Chương 98:Nhập phủ ( Vào phủ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 98: Nhập phủ (vào phủ)

“Ân. . .” Đang nói vui vẻ, Thu Cúc không phát hiện Chân Thập Nương khác thường, “Lão phu nhân hỏi Văn ca Vũ ca mấy tuổi, có đẹp trai không, có nghe lời hay không, còn đặc biệt dặn nô tỳ lần sau dẫn đi theo để người nhìn một chút, còn nói Phong ca sắp ba tuổi rồi, đang muốn tìm bạn chơi.”

Tiêu lão phu nhân là muốn thông qua phương thức này an bài thật tốt cho tương lai của Văn ca Vũ ca a.

Hàn môn tiểu hộ (nhà nghèo bần hàn) như các nàng, nhi tử có thể có may mắn học cùng các con cháu danh gia vọng tộc, làm bạn chơi, có cơ hội gia nhập vào giới thượng lưu xã giao, kết thân với con cháu danh gia, chính là suốt đời hưởng thụ tài phú vô tận!

Chân Thập Nương mắt hơi hơi có chút ướt át.

Nàng có tài đức gì, được Tiêu lão phu nhân ưu ái như vậy?

Trong nháy mắt, vì Thu Cúc trong lúc vô ý tiết lộ chuyện Giản Văn Giản Vũ mà chút bất an sinh ra đột nhiên biến mất hầu như không còn.

Nàng sẽ không vào Tướng Quân phủ, cũng sẽ không có cơ hội cùng vào cùng ra với Trầm Chung Khánh (chỗ này ta dùng theo nghĩa đen. . . tại không hiểu ý của t. giả :3), lấy thân phận là thê tử của hắn xác suất gặp phải Tiêu Dục gần như là con số 0; Tiêu Dục cùng Tiêu lão phu nhân cũng không biết nàng là thê tử của Trầm Chung Khánh, ở trong mắt các nàng, nàng chính là một tiểu y nữ bình thường, biết nàng có hai hài tử cũng không sao cả.

Nghĩ thông suốt những điều này, người Chân Thập Nương cũng thông suốt trở lại, hàn huyên một lúc, lại dặn Thu Cúc sau này cho dù đối phương có nhiều nhiệt tình thế nào đi nữa cũng không được thật lòng thật dạ nói ra hết mọi chuyện ra ngoài như thế, mới đuổi nàng đi rửa mặt nghỉ ngơi.

Sau đó, Chân Thập Nương nghiêm túc với Triệu ma ma học lễ nghi cung đình mấy ngày.

Học lễ nghi, một tư thế, chỉ cần ngươi biết cách nắm được mấu chốt, hành động đúng lúc đúng chỗ cho dù qua được các cửa, nhưng làm tới trình độ nào mới xem như là đúng chỗ, việc này đều do lễ nghi ma ma định đoạt, cho ngươi giữ nguyên một tư thế bất biến, bưng một canh giờ cũng là nàng, bưng một ngày cũng là nàng.

Nhìn không có gì, nhưng người học lễ chịu gian khổ lại không giống nhau.

Triệu ma ma này trước khi tới đã nhận hối lộ của Sở Hân Di, vốn dĩ là dự định chỉnh Chân Thập Nương một phen, tiếc rằng Chân Thập Nương xử sự trầm tĩnh hào phóng, mọi chuyện đối với nàng tôn trọng bên ngoài lại thể hiện lời nói sắc bén mọi nơi, lại nhìn nàng bộ dáng chỉ cần dùng một đầu ngón tay cũng bị xô ngã. Không giày vò cũng sống không nổi, một khi bị giày vò ngã bệnh, tết Nguyên Tiêu không vào được cung, tội của nàng cũng thành tội lớn.

Càng nghĩ, Triệu ma ma dứt khoát tựu xoá bỏ ý niệm chỉnh đốn trong đầu, chân thành dạy bảo.

Dù sao Sở Hân Di kia ở thành Thượng Kinh xa ở cách xa vạn dặm. Lúc Chân Thập Nương ở bên cạnh học lễ nghi không chịu khổ nàng cũng không nhìn thấy.

Lúc Chân Thập Nương đại hôn đúng lúc đến tuổi tuyển tú, trước ngày đại hôn từng chuẩn bị chọn tú nữ, sau đó Tiên Đế hạ chỉ tứ hôn, nàng mới bị miễn chọn việc tuyển tú, mà lúc đó cũng học toàn bộ lễ nghi cung đình rồi. Bây giờ mặc dù đổi linh hồn,nguyên chủ của thân thể này đối với việc đã từng trải qua đã mất không còn một chút ký ức nào, nhưng những thứ này bản thân thân thể lại là có ký ức. Những lễ nghi phức tạp rườm rà kia được Triệu ma ma chỉ điểm, nàng thuận theo bản năng làm ra, hơn nữa làm vô cùng tốt.

Biết nàng xuất thân Thượng Thư phủ, Triệu ma ma cũng không kinh ngạc, nhắc nhở hai lần là được, ngược lại dạy bảo Thu Cúc lại có phần phí một phen tâm huyết của Triệu ma ma.

Nhìn thấy Thu Cúc bị hành hạ khuôn mặt nhỏ nhắn liên tục co rút, Chân Thập Nương cũng đau lòng, nhưng nghĩ tới Thu Cúc không thể chỉ làm một tiểu nha hoàn bưng trà đưa nước. Sau này theo mình gây dựng xưởng thuốc, lúc nàng và Hỉ Thước đều phải thay mình ra mặt giao tiếp với khắp nơi, lại nhịn xuống. Chỉ đem hai xấp tơ lụa thượng hạng trong nhà còn sót lại đưa cho Triệu ma ma.

Cùng với tết Nguyên Tiêu đến, trong Tướng quân phủ nổi lên một trận sóng ngầm.

“Tướng quân để Vinh Thăng đi đón phu nhân. . .”

“Là mang theo xe ngựa lầu cao bốn bánh. . .”

“Trong xe còn đặt hai cái chậu than lửa nữa. . .”

Sáng sớm mười ba tháng giêng, các hạ nhân của tướng quân phủ gặp mặt không còn là câu chào hỏi tốt lành buổi sáng nữa. Mà là tìm một chỗ mắt ngươi không thể nhìn thấy, sau đó sẽ thần thần bí bí nhìn trái phải một cái, nhỏ giọng thầm thì. . .

Có thánh chỉ của Vạn Tuế, Chân Thập Nương tết Nguyên Tiêu phải yết kiến Trầm phi nương nương, điều này ngược lại không có gì hiếm lạ, hiếm lạ chính là Tướng quân lại dùng xe ngựa cao cấp nhất trong trong Tướng quân phủ. . . chỉ dùng nghênh tiếp chủ mẫu. . . Vì vậy, toàn bọ người trong phủ đều đang nghĩ.

Không biết phu nhân lần này trở về, có ở lại luôn hay không?

“. . . Còn dùng xe ngựa lầu cao bốn bánh đi đón?” Sở Hân Di đang thẩm tra đối chiếu sổ sách, nghe xong Xuân Lan thưa, không thể tin ngẩng đầu.

Nàng chủ trì việc bếp núc năm năm, Tướng quân cũng không cho phép nàng dùng chiếc xe xe ngựa lầu cao bốn bánh kia!

“Gã sai vặt ở thượng môn tận mắt nhìn rất rõ ràng, lại chính mồm hỏi. . .”

“Chưa an bài ở viện nào?”

“Nô tỳ hỏi Hồng Liễu, nàng nói Tướng quân chưa phân phó cho ai chuẩn bị gian phòng. . .” Hồng Liễu là đại nha hoàn hầu hạ cuộc sống thường ngày của Trầm Chung Khánh.

Vậy chính là nói không được ở chính phòng (nơi giành cho vợ cả) rồi?

Sở Hân Di bỗng nhiên cười rộ lên.

“Di nương?” Xuân Lan nghi ngờ di nương nhà nàng có phải hay không bị tức đến hồ đồ.

“. . . Nàng là phụng chỉ tiến cung, Tướng quân tự nhiên muốn làm cho Vạn Tuế nhìn!” Sở Hân Di lạnh lùng cười.

“Vậy là nói, phu nhân lần này được đón vào, chỉ là cưỡi ngựa xem hoa sẽ không ở lâu rồi?” Xuân Lan hì hì cười nói.

Sở Hân Di mỉm cười, “. . . Chuyện này phải xem lão phu nhân rồi?”

Lão phu nhân trước mặt mọi người hô hào, trong Tướng quân phủ có nàng thì không có Chân Thập Nương. Trầm Chung Khánh có can đảm đó, lần này cứ lưu Chân Thập Nương ở lại!

. . .

“. . . Ta đang lo lắng mạo muội đi, tìm không được đại môn (cổng chính) của Tướng Quân phủ đây.” Nhìn thấy Vinh Thăng lại mang theo xe ngựa tới đón, Chân Thập Nương cười trêu ghẹo nói.

Từ nơi này đến thượng kinh mất một ngày, muốn nhập cung phải ở lại trong Tướng quân phủ trước một ngày, không ai giúp nàng nàng, Chân Thập Nương vẫn thật lo lắng đến lúc đó Sở Hân Di liệu có để cho nàng đi vào hay không?

Nàng ngược lại có bạc ở khách điếm, nhưng như vậy vừa truyền ra ngoài, lại là đánh thẳng vào mặt của Trầm Chung Khánh.

Vinh Thăng kinh ngạc chớp chớp mắt.

Năm năm chưa hồi phủ, nàng không phải là thật sự quên đại môn của tướng quân phủ rồi đi?

Trong bốn người hộ viện, Kỷ Hoài Phong trầm ổn lão luyện, Tôn Khánh Lương chính trực táo bạo lại trời sinh xung khắc với Giản Vũ, hai người ba câu là có thể náo loạn đến mức giống như đang chọi gà, lưu hắn ở nhà Chân Thập Nương thật đúng là lo lắng, lo lắng Giản Vũ bị hắn khi dễ, nhưng nghĩ tới nội cung không giống như nơi khác, một khi sơ xuất thì sẽ gây ra tội chém đầu, cuối cùng quyết định để Kỷ Hoài Phong ở nhà trông chừng hắn, mình thì dẫn theo Quách Tú cùng Trì Kế Vĩ tính cách tương đối ôn hòa.

Dậy sớm lên đường, đoàn người ban đêm liền đến Tướng Quân phủ.

Có Trầm Chung Khánh phân phó trước đó, Vinh Thăng trực tiếp đem Chân Thập Nương đến chính phòng, ngoài ra còn bảo người đem Quách Tú cùng Trì Kế Vĩ đến phòng dành cho khách thu xếp thật tốt.

Bọn họ thân phận bất đồng, đều là đại nội thị vệ, tự nhiên không thể đối đãi giống như những bình thường hộ viện.

Tấm hoành phi* Ngưng Sương Trai trước cửa chính phòng sớm đã đổi thành Hạo Nhiên Cư, mấy tiểu nha hoàn đang ở phòng ngoài trong vui đùa ầm ĩ, thấy Vinh Thăng đột nhiên dẫn theo hai nữ tử đi vào, hô lên một chút vây lấy, tò mò đánh giá Chân Thập Nương cùng Thu Cúc.

*Tấm hoành phi: làm bằng gỗ treo giữa cửa chính (ghi tên viện, cung, điện…)

Thu Cúc theo bản năng chặn trước người Chân Thập Nương.

Chân Thập Nương vỗ nhẹ nhẹ chụp nàng, đem nàng kéo qua một bên, nhàn nhạt nhìn mọi người.

“Vinh Thăng. Nàng là ai? sao lại dẫn tới đây?” Hồng Liễu xua tay chế lại tiếng huyên náo của mọi người, hỏi Vinh Thăng nói, “Ngươi biết tính cách của tướng quân, trong phòng này chưa bao giờ cho phép nữ nhân vào!” Tuy rằng đây chính là viện của Chân Thập Nương năm năm trước, là lúc đầu nha hoàn sớm bị Sở Hân Di đổi sạch sẽ, ở đây thật đúng là không ai thấy qua Chân Thập Nương bị chủ tử đường đường chính chính này.

Vinh Thăng trong lòng âm thầm kêu khổ.”bảo người đón tới đây, sao Tướng quân không an bài trước một chút.” Trong miệng lớn tiếng giải thích, “Nàng chính là phu nhân, còn không qua đây làm lễ ra mắt.” Ánh mắt lén lút dò xét thần sắc của Chân Thập Nương.

Người khác xem thường Chân Thập Nương, nhưng đi theo bên người Trầm Chung Khánh. Vẫn giúp hắn an bài tất cả mọi việc trong tổ trạch, Vinh Thăng cảm thấy, Trầm Chung Khánh ngoài miệng tuy rằng chưa bao giờ nói. Nhưng trong lòng hắn đối với Chân Thập Nương cùng những nữ nhân khác tuyệt đối bất đồng, tính nhẫn nại cùng dung túng kia thậm chí vượt qua đối với với Sở Hân Di.

Cũng bởi vậy, hắn đối với Chân Thập Nương cũng càng tôn trọng, đã ngầm xem nàng như thành chủ tử, nhìn thấy thần sắc nàng bình thản, cũng chưa vì Hồng Liễu vô lễ mà tức giận, lúc này mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Tướng quân phu nhân?

Mọi người một trận thổn thức, trong nháy mắt. Cười nhạt, châm biếm, khinh thường thay thế hiếu kỳ. Ánh mắt của mọi người lại lần nữa tập trung lại trên người chủ tớ Chân Thập Nương.

Lại lại không có ai nghe lời của Vinh Thăng tiến lên làm lễ ra mắt.

“. . . Phu nhân không phải là sớm bị Tướng quân vứt bỏ sao?” Một tiểu nha hoàn xinh xắn giễu cợt cười một tiếng, “Đây là phu nhân từ đâu nhảy ra vậy? .”

“Vân Châu lớn mật!” Vinh Thăng sắc mặt tối sầm, “Thánh chỉ của Vạn Tuế. Mời phu nhân ngày mai yết kiến Trầm phi nương nương, dám nói phu nhân bị ruồng bỏ rồi, ngươi muốn để Tướng quân kháng chỉ sao?”

Gian nhà nhất thời yên tĩnh.

Cãi mũ này quả là lớn (ý chỉ tội danh), rõ ràng biết trước mắt chính là một khí phụ (phụ nữ bị chồng ruồng bỏ), nhưng ai cũng không dám coi thường, Vân Châu sớm lặng lẽ lánh sau lưng mọi người.

Không hổ là đại nha hoàn của Trầm Chung Khánh, Hồng Liễu rất nhanh phục hồi lại tinh thần, răn dạy mọi người nói, “Mọi người không đi làm việc đi, tụ ở chỗ này nhìn náo nhiệt?”

Mọi người hô lên một tiếng giải tán đi, chỉ còn lại có thiếp thân đại nha hoàn Hồng Tang hằng ngày hầu hạ Trầm Chung Khánh cười hì hì đứng ở một bên, mắt lạnh nhìn chủ tớ Chân Thập Nương.

Thấy mọi người không làm lễ ra mắt với Chân Thập Nương đã chạy mất, Vinh Thăng môi giật giật, muốn mở miệng gọi lại, nghĩ đến nha hoàn trong trong viện này tự so với trong viện khác kiêu căng hơn nhiều, mình nói cũng chưa chắc nghe, ngược lại để cho Chân Thập Nương càng mất mặt, liền dứt khoát giả bộ hồ đồ, quay đầu nhìn về phía Hồng Liễu, “. . . Tướng quân sáng sớm tựu phân phó ta đưa phu nhân đến Hạo Nhiên Cư, Hồng Liễu tỷ tỷ an bài một gian phòng trước, tốt xấu gì hầu hạ cũng hầu hạ nghỉ ngơi, những thứ khác đợi Tướng quân trở lại rồi nói.”

Trầm Chung Khánh ở tổ trạch cũng không cùng Chân Thập Nương ở một phòng, hắn cũng không dám tự ý để Chân Thập Nương đi chính phòng nghỉ ngơi.

Biết Vinh Thăng tuyệt sẽ không nói dối, Hồng Liễu không khỏi lúng túng, Trầm Chung Khánh chưa phân phó nàng thu dọn gian phòng, trong lúc gấp gáp để cho nàng đem người thu xếp ở đâu?

“Không biết phu nhân đến, gian phòng cũng chưa dọn dẹp, trời đông rét mướt thế này bây giờ đốt lò sợ rằng không kịp.” Hồng Liễu cùng Hồng Tang trao đổi một ánh mắt, “Hay là, phu nhân trước hết ở cùng nô tỳ một đêm đi, đông nhĩ phòng vẫn còn trống, đợi ngày mai nô tỳ quét dọn, phu nhân lại chuyển qua đây?” Nói là thương lượng, ngữ khí lại là mệnh lệnh.

Cùng nàng ở một phòng?

Chân Thập Nương tựu nhíu chặt mày.

Vẫn luôn không coi mình là thê tử của Trầm Chung Khánh, bị Vinh Thăng dẫn tới đây, nàng cũng không có ý định tựu tiến dần từng bước ở chính phòng, nghĩ trong viện nhiều gian phòng như vậy, cho dù cho thu dọn một phòng chứa củi cũng tốt, ở tạm bợ một đêm, ngày mai yết kiến Trầm phi nương nương nàng tựu rời đi, cũng không đáng cùng những nô tài này tức giận trợn mắt.

Thế nhưng, bây giờ Hồng Liễu lại để cho mình cùng nàng ở một cái phòng, rõ ràng chính là xem nàng như một nô tài.

Hôm nay nàng quả thực ở phòng của nha hoàn, ngày mai Hồng Liễu bèn sai nàng đổ nước rửa chân cũng không biết chừng!

Ánh mắt dần dần thay đổi lạnh xuống, Chân Thập Nương từ từ quét mắt về phía Hồng Liễu, một không nói một câu, nhấc chân hướng chính thất đi đến.

Năm năm trước đêm đầu tiên tới đây, nàng chính là rơi xuống viện này.

Đối với nơi này, ký ức của nàng sâu hơn!

Thấy Chân Thập Nương không để ý tới mình không nói, lại trực tiếp hướng phòng ngủ của Trầm Chung Khánh đi đến, Hồng Liễu giật mình đứng nguyên tại chỗ, một lúc lâu, mời hồi phục lại tinh thần, “Phu nhân!” Nàng vội vội vàng vàng đuổi theo, “. . . Đó là phòng ngủ của tướng quân, người không thể đi vào!”

Tướng quân nhà nàng cùng lão phu nhân đối với vị phu nhân này đều căm thù đến tận xương tuỷ, hôm nay thật sự để nàng đi vào, mình không bị lột da mới là lạ đó!

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Ba 26, 20143 Replies

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

yume2694 trong Tháng Ba 30, 2014 lúc 3:46 chiều

Khinh người quá đáng…tức quá đi aaaaaaaaaaaaa

Phản hồi

nobihin trong Tháng Ba 31, 2014 lúc 11:57 chiều

mới chỉ là bắt đầu thôi mà nàng 
sau này còn rất n' chuyện làm nàng tức nữa :3

Phản hồi

yume2694 trong Tháng Tư 1, 2014 lúc 3:58 chiều

aaaaaa……. sao ta chịu nổi a

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG BA 2014HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031 « Th1   Th4 »

View Full Site

Blog tại WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro