Chương 95: Tin tức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 95: Tin tức

“. . . Trầm phi nương nương nhớ nhung phu nhân, Vạn Tuế hạ chỉ thỉnh phu nhân tết vạn thánh tiến cung bồi Trầm phi nương nương thưởng thức pháo hoa.” Vinh Thăng chỉ vào lễ nghi ma ma bên người giới thiệu, “Tướng quân sợ phu nhân quên lễ nghi cung đình, thỉnh Triệu ma ma tới chỉ bảo cho phu nhân.”

Tiến cung thưởng [thức] pháo hoa?

Chân Thập Nương lấy làm kinh hãi, quay đầu lại nhìn về phía Hỉ Thước: “Nàng và Trầm phi nương nương có quen thuộc như thế sao?” Lại trông mong thỉnh nàng đi thưởng pháo hoa.

Hỉ Thước im lặng lắc đầu, lúc tiểu thư nhà nàng ở Trạng Nguyên phủ, Trầm phi nương nương mới năm sáu tuổi, nhìn thấy nàng còn bị hù dọa không thôi, sao có thể nhớ nhung?

Đây chính là viện cớ?

Nhất định là Vạn Tuế muốn mời nàng.

Thấy Hỉ Thước lắc đầu, Chân Thập Nương trong lòng một trận quay cuồng: tám đời cũng không đến, Vạn Tuế vì sao đột nhiên thỉnh nàng đi thưởng pháo hoa?

“Phu nhân an. . .” Triệu ma ma đánh giá Chân Thập Nương trên dưới vài lần, trong ánh mắt mang theo cỗ thịnh khí từ trên cao nhìn xuống.

Hỉ Thước sắc mặt hơi đổi một chút, quay đầu nhìn về phía Chân Thập Nương.

Chân Thập Nương chân mày chưa từng động, hướng Triệu ma ma hơi phúc thân, “Triệu ma ma trên đường vất vả rồi, hôm nay muộn rồi, ngày mai bắt đầu học đi.” Quay đầu lại phân phó Đông Cúc, “Dẫn Triệu ma ma đi tây nhĩ phòng thu xếp.”

Thật bất ngờ với sự khiêm tốt của Chân Thập Nương, Triệu ma ma giật mình một lúc lâu, những lời cay nghiệt ấp ủ chuẩn bị trên đường đều nghen ở trong bụng, thấy Đông Cúc đi tới trước mặt, hậm hực đi xuống.

Chân Thập Nương quay đầu lại hỏi Vinh Thăng, “. . . Vinh Thăng có biết Trầm phi nương nương vì sao muốn thỉnh ta tiến cung?”

“Nô tài không biết.” Vinh Thăng lắc đầu, “Thánh chỉ hạ xuống rất đột nhiên, Vạn Tuế còn ban thưởng phu nhân một kiện áo choàng ngân lông hồ ly, đợi tết vạn thánh mặc xem pháo hoa.”

Nàng bất quá nữ nhi của một tội thần thấp hèn ti tiện, nếu muốn giết nàng, một ám chỉ của Vạn Tuế là đủ rồi, không cần dùng lao tâm khổ trí ép nàng tiến vào trong cung, sau đó lại giết, có thể ban thưởng y phục, đã nói lên Vạn Tuế lần này tuyên nàng nhập cung cũng không ác ý.

Nghe xong lời này. Chân Thập Nương an lòng không ít, chợt nhớ tới chuyện ngày ấy nghe nói Trầm phi nương nương sảy thai, tâm khẽ động, “Lẽ nào cùng chuyện này có liên quan?” Ngẩng đầu hỏi, “. . . Nương nương ngày gần đây thân thể khỏe không?”

“Nương nương vì ăn đồ ăn hỏng, không lâu trước đây mới sảy thai. Đang tĩnh dưỡng. . .”

Ăn đồ ăn hỏng?

Ngự trù (Quan quản lý trông coi phòng bếp) cũng không phải là trù nương nhà thường dân, làm sao dám tuỳ ý cho hoàng phi nương nương ăn đồ hỏng?

Hơn nữa vẫn mang thai long tử.

Chân Thập Nương mới không tin cái này, “. . . Nương nương ăn cái gì? Vạn Tuế không để ngự y kiểm tra một chút?”

“Tông nhân phủ tra xét, là ngự trù không biết Hoàng hậu nương nương thưởng Trầm phi nương nương một chén canh cua, lúc bữa tối lại làm bánh hồng thạch anh. Ngự y nói cua cùng quả hồng tương khắc, ăn sẽ tiêu chảy, Trầm phi nương nương mới. . .” Chân Thập Nương phải phụng chỉ nhập cung. Việc này nàng biết để có chút tính toán, trước khi đến có Trầm Chung Khánh ám chỉ, Vinh Thăng nói rất rõ ràng tỉ mỉ, “Cung nữ hầu hạ đồ ăn cho Trầm phi nương nương cùng ngự trù đều sợ tội tự sát.”

Lẽ nào Hoàng hậu nương nương thưởng canh cua không phải là đến từ ngự trù phòng (nhà bếp)?

Lý do này thật đầy đủ!

Có thể lừa quỷ.

Chân Thập Nương cười, hơi hơi nhíu mày.

Vì đương sự tự sát không có cách nào truy xét, Vạn Tuế liền đồng ý kết luân của Tông nhân phủ, điều này nói rõ Vạn Tuế là không muốn truy đến cùng việc này, nhưng. Dù sao cũng là không còn hoàng tử nữa rồi, hơn nữa thân ca ca của Trầm phi nương nương còn là Trầm Chung Khánh mới lập đại công, có lý do gì có thể khiến Vạn Tuế không truy cứu đến cùng việc này?

Là thế lực của đối phương quá lớn. Vạn Tuế không động được?

Hay là. . . Vạn Tuế sợ Trầm Chung Khánh công cao chấn chủ, muốn mượn cơ chèn ép. . . Ý niệm này chỉ lóe lên, Chân Thập Nương tựu bác bỏ. Vạn Tuế đã có dã tâm thống nhất Yên Tề, cũng sẽ không ở phía sau chèn ép Trầm Chung Khánh, cho dù muốn ăn cháo đá bát, cũng là chuyện sau khi hắn thống nhất Yên Kỳ.

Nhưng như vậy vì sao không truy cứu đây?

Nếu như thế lực của đối phương lớn đến mức Vạn Tuế không dám tùy ý động tới. . . Nhưng Trầm Chung Khánh cũng không phải là con rối. . . Trừ phi Trầm Chung Khánh cũng cố kỵ thế lực của đối phương, nếu thật là như vậy, như vậy hắn bây giờ tựu càng nóng lòng cần một cái cọc thông gia chính trị mạnh mẽ hữu lực.

Nhưng hắn vì sao vẫn lựa chọn lưu nàng lại?

Là bởi vì đạo thánh chỉ này sao?

Vạn Tuế muốn dùng hắn nhưng lại không muốn thế lực của hắn quá lớn, mới lợi dụng nàng ngăn cản thông gia của hắn, cho nên mới hạ một đạo thánh chỉ không hợp với lẽ thường như vậy!

Trong lòng một cỗ thản nhiên thất vọng lóe lên rồi biến mất, Chân Thập Nương trong lòng một trận cười nhạt, “Xem ra một khí phụ (bị chồng ruồng bỏ) như ta cũng không phải hoàn toàn không có tác dụng a.” Ngẩng đầu thấy tất cả mọi người nhìn nàng, tựu cười phân phó nói, “. . . Để Phong Lam dọn cơm đi.”

Dùng qua cơm tối, Vinh Thăng suốt đêm tựu chạy về thành Thượng Kinh.

Có Triệu ma ma ở đây, Chân Thập Nương lại là không thể đi thành Thượng Kinh nữa, thương lượng với Hỉ Thước xong, đồ đều chuẩn bị xong rồi, dứt khoát bèn để Kỷ Hoài Phong bảo hộ Thu Cúc mang đến, Chân Thập Nương suy nghĩ một chút, lại viết hai đơn thuốc dược thiện (thuốc kết hợp với bữa ăn) đưa cho Thu Cúc, “. . . Ngươi nói ta vốn dĩ định đích thân đi chúc tết lão phu nhân, chỉ là từ lúc năm mới thân thể vẫn luôn không tốt, mong rằng lão phu nhân thứ lỗi.”

Không nói người ta là cao cao tại thượng Trung Đường đại nhân, chỉ nói thân phận nàng dân gian du y nhỏ bé, tựu tuyệt không thể chỉ để một tiểu nha hoàn thay mặt nàng đi chúc tết, nhưng không đy lại không được, nàng đánh cuộc Tiêu Dục là một người lòng dạ khoan dung, biết nàng thân thể không tốt, sẽ không tính toán những điều này.

Hỉ Thước lo lắng, lại an bài Lý Trường Hải cùng nhau đi theo.

Thu Cúc chân trước mới vừa đi, buổi chiều Cố Mãi Biện đã tới rồi, trực tiếp đi hiệu thuốc bắc Thụy tường, con dâu Lý Tề vô cùng cao hứng đến tìm Chân Thập Nương.

Nghe nói Thu Cúc mới dẫn theo người đi thành Thượng Kinh, chính mình lại cùng nàng gặp thoáng qua, Cố Mãi Biện phì cười, nói thẳng Chân Thập Nương khách khí rồi, “. . . Trung Đường nhà chúng ta biết ngài thân thể không tốt, chỉ sợ ngài vất vả, mới vội vàng phái ta tới.”

Chân Thập Nương cười nói, “Ta vốn dĩ là nên đích thân đi, Tiêu đại nhân có thể thứ cho ta tội bất kính là tốt rồi.” Nàng đổi đề tài, “Thân thể lão phu nhân vãn tốt chứ?”

“Đã hoàn toàn khỏe lại rồi!” Nhắc đến lão phu nhân, Cố Bằng Trình đối với Chân Thập Nương cung kính, “Tinh thần tốt lắm, mỗi ngày lầu bầu ngài không đi thăm nàng, là Trung Đường nói ngài thân thể không tốt, mới bỏ qua.” Chỉ ra nửa xe dược liệu quý ở bên ngoài, “Ngài xem, đều là lão phu nhân dặn mang tới, tựu ngóng trông ngài thân thể mau bồi dưỡng khỏe lên một chút, sớm đi thăm nàng một chút.” trong lúc lão phu nhân ốm đau thu không ít dược liệu quý hiếm, biết Chân Thập Nương thân thể không tốt,buồn bực vội mang tới.

Nghĩ đến chính mình để Thu Cúc đưa nửa xe ngựa thổ sản vùng núi, Chân Thập Nương toát mồ hôi.

Đồng dạng là nửa xe ngựa hàng hóa, người ta một cây tuyết liên đã hơn cả cái xe kia của mình, môn không đăng, hộ không đối, không thể lễ thượng vãng lai (có qua có lại).

Hướng Cố Bằng Trình cười cười, “Cố Mãi Biện thay ta tạ ơn Tạ lão phu nhân, đợi mấy ngày tới ấm áp hơn, ta nhất định đi hỏi an lão nhân gia.”

Hai người lại hàn huyên vài câu, Cố Bằng Trình đổi đề tài, “. . . dược hoàn của Giản đại phu ở Thái Y Viện bán vô cùng tốt, viện sử Tương đại nhân có ý dự định hợp tác lâu dài, nhắc tới muốn tiếp kiến ngài, Trung Đường đại nhân bảo ta đến hỏi ngài một chút khi nào có thời gian, đích thân đi cùng Tương đại nhân nói chuyện?”

Lúc đón năm mới Giản Vũ đem chữ Phúc dán đảo, phúc khí này quả nhiên tựu cuồn cuộn đến rồi!

Ngăn cũng không ngăn được!

Đang suy nghĩ mở miệng hỏi như thế nào, nghe xong lời này, Chân Thập Nương hưng phấn sắc mặt hơi đỏ lên, thật lâu, nàng mới khắc chế kích động, “Ta thân thể này thực sự không chịu được dày vò, không gặp được Tương đại nhân rồi, vẫn thỉnh Tiêu đại nhân toàn quyền thay ta làm chủ là được.” Có Tiêu Dục ra mặt, tin rằng Tương đại nhân cũng không dám lừa bịp tống tiền nàng.

Buôn bán lớn như vậy nàng lại không ra mặt!

Cố Bằng Trình kinh ngạc nhìn Chân Thập Nương.

Thân là mãi biện (môi giới), hắn quanh năm cùng người làm ăn giao tiếp, rõ nhất là quan hệ giữa mua và bán này, nhiều hơn một phân đoạn truyền tay qua nhiều hơn một người, thì chuyện mờ ám nhiều hơn rất nhiều, đại nhân nhà hắn cũng là cố kỵ những điều này, vì tránh hiềm nghi, mới để nàng đích thân cùng Tương đại nhân nói.

Nàng lại đẩy ra!

Người nữ nhân này rốt cuộc là ngốc, hay là đần?

Đối với mặt với mâu quang (ánh mắt) Chân Thập Nương gần như trầm tĩnh cơ trí, Tống Bằng Trình giật mình:

Nàng là thông minh tuyệt đỉnh!

Đem vụ làm ăn toàn quyền giao phó cho một người chỉ có gặp mặt một lần đi nói, nếu Tiêu Dục là kẻ cắp tham lam, nàng như vậy không thể nghi ngờ cho hắn một không gian hoạt động to lớn, Tiêu Dục chỉ cần hơi hướng Thái Y Viện tăng giá, lại hướng nàng bên này ép giá, trong lúc qua tay là có thể cướp đi bảy phần lợi nhuận của nàng, cho dù ai nhìn, nàng cũng là số một đại ngốc.

Thế nhưng, hết lần này tới lần khác Tiêu Dục là một người quang minh lỗi lạc, đối đãi kẻ thù chính trị hắn có lẽ sẽ sử dụng thủ đoạn xảo quyệt, nhưng tuyệt sẽ không đi bóc lột một cô gái yếu đuối, đặc biệt là người nữ nhân này còn cho Tiêu gia hắn đại ân, nàng làm như thế không chỉ sẽ không bị bóc lột, còn sẽ nhận được tín nhiệm toàn tâm toàn ý của Tiêu Dục, sau lưng có Trung Đường đại nhân làm chỗ dựa, ngay cả những tên trộm cướp đầu đường xó chợ kia cũng không dám dòm ngó nữa.

Nàng đây là nhìn thấu được bản tính cùng với thái độ làm người của Trung Đường đại nhân nhà hắn, trá hình cưỡng bức lao động hắn a, thật là thông minh tuyệt đỉnh!

Mưu tính này, Cố Bằng Trình lại nhìn ánh mắt của Chân Thập Nương, lại sinh ra một tầng sùng bái, “Đã như vậy, ta tựu bẩm báo Trung Đường một tiếng.”

Chân Thập Nương chưa từng làm thương nhân, lại là không có vòng vo như trong lòng Cố Mãi Biện nghĩ, nàng là lo lắng đến thân phận đặc thù tướng quân phu nhân của mình, tốt nhất không nên cùng người của Thái Y Viện trực tiếp giao thiệp, nhưng hiện nay thủ hạ của nàng lại không có trợ thủ đắc lực, tính đi tính lại, thà giao toàn quyền cho Tiêu Dục hảo, còn hơn là để Thu Cúc hoặc Lý Trường Hà đứng ra.

Thấy Cố Bằng Trình đáp ứng rồi, nàng thở một hơi dài nhẹ nhõm, lại bàn bạc hợp tác chi tiết cùng với một ít cùng Thái Y Viện, Chân Thập Nương bây giờ mới đứng dậy tiễn Cố Bằng Trình ra về.

Phu thê Lý Tề sớm chờ ở trong thiên sảnh (sảnh bên), thấy bọn họ đi ra, Lý Tề liền lôi Cố Bằng Trình đi tiền phòng uống rượu, lưu lại vợ bồi Chân Thập Nương.

“. . . chỉ nửa xe dược liệu này, không đến nghìn tám trăm lượng bạc cũng sượng mặt.” Bản thân chính là mở tiệm thuốc, con dâu Lý Tề đối với giá cả của dược liệu như lòng bàn tay, nàng hâm mộ nhìn Chân Thập Nương, “Chủ tử của Cố Mãi Biện rốt cuộc là làm cái gì? Là quan?” Thấy Chân Thập Nương không nói, lại thần bí nói, “Là thương nhân?” Than thở một tiếng, “Nếu như thương nhân, biết thân phân của ngài là Tướng quân phu nhân, còn không biết làm thế nào xu nịnh?” Trong ánh mắt mang theo một tia mê hoặc.

Chân Thập Nương tựu thầm thở dài.

Tiêu Dục cùng Trầm Chung Khánh là mạc nghịch chi giao, nếu như biết nàng chính là thê tử của Trầm Chung Khánh, còn không biết làm thế nào chèn ép ấy!

Con dâu Lý Tề lại hiếu kỳ, những điều này cũng không thể nói với nàng.

Chân Thập Nương giả giống như không thấy thấy ánh mắt tràn ngập mong chờ của con dâu Lý Tề, mạn bất kinh tâm chuyển chủ đề, “. . . chuyện chọn người làm thuê Lý đại ca có manh mối chưa?”

Con dâu Lý Tề vỗ tay ba một tiếng, “Ngươi không hỏi ta thiếu chút nữa thì quên mất, tổng cộng mười người, ngày mai sẽ đưa đi cho ngươi chọn.” Chân Thập Nương chỉ cần sáu gã sai vặt, Lý Tề cố ý chọn nhiều hơn vài người, để cho nàng có chỗ sàng lọc, “Nghe Lý đại ca ngươi nói, trong đó có lượng người còn đi theo buôn lậu dược liệu đã làm học đồ đó. . .”

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Một 6, 2014Gửi phản hồi

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG MỘT 2014HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031 « Th12   Th3 »

View Full Site

Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro