Chương 3 - Đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Từ ngày chuyện ở trường xảy ra , Lam Linh càng ỷ lại Ngân Diệp nhiều hơn . Đối với ai cũng cố gắng giữ khoảng cách vì cô bé nghĩ nếu mình tiếp xúc có lẽ bọn họ sẽ ghét cô hơn mất . Ngân Diệp phát hiện ra điều đó thì cười như có như không . Nắm tay Lam Linh bước đi trên con đường quen thuộc về nhà

      ... Thấy không !? Không ai xung quang cậu ấy khôngai thì chỉ nghĩ đến mình thôi

     Về đến nhà , vốn dĩ cậu tưởng sẽ như mọi ngày nhà sẽ yên ắng nhưng không ... Tiếng đập phá , la hét từ trên tầng 3 vang lên khiến cậu bé nhíu này nghi ngờ lập tức quăng cặp xuống đất và chạy lên . Bình thường cậu bé ở tầng 2 , còn tầng 3 của ba mẹ cậu bé bị cấm không được vào khiến cậu bé hơi chần chừ một chút nghĩ có nên vào không . Mím môi quyết định bước vào dọc theo hành lang đi đến nơi phát ra tiếng la hét và đồ đạc vỡ . Cánh cửa có chút hé mở chưa được đóng hẳn , ánh đèn từ bên trong theo khe hở phả ra ngoài chiếu một đường dài trên sàn nhà .
.
.
.

    Tò mò ngó vào nhìn lén thì điều bên trong khiến Ngân Diệp như ngừng thở không tin vào mắt mình . Người ba luôn không quan tâm tôi ( thậm trí là chán ghét ) nhưng tôi biết ba rất yêu mẹ hiện tại đang đánh đập mẹ tôi một cách dã man . Dù mẹ tôi quỳ xuống cầu xin rồi dơ tay ôm đầu hứng những đòn roi trận đánh của ba tôi

    " Thằng đó ai ? Sao mày đi trên xe về , phải mày phản bội tao hay không !!!! " Gương mặt của ba tôi đỏ bừng lên hiện rõ cả gân xanh , đôi mắt phượng sắc bén thường ngày hiện lên anh đó nhìn rất đáng sợ . Tay trái cầm chiếc roi da liên tục quất vào người mẹ tôi đến nỗi rớm máu . Mẹ tôi , bà ấy nức nở rên rỉ cầu xin

    " Anh ta chỉ đồng nghiệp thôi ... Hức ... Xe em hỏng nên anh ta đưa về ... Huhu ... Thật sự không ... Làm ơn tha cho em đi " Mẹ tôi hai tay chắp lại ma sát cầu xin ba tôi thương tin , đôi mặt bồ câu của mẹ tôi giờ ngập nước , gương mặt xinh đẹp thường ngày giờ tái mét lại , môi không ngừng phát ra những tiếng khóc nức nở khiến người khác thương cảm . Bộ đồ bà mặc trên người do những vệt roi lực mạnh khiến nó rách nát , máu từ những vết thương rỉ ra

     Bình thường tôi phải thương mẹ tôi và ngăn lại nhưng tôi lại không như thế . Những vết thương trên người mẹ tôi thật đẹp . Tôi như bị hút hồn thôi miên bởi những vết thương đó . Đỏ ... Màu đỏ của máu ... Nó thật đẹp ...

    Đỏ ư ... Như màu mắt của Lam Linh vậy ... Nó thật đẹp ...

    Mê man nhìn những vết thương chảy máu của mẹ tôi . Tôi bỗng dưng muốn nếm thử . Nếm thử mùi vị của máu như thế nào nhỉ ? Nó đẹp như vậy liệu có ngon không ? Bỗng nhiên một cơn thèm khát dâng lên trong lòng tôi . Tôi muốn máu , tôi muốn thử vị nó thế nào ...

    " Aaaa " Tiếng hét lên của mẹ tôi lôi tôi bừng tỉnh khỏi cơn mê mang . Tôi lắc lắc đầu nhìn vào bên trong thì phát hiện ba mẹ tôi đang làm những điều kì lạ mà tôi chưa được biết đến hay nhìn thấy bao giờ . Họ đang làm gì vậy ???

    Từ bao giờ ba tôi đã cởi bộ đồ tên người đi trần truồng và đè mẹ tôi lên giường . Mạnh bao xé chiếc váy dài của mẹ tôi , ba tôi tát vào mặt mẹ tôi mấy cái thật mạnh , tôi cũng thấy rõ gương mặt của mẹ tôi ửng đỏ lên hằn 5 dấu tay trên hai gò má . Ba tôi liên tục chửi mẹ tôi bằng những từ tục tĩu rồi nhục mạ xúc phạm mẹ tôi nhưng không phải một con người

    Ba tôi giày xéo mẹ tôi , húng mạnh hông khiến bà rên rỉ khóc . Tiếng thở dốc lẫn rên rỉ tràn ngập xung quanh phòng kèm theo những tiếng mắng chửi của ba tôi . Ba tôi ông ấy còn lấy ra những dụng cụ kì lạ áp dụng lên người mẹ tôi khiến bà ấy rên la trong đau đớn . Tôi nhìn thấy nét sung sướng và thỏa mãn trên gương mặt của ba tôi . Nhưng mẹ tôi thì chỉ có biểu tình đau đớn và thống khổ . Vận động kịch liệt khiến máu từ vết thương của người mẹ tôi lan ra cả ga giường . Nhìn một hồi rồi tôi chạy đi xuống tầng 2

    Nhìn ra cửa sổ , bầu trời rực đỏ đẹp mắt nhưng tôi không biết tâm trạng của tôi hiện tại như thế nào

    Từ ngày đó trở đi , ba tôi không cho mẹ tôi ra khỏi nhà . Bà ấy buộc phải nghỉ việc ở công ty và ở nhà với cậu . Bà ấy có vẻ sợ hãi ba tôi . Ba tôi vẫn thế , vẫn nụ cười ôn nhu đó với mẹ tôi cả ánh mặt lạnh nhạt đối với tôi nữa . Ông ấy thường hay ôm mẹ tôi thủ thỉ những điều kì lạ . Trên người mẹ tôi ngày càng nhiều vết thương hơn .

    A ~ Buổi chiều hôm nay bầu trời lại màu đỏ ~

______

  T/G : AAAAAAA ~ Chap này phải lăn mãi mấy tiếng đồng hồ mới được đó . Nên cầu ⭐~ Ấn ⭐ đi tiếp thêm cho ta động lực viết tiếp 😂😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro