Chương 90: Không còn hô hấp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 90: Không còn hô hấp

“bá mẫu nhà nó, ngươi bình tĩnh chút…” Con dâu Lý Tề sắc mặt từ trắng trở nên đỏ, nàng gắng sức cầm lấy tay của nương Cẩu Tử.

Mọi người vội vàng tiến lên lại kéo lại túm lại khuyên, “Xuân ca bất quá là một hài tử năm tuổi, đều là đùa giỡn, hắn biết cái gì…”

Nương Cẩu Tử đã gần điên cuồng, nào nghe lọt, giương nanh múa vuốt hướng con dâu Lý Tề vừa túm vừa cào, trong lúc nhất thời, trong phòng loạn thành một đoàn.

Đang hết sức chăm chú suy tư về trong điều kiện có hạn sao có thể động thủ lấy đậu phụng ở trong khí quản của Cẩu Tử, Chân Thập Nương không ngờ nàng bất quá chỉ thoáng thất thần, cục diện tựu biến thành như vậy, thấy cục diện đã không khống chế được, liền tiện tay vớ lấy một con chén trà, hung hăng hướng trên mặt đất ném tới.

Xoảng một tiếng vang thật lớn, tất cả thanh âm nhất thời biến mất.

Thật lâu sau, mọi người mới quay đầu lại nhìn về phía Chân Thập Nương trầm tĩnh đứng ở trước nhuyễn tháp.

“Nếu không muốn cứu hắn, các ngươi tựu khiêng người về nhà gắng sức mà cãi nhau!” Chân Thập Nương thanh âm không cao, lại lạnh lùng.

“Ngươi… Ngươi là nói… Cẩu tử của ta còn có thể cứu?” Nương Cẩu Tử phục hồi lại tinh thần đầu tiên.

“Cẩu Tử còn chưa có chết.” Chân Thập Nương thanh âm bình tĩnh thong dong.

Nàng cũng không dám bảo đảm nhất định có thể cứu sống Cẩu Tử.

Nhưng, chỉ cần người còn chưa chết, nàng tựu sẽ không bỏ rơi.

Nương Cẩu Tử quỳ bịch xuống, vội vội vàng vàng dập đầu, “Ngươi nếu có thể cứu sống Cẩu Tử, một nhà chúng ta thắp hương dập đầu cho ngài…” (vừa ngươi xong ngài luôn được… chẹp ==”)

Người chết mới thắp hương dập đầu!

Chân Thập Nương dở khóc dở cười.

Bất quá, nàng không có thời gian tính toán những việc này, cướp người với Diêm vương gia, nàng phải giành giật từng giây, thấy trong phòng lại ong ong thành một mảnh, Chân Thập Nương cố nén kiên trì hô, “…Tất cả mọi người đi ra ngoài đi!” Thấy mọi người bất động, lại nhấn mạnh, “Đều vây quanh ở trong phòng này, sẽ ảnh hưởng ta thi cứu (thực hiện cứu người).” Ngữ khí mặc dù vẫn khách khí, nhưng lại chân thật đáng tin.

Vu Lương là người đầu tiên tỉnh táo lại, cũng không ngại trai gái, đưa tay tựu đẩy mọi người ra phía ngoài, “…Đi ra ngoài trước. Đi ra ngoài trước, đều đi bên ngoài chờ!” Chân Thập Nương quá mức bình tĩnh làm hắn không khỏi sinh ra một cỗ tin cậy vô điều kiện, đối với lời của nàng nói gì nghe nấy.

Chân Thập Nương quay đầu lại tìm nửa ngày, mới phát hiện Hỉ Thước dưới sự bảo vệ Lý đại nương trốn tránh ra xa ở dưới cửa sổ, trong lòng một trận trấn an, nàng tốt xấu gì hiểu được tự vệ. Nếu không thì một trận làm ầm ĩ vừa rồi, cũng sứt đầu mẻ trán rồi, động thai khí, lúc đó nàng tựu thật không biết cứu ai trước rồi?

“Tiểu thư…” Thấy nàng nhìn qua, Hỉ Thước đỡ Lý đại nương đi tới.

“Đem cái hòm thuốc cầm tới…” Chân Thập Nương nói xong. Lại cúi đầu nhìn về phía Cẩu Tử.

Nương Cẩu Tử sống chết không chịu rời khỏi gian nhà, Chân Thập Nương đành giữu lại một tức phụ cường tráng tên Trương Lệ lại canh chừng nàng, ngay cả Hỉ Thước cùng Đông Cúc đều cho đuổi đi ra ngoài. Chỉ bảo người gọi Thu Cúc đi vào.

Thu Cúc tuy rằng thấy chuyện không đủ nhanh trí, nhưng lá gan khá lớn, tay lại có khí lực, làm việc cũng cẩn thận tỉ mỉ, là một phái hành động điển hình, để nàng trợ thủ làm phẫu thuật lại càng thích hơpk.

Dùng nước khử trùng tự phối rửa tay xong, rồi bảo Vu Lương đem Cẩu Tử chuyển qua phía trước cửa sổ, sau đó bảo hắn một tay đè trán Cẩu Tử xuống. Tay kia kéo mở hàm cưới Cẩu Tử.

Vẫn may, lúc làm phẫu thuật cho Tiêu lão phu nhân, lúc đó khí giới chế tạo này Tiêu Dục đều đưa cho nàng. Gương đồng nhỏ, cái kẹp, ống dẫn. Còn có ống tiêm đặc chế phỏng theo kích thước ở ống tiêm thủy tinh hiện đại, lúc đó là vì dùng hút đờm cho Tiêu lão phu nhân, nghĩ đến bình thường bách tính cũng không chế được cái này, lúc đó Chân Thập Nương không nỡ ném, bảo người dùng nước sôi nấu, cùng mang về theo.

Không ngờ, hôm nay lại phải dùng đến, thay cho ống dẫn khí.

Đem ống dẫn một mặt cắm vào vị trí đậu phộng bị mắc lại trong khí quản, lại đem ống tiêm thủy tinh hút không ý nối tiếp một đầu khác của ống dẫn, dùng sức hút ra bên ngoài…

đồ dùng ở thôn xóm, rốt cuộc cũng không bằng ống dẫn khí nguyên bản.

Một lần một lần hút không khí bằng ống tiêm, tiếp sức giống như hút từng chút từng chút một ra bên ngoài, dần dần, mồ hôi trán Chân Thập Nương che khín mắt…

“Lau mồ hôi…” Nàng gắng sức nháy mắt mắt.

Lần đầu tiên nhìn thấy có người lại đem ống dẫn dài như vậy đưa vào trong bụng người, nương Cẩu Tử đã chấn kinh nói không ra lời, Trương Lệ run tay cầm lên khăn mặt.

Đậu phộng bị hút đến nơi cổ họng, đã mơ hồ có thể thấy được, hút nữa nhưng bất động rồi, rút ống dẫn, Chân Thập Nương lại đổi cái kẹp…

“Đi ra, đi ra…” Mắt thấy Chân Thập Nương từ trong miệng Cẩu Tử từ từ gắp ra một hạt đậu phộng dính dính, nương Cẩu Tử thân thể lung lay, suýt nữa ngã quỵ, được Trương Lệ một bả đỡ lấy.

Vu Lương phác thông một tiếng ngồi dưới đất.

Ầm, Chân Thập Nương đem cái kẹp ném tới trong cái khay, cũng cảm thấy hai chân nặng trịch.

không làm được nữa, nàng sợ là cũng phải treo rồi.

Thật lâu, nương Cẩu Tử mới kinh hô thành tiếng, “A Ưu, ngươi thật là một Bồ Tát sống!” Một bên lao về phía Cẩu Tử, “Cẩu Tử, Cẩu Tử!” Vui vẻ gọi hai tiếng, bỗng nhiên thân thể chấn động, “Sao hắn không thở?”

“Sao có thể?” Vu Lương leo vài phát đến trước nhuyễn tháp, đưa tay ở dưới mũi Cẩu Tử thử đi thử lại, “Thẩm tử* hắn…” Hắn run rẩy gọi Chân Thập Nương một tiếng, tràn đầy nếp nhăn đáy mắt có cỗ tuyệt vọng sợ hãi.

*Thẩm tử: người phụ nữa có gia đình nhưng ít tuổi hơn mẹ.

Chân Thập Nương đầu kêu ong ong.

Nàng sơ suất rồi!

Kiếp trước làm loại phẫu thuật này, thầy đặc biệt nhấn mạnh, lúc thu lấy dị vật ở khí quản, nhất định phải liên tục giám sát kiểm tra sinh mạng người bệnh, nếu phát hiện hô hấp hoặc tim đập đình chỉ, phải lập tức đình chỉ bài trừ dị vật, làm thuật tim phổi sống lại trước.

Kiếp trước có giám sát thiết bị, lúc phẫu thuật có hộ sĩ đặc biệt coi chừng, bất cứ lúc nào cũng báo cáo với nàng tình trạng sinh mạng người bệnh, nàng chỉ phải kịp thời phát ra mệnh lệnh làm biện pháp xử lý là được, căn bản không cần quan tâm, thế giới này không có những chuyện này, trong phòng này cũng không ai hiểu y có thể giúp nàng quan sát mạch đập của Cẩu Tử, nàng vừa rồi làm quá chú tâm rồi!

Chỉ phút chốc luống cuống, nàng liền tỉnh táo lại, đứng dậy đi tới trước mặt Cẩu Tử, đưa tay thử ở dưới mũi, lại lật mí mắt, tiếp tục lại sờ động mạch dưới gáy Cẩu Tử…

“Thế nào?” Vu Lương trông mong nhìn Chân Thập Nương.

Nương Cẩu Tử cũng quên kêu khóc, nín lặng yên tĩnh nhìn nàng.

Rõ ràng tận mắt thấy nhi tử đã không còn thở, thế nhưng, không có kết luận sau cùng của Chân Thập Nương, trong lòng bọn họ vẫn ôm một tia mong đợi tuyệt vọng.

Dường như Chân Thập Nương chính là Bồ Tát sống, nàng nói Cẩu Tử có thể sống, thì Cẩu Tử của bọn họ lập tức có thể vui vẻ đứng lên, gọi bọn hắn giống như trước đây “Cha, nương…”

Cẩu Tử tim ngừng đập rồi!

Kiểm tra tim có đập hay không, cách thô sơ nhất, chính xác nhất là động mạch, nhưng nàng sờ nửa ngày, một chút động cũng không có.

Tâm tình trầm trọng khác thường, Chân Thập Nương quay đầu lại nhìn về phía Thu Cúc, “…Còn nhớ rõ hô hấp nhân tạo ta dạy cho ngươi không?” Ngữ khí trầm thấp mà thong thả, như nước sông ngưng trệ.

Thu Cúc thường dẫn Giản Vũ, Giản Văn chơi, nàng lại không có sức coi chừng, sợ bọn họ lúc phát sinh ngoài ý muốn sẽ không ứng phó được, Chân Thập Nương lúc rảnh rỗi dạy bọn chúng rất nhiều phương pháp cấp cứu tạm thời, trong đóbao gồm hô hấp nhân tạo.

“Nô tỳ nhớ kỹ…” Thu Cúc thanh âm run, sắc mặt trắng bệch.

Lần đầu tiên cách tử vong gần như vậy, Thu Cúc lá gan lớn hơn nữa, cũng chỉ là hài tử, không phải ánh mắt Chân Thập Nương tỉnh táo cổ vũ cho nàng, nàng sớm đã sụp ngã rồi.

“Tốt, ngươi làm cho hắn!” Chân Thập Nương cởi giày lên giường gạch, nửa quỳ ở bên người Cẩu Tử, hai tay chồng đặt ở trước ngực trái Cẩu Tử, “Nghe ta đếm, ta ép xuống mười lăm lần, ngươi thổi khí một lần cho hắn…” Thanh âm trầm thấp, bình tĩnh mà thong thả.

phu thê Vu Lương trợn to mắt.

Các nàng là người từng trải, gặp qua tử vong, kiêng kị nhất chính là mồm của người trước khi chết, truyền thuyết người trước khi chết hơi thở cuối cùng một nhào tới trên mặt ai, ai cũng sẽ bị hồn phách của hắn quấn lên, cuối cùng cũng sẽ bị kéo vào cõi âm, cho nên, đối với những trường hợp tuyên bố không cứu kia, đợi người tử vong, người sống nhất định phải tránh xa miệng bọn họ, miễn cho bị Quỷ Hồn nhào lên người.

Thế nhưng, nghe xong lời của Chân Thập Nương, Thu Cúc cứ như vậy không chút do dự hít sâu một hơi, cúi đầu nắm mũi Cẩu Tử, với cái miệng của hắn thổi vào…

Nương Cẩu Tử dứt khoát quay đầu đi, hai tay che miệng lại, tiếng nức nở vẫn không ức chế được thoát ra từ khe hở, cái lưng éo tốt không ngừng run rẩy.

“Nương hắn…” Vu Lương xoa mắt một cái, đưa tay đem nàng kéo qua một bên, “Ngàn vạn lần đừng làm trở ngại rồi thẩm tử hắn cứu chữa, cứu sống cứu chết đều là mạng của Cẩu Tử chúng ta…” Hắn nghiến răng, “Không chừng hắn chính là tới đòi nợ!”

Mê tín thường nói, hài tử chết non đều là cừu nhân kiếp trước của phụ mẫu, kiếp tới đòi nợ, để cho bọn họ kiếp này tốn hao tâm huyết nuôi lớn bọn họ, sau đó sẽ ruột gan đau như cắt trơ mắt nhìn bọn chúng rời khỏi, từ nay về sau không còn vui cười.

Ý lời này của Vu Lương chính là Cẩu Tử đã chết, hắn cũng nhận.

Nhìn tận mắt chủ tớ Chân Thập Nương toàn tâm toàn ý nỗ lực như vậy, hắn biết, các nàng cố gắng hết sức rồi.

Mặc dù cũng đã biết Cẩu Tử không còn thở nữa, nhưng nàng vẫn là không có buông tha!

Bọn chúng làm sao có thể trách cứ nàng?

Mã đại phu sớm đã tuyên bố Cẩu Tử không cứu được, là bọn hắn không từ bỏ ý định, kiên quyết ôm Cẩu Tử tới đây, Cẩu Tử có thể cứu sống là hắn tốt số, gặp một nữ nhân hiền lành như vậy, Cẩu Tử chết… Là thiên ý.

“Cha hắn…” Nương Cẩu Tử nhào tới đầu vai hắn, cắn răng nghiến lợi nói, “Nếu thật cứu không được, là mạng Cẩu Tử chúng ta không tốt, không có phúc theo chúng ta!”

“Tiểu thư, ta không xong rồi…” Thu Cúc che ngực há miệng thở phì phò, trên trán mồ hôi đầm đìa.

Không phải nàng không có khí lực, bầu không khí trong phòng bí như vậy, nàng chỉ là cảm thấy của hơi bản thân càng ngày càng ngắn.

“Chịu đựng… Mau…” Chân Thập Nương gắng sức gạt mồ hôi trán, “Mười ba, mười bốn, mười lăm… Làm một lần nữa…”

Hít sâu một hơi, lại cảm thấy khí trong lồng ngực căn bản không đủ, khí vừa vào ngực đã không nhận khống chế của nàng bị ép ra ngoài, Thu Cúc nước mắt không ngừng rơi xuống, nàng một tay bịt miệng.

“Ta tới…” Vu Lương run thân thể đi tới, nhìn hơn nửa ngày, hắn cũng biết phải làm sao.

Thấy Cẩu Tử trong ngực lại bị thổi lên, Chân Thập Nương hít thở thông thoáng.

Đưa tay thử động mạch Cẩu Tử đập một chút, Chân Thập Nương lại lần nữa điều chỉnh tần suất, “Một, hai, ba…” Lại đếm một lần nữa.

Nửa khắc đồng hồ qua đi, cát trong đồng hồ vẫn đang chảy xuống từng hạt từng hạt một cách vô tình.

Dần dần, Chân Thập Nương có chút tuyệt vọng.

một khắc đồng hồ ở cổ đại chính là mười lăm phút đồng hồ của kiếp trước, mắt thấy đã qua hai khắc đồng hồ rồi, theo như kinh nghiệm của kiếp trước, nếu duy trì cứu trị liên tục ba mươi phút vẫn không có nhịp tim tự hô hấp, thì bác sĩ cân nhắc bỏ qua…

Lẽ nào tựu bỏ qua như vậy?

Cảm thấy mình đã vô lực, Chân Thập Nương hành động cũng chậm lại, trong lòng cảm thấy nặng nề chưa từng có, phụ mẫu Cẩu Tử đem sinh mệnh của Cẩu Tử giao cho nàng, nàng lại bất lực…

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Mười Hai 6, 2013Gửi phản hồi

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG MƯỜI HAI 2013HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031     Th1 »

View Full Site

Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro