Chap 60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi đũa nó đặt nhẹ xuống. nó thở dài rồi lấy một hơi nhìn mẹ nó. can đảm của nó được dồn vào ngay lúc này để nói lên điều mà nó muốn.
-mẹ thật ra con...
-Vâng! Mẹ sẽ được thấy người yêu con sớm thôi.
Chen ngay lời nói đứt đoạn của nó, cô nói lớn tiếng để đè khuất đi lời nói phía sau. Nó nhìn cô với ánh mắt đầy ngạc nhiên, mặt cô vẫn tỉnh bơ ăn cơm. Tim nó đột nhiên nhói lên rồi nó ngồi im ăn cơm mà chẳng nói lời nào nữa. cô và mẹ nó cười đùa nói đủ thứ về người yêu của cô và bà nói rất muốn thấy mặt.
-hay là con mời bạn trai con đến ăn cơm đi, ngày mai được đấy.
Không một lời từ chối cô đồng ý kèm theo nụ cười rạng rỡ. nó đặt chén cơm ăn dỡ xuống bàn rồi quay xe lăn lên trên phòng một mình
-cái con nhóc này. Ăn cho hết cơm đi
-mẹ à. Nhạt miệng lắm.
-con bé này...thôi kệ nó ăn đi con.
Ánh mắt nâu của cô nhìn theo bóng nó khuất, nó lên phòng trong tâm trạng tim nhói đau và lòng rát buốt. cũng không thể trách được, xã hội vẫn chưa chập nhận được cái tình yêu lạc lối này. Có thể cô cũng sợ, cô làm vậy cũng để bảo vệ hai đứa. nó nở nụ cười rồi lật cuốn nhật ký viết dở ra ngồi trầm ngâm, từng trang giấy nhẹ nhàng thấm từng giọt nước mắt trong veo nóng hổi. cô mở cửa đi vào với hộp thuốc trên tay đi đến khẻ nhìn nó. nó ngồi viết mà nấc lên, cô chỉ lặng câm gõ cửa. thấy nó vội vàng quẹt đi nước mắt vươn trên mặt rồi gập nhanh quyển sổ lại để lên giá sách. Cô bế nó đặt lên giường dùng vải ẩm lau đi vệt máu đong lại trên chân. Có chút rát nhưng không rát bằng lòng nó lúc này. Nó ngồi im để cô tha thuốc và băng vết thương lại.
-sao khóc?

-không sao cả. buồn ngủ quá ngáp thôi.
-thế à.
Không hỏi nữa, cô đóng hợp thuốc lại rồi ra ngoài dặn dò nó
-mẹ rủ đi siêu thị kìa. Đi không?
-thôi. Mệt. ở nhà ngủ.
Nó nằm xuống trùm mền trên đầu rồi cô tắt đèn đóng cửa. nó cố ngủ nhưng lời bản thân nói, nhưng tim vẫn đau, lòng vẫn rát như thế. Tim à. Có cần đau vậy không? Tình cảm của hai đứa kết thúc tại đây sao? Không thể như thế được.
-này..Yun...con bé này mau dậy đi...trưa trời trưa trật rồi. bản tính vẫn không bỏ sao? Mau dậy đi con bé này.
-um...mẹ...để con ngủ đi.
-haizz...thật là. Mau dậy giúp mẹ dọn nhà đi. Bạn trai của em gái con sắp đến rồi, để nó thấy chị dâu như thế này thì mất mặt lắm đấy.
Nó ngồi dậy gương mặt lạnh lùng ngồi trên xe lăn rồi đi vào phòng vệ sinh, nhìn đồng hồ. ồ! Trưa rồi sao? Nó ngủ lâu như thế rồi à? Thế mà ai đó lại không gọi nó dậy luôn. Nó xem thử gương mặt thanh tú nào được em gái nó nhờ làm người yêu nào. Mặc đồ nghiêm chỉnh rồi xuống cầu thang. Chân nó có vẻ khá ổn rồi có thể đi lại nhưng chỉ một chút là mỏi nhừ. Vừa xuống đã thấy... căn nhà gọn gàng hẳn, cô mặc trên người bộ đồ nghiêm trang chỉnh tề. nó đi phớt lờ qua cô cười đểu
-ồ. Nay diện ghê nhỉ? Bạn trai đến nhà luôn kìa.
Quay lại ngơ ngác nhìn nó. nó đi thẳng luôn lại tivi ngồi xem phim, chỉ có ánh nhìn thoáng qua rồi mỉm cười nhẹ của ai đó. Đến khoảng trưa, nó vẫn ung dung ngồi trên ghế ngáp ngắn ngáp dài, bàn ghế được xếp gọn gàn, thức ăn được bày ra nhiều, mẹ nó vui mừng vì nghe tin "con rể tương lai" sắp ra mắt. tiếng bấm chuông làm mẹ nó hớn hở ra mở cửa.
-CẠCH

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro