Chương 65: Xây dựng sản nghiệp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 65: Xây dựng sản nghiệp

“… Ngươi thật sự không về cùng hắn?” tiễn đám người Lý Trường Hà, Chân Thập Nương quay đầu lại hỏi Hỉ Thước, “Ta có Thu Cúc hầu hạ là đủ rồi, ngươi trở về nghỉ ngơi hai ngày đi.”

Nhìn vẻ mặt Lý Trường Hà không biểu lộ tâm tư, cho dù tức phụ của ai bị đánh thành như vậy, cũng đều đau lòng.

“Trong nhà làm gì có chỗ nào thoải mái như ở đây, nô tỳ thích ăn cơm tiểu thư làm.” Hỉ Thước cười hì hì, vừa nhếch mép động đến vết thương trên miệng, đau đến mức ai da lên một tiếng.

Thật không biết các nàng rốt cuộc ai là chủ tử?

Chân Thập Nương liếc nàng một cái, cầm lấy khăn mặt trên mặt nàng, bỏ vào nước lạnh rồi lại đắp lên, “Sau này không được hành động ngu ngốc như vậy nữa, cái tát này đánh vào người ai cũng cảm thấy nhức nhôi, ngươi cứ nói cho nàng biết ta ở nhà, nàng còn có thể ăn ta mất sao?” Nghe Hỉ Thước nói, bởi vì nàng không nói ra mình ở đâu, Sở Hân Di mới đem nàng đánh thành như vậy.

Chân Thập Nương rất tức giận, vô cùng tức giận.

“Tiểu thư quên rồi, trước đây bình thường người cũng đánh nô tỳ như vậy, không đau.” Hỉ Thước cười đùa, bỗng nhiên thần sắc buồn bã, “Tiểu thư không nên đắc tội với nàng, quyền hành phía sau củaTướng Quân phủ đều nằm trong tay nàng, Tướng quân lại sủng ái nàng, mang theo bộ mặt bị thương trở về lại có bằng chứng sẵn có…” Ngẩng đầu nhìn Chân Thập Nương, “Tiểu thư đã đáp ứng nô tỳ, người sẽ hảo hảo chung sống với Tướng quân!”

Mắt nhìn chằm chằm Chân Thập Nương, điều đó có nghĩa là: “Nếu ngươi dám bội ước, nô tỳ sẽ không chăm sóc Văn ca Vũ ca!”

Chân Thập Nương ai thán chính mình mệnh khổ.

“Ta không có ý định bội ước.” Thần sắc Chân Thập Nương mang theo đầy ý đau xót, “Chỉ là hôm nay thấy Sở di nương, nàng xinh đẹp như vậy, ta không có cơ hội nữa rồi.” Nhún nhún vai, “Thôi thì phá quán tử phá suất lâu đi.” (nghĩa đen là một cái bình đã bị sứt mẻ, nứt vỡ thì dù nó có nát hơn nữa cũng vẫn chỉ là một cái bình sứt mẻ mà thôi, không cần phải giữ gìn gì cả. Nghĩa bóng là nếu chuyện đã bị phá hỏng thì không cần để ý, cứ mặc nó tiếp tục thôi hoặc thành tích không tốt cũng không quan tâm, không cầu tiến.)

“Tiểu thư đẹp hơn nàng!” Hỉ Thước ngồi bật dậy, “Chỉ cần người đồng ý hạ mình tướng quân sớm muộn gì cũng sẽ động tâm.” Nói hết một hơi, mới phát hiện Chân Thập Nương đang trêu chọc nàng, “Tiểu thư!”

“Ngươi cẩn thận động thai khí.” Chân Thập Nương đỡ lấy nàng, thấy sắc mặt nàng vẫn còn đỏ lên nhìn mình, bèn thở dài.”Ta cho ngươi biết, hôm nay Sở di nương đến chính là định ép ta hòa ly với Tướng quân, ta đánh nàng hay xin nàng cũng đều có cùng một kết quả.” Mắt híp lại, “xem ra nàng ta thật sự là không chờ được nữa rồi a, ngay cả năm mới cũng không có ý định để cho ta đón một cách yên ổn.”

Hỉ Thước bèn cắn môi một cái, “Thế nhưng. Người đánh nàng như vậy, e là bên kia Tướng quân cũng không còn đường thương lượng nữa rồi.”

“Tâm tướng quân vốn dĩ không ở chỗ của ta, ta lại cản trở công danh phú quý của hắn, chính là ta không đánh Sở di nương, cho dù ta quỳ xuống dập đầu van xin hắn. Hắn cũng sẽ không có chỗ cho thương lượng.” Chân Thập Nương lắc đầu, “Bất quá là muốn kéo dài hai năm nữa rồi hòa ly, ta vốn dĩ cũng không có ý định đi dập đầu cầu xin hắn.”

Tướng quân luôn ăn mềm không ăn cứng. Ngoại trừ cầu xin, còn có phương pháp gì có thể làm cho hắn đáp ứng thêm hai năm nữa sẽ cùng ly?

Hỉ Thước kinh ngạc ngẩng đầu.

Chân Thập Nương chuyển chủ đề,”…Nhà của Dư bá ký tên chưa?”

Dư bá là nô bộc của Trịnh Các Lão, Thất gia của Trịnh Các Lão phủ phải đến An Bình làm tri phủ, chuẩn bị để cả nhà Dư bá đi theo, năm sau đi, Dư bá định bán nhà.

Ba gian phòng cỏ tranh, ngoài ra còn có một cái sân lớn. Sát vách với bên nhà chồng Hỉ Thước, vì vội bán nên giá tiền rất rẻ, Chân Thập Nương muốn mua lại.

“Nô tỳ sáng sớm đến đây chính là định nói với người chuyện này. Xảy ra việc này lại quên mất.” Hỉ Thước ngồi thẳng người, “Vốn dĩ bàn xong rồi một trăm lượng bạc cho chúng ta, chỉ chờ đại nhi tử của Dư bá từ thượng kinh trở về ký khế ước. Ai ngờ tối hôm qua Dư bá đột nhiên thay đổi quyết định, một trăm hai mươi lượng thiếu một đồng cũng không bán.”

“Chưa nói vì sao?” Chân Thập Nương nhíu chặt mày.

“Trường Hà nghe ngóng rồi, nói là Trương lão gia của cửa hàng bạc ở phố Đông lén lút nuôi thiếp ở bên ngoài, muốn cho mua một căn nhà, vừa mới ra tay bèn xuất ra một trăm hai mươi lượng, niệm tình vì ký kết với chúng ta trước, Dư bá mới đồng ý ưu tiên một trăm hai mươi lượng bán cho chúng ta.” Thở dài, “Lẽ ra căn nhà kia một trăm sáu mươi lượng cũng đáng, một trăm hai mươi lượng ngược lại cũng không thiệt thòi, chỉ là…”

Hỉ Thước lắc đầu, các nàng lấy đâu ra bạc?

“Cứ một trăm hai mươi lượng đi.” Chân Thập Nương cúi đầu suy nghĩ một chút, “Để Trường Hà ký khế ước sớm một chút.” Miễn cho đêm dài lắm mộng, tái sinh sự cố.

“Tiểu thư. . .”

“Đều hiểu rõ, nhà kia quả thật có giá trị.” Chân Thập Nương thản nhiên cười nói, “Tiêu đại nhân thưởng một trăm lượng phí khám bệnh, lại thêm vừa bán thóc thu, tạp thất tạp bát* trong tay ta tích góp cũng hơn một trăm tám mươi lượng bạc đó.” Mấy tháng này lương thực đều là Trầm Chung Khánh cung cấp, ngoại trừ mua thuốc Chân Thập Nương hầu như không có tiêu xài gì nhiều.

*Tạp thât tạp bát: lung tung, tạp nham. Ý: gom góp tất cả lại

“Bây giờ mới vào tháng chạp, ra tháng giêng còn phải bốn năm tháng mới có thể có thức ăn tươi để ăn.” Hỉ Thước kiên quyết không đồng ý, “Không nói tiểu thư còn phải uống thuốc, chỉ đơn giản nói chuyển qua năm mới đã là vụ xuân rồi, người vừa phải mua cá giống vừa phải mua phân bón…” Đây mới thời kỳ giáp vụ chính thức, Hỉ Thước giơ đầu ngón tay lên tính toán cho Chân Thập Nương, “Còn có, vừa vào xuân Văn ca Vũ ca lập tức nên đi học rồi, thoáng cái phải nộp học phí nửa năm…”

“Một trăm lượng bạc này vốn chính là trời cho, những năm qua không có cũng vượt qua được.” Chân Thập Nương lơ đểnh, “tổ trạch dù sao cũng là của tướng quân, ai biết hôm nào hắn hứng lên thì đòi lại? Đến lúc đó có một tiểu viện kia, mẹ con chúng ta cũng có chỗ dừng chân.”

Hỉ Thước không cam lòng nói lầm bầm: “Gia mẫu đã đồng ý để dành cho ngài một gian phòng rồi.”

Chân Thập Nương chỉ coi như không nghe thấy, “Ta thấy ngươi ngươi cắt mấy trượng vải thô đay rất tốt, cho mấy hài tử làm y phục vậy là đủ rồi, ngày mai để Thu Cúc lấy tiền thưởng Tiêu đại nhân ra đến bố trang mua hai xấp gấm, mười chín tháng chạp còn có phiên chợ, đến lúc đó bán hết thổ sản vùng núi cùng với đồ Tiêu đại nhân mang đến đi.

“Tiểu thư!” Nhìn bộ áo bông cũ trên người Chân Thập Nương chồng chất đầy miếng vá, mắt Hỉ Thước ngập nước chỉ chờ tràn ra ngoài.

“Được rồi…” Không muốn tiếp tục nói những chuyện này, Chân Thập Nương đổi đề tài, “Ngươi vừa nói ta trước đây cũng thường đánh ngươi, thật sao?” Vốn chỉ là thuận miệng mà hỏi một chút, nhớ tới Sở Hân Di cũng nói nàng tính tình ngang ngược một chút không thay đổi, thần sắc Chân Thập Nương bèn nghiêm túc, “Ngươi nói một chút, ta trước đây là người thế nào?”

Vì không muốn nói Trầm Chung Khánh, mấy năm nay nàng cũng không tới hỏi, Hỉ Thước cũng cũng không nhắc đến sự tình trước kia.

“Tiểu thư trước kia rất bá đạo.” Hơi chần chờ, Hỉ Thước rủ rỉ nói, “Nhị di nương xem bệnh có tin vui, ngươi để nô tỳ tặng một chén cháo tổ yến, đêm đó tựu sảy thai, Tướng quân tìm đến người đối chất, người vẫn còn cùng hắn cãi nhau lớn một trận, liều chết cũng không thừa nhận… Tam di nương mang thai hơn hai tháng, sợ bị người phát hiện ngay cả đại phu cũng không dám tìm, bị Tứ di nương tiểu nha hoàn nói lỡ miệng, ngươi tựu mượn cớ phạt Tam di nương đứng một ngày đêm, trở về thì sảy thai…” Thở dài, “Tiểu thư không biết, nô tỳ lúc đó đối với ngài là vừa sợ vừa thương…”

“Hóa ra là như vậy a.” Chân Thập Nương có chút hoảng hốt, “Chẳng trách lần đầu tiên thấy ngươi, ta chỉ lên dọng một chút, mà ngươi sợ đến run rẩy.” Còn nhớ rõ năm năm trước nàng vừa mới đi tới nơi này, Trầm Chung Khánh mắng nàng xong rồi bỏ đi, nàng liền hỏi Hỉ Thước, “… Là ai gọi hắn tới?” Kỳ thực, lúc đó nàng là muốn hỏi, “Hắn là ai vậy?”

Ai biết Hỉ Thước vừa nghe lời này, thân thể liền run rẩy quỳ xuống liên tục xin tha.

“Tiểu thư nói cái gì? Cái gì lần đầu tiên thấy nô tỳ?” Nghe không hiểu lời Chân Thập Nương nói, Hỉ Thước ngỡ ngàng ngẩng đầu.

“Nga…” Phát hiện nói lỡ miệng, Chân Thập Nương vội vàng chuyển hướng nói, “Nói như vậy, hắn ruồng bỏ ta cũng không hoàn toàn là có mới nới cũ?”

Hỉ Thước gật đầu, “Là bởi vì trước đây tiểu thư quá ương ngạnh rồi…”

Chân Thập Nương bất giác vì nguyên chủ nhân của cái thân thể này mà xấu hổ, không cam lòng lầm bầm nói, “Cho dù thế nào, hắn trái một phòng, phải một phòng mang về nhiều di nương như vậy chính là một hoa tâm đại la bặc!”

“Hoa tâm đại la bặc?” Hỉ Thước chớp chớp mắt.

“Chính là tâm quá hoa, có mới nới cũ!” Tâm tình phiền muộn, Chân Thập Nương giải thích cũng tức giận.

Về sau này, Chân Thập Nương thường xuyên trở nên có chút kỳ lạ kỳ quái, Hỉ Thước đã sớm không còn thấy kinh sợ, nàng bật cười, “Kỳ thực Tướng quân trước đây mang về nhiều di nương như vậy, ngoại trừ Sở di nương là người yêu cũ, những người khác vẫn đều là bị tiểu thư ép đó.”

“… Sao có thể?” Chân Thập Nương kinh ngạc.

“Thú Đại di nương là bởi vì lúc đó tiểu thư cùng lão phu nhân cãi nhau, còn động thủ đánh bên người đại nha hoàn lão phu nhân, Tướng quân bảo người bồi tội lão phu nhân, người chết cũng không chịu, nói ngườii không sai dựa vào cái gì mà xin lỗi, còn nói một mình người đường đường là tiểu thư đích xuất (con của chính thê) của Thượng Thư phủ sao có thể hướng một thôn phụ thô lậu xin lỗi, Tướng quân lúc đó liền đen mặt, nói từng chữ từng chữ với người, hắn chính là một nhi tử của thôn phụ thô lậu, người khinh thường hắn vậy có thể rời đi, hắn lập tức liền ký thư hòa ly. . .” Nhớ tới lúc đó Trầm Chung Khánh nổi giận, lòng Hỉ Thước bây giờ vẫn còn sợ hãi, hơn nửa ngày, nàng mới từ trong ký ức hít thở thông thoáng, “Đêm đến Tướng quân bèn ngủ ở thư phòng, ngày hôm sau lão phu nhân bèn mang sính lễ đến nhà đại di nương, nửa tháng sau liền cưới về; thú Nhị di nương là bởi vì. . .” Như kể chuyện xưa, Hỉ Thước dơ từng ngón tay lên đếm từng người từng người di nương cho Chân Thập Nương.

Chân Thập Nương chớp chớp mắt.

Nàng có kém như vậy sao?

Đường đường là thiêm kim đích xuất Thượng Thư phủ, cho dù nhỏ tuổi một chút, nhưng dù sao cũng sinh trong loại hoàn cảnh, sao ngay cả trạch đấu (tranh đấu trong nhà cụ thể là nữ nhân nơi hậu viện) cơ bản nhất cũng không biết?

Thủ đoạn mưu hại tình lại loạn cả nhà!

Thậm chí ngay cả nàng sinh dưới là cờ hồng kỳ, cũng không bằng nữ nhân sinh trưởng ở Trung quốc hiện đại hòa bình, ngay cả những che giấu cơ bản nhất cũng không cần. Vô cớ ra trận chắc chắn gãy cánh, nàng cuồng ngạo như vậy là vì nàng cho rằng phụ thân là Hộ bộ Thượng thư quyền thế ngút trời, có thể bảo hộ nàng cả đời phong hoán vũ ở Trầm gia hô sao?

Hay là, có ẩn tình khác?

Không phải là nhất định muốn vì mình muốn biện hộ cho nguyên chủ nhân của cái thân thể này, Chân Thập Nương nghe thế nào cũng cảm thấy việc này có chút quá khó tưởng tượng đi.

Đang suy nghĩ xuất thần, Thu Cúc dẫn Giản Vũ, Giản Văn đẩy cửa đi vào.

“Nương, Hỉ Thước cô cô, ăn kẹo hồ lô…” Giản Vũ vài bước nhào tới bên cạnh giường gạch, giơ cao kẹo hồ lô trong tay trèo lên trên giường.

Giản Văn cũng nhào tới theo.

“Cẩn thận đường dính lên giường gạch.” Chân Thập Nương đưa tay nhận lấy kẹo hồ lô.

Thu Cúc cầm bố khăn lau tay cho Giản Vũ, Giản Văn, một bên ngồi xổm xuống cởi giày cho hai người, “…Nói thế nào Văn ca Vũ ca cũng không chịu ở yên sau hậu viện, nháo loạn đòi phải tới thăm Hỉ Thước cô cô.”

Muốn nói chuyện về Trầm Chung Khánh, Chân Thập Nương bèn sai Thu Cúc đến phía sau viện.

“Hình như có người đến. . .” Kéo Giản Văn lên giường gạch, Chân Thập Nương nghe phía bên ngoài như có người gọi, bèn từ song vửa sổ nhìn ra bên ngoài.

“Nô tỳ đi xem.” Ôm Giản Vũ lên giường gạch, Thu Cúc xoay người đi ra ngoài.

Là con dâu Lý Tề tới.

Vừa vào cửa liền mang theo nét cười, “…Chúc mừng A Ưu, Chuyện tốt từ trên trời rơi xuống!”

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Mười Hai 5, 2013Gửi phản hồi

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG MƯỜI HAI 2013HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031     Th1 »

View Full Site

Blog tại WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro