Chương 46:Tam thỉnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 46: Tam thỉnh*

*Tam thỉnh: Thỉnh cầu hết lần này đến lần khác

Chân Thập Nương cười , “…Ta đang lo không có đủ tám dạng mễ* (tám loại hạt để nấu cháo) đây.”

“Lý tẩu đến rồi.” Hỉ Thước đã cái rỏ cười dịu dàng đi ra đón, một bên với tay giúp con dâu Lý Tề phủi tuyết trên người.

Đặt chậu xuống, con dâu Lý Tề liếc nhìn thấy chậu mễ trên giường gạch, liền lấy găng tay thò tay vào đảo qua, “…Chuẩn bị mễ gì đây?”

“Gạo trắng, gạo kê, táo đỏ, đậu xanh, hạt sen…” Hỉ Thước quay đầu lại chỉ đậu tây vừa bóc trên mặt đất, “Cộng thêm đậu tây vừa bóc, dù sao cũng thu thập được sáu loại, Thu Cúc đang tìm hạt sen ở xung quanh bên ngoài.” Mở chậu con dâu Lý Tề bưng tới ra, bên trong nửa chậu hạt bo bo trên mặt lại bỏ một chậu nhỏ củ lạc, nhìn những củ lạc hồng hồng, mắt Hỉ Thước lóng lánh, “Văn ca, Vũ ca lại có đồ ăn ngon rồi!” lần trước ở nhà Lý Tề Văn ca, Vũ ca ăn hết một nồi lạc, về nhà lẩm bẩm nửa tháng, luôn nói củ lạc vẫn ngon hơn so với hạt dưa, “Sớm biết ngài có thể mang cái này đến, thì không cho Thu Cúc đi ra ngoài rồi.”

“Bây giờ thì đủ rồi.” Con dâu Lý Tề cười nói, “Mau gọi hài tử về đi, trời tuyết rơi nhiều thế này đừng để rét cóng.”

Hỉ Thước quay người tìm khăn quàng cổ trong tủ.

“Ngươi cứ ở trong nhà đi.” Chân Thập Nương nhìn cái bụng to của nàng, “Đi ra ngoài hơn nửa canh giờ rồi, bọn họ cũng nên trở về.” Lại chỉ vào đậu tây vừa bóc nói với con dâu Lý Tề, “Loại đậu tây năm nay ta trồng đặc biệt tốt, hạt hạt căng mọng, Lý tẩu có cần mang về một ít làm cháo Bát tịch không?”

“Ta cũng đang thiếu đây.” Con dâu Lý Tề gật gật đầu, “Ngươi lấy cho ta ít hạt sen nữa.”

Hỉ Thước sẽ đem tìm một cái chậu khác đựng hạt bo bo và củ lạc con dâu Lý Tề mang đến, lại quay người lấy đậu tây, hạt sen cho nàng.

“Lý tẩu ngồi…” Chân Thập Nương đem chậu mễ đẩy vào bên trong giường, quay người rót nước.

“Ngươi đừng vội, ta có mấy câu nói rồi đi.” Con dâu Lý Tề giữ nàng lại.

Thấy thần sắc nàng trịnh trọng, Chân Thập Nương thu tay về, “…Chuyện gì?”

“Vẫn là lần việc trước…” Con dâu Lý Tề thở dài, ” Cố Mãi Biện kia lại tới nữa, lần này nói rất đúng trọng tâm, phu nhân nhà hắn một năm trước mắc một loại quái bệnh, vừa mới bắt đầu chỉ là đau đầu, tưởng là phong hàn, Thái y viện  người không xem khỏi, lại lục tục tìm mấy đại phu dân gian cũng đều không xem khỏi, bây giờ trí nhớ của Lão phu nhân  càng ngày càng kém, đau đầu cũng càng ngày càng lợi hại, sắc mặt xanh tím, nói ngay cả thuốc giảm đau của thái y kê cũng không có tác dụng nữa rồi, mỗi ngày đều kêu người cầm búa bổ đầu ra xem, mắt thấy không qua được năm nay rồi.”

Đau đầu muốn nứt, sắc mặt xanh tím?

Đây là bệnh gì?

Chân Thập Nương nhíu lông mày, “…chưa đi tìm Chung đại phu của Liễu Lâm Trấn nhìn sao?”

“Nói là vừa sang thu liền đi tìm rồi, cũng chưa nhìn ra tâm bệnh, sau khi bắt mạch còn nói Lão phu nhân  lục phủ ngũ tạng đều tốt…” Con dâu Lý Tề lắc đầu, “Ngày ấy Cố Mãi Biện nhận thức được y thuật của ngươi sau trở về bèn để cử với chủ tử của hắn, chủ tử hắn vừa nghe nói ngươi là nữ lưu chỉ lắc đầu, lại lo rằng ngươi tuổi trẻ chỉ biết tham công, không biết nặng nhẹ, ở nơi trọng yếu của vùng kinh này có bùng phát ôn dịch còn không biết, mới đặc biệt phái thái y đến điều tra.” Ghé vào tai Chân Thập Nương nói một cách thần bí, “Chúng ta là không biết, nghe tên Cố Mãi Biện kia nói, cách bên ngoài chỗ này ba mươi dặm còn có một đại doanh Phong Cốc nữa, bên trong tập trung hơn mấy chục vạn đại quân, nếu thật sự nhiễm ôn dịch sẽ cực kỳ khủng khiếp… Cho nên triều đình mới có thể sợ hãi như vậy.”

“Hóa ra là như vậy ah.” Chân Thập Nương giật mình, “Nói như vậy, quan phẩm của chủ tử  hắn nhất định cũng không thấp.”

“Cố Mãi Biện cũng thừa nhận, chủ tử hắn thật sự là đại quan.” Con dâu Lý Tề gật gật đầu, lại tiếp tục nói, “Là Ôn Thái Y nghe là ngươi xem qua những ca bệnh kia xong, sau khi trở về cực lực đề cử ngươi, chủ tử hắn lúc này mới bảo hắn đến mời, sau khi trở về nghe nói ngươi thân thể không tốt, chủ tử hắn vốn dĩ cũng không có ý định cưỡng cầu, là hôm kia Lão phu nhân đau đầu  sống chết cũng muốn đâm đầu vào  tường, lại tìm Ôn Thái Y nghĩ biện pháp, hắn lại đề cử ngươi lần nữa…” Nghiêm túc nhìn Chân Thập Nương, “Ta thấy hắn cũng là thật tâm chân ý đến cầu, ngươi dù sao cũng đi xem đi.” Thở dài một tiếng, “Người này ah, có quyền lại có thế, một khi bị bệnh lâu ngày, cũng không khỏi thể không cúi người ah.”

Chân Thập Nương bèn thở dài, “Trời tuyết rơi nhiều như vậy…”

“Nương, Nương…” Đang nói. Thanh âm Giản Văn, Giản Vũ vang từ ngoài viện truyền vào, “… Ăn kẹo hồ lô!”

Nghe thấy thanh âm của hài tử, Chân Thập Nương đang muốn đứng dậy đi mở cửa, cửa gian ngoài đã cạch một tiếng bị mở ra. Giản Vũ, Giản Văn mang theo một cỗ hàn khí, chạy vào. Mỗi người trong tay nắm hai, ba xâu kẹo hồ lô, “Nương, Nương, ăn kẹo hồ lô!” trên tay nhỏ dính đầy nước đường.

“Văn ca, Vũ ca chạy chậm thôi, cẩn thận ngã…” Thu Cúc bưng một chậu bịt vải bạt đi ở phía sau vào phòng, vừa đóng cửa, vừa gọi Giản Vũ, Giản Văn.

“Lý bá mẫu hảo!” Nào nghe thấy những lời này. Giản Vũ, Giản Văn sớm đã xông vào trong phòng, đang muốn nhào đầu vào ngực Chân Thập Nương, nhìn thấy con dâu Lý Tề đứng lại, chào một tiếng hảo, Giản Văn nhìn kẹo hồ lô trong tay, không nỡ đưa lên trước, “Lý bá mẫu ăn kẹo hồ lô.” Con dâu Lý Tề sao có thể ăn cái này, cười vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn đang đỏ bừng vì lạnh của Giản Văn, “Vũ ca ngoan, ngươi ăn đi…”

“Ta là Văn ca!” Lại bị người nhận lầm, Giản Văn rất bực bội.

Hai Ca lớn lên rất giống nhau, đừng nói ngoại nhân, ngay cả Hỉ Thước và Thu Cúc có khi cũng lầm.

“Công lao bị người khác cướp đi, Văn ca của chúng ta mất hứng…” Thấy con dâu Lý Tề đỏ mặt, Chân Thập Nương cười hoà giải, người lớn trong phòng  trêu đùa cười ha ha.

Chỉ có hai hài tử không hiểu, quay tròn mắt, liếc mọi người một vòng, cả hai bổ nhào vào trong ngực Chân Thập Nương, vội đưa kẹo hồ lô lên phía trước, “Nương ăn kẹo hồ lô!”

Chân Thập Nương cười nhận lấy kẹo hồ lô trong tay  hai người đưa cho Hỉ Thước cầm, vừa giúp bọn chúng bỏ mũ, găng tay, vừa phủi tuyết trên người, “…Sao mua nhiều như vậy?” Trong miệng là hỏi Văn ca, Vũ ca. Ánh mắt Chân Thập Nương lại nhìn về phía Thu Cúc vừa mới tiến phòng.

Thu Cúc còn keo kiệt hơn cả nàng. Cho dù Văn ca, Vũ ca nhao nhao muốn ăn, nàng có thể mua một xâu để hai người chia nhau đã là cực hạn rồi.

“…Không phải mua?” Thu Cúc đặt chậu xuống, “Là nhà Mã thẩm đang làm kẹo hồ lô, thì thấy chúng ta mỗi người cầm một xâu, Vũ ca cầm trong tay không chịu ăn, Mã thẩm bèn hỏi hắn có phải không ngon hay không, Vũ ca nói giữ lại về nhà cho Nương ăn, Mã thẩm khen hắn hiếu thuận, thế là đưa cho vài xiên để mang về cho ngài và Hỉ Thước cô cô…” Nhớ tới người ta đưa, Giản Vũ thò tay lấy, giống như chưa từng thấy qua vật, mặt Thu Cúc đỏ lên, “…Tiểu thư làm lạp xưởng đặc biệt ăn ngon, đến mai nô tỳ mang một ít cho Mã thẩm.” Trầm Chung Khánh mang thịt heo đến quá nhiều, trong thời gian ngắn không ăn hết, Chân Thập Nương bèn băm làm lạp xưởng để tiện tích trữ.

Thấy mặt Thu Cúc đỏ lên, Hỉ Thước không cần đoán cũng biết sự bối rối lúc đó, sợ Chân Thập Nương mắng Vũ ca, vội tránh chủ đề, “…Đổi mễ gì rồi?”

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Mười Hai 5, 20131 Reply

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: Hương y | Vô Hà Sơn Trang

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG MƯỜI HAI 2013HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031     Th1 »

View Full Site

Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro