Chương 43:Không đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 43: Không đi

“Tiểu thư…” Đang trong lúc chần chừ, Hỉ Thước nhận được tin vội vàng đẩy cửa tiến vào.

Nhìn thấy nàng, tâm Chân Thập Nương khẽ động, quay đầu lại nói với con dâu Lý Tề, “Lý tẩu xin đợi trước một lát.” Kéo Hỉ Thước tiến vào tây phòng.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Vừa vào phòng, Hỉ Thước trực tiếp hỏi.

“Là người Thái y viện đến.”

“Người Thái y viện đến?” Hỉ Thước cả kinh, “Là vì lời đồn đại ở bên ngoài?” Lời đồn đại hai ngày nay Ngô Đồng Trấn bùng phát ôn dịch  đã nhanh chóng truyền đi.

“Chắc là vậy.” Chân Thập Nương từ chối cho ý kiến, “Người Huyện nha  cũng ở đó, nói là mời ta qua đó.”

Quả nhiên là quan phủ điều tra ôn dịch, như vậy Chân Thập Nương chính là người duy nhất  biết chuyện, thời khắc mấu chốt, thậm chí ngay cả cả nhà Lý Tề cũng có thể bị liên quan tới, một mực chắc chắn Chân Thập Nương chưa nói đây là bệnh dịch, hắn cái gì cũng không biết, cuối cùng lại chịu oan ức bị giam vào đại lao rơi vào Chân Thập Nương trên đầu, làm không tốt thì thay quan phủ chịu tôik.

Từ nhỏ lớn lên ở phủ Thượng thư, Hỉ Thước đã cực kỳ quen thuộc với những thủ đoạn đen tối trên quan trường này, càng nghĩ càng sợ, nàng túm lấy Chân Thập Nương, “Tiểu thư ngàn vạn không thể đi!” Năm ngón tay có chút phát run.

Nàng cũng không muốn đi, nhưng đây không phải nàng nói là được.

Trong nội tâm Chân Thập Nương thở dài, lại không ngờ lại dính dáng vào việc này, thần sắc nàng nghiêm tức nhìn Hỉ Thước, “Chuyện trước kia ta phần lớn đã quên hết, ngươi suy nghĩ lại xem, trước kia lúc ta ở phủ Thượng thư, mắc bệnh là thái y nào đến khám?”

“Điều này còn phải nói, lúc trước lão gia là Hộ Bộ Thượng Thư vẻ vang đỉnh cao một thời, đừng nói người, ngay cả nô tỳ có bệnh đều là mời thái y đến nhìn.” Tuy là nha hoàn, nhưng lúc đó ở phủ Thượng Thư, nàng lại so tiểu thư nhà bình thường còn cao quý hơn. Nhớ đến một thời đã từng phồn thịnh, Hỉ Thước sâu kín thở dài một tiếng.

Quy định quan lại Đại Chu được chia ra làm tam tỉnh lục bộ, tức là dưới Hoàng Đế có ba tỉnh, Trung Thư tỉnh, Thượng Thư tỉnh và Môn Hạ tỉnh. Trung Thư tỉnh phụ trách biên soạn ra chính lệnh (lệnh của nhà nước), Môn Hạ tỉnh phụ trách xét duyệt chính lệnh, Thượng Thư tỉnh phụ trách chấp hành. Dưới Thượng Thư tỉnh, lại có Lục bộ: lại, hộ, lễ, binh, hình, công.

Tất cả các ti chức trong Lục bộ có thể không đồng nhất, Lại bộ phụ trách kiểm tra đánh giá bổ nhiệm và miễn nhiệm quan lại, thông thường đứng đầu là Lục bộ, nhưng Hộ bộ phụ trách hộ khẩu cùng tài chính và thuế vụ, tương đương với bộ dân chính của hiện đại, Bộ tài chính và tổng cục thuế vụ quốc gia, nắm giữ quyền lực tài chính của quốc gia, lại là một ngành béo bở nhất trong Lục bộ, trên thực thế là chèn ép Lại bộ, suy nghĩ một chút, phụ thân  Chân Thập Nương làm quan đến Hộ Bộ Thượng Thư, những thái y kia nào có ai là không nịnh bợ.

“…Vậy ngươi còn nhớ thái y thường xuyên khám bệnh cho ta là ai không?”

Hỉ Thước nghĩ nghĩ, “Là tên họ Ôn của…”

“Chính là phó viện sử của Thái y viện!” Thân thể Chân Thập Nương chấn động, con dâu Lý Tề vừa mới nói qua, Thái y viện sử kia chính là họ Ôn.

“Không phải.” Hỉ Thước lắc đầu, “Hắn mới hơn hai mươi tuổi, nhưng y thuật rất cao, tương đối nhận…” Thanh âm bỗng nhiên dừng lại, “Đã nhiều năm như vậy, y thuật của hắn lại cao như thế, khó nói sẽ không thăng lên… Chẳng lẽ là hắn đến?” Túm lấy Chân Thập Nương, “Tiểu thư, hắn biết người!”

Nam nữ thụ thụ bất thân, vốn dĩ thái y đến nhà cho khám bệnh nội quyến đều là cách mảnh vải bắt mạch , đáng tiếc, tiểu thư nhà nàng khi đó quá bướng bỉnh, thấy Ôn Thái Y tuổi còn trẻ lại còn là người bảo thủ, không thể không chọc ghẹo, tin rằng đời này tiểu thư nhà nàng có hóa thành tro, cái tên Ôn Thái Y kia cũng có thể nhận ra!

Một khi bị nhận ra, chuyện này sẽ không thể gạt được Trầm Chung Khánh nữa, nhớ đến Trầm Chung Khánh đang vắt óc tìm mưu kế muốn thoát khỏi tiểu thư nhà nàng, Hỉ Thước không dám nghĩ tới.

“…Vừa rồi Lý tẩu để dặn ta phải bỏ mạng che mặt ra, ta cảm lo lắng!” Thần sắc Chân Thập Nương chưa từng ngưng trọng như vậy.

“Chúng ta đây làm sao bây giờ?” Sắc mặt Hỉ Thước tái nhợt.

“Dù sao cũng chỉ là chuyển nhà mà thôi.” Sau một thoáng mất tinh thần, Chân Thập Nương đã trầm tĩnh lại, nàng cười tự giễu, “Đúng lúc tướng quân cũng muốn đuổi chúng ta ra ngoài.” cất bước hướng ra phía ngoài.

Đang nói chuyện cùng Thu Cúc ở trong nội viện, thấy Chân Thập Nương đi ra, con dâu Lý Tề vội chào đón, “…Đi nhanh đi, trời không còn sớm.”

“Hôm kia a di của Gia mẫu Hỉ Thước từ Huệ An đến ở chung, đêm qua nhiễm phong hàn…” Chân Thập Nương áy náy nói, “Lo sợ là bệnh dịch, gia mẫu nàng vội bảo nàng đến cầu ta, làm phiền Lý tẩu nói với Ôn Thái Y ta tạm thời đang đến khám bệnh tại nhà nhé.”

“Ngươi…” Con dâu Lý Tề có chút lắp bắp, “Ngươi không đi?”

Việc này sao được?

Nói là bảo nàng đến mời, kia cũng chỉ là lời khách khí, đối phương dù sao là đại quan!

So Huyện lệnh của Ngô Đồng Trấn còn to hơn.

“Hỉ Thước theo ta nhiều năm như vậy, dù sao ta cũng phải để lại mặt mũi…” Chân Thập Nương có chút khó xử thở dài.

“Cũng không làm lỡ nhiều thời gian đâu…” Không dám đắc tội Thái y viện, con dâu Lý Tề cực lực khuyên nhủ, “Nghe Khẩu Tử nói, vị Ôn Thái Y kia rất thưởng thức ngươi, chắc là muốn cùng ngươi bàn luận phương thuốc, ôn dịch căn bản chưa bùng phát, quan phủ chính là muốn nói chuyện cũng không trị tội của ngươi…” Ánh mắt chợt lóe, “Có thể cùng Thái y viện kết nối quan hệ, đây cũng là cơ hội ngàn năm khó gặp, A Ưu ngàn vạn đừng bỏ lỡ.”

Chân Thập Nương lại thở dài, “.. Lý tẩu là muốn tốt cho ta, ta biết, chỉ là loại bệnh này thật sự không thể chậm trễ.”

Cũng biết Chân Thập Nương xưa nay nói một không hai, thấy nàng quyết định chủ kiến, con dâu Lý Tề bèn thở dài, “…Vậy thì ta đi trước đây.” Đi hai bước, lại quay đầu lại, “Nếu Ôn Thái Y kiên quyết bắt ta dẫn hắn đến nhà Hỉ Thước gặp ngươi thì phải làm sao?”

“Cái này…” Chân Thập Nương cả kinh, lập tức nói, “Lý tẩu hay là nói với hắn ta vừa sáng sớm đã bị người Lâm trấn  gọi đi rồi nha, phải ba đến năm ngày mới có thể về.”

Bên ngoài có người truyền tin đồn, nếu nói là a di của Hỉ Thước bị thụ phong hàn, lo sợ là bệnh dịch, Ôn Thái Y nhất định sẽ kiên trì đi xem, ngược lại càng phức tạp, ngẫm lại cũng chỉ có thể như thế, con dâu Lý Tề bèn gật đầu.

Nhìn bóng lưng con dâu Lý Tề biến mất, Chân Thập Nương lâm vào trầm tư.

Phủ nha Ngô Đồng Trấn một chút động tĩnh cũng không có, viện sử Thái y viện lại đột nhiên đến, hiển nhiên là có người đi qua bản địa quan phủ trực tiếp làm kinh động đến bên trên.

Là ai?

Có năng lực lớn như vậy, có thể trực tiếp liên hệ với bên trên?

Mấy nhà giàu nổi danh trên trấn từng cái hiện lên trong đầu, Chân Thập Nương lắc đầu, dù thế đi nữa, nhà cửa ở đây, những người này mặc dù đối với lời đồn đại lòng có chút sợ hãi, cũng sẽ không trực tiếp bỏ qua nha môn của Ngô Đồng Trấn chạy đến dưới chân thiên tử để cáo trạng.

Như vậy, người này sẽ là ai đây?

Chậm rãi xoay người, cơ thể nàng bỗng nhiên dừng lại.

Là hắn!

Ngày ấy người đó ở trước mặt mọi người nói thẳng ra Liễu Nhị Quý là người mắc bệnh dịch

Nhớ tới hắn một thân cẩm y, ăn mặc bất phàm, trong nội tâm Chân Thập Nương càng khẳng định suy đoán của mình, nàng ngẩng đầu phân phó Thu Cúc, “…Ngươi đến tiệm bán thuốc Thụy Tường nghe ngóng qua một chút, ngày ấy người nam nhân nói thẳng ra Liễu Nhị Quý mắc bệnh dịch là người ở đâu, khi nào thì đi , có quay lại đây hay không?”

Thu Cúc rất nhanh thì quay về, “…Sáng sớm hôm sau đi, hôm nay lại cùng đến với thái y viện, Phúc Bảo nói, Mã đại nhân cùng Ôn Viện sử đối với hắn đều rất khách khí. “Mã đại nhân chính là Huyện lệnh của Ngô Đồng Trấn, vừa nói, Thu Cúc vừa lau cái trán  đổ mồ hôi, “Vừa rồi Lý tẩu trở về nói người đi khám bệnh tại nhà rồi, phải ba đến năm ngày mới có thể về, Mã đại nhân lúc ấy liền đen mặt, nói thẳng muốn phái nha dịch đến trấn bên đem người đưa về, vẫn là hắn ngăn cản đó”.

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Mười Hai 5, 20131 Reply

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: Hương y | Vô Hà Sơn Trang

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG MƯỜI HAI 2013HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031     Th1 »

View Full Site

Blog tại WordPress.com.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro