Chương 89: Thập tử nhất sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 89: Thập tử nhất sinh

Mắt lén lút ti hí, thẳng nhìn thân ảnh Trầm Chung Khánh cùng Vinh Thăng biến mất, Thu Cúc mới hít thở thông thoáng một hơi thật sau, nhỏ giọng nói lầm bầm, “… chiêu này của tiểu thư thật đúng là hữu hiệu.”

Nàng hành sự trước giờ quả quyết lại chưa bao giờ nhanh trí, bình thường Chân Thập Nương sẽ dạy nàng, lúc đối mặt người ta ép hỏi nhất thời lại nghĩ không ra ứng đối cứ dứt khoát giả bộ bất tỉnh, nằm trên mặt đất từ từ nghĩ đối sách, lúc đó nàng nghe xong tựu hì hì cười, nói nàng cũng không phải là tiểu thư, thân thể khỏe mạnh như đầu bò, tám đời cũng giả bộ không giống, ai biết hôm nay lại thật sự được nàng dùng tới.

Hơn nữa, vẫn lừa được hai nam nhân uy mãnh cao to hơn nàng.

Thu Cúc trong lòng nho nhỏ hung hăng tự hào một hồi.

Đồng thời lại âm thầm lo lắng, nàng chưa đem thân phận của tiểu thư nhà nàng nói ra, có thể cũng không thể ngăn cản được Trầm Chung Khánh, thân phận có thể bị vạch trần hay không, phải xem tạo hóa của tiểu thư nhà nàng thôi.

Đây không phải là nàng trốn tránh lâm trận, tiểu thư nhà nàng nói qua, “Biết rõ chuyện không thể làm cũng không cần cứng rắn đi làm, đẻ cho người thông minh đi làm, có lẽ sẽ có thu hoạch không thể tưởng tượng.” Người mặc dù không lớn, Thu Cúc lại đem lời Chân Thập Nương căn dặn thời thời khắc khắc đều ghi tạc trong đầu.

Một cước bước ra cửa, Trầm Chung Khánh chợt nghe thấy trong gian phía tây truyền đến một trận gào khóc tê tâm liệt phế, thân thể hắn đình chỉ, lập tức nhấc chân đi tới.

“Tướng quân!” Vinh Thăng chạy chậm vài bước tiến lên mạnh mẽ ngăn cản hắn, ” trong phòng đều là những phụ nữ có chồng.” Nghe thanh âm bên trong căn bản cũng không có nam nhân, bọn chúng mạnh mẽ xông vào như thế, tất cả mọi người rất khó xử, “Ngài không bằng chờ một chút, đại phu nhân nhất định sẽ ra.”

Đến lúc đó chất vấn cũng không muộn.

……….

Chân Thập Nương vừa vào tây phòng, liền nghe thấy một cỗ mùi hôi lao thẳng tới mặt.

Mấy tức phụ (phụ nữa có chồng) trẻ tuổi đang ríu rít vây quanh ở trước nhuyễn tháp (giường hẹp dài, mềm mại), nương Cẩu Tử khóc như muốn hôn mê đến nơi, “Ta đây làm ra cái nghiệt gì a, năm mới này…”

“Câm miệng, gào cái gì gào!” phụ thân Cẩu Tử Vu Lương bị tiếng khóc phiền não trong lòng, hắn nộ quát một tiếng, vừa dùng tay dời đầu của nhi tử, ngẩng đầu cầu cứu nhìn mọi người.”Ngón tay của ai nhỏ, thử móc lần nữa thử xem…” ngón tay hắn so với cây gậy còn thô hơn, ngay cả lỗ cổ họng Cẩu Tử cũng không với vào được.

Mắt thấy Cẩu Tử cũng gắng gượng, mấy tức phụ trẻ tuổi vây ở một bên không hẹn mà cùng lui về phía sau một bước, gian nhà trong nháy mắt yên tĩnh.

Con dâu Lý Tề vừa quay đầu lại, đang nhìn thấy Chân Thập Nương đi vào. Ba chân bốn cẳng hô, “Mọi người mau nhường một chút, mau nhường một chút, Giản…” Mạnh mẽ nuốt xuống hai chữ đại phu, sửa lời nói.”A Ưu tới, A Ưu tới… Mau để cho nàng xem một chút.”

Đều là hàng xóm, mặc dù không biết Chân Thập Nương chính là Giản đại phu. Nhưng mọi người đều biết, vị Giản cô nương này hiểu biết chữ nghĩa, vì thân thể không tốt luôn thích xem sách thuốc, bệnh lâu thành y, bình thường nàng cũng có thể nhìn chút bệnh nhẹ như đau đầu, nghe nói nàng tới, liền tự động nhường ra một đường.

Chân Thập Nương giương mắt nhìn lên, chỉ thấy Cẩu Tử nằm thẳng tắp ở trên nhuyễn tháp. Sắc mặt xanh tím, dường như đã không còn hô hấp, hù dọa giật cả mình.

Lúc nàng nghĩ ra. Bất quá là bị đậu phộng bị sặc, nhà Cẩu Tử cách chỗ nàng một cái ngõ, ở kiếp trước tính thời gian không đến một phút đồng hồ lộ trình. Thế nào lại nghiêm trọng như vậy?

Trong lòng nghi ngờ, lại không để nàng hỏi nhiều, bước nhanh tới.

“Đại tiểu tiện đều không cầm được, không cứu được…” Thấy Chân Thập Nương không nói hai lời liền bảo Vu Lương giúp đỡ lật Cẩu Tử lại xoay lưng lại hướng xông lên, Trương đại nương hàng xóm ở bên tai nàng lặng lẽ nói, “A Ưu ngàn vạn lần đừng nhúng tay.”

Hai vợ chồng Vu Lương thành thân nhiều năm, sinh liền ba khuê nữa, khó khăn lắm mới được thằng nhi tử này, giống như bảo bối vậy, một khi không cứu sống, còn không biết náo thế nào đó.

Trương đại nương chính là nương của Trương Chí, vì Chân Thập Nương trị cho nàng bệnh hen suyễn, vẫn luôn coi nàng là thân khuê nữ (chưa lấy chồng), thấy Chân Thập Nương muốn nhúng tay, vội vàng lặng lẽ nhắc nhở nàng.

Nàng dù sao cũng là người từng trải, kiến thức so với Chân Thập Nương nhiều hơn.

Chân Thập Nương thân thể chấn động một chút.

Hài tử này nàng không nên cứu!

Không nói hắn đã không khống chế được đại tiện, hô hấp khó khăn, có thể cứu sống được hay không còn chưa biết, chỉ nói Trầm Chung Khánh đang chờ ở đông phòng, nàng tựu tuyệt không thể xuất thủ!

Nhưng Cẩu Tử cùng Giản Vũ lớn như nhau, thường cùng Giản Văn Giản Vũ tới nhà nàng chơi, một câu hai câu gọi thím, dáng vẻ vui mừng còn hiện lên trước mắt, bảo nàng làm sao có thể trơ mắt nhìn hắn chết đi ở trước mắt mình, lại khoanh tay đứng nhìn?

Nàng cũng là một mẫu thân, biết loại chia cắt mất đi nhi tử này có bao nhiêu đau đớn.

nhân tâm (lòng nhân ái) thầy thuốc, trị bệnh cứu người, đây là lời thầy giáo nói trong bài học đầu tiên, “Lúc người bệnh giao thân thể cùng sinh mệnh cho chúng ta, thì chúng ta có nghĩa vụ đem hết toàn lực cứu trị bọn chúng!”

Đời này, không phải nàng sức khỏe cùng thân phận có hạn không cho phép nàng hành y cứu người, nàng tuyệt sẽ không chịu đựng đau khổ tự tay xông vào khó khăn dùng chiêu bài hủy diệt “Giản đại phu”!

Đấu tranh diễn ra trong lòng, Chân Thập Nương ung dung đỡ lấy đầu vai Cẩu Tử, trong miệng hỏi, “Có chuyện gì?”

“Tiểu thư…” Vu Lương đang muốn nói, Hỉ Thước hét lên một tiếng, “Cẩu Tử không khống chế được rồi (đại tiểu tiện), tắm rửa trước một chút, cẩn thận làm dơ ngài.” Nàng một tay che miệng, cố nén một trận nôn mửa, gọi Đông Cúc ngốc ở một bên, “Nhanh đi múc nước.”

Tắm rửa một chút?

Cẩu Tử đã sắp tắc thở rồi, bây giờ thời gian chính là sinh mạng, nàng đâu còn cố kỵ nhiều như vậy?

“Không cần!” Chân Thập Nương quả quyết nói, nàng hít sâu một hơi, giơ tay lên dùng sức hướng giữa hai bả vai Cẩu Tử dùng sức vỗ xuống, ba, ba…

Tất cả mọi người nín thở.

Bầu không khí căng thẳng dị thường.

Nương Cẩu Tử hai tay chăm chú che miệng, gắng hết sức đè nén tiếng khóc khẽ từ khe miệng phát đi, nghe thấy lòng mọi người đều run theo lên một cái.

Vu Lương sắc mặt trắng bệch, chết lặng đứng ở một bên vặn chặt tay không biết nên làm gì, nhớ tới câu hỏi lúc trước của Chân Thập Nương, tựu nói năng lộn xộnnói tiếp:

“…Khuê nữ hôm qua lại mặt, mang theo chút đậu phộng, Cẩu Tử đòi muốn ăn, hôm nay sáng sớm, nương hắn tựu rang cho… Đúng lúc thím Lý hắn dẫn theo Xuân ca tới chơi, người lớn nói chuyện, tiểu hài tử tựu ở một bên chơi, ai cũng không chú ý, Xuân ca đột nhiên kêu to lên, nói Cẩu Tử nghẹn…” thím Lý trong miệng Vu Lương chính là con dâu Lý Tề, Xuân ca là tiểu nhi tử của Lý Tề, “Nương hắn móc nửa ngày rồi, lại tìm Mã đại phu…” Nhớ tới lời của Mã đại phu, Vu Lương sắc mặt xám trắng như người chết.

Mã đại phu nói tiểu nữ nhi bốn tuổi nhà Chu lão tam đầu trấn đông năm trước ăn đậu tương, học ca ca của nàng tung đậu tương lên giữa không trung dùng miệng đón, sặc khí quản, chính là tìm hắn, hắn cũng hảo tâm, giúp đỡ vừa vuốt lưng vừa móc, giày vò hơn nửa ngày, người cuối cùng vẫn phải chết, bảng hiệu hành y thiếu chút nữa bị nhà Chu lão tam đập.

Lần trước bất quá một viên đậu tương, lần này lại một hạt đậu phộng, lớn gấp đôi, Cẩu Tử nếu có thể sống mới là lạ! Nhìn thấy Cẩu Tử cũng trắng mắt, Mã đại phu lắc đầu như trống bỏi, chân cũng không chạm đất mà quay đầu bước đi, cho dù một nhà Vu Lương cầu khẩn thế nào cũng không chịu quay đầu lại.

Là con dâu Lý Tề nói Chân Thập Nương hiểu biết chữ nghĩa, mỗi ngày ở nhà nhìn sách thuốc, thu xếp đem người mang đến đây, người sớm đã chết lặng, Vu Lương đâu còn suy tính một nữ nhân gia* như Chân Thập Nương sao có thể trị cái này, mọi người người như tượng gỗ bị giật dây theo con dâu Lý Tề tới đây.

*Nữ nhân gia: cách phiếm chỉ khi nhắc đến người phụ nữ.

Thấy Chân Thập Nương động thủ thật, hắn mới từ trong hoảng hốt phục hồi tinh thần lại, trong mắt tất cả đều là thấp thỏm lo âu không ngừng được.

Mã đại phu cũng nói không cứu, nàng có thể trị hết không?

Tâm căng thẳng như dây dần, Vu Lương không chớp mắt nhìn hành động của Chân Thập Nương, đột nhiên trước mắt sáng ngời, “Chó nhi nhúc nhích!”

Không khí nhất thời nhẹ một chút, mọi người đều xông tới.

Chỉ thấy Cẩu Tử thân thể bỗng nhiên rung động xuống, kịch liệt ho khan một tiếng.

“Tại sao lại bất động?” Nhìn nhi tử lại không nhúc nhích, nương Cẩu Tử rít lên thành tiếng, “Cẩu Tử, Cẩu Tử!” Ngẩng đầu nhìn Chân Thập Nương, “A Ưu, đây là có chuyện gì?”

“Vừa rồi là tắc nghẽn, ta bất quá là để bệnh trạng hóa giải chút, đậu phộng vẫn đang ở trong khí quản…” Chân Thập Nương giải thích, “Ngươi tiếp tục gắng sức gọi, xem hắn có phản ứng hay không?” Hướng Vu Lương hô, “Mau, Vu đại ca mau giúp ta đem Cẩu Tử đặt qua đây.”

Cẩu Tử bị đặt ngang ở trên nhuyễn tháp, Chân Thập Nương tiến lên cởi nút buộc áo bông hắn ra, tay trái kề vào giữa rốn và xương sườn của hắn, tay phải bắt lấy tay trái, hít sâu một hơi, bỗng nhiên dùng lực, nhấn xuống, nhấn xuống, dồn lực ép xuống…

Được chỉ thị, nương Cẩu Tử kề vào lỗ tai Cẩu Tử quát to lên, “Cẩu Tử, Cẩu Tử…”

Cẩu Tử một chút phản ứng cũng không có.

Dần dần, mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu theo gò má của Chân Thập Nương chảy xuống, “Đừng hô, hắn không có ý thức…” Nàng vô lực thẳng người lên, tâm chìm vào đáy cốc.

Nhìn thấy Cẩu Tử đại tiểu tiện không khống chế, sắc mặt tím bầm, hầu như không còn hô hấp, nàng tựu phán đoán hắn là xảy ra tắc nghẽn hô hấp cấp tính, mới dùng phương pháp vuốt lưng cấp cứu, đợi tắc nghẽn hóa giải, lại đổi dùng phương pháp ép bụng (thực ra chỗ này ta bịa, chả biết là cái phương pháp a mô tê gì), chính là thủ pháp nàng vừa dùng, đây là một loại thủ pháp cấp cứu dị vật trong khí quản nổi danh ở kiếp trước, phần bụng bị đột nhiên bị chấn động sẽ sản sinh áp lực lên trên, ép lên hai phổi, thúc đẩy không khí còn sót lại ở phế bộ (bộ phẩn phổi) hình thành một cỗ khí lưu, xông thẳng lên khí quản, từ đó làm cho dị vật trong khí quản lao ra.

Nàng dùng hết toàn lực rồi, nhưng đậu phụng trong khí quản của Cẩu Tử bị Vu Lương lúc trước vừa móc vừa vê, đã trợt vào sâu bên trong, hơn nữa Cẩu Tử mất đi ý thức, loại phương pháp này đã vô hiệu rồi.

Kế tiếp nàng nên làm cái gì bây giờ?

Ở kiếp trước, trực tiếp đẩy vào phòng giải phẫu là được, lấy ra khí quản dị vật ở khí quản, là một ca phẫu thuật đơn giản thông thường nữa.

Nhưng đây là cổ đại!

“Đây là nói không cứu được nữa?” Thấy Chân Thập Nương đình chỉ cứu hộ, nương Cẩu Tử mờ mịt hỏi, đột nhiên một bả nhào tới trên người Cẩu Tử, “Ta cũng không sống nữa!” cúi đầu gào khóc.

Vu Lương sắc mặt một trận tro tàn.

Trong phòng nhất thời loạn thành một đoàn, “Chính là ngươi, là ngươi hại ta chết đệ đệ!” nhị tỷ Nhị Nha Cẩu Tử đột nhiên chỉ vào Xuân ca khóc hô lên, “Ta tận mắt thấy, chính là ngươi cù nách đệ đệ, hắn nhịn không được cười to mới bị sặc!” Bắt lại cổ áo của Xuân ca, “Ngươi đền đệ đệ cho ta! Ngươi đền đệ đệ cho ta!”

Ngay lúc đó xác thực là như vậy, bất quá là cùng Cẩu Tử chơi náo, Xuân ca cũng không ngờ sẽ biến thành như vậy, thấy Cẩu Tử thật không cứu được nữa, sớm bị dọa hoang mang lo sợ rồi, oa một tiếng khóc lớn lên, “Nương!” Gắng sức hướng phía sau con dâu Lý Tề trốn.

Con dâu Lý Tề sắc mặt trắng bệch, Cẩu Tử cùng Xuân Ca ở ngay đối diện nàng náo, tình hình lúc đó nàng cũng nhìn thấy, biết nếu Cẩu Tử thật sự chết rồi, con trai của mình cũng thoát không khỏi liên quan, lúc này mới kiên trì dẫn người tìm đến Chân Thập Nương.

Ai biết Chân Thập Nương trước giờ tay đến bệnh trừ (bệnh đến tay Thập Nương là khỏi) lại cũng cứu không được.

“Cẩu Tử thật sự không cứu được nữa?” Nàng không từ bỏ ý định nhìn Chân Thập Nương.

“Ta liều mạng với ngươi!” Vẫn bận sống cứu Cẩu Tử, nương Cẩu Tử vốn dĩ không biết Cẩu Tử sao lại sặc, nghe tiếng Nhị Nha khóc kêu, mắt nhất thời đỏ lên, xoay người như ác lang bổ nhào vào con dâu Lý Tề:

“Muốn chết mọi người cùng nhau chết, ai cũng đừng muốn tốt!”

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Mười Hai 5, 2013Gửi phản hồi

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG MƯỜI HAI 2013HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031     Th1 »

View Full Site

Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro