”

Giản Vũ bỏ chạy đến bên người mẫu thân, “…Con gà ăn no rồi liền đẻ trứng!”

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của nhi tử, tâm Chân Thập Nương cũng tan chảy, xoay người hôn một cái lên trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Giản Vũ, “…Vũ ca càng ngày càng tài giỏi rồi, cũng biết băm thức ăn gà cho ta.”

“Nương, Nương, ta cũng biết nhặt trứng gà!” Thấy Nương chỉ khen ngợi đệ đệ, Giản Văn vội đỏ mặt.

“Văn ca của chúng ta cũng có thể làm…” Chân Thập Nương cũng hôn lên mặt của hắn, “Đi cất trứng gà, đếm thêm lần nữa xem tích góp được bao nhiêu quả rồi.” Tuy để hài tử cầm trứng gà dễ dàng tính toán, nhưng Chân Thập Nương vẫn kiên trì để bọn chúng mỗi ngày đếm sô lượng trứng gà này, rèn luyện bọn chúng kiểm tra con số.

“Ngày hôm qua năm mươi chín quả, tăng thêm lần này là năm mươi chín rồi, còn thiếu…” Giản Văn nắm lấy đầu ngón tay tính nhẩm.

“…Nương muốn tích một trăm quả trứng gà cho Hỉ Thước cô cô, còn thiếu năm mươi mốt quả!” Giản Vũ cướp lời nói.

“Không đúng, là bốn mươi mốt!” Giản Văn cải chính.

“năm mươi mốt!”

“Bốn mươi mốt!”

Con dâu Lý Tề không biết tính toán, cũng không biết ai đúng ai sai, chỉ nhìn hai người ha ha cười.

Thấy Giản Vũ chết cũng không hối cải, Giản Văn đưa tay muốn đánh, ánh mắt liếc qua nhìn thấy Lý bá mẫu đang ở đây, nhớ tới Nương đã từng nói qua, gia bất hòa ngoại nhân khi*, ở trước mặt người ngoài huynh đệ nhất định phải thân thiết, bàn tay giơ lên giữa không trung lại dừng lại, quay đầu nhìn Nương.

*

Gia bất hòa ngoại nhân khi: người trong nhà không hòa thuận sẽ dễ dàng bị người ngoài bắt nạt.

Giản Vũ cũng nhìn về phía Nương.

Chân Thập Nương liền đẩy Giản Văn, “…Đi lấy đậu nành đếm xem, đến cùng còn thiếu bao nhiêu?”

Giản Văn đáp lời, lôi kéo Giản Vũ chạy ra bên ngoài.

“Hai hài tử này của ngươi thực nghe lời…” Nhìn diện mạo khoẻ mạnh kháu khỉnh của Văn ca, Vũ ca. Trong nội tâm con dâu Lý Tề không khỏi hâm mộ, “…Không giống với Xuân ca nhà chúng ta, mỗi ngày chỉ biết muốn cái này muốn cái kia, nhắc tới học bài bèn ỉu xìu.” tiểu nhi tử Xuân ca của Lý Tề năm nay tám tuổi, học hai năm ở tư thục* vẫn không biết tính nhẩm.

*Tư thục: lớp học do phu tử tự mở

“Đó là vì Xuân ca lớn rồi. Văn ca, Vũ ca còn nhỏ. Lớn hơn chút nữa cũng sẽ muốn này muốn nọ thôi.” Chân Thập Nương cười cười.

“…Nhìn Văn ca, Vũ ca lớn lên đều phấn điêu ngọc thế, phụ thân bọn chúng nhất định cũng anh tuấn?” Chân Thập Nương chưa bao giờ nói, con dâu Lý Tề vẫn luôn hiếu kỳ, nam nhân của nàng rốt cuộc là chết rồi, hay là có chuyện gì?

Nếu chết rồi, nhưng chưa từng thấy nàng mặc tang phục.

Nếu còn sống, tại sao nhiều năm như vậy rồi vẫn không đến đi tìm nàng?

Nếu nói là bị hưu, hắn sao có thể bỏ mặc hai hài tử đáng yêu như thế không quản (không lo, không hỏi đến, không quan tâm… từ quản rất đa nghĩa :v)? Lớn như này rồi, con dâu Lý Tề còn từ chưa từng thấy qua có nhà nào hưu thê rồi còn có thể mang theo hài tử?

Đương nhiên là anh tuấn!

Nhớ đến lần đầu tiên nhìn thấy Trầm Chung Khánh ở bên trong dược đường tim đập thình thịch, trong nội tâm Chân Thập Nương cười khổ, ngẩng đầu nhìn con dâu Lý Tề, “Ở lâu trong tiểu trấn, Lý tẩu có biết bà đỡ nào giỏi không giới thiệu cho ta một người. Hỉ Thước không đến ba, bốn tháng nữa thì sinh rồi.”

Thấy nàng không muốn nói đến chuyện này, con dâu Lý Tề cũng không hỏi nhiều, bèn cúi đầu nghĩ nghĩ, “Muốn nói đến tay nghề tốt, phải nói đến Lý đạo bà thuộc Trấn Nam, đỡ đẻ cho người ta hơn ba mươi năm, trên tay có rất ít tử thai.” Đột nhiên ngẩng đầu, “Giản cô nương y thuật…”

Chân Thập Nương lắc đầu, “Ta thì có thể đỡ đẻ, chỉ lo lắng thể cốt này không tốt, đến lúc đó một khi có gì ngoài ý muốn ngược lại lại làm chậm chễ nàng, tìm một người có tay nghề tốt để đỡ, dù sao cũng an toàn hơn chút ít.”

“Cũng phải… Con dâu Lý Tề bèn gật gật đầu, “Sinh hài tử không phải là việc bình thường, là nữ nhân chúng ta vượt qua một lần Quỷ Môn quan, một khi gặp phải khó sinh, một ngày cũng là nàng, ba ngày cũng là nàng, cơ thể này của ngươi thật đúng là không chịu vất vả được nữa rồi.”

“Đúng vậy.” Chân Thập Nương hít một hơi, ” Hồi ta sinh Văn ca, Vũ ca chịu giằng co ba ngày bốn đêm, lúc đó cả cái chết cũng nghĩ đến rồi…”

“Khi đó ta còn không biết ngươi, nghe người ta nói, lúc ấy đều tưởng ngươi không sống nổi…” Con dâu Lý Tề than thở, “Đây chính là ông trời mở to mắt, hảo nhân hữu hảo báo*, ngươi đại nạn không chết tất có hậu phúc.”

*

hảo nhân hữu hảo báo: người tốt ắt sẽ được báo đáp

Không biết sa , nghe xong lời này, Chân Thập Nương chợt nhớ tới cái buổi tối năm năm trước kia Trầm Chung Khánh mắng nàng : “Ông trời thực không có mắt, rõ ràng đã không còn thở , lại vẫn để cho ngươi sống lại… hay là ngay cả diêm vương cũng khinh thường thu lưu (thu nhận+lưu giữ) ngươi, phu nhân độc ác này!”

Bất giác giật mình.

Thấy thần sắc Chân Thập Nương ảm đạm, con dâu Lý Tề lập tức nhớ ra nàng nửa tháng trước ngủ mê không tỉnh, sau khi Phùng Hỉ xem xong, lén lút quay về nói nàng sống không quá được một năm…, bất giác có chút ngượng ngùng, vỗ vỗ quần áo đứng dậy, “Ra ngoài cũng được một lúc rồi, trong nhà bận việc… Lại hỏi, “Tháng nào Hỉ Thước sinh, ngươi nói cho ta một tiếng, ta bớt thời gian đi gọi Lý đạo bà chăm sóc.”

Chân Thập Nương cũng đứng dậy theo , “khoảng hai mươi tháng ba…”

“Nương!” Giản Vũ, Giản Văn đẩy cửa tiến vào, “Chúng ta đếm xong rồi, một trăm đi năm mươi chín bằng bốn mươi mốt, Nương còn muốn tích bốn mươi một quả trứng gà cho Hỉ Thước cô cô!” Giản Văn quay đầu lại nhìn Giản Vũ, “Là đệ đệ sai rồi!”

Giản Vũ đỏ mặt không lên tiếng.

Chân Thập Nương bèn kéo hắn lại, “Biết sai rồi?”

“Ân. . .” thanh âm Giản Vũ như con muỗi.

“Lớn tiếng chút. . .”

“Vừa rồi là ta sốt ruột, tính toán sai rồi.” sắc mặt Giản Vũ đỏ tía, ngẩng mặt lên không nhìn Giản Văn.

“Biết sai là tốt rồi!” Chân Thập Nương gật gật đầu, “Chịu nhận sai, Vũ ca của chúng ta rất dũng cảm, chỉ là sau này phải nhớ kỹ…” thu liễm thần sắc, “Lúc thấy kết quả của mình và người khác không đồng nhất, nhất định phải nghĩ không phải mình sai trước.”

“Ta biết rồi.”

“Ta cũng biết rồi!” Giản Văn cũng lên tiếng theo, liếc nhìn thấy lộc nhung trên bàn, ngạc nhiên chạy tới, “Đây là cái gì?” Cầm lấy một chiếc giữ trên đỉnh đầu, “Ồ… Ồ… Trên đầu ta mọc sừng rồi, ta là Ngưu Ma Vương!” nhảy lên cao hứng

Thấy ca ca chơi vui vẻ, Giản Vũ cũng chạy tới cầm lấy chiếc giữ trên đầu, “Ta là Kim Giác Đại Vương!” Học khẩu khí của yêu quái ở trong Tây Du Ký, chỉ vào ca ca, “Ngươi, nhanh đi Áp Long động mời mẹ già qua đây cùng thịt Đường Tăng!”

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Mười Hai 5, 20131 Reply

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: Hương y | Vô Hà Sơn Trang

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG MƯỜI HAI 2013HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031     Th1 »

View Full Site

Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro