Chương 42:Thái y

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 42: Thái y

“Tiểu thiếu gia của ta, cái này không thể lộn xộn.” Con dâu Lý Tề nhìn thấy vội vàng bước lên phía trước ngăn lại, “…Cái này là để chữa bệnh cho mẹ ngươi, quý giá lắm đó, không thể mang ra làm đồ chơi.”

Lộc nhung không phải tùy tiện dùng tiền là có thể mua được.

“… chữa bệnh cho Nương?” Giản Văn, Giản Vũ giơ lên mặt nhìn Chân Thập Nương, bọn chúng không tin con dâu Lý Tề .

Cái này rõ ràng chính là sừng động vật nha, sao có thể là thuốc?

“Cái này gọi là lộc nhung.” Chân Thập Nương lộc nhung nhận trong tay  Giản Vũ, ấm giọng giải thích, “Chính là sừng non của con hươu đực…” Cầm lộc nhung đưa đến trước mặt Giản Văn, Giản Vũ, “Ngươi xem, còn chưa dài, cứng như sừng trâu, trên mặt còn có nhung mao (lông mềm như nhung) nữa, cho nên gọi là lộc nhung, có thể bổ huyết dưỡng khí… Là Lý đại bá ngươi lên núi bắt…” Nói với hài tử cũng chưa chắc hiểu, nhưng Chân Thập Nương sớm đã hình thành thói quen cố gắng giải thích rõ ràng mọi thứ cùng bọn chúng.

“Cái này thật sự là thuốc?” Giản Văn mở to mắt.”…Nương ăn hết cái này có thể khỏi bệnh?”

Vốn không muốn lừa gạt hài tử, nhưng nghĩ đến lần trước mình ngủ mê hai ngày. Tâm tư Giản Vũ, Giản Văn vẫn rất nặng, Chân Thập Nương ậm ờ gật đầu.

“…Vậy ngày mai ta cũng lên núi săn lộc nhung cho Nương?” Giản Vũ nói một cách chứng chắn.

“…Vậy sao được?” Con dâu Lý Tề bị hù  nhảy dựng, “Ngươi còn chưa cao bằng cái bàn, sao có thể đi săn, còn không bằng bị đầu hươu húc ra xa ba trượng không biết chừng?” Lại hù dọa nói, “Trên núi có lão hổ, chuyên môn ăn tiểu hài tử.”

Chân Thập Nương bèn nhíu mày.

“. . . Ta có ná cao su, bách phát bách trúng, sở trường bắn vào mắt lão hổ!” sắc mặt Giản Vũ có hơi trắng bệch, trong miệng lại không yếu thế, “Ta bảo Trương đại bá dẫn ta đi!” Khoe khoang nói, “Trương đại bá không sợ lão hổ, hắn còn đánh cả báo* rồi cơ, thịt báo rất ngon!” Quay đầu lại hỏi Chân Thập Nương, “Nương, ta có thể cùng đi săn lộc nhung với Trương đại bá hay không?”

*Báo: như ta đã nói ở chương trước, Trương đại bá này có tặng thịt cho Thập Nương, do không dịch được từ này ta đã dịch là “Hươu”. Nhưng bây giờ lại xuất hiện lộc nhung

L

. Để tránh nhầm lẫn ta sẽ sửa thành “Báo”. Mọi người thông cảm ha!

“Có thể ah…” Chân Thập Nương mỉm cười ôn nhu vuốt tóc hắn, “Bất quá, phải chờ tới khi ngươi có thể kéo căng được cây cung kia trong nhà Trương đại bá.”

Trương đại bá chính là hàng xóm Trương Chí, trong nhà tổ truyền có một cây cung, chỉ trọng lượng thôi đã hơn năm mươi cân, nếu muốn kéo căng lực cánh tay ít nhất phải được hai, ba trăm cân, Chân Thập Nương còn không có nghe nói trên trấn này không ai có thể kéo được cây cung đó.

Giản Vũ bèn lè lưỡi, “…Hôm qua Trương đại bá ở nhà lau cung, ta cùng ca ca hai người cũng không nhấc được!”

“Vậy ngươi phải lớn nhanh lên một chút.” Chân Thập Nương cười dắt hắn tiễn con dâu Lý Tề ra cổng.

Hễ trời chuyển sáng, Chân Thập Nương bèn dẫn Thu Cúc đến tiền viện bận rộn làm việc.

Phương pháp yêm dưa chua của phương bắc, đầu tiên phải đem củ cái trắng đã cắt xong đổ vào nước nóng trước, tiếp theo xếp chồng vào trong vại, từng tầng từng tầng , rắc muối trắng lên, sau đó lấy hòn đá nén lại, bịt kín; hai, ba tháng là có thể ăn rồi.

Vì nấu nước phải dùng nồi lớn, lại sợ giường gạch quá nóng không ngủ được, Chân Thập Nương tạm thời bèn đun bếp ở tiền viện, vừa mới nhóm lửa xong, con dâu Lý Tề đã vội vã chạy đến.

Chân Thập Nương cười đứng dậy, “…Ngươi lại chăm chỉ rồi, ta vừa nhóm bếp xong, còn chưa rửa nồi đây.” Phân phó Thu Cúc, “Rửa xong nồi, thì cho nước vào rồi đặt lên bếp đi.” Mời con dâu Lý Tề vào nhà, “Rau đều thái xong rồi, chờ nước sôi, Lý tẩu vào nhà uống miếng nước ngồi một lát trước…”

Mặt con dâu Lý Tề đỏ lên, ngượng ngùng cười nói, “…hôm nay ta phải thất hứa rồi, ngươi cứ đợi một ngày trước, đến mai ta nhất định tới giúp ngươi yêm.” Gọi Thu Cúc, “Ngươi cũng đừng đốt lò nữa, đợi ngày mai đi.”

Thu Cúc bèn nhìn Chân Thập Nương.

Chân Thập Nương ngơ ngác một chút, lập tức cười nói, “Ngươi đừng khách khí với ta, có việc gì ngươi cứ đi làm đi, cũng chuẩn bị xong rồi, chút rau này ta và Thu Cúc làm từ từ trong một ngày cũng có thể yêm xong.”

“Không phải khách khí với ngươi, ngươi hôm nay cũng không rảnh rồi.”

“Làm sao vậy?” Nhìn nàng cười mất tự nhiên, trong nội tâm Chân Thập Nương thoáng hồi hộp.

Nhìn qua xung quanh, con dâu Lý Tề kéo Chân Thập Nương hướng vào trong nhà, “Chúng ta vào nhà nói.” Quay đầu nói với Thu Cúc đang ngơ ngác đứng ở đó nói, “Ngươi cứ nghe ta , đừng vội làm hôm nay, đi nghỉ ngơi đi.”

“Lý tẩu nói, thì ngươi đừng nhóm bếp nữa, dọn dẹp sân đi, cho gà ăn rồi vào nhà nghỉ ngơi đi.” Chân Thập Nương phân phó Thu Cúc.

Thu Cúc đáp lời, cúi đầu thu dọn.

“Rốt cuộc là có chuyện gì?” mời con dâu Lý Tề ngồi xuống, Chân Thập Nương quay người rót nước cho nàng.

“…Người của Thái y viện đến!” thần sắc con dâu Lý Tề mặt ngưng trọng.

Người của Thái y viện đến?

Tay Chân Thập Nương đang rót nước thoáng run rẩy.

Trong Lục bộ[1] không có ty[2] chuyên về vệ sinh chữa bệnh, và những việc liên quan đến vệ sinh chữa bệnh phần lớn do Thái y viện đảm nhiệm, từ mặt này mà nói, Thái y viện tương đương với bộ vệ sinh của hiện đại, đại biểu cho quan phủ, thái y bên trong cũng đều là quan y,  dân chúng có tiền cũng không mời nổi, nhưng hôm nay lại vô duyên vô cớ đến tiệm bán thuốc Thụy Tường, Vì sao vậy?

[1] Lục bộ: là sáu cơ quan chức năng cao nhất trong triều: Bộ Lại, Bộ Lễ, Bộ Hộ, Bộ Binh, Bộ Hình, Bộ Công.

[2] Ty: Dưới các bộ có các ty quản lý chia theo nhiều nhiệm vu khác nhau

Chẳng lẽ là chuyện bệnh dịch truyền đến triều đình?

Lại nghi hoặc lắc đầu, tuy ở đây gần Thượng Kinh, ra roi thúc ngựa mấy canh giờ là đến, nhưng nha môn trong trấn một chút động tĩnh cũng không có ah, chẳng lẽ chính lệnh của cổ đại này không phải truyền đạt xuống từng cấp một, sao lại vượt cấp như thế này?

Trong lòng thấp thỏm không yên, thần sắc trên mặt Chân Thập Nương không thay đổi, nàng quay người đưa nước cho con dâu Lý Tề, không đếm xỉa tới mà hỏi thăm, “…Ai đến, chưa nói làm gì sao?”

“Dẫn đầu chính là Phó Viện Sử của Thái y viện, họ Ôn, tối hôm qua đã tới rồi, trực tiếp đến nhà Liễu mặt rỗ…” Con dâu Lý Tề nhận nước để qua một bên, ” Sáng sớm hôm nay ta mới bị người huyện nha dẫn tới đó, nói Liễu Nhị Quý thật sự nhiễm cáp mô ôn, chỉ là đã khỏi rồi, còn muốn nghiên cứu cái phương thuốc kia của ngươi cả buổi, cuối cùng lại cũng không nói gì, chỉ bảo ta tới thỉnh (mời) ngươi qua đó…” Nhìn Chân Thập Nương, “Bọn họ nói chuyện đều rất khách khí, ta đoán đây không phải là việc lớn, chỉ là cái phương thuốc này… Bọn họ dù sao cũng là quan y, chúng ta là một tiệm bán thuốc nho nhỏ, không vặn được người ta.”

Phương thuốc này một khi bị Thái y viện công khai, nàng sẽ không kiếm được lời, cũng vì vậy, con dâu Lý Tề vữa mới buổi sáng đã cảm thấy bất an.

Chân Thập Nương lại không nghĩ đến việc này, đầu tiên thái y đi xem Liễu Nhị Quý, chứng minh rằng bọn họ chính là  vì việc này mà đến, tuy nói nàng tự tin rằng ôn dich sẽ không bùng phát trên quy mô lớn, nhưng có người của Thái y viện đến kiểm tra cũng là chuyện tốt.

Chỉ là, đã kinh động đến quan phủ, như vậy hành vi này của mình chính là biết rõ mà không báo lên trên, nói lớn là lớn, nói nhỏ là nhỏ!

Người cùng nghề là oan gia.

Thái y viện sử liễu sẽ làm khó nàng hay không, trực tiếp đem nàng giam vào đại lao?

Ý niệm trong đầu hiện lên, Chân Thập Nương một mực cự tuyệt, lời nói vừa ra đến miệng lại nuốt trở lại, nàng chỉ là một đại phu dân gian nho nhỏ, phó bộ trưởng bộ vệ sinh thỉnh (mời) nàng, nàng sao dám không đi?

Trong nháy mắt, trong lòng Chân Thập Nương không khỏi rối loạn phân vân.

“A Ưu nhanh thu dọn một chút rồi đi với ta…” Thấy Chân Thập Nương trầm ngâm không nói, con dâu Lý Tề thúc giục, “Dù sao cũng là đại quan, không phải là người chúng ta có thể đắc tội được, cũng đừng để cho người ta sốt ruột chờ đợi.”

Chân Thập Nương giật mình, “…Lý tẩu chờ một lát.”

Lý tẩu nói rất đúng, nàng không có quyền lựa chọn, tuy nói đi rồi sẽ có thể không trở về được, nhưng đây cũng là một cơ hội, chỉ cần nàng ứng đối thoả đáng, nói không chừng còn có thể thừa cơ kết giao vời vài vị thái y nữa.

Nếu có thể đem thuốc viên không bán được ở Thụy Tường mang đến Thái y viện, có lẽ nàng sẽ có thể khai mở được một xưởng dược.

Nói là thu dọn, cũng không có gì phải thu thập cả, Chân Thập Nương nhanh chóng thay một bộ y phục không có miếng vá màu xanh nhạt bằng vải đay, tóc được búi lại một cách đơn giản, dùng mộc trâm cài lên, cầm nón tre co lụa đen đội lên, lúc này mới để ý đến đến thần sắc hoảng hốt của con dâu Lý Tề đang ngồi đó uống nước, “…Đi thôi.”

Đứng dậy, con dâu Lý Tề nhìn nón tre trên đầu nàng dặn dò, “…Đợi tí nữa nhìn thấy Ôn Thái Y, Giản cô nương ngàn vạn nhớ kỹ phải bỏ nón tre xuống.”

Thân thể Chân Thập Nương đứng lại.

Lời này nói đúng, mang mạng che mặt khám bệnh cho người bệnh cũng miễn đi, gặp phó bộ trưởng bộ vệ sinh thì có chút bất kính. Nhưng màà, nhìn phẩm vị thấp, những thái y này bình thường đều là đi lại tiếp xúc với tất cả phủ đệ của trọng thần trên kinh thành, liệu có nhận ra nàng không?

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Mười Hai 5, 20131 Reply

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: Hương y | Vô Hà Sơn Trang

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG MƯỜI HAI 2013HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031     Th1 »

View Full Site

Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro