Chương 8: Đến thăm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 8: Đến thăm

Văn Ca, Vũ Ca đang chơi cờ carô ở cổng, Vũ ca thấy mình sắp thua, ngẩng đầu nhìn thấy Chân Thập Nương từ trên xe ngựa đi xuống, bèn lấy chân làm bàn đạp chà xuống xóa mất bàn cờ, “Mẹ về rồi, ta không chơi nữa.” chạy đến bên Chân Thập Nương, “Mụ mụ, mụ mụ…”

“Ngươi chơi xấu.” hiếm khi có được lần thắng, không ngờ bàn cờ lại bị Giản Vũ hủy, Văn ca không cam tâm, nhào tới bắt láy Giản Vũ kéo trở lại. “Mụ mụ nói nam nhân phải nhận thua, ngươi quay lại chơi hết ván cờ này cùng ta!”

“Ai nói ta chơi xấu.” mặt Vũ ca đỏ lên, “Ta ra đón mụ mụ.”

“Thua rồi liền hủy bàn cờ, ngươi chính là chơi xấu!” Văn ca túm hắn không buông.

Vũ ca thẹn quá hóa giận, quay đầu lại đánh nhau với Văn ca.

“ Văn ca, Vũ ca nhanh buông tay, cẩn thận bị thương.” Vú em trông coi bên cạnh vội vàng bước lên phía trước.

Tuy chỉ có hơn bốn tuổi một chút, nhưng Giản Vũ, Giản Văn làm loạn như hai con tiểu hổ, vú em sao có thể tách chúng ra.”

Hai hài tử này, mỗi ngày mở mắt ra là ầm ĩ.

Mắt thấy nhi tử đang đánh nhau, Chân Thập Nương thở dài, quay đầu lại đưa tiền cho phu xe, bước tới “Văn ca, Vũ ca ngừng tay!” thanh âm không cao, nhưng sắc mặt Chân Thập Nương nghiêm lại.

Văn ca, Vũ ca đều buông lỏng tay, nhưng vẫn không chịu thua, trừng mắt nhìn đối phương.

Vú em thừa cơ tiến tới sửa sang lại quần áo cho hai người, bĩu môi thầm nói, “không phải mấy tên Thạch đầu tử sao, thua hay thắng vẫn có thể làm cơm?” ngẩng đầu xụ mặt nhìn Chân Thập Nương, vội vàng ngâm mặt.

“…có chuyện gì vậy?” Chân Thập Nương hỏi.

“Hắn không nói đạo lý”

“Là hắn chơi xấu!”

Văn ca, Vũ ca cùng đồng thanh.

Chân Thập Nương không nói lời nào, chỉ trầm tĩnh nhìn hai hài tử, đến khi cả hai ngậm miệng, ngẩng đầu nhìn chính mình, mới mở miệng nói, “Văn ca nói trước.”

“Chúng ta chơi cờ caro, hắn thua liền hủy bàn cờ.” Giản Văn hung hăng chỉ vào Giản Vũ, “Mụ mụ nói, nam nhân phải nhận thua, không thể thua mà không nhận! chính là người không đúng.”

Chân Thập Nương nhìn về phía Giản Vũ.

“…Ta chỉ là ra đón mụ mụ.” Giản Vũ cãi cố.

Chân Thập Nương cúi đầu nhìn bàn cờ trên mặt đất bị quẹt mất một nửa, trong lòng đã hiểu rõ, ánh mắt nhìn vào Giản Vũ, “Nhìn thấy mẹ về, Vũ nhi biết ra đón, đây là hiếu thảo, mẹ rất vui.” Giản Vũ liền hất cằm đắc ý với Giản Văn, nhưng, Chân Thập Nương chuyển chủ đề, “Vũ nhi muốn đón mẹ, tại sao lại hủy bàn cờ đi?”

“Ta…” Bị nhìn thấu tâm tư, Giản Vũ cúi đầu không nói.

“Giản …Vũ…!” Chân Thập Nương mang cả tên cả họ ra gọi hắn.

“Ta…là ta sai rồi…” Giản Vũ ấp úng

“Biết mình sai ở đâu rồi?” Chân Thập Nương giữ nguyên sắc mặt.

“Ta không nên sợ thua bèn kiếm cớ không chơi nữa.” Giản Vũ nhỏ giọng nói.

“Ân, có cam đảm nhận sai, Vũ ca là hảo hài tử.” Chân Thập Nương thỏa mãn gật đầu, chỉ là, thần sắc nàng đanh lại, “Sai rồi vẫn phải phạt, phạt ngươi viết lại những lời này ba mươi lượt.”

“Mụ mụ…” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Giản Vũ sụp xuống.

Chân Thập Nương phớt lờ hắn, quay đầu nhìn Giản Văn, “…Ngươi là ca ca, biết đệ đệ sai, thì nên cố khuyên răn, sao lại không nói hai lời liền động thủ?”

“…Mụ mụ, ta chỉ đẻ trước hắn có hơn nửa canh giờ!” Giản Văn có phần không phục, khí lực của Giản Vũ so với hắn đều lớn hơn, hắn dựa vào cái gì phải nhường?

“Ân..” âm điệu Chân Thập Nương có chút đi lên.

“Ta biết rồi.” Giản Văn thưa

“Phạt ngươi cùng ngồi chép phạt với đệ đệ mười lần.”

Nghe Giản Văn cũng bị phạt, Giản Vũ nhất thời cao hứng, dùng tay kéo miệng làm mặt quỷ lè lưỡi với Giản Văn.

Thu Cúc đang chẻ củi ở trong nội viện, nghe thấy âm thanh của Chân Thập Nương, vứt công việc sang một bên chạy ra ngoài, “Tiểu thư hôm này về sớm vậy?” nhìn nàng hai tay trống không, thì ồ lên một tiếng, “…ngài không mua da lừa?” lại hỏi, “…là A giao không bán được, không thu được tiền?”

Nếu là tính toán sổ sách, tiểu thư nhà nàng tuyệt đối sẽ không quên việc này.

Bị Thu Cúc nhắc nhở, Chân Thập Nương bỗng nhiên nhớ ra việc nàng gặp Trầm Chung Khánh ở dược đường, lấy lại tinh thần, thầm nghĩ, “Suýt nữa quên mất đại sự!” ngẩng đầu phân phó vú em và Thu Cúc, “Các ngươi đem Văn Ca, Vũ Ca qua nhà Hỉ Thước.” Lại dặn dò Giản Văn, Giản Vũ, “Ngoan ngoãn ở nhà Hỉ Thước cô cô viết hết những gì ta vừa phạt, không có sự cho phép của ta, không được phép về!” ngữ khí nghiêm túc.

“Nô tì chưa bổ xong củi…” Thu Cúc khó hiểu nhìn Chân Thập Nương.

“Chiều lại bổ…” Chân Thập Nương đã tiến vào viện.

Rất ít khi nhìn thấy Chân Thập Nương nghiêm túc như vậy, Vú em cùng Thu Cúc khó hiểu nhìn nhau, dẫn Giản Văn, Giản Vũ đến nhà Hỉ Thước.

Sau một hồi lộn xộn, Chân Thập Nương nhanh chóng đem đồ đạc của hải tử cất đi.

Ngồi trên ghế thở hổn hển, nàng ngẩng đầu, nhìn gương mặt thanh thanh đạm đạm tuyệt mỹ trong gương, tâm khẽ động, thầm nghĩ, “Ta ăn mặc như này, hắn liếc là có thể nhìn ra ta chính là nữ tử hắn nhìn tháy ở dược đường!”

Nhưng Lý Tề cùng Phùng Hỉ đều biết nàng có hai đứa con.

Ý niệm vừa hiện lên trong đầu, Chân Thập Nương vội vàng đứng lên, lục tung đống trang phục.

Nàng nhất định phải thay đổi hình dáng, để hắn cho rằng tự mình ở dược đường nhận nhầm người.

“Tiểu thư, sảy ra chuyện gì vậy?” đang vội lục, âm thanh của Hỉ Thước dồn dập từ bên ngoài truyền đến. Nghe Thu Cúc nói lúc Chân Thập Nương trở liền đem bọn hắn đuổi ra ngoài, không biết xảy ra chuyện gì, đang ở nhà dưỡng thai, Hỉ Thước vội vàng chạy đến. Vừa vào nhà, liền ngơ ngẩn, “Trời, tiểu thư, người làm gì vậy?”

“Suỵt…” bị Hỉ Thước gào to, tay Chân Thập Nương khẽ run rẩy, son phấn lập tức bị lệch ra ngoài, nàng bận làm động tác ngăn âm thanh, “Ta vừa ở dược đường thấy tướng quân Trầm Chung Khánh.”

“Ai? … Trầm tướng quân?” giật mình, Hỉ Thước ai mắt mở to, “Tiểu thư nói là tướng quên đến rồi?” Đột nhiên hô lên, “Tướng quân nhận ra người? Hắn phát hiện  người đi bán thuốc, hắn biết ngài đến dược đường bán thuốc à?!” sắc mặt trước giờ chưa từng trắng như vậy.

Bị truyền đi đường đường là chính thê của đại tướng quân lại đi bán thuốc trộm, bôi nhọ bộ mặt của Đại tướng quân cũng không phải trò đùa, làm không tốt thì mất mạng a!

Hồi đó, nếu không phải đến bước đường cùng, nàng chết cũng sẽ không đồng ý tiểu thư nhà nàng làm nghề này.

Ở Đại Chu, thầy bào chế, hành y tự do trong dân gian đều coi là đê tiện, đừng nói kết duyên với đại tướng quân, chính là không thể thành hôn với vọng tộc.

Chân Thập Nương lại không sợ như Hỉ Thước, nàng lo lắng chính là Trầm Chung Khánh phát hiện ra sự tồn tại của Giản Văn, Giản Vũ. Đem bọn chúng đoạt mất, thấy bộ dáng kinh hãi của Hỉ Thước, bèn cười nói, “Vì vậy ta mới giả dạng, nếu hắn có thật đến đối chất, chúng ta liền để hắn đến chết không nhận ra.” Trong giọng nói mang theo chút tinh nghịch như hài tử.

Trong lòng Hỉ Thước liền yên ổn trở lại.

Nhớ ra gì đó, chỉ vào Chân Thập Nương, “cho dù muốn trang điểm, tiểu thư… tiểu thư cũng không cần dọa người như vậy.”

Chân Thập Nương bèn sờ sờ mặt: “làm sao..?”

Đang nói, trong sân truyền đến tiếng bước chân, “…Có người ở nhà không?”

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Mười Hai 4, 20132 Replies

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: Hương y | Vô Hà Sơn Trang

meongoclailuoi trong Tháng Mười 10, 2016 lúc 1:05 chiều

Nàng định dọa TCK đến 1lần là ko dám đến nữa à.haha

Phản hồi

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG MƯỜI HAI 2013HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031     Th1 »

View Full Site

Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro