Nơi tình yêu bắt đầu 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jung đoán không sai mà, con Ji đúng là không về nhà thật. Jung về dẹp đồ xong thì phóng đi tìm nó với chiếc moto oách nhất nó có. Chạy quanh quẩn một hồi cuối cùng cũng tìm được Ji. Nhưng mà không hiểu sao con Ji cứ đứng nhìn nó mà không chịu lại gần, không lẽ không nhận ra nó hả ta ( đang đội mủ ba ơi ).

- Anh là ai vậy, chúng ta có quen biết sao ?

Jung đứng hình với câu hỏi này luôn á, đưa tay lên định gãy đầu. "Ý " Hiiii giờ mới nhận ra là mình đang đội mủ.

- Em nói gì vậy, không nhận ra anh hả ?

Đưa tay lên tháo chiếc nón ra. Jung lại ngạc nhiên thêm lần nữa khi thấy phản ứng của Ji: miệng há to, mắt hình chữ 0.

- Em sao vậy ? Là Jung chứ ai nữa.

- À Ờ....Jung hả? em không nhận ra luôn.

- Thôi lên xe đi, khỏi nói nhiều.

Jung thấy Ji phản ứng lạ nhưng cũng không thèm quan tâm nhiều, đưa cái nón cho Ji rồi đèo Ji lên xe. Nhưng Ji lại không nghe theo, quay lưng bước tiếp về phía trước, Jung xách xe chạy chầm chậm bên cạnh Ji.

- Sao vậy ? Lên xe đi Jung chở đi chơi xíu, Không thích à ?

- Thôi đi, à mà Jung có muốn đến khu thương mại với em không?

- Khu thương mại hả? Chi vậy ?

- Thì đi dạo lòng vòng xíu thôi, em thích mua sắm ý mà.

- Uk vậy thì đi! Đợi Jung đem xe đi gửi cái nha.

Nói rồi Jung phóng nhanh đi gửi xe, phải vậy chứ sao, lỡ chậm chân Ji đổi ý thì khổ, hiii. Ji đứng yên đó chờ Jung, lát sau Jung rón rén đi chầm chậm đến phía sau của Ji, hù nó một phát làm ẻm giật cả mình, Ji không thể nghĩ Jung có thể nhanh đến vậy.

- Omo ! Jung đi nhanh zữ vậy ? Em cứ tưởng ai không hà .

- Ờ tại gần mà, thôi mình đi đi !

Hai đứa cùng đến trung tâm thương mại. Nơi mà không bao giờ có ngày và đêm, vì lúc nào ở đây cũng tấp nập người. Ji có sở thích đặt biệt là thích vào trung tâm thương mại những lúc rãnh rỗi, lúc nhỏ ở đây đối với cô là thiên đường vì cái gì cũng có, vừa có trò chơi, lại có nhiều đồ đẹp nữa. Vì thế việc được đưa đến trung tâm thương mại cùng ba mẹ thường là phần thưởng lớn mà ông bà Park treo để Ji cố phấn đấu trong học tập. Từ lúc trở về Seoul tới nay đây là lần đầu Ji đến đây. Thật ra cô cũng muốn đến thường nhưng đi một mình thì bùn quá, hôm nay có dịp gặp được Jung nên...lợi dụng chút xíu. ( Nếu thế thì chắc Jung sẽ mong bị Ji lợi dụng nhiều nhiều ).

Biết Ji có chuyện không vui nên Jung đi bên cạnh nói huyên thuyên hết chuyện này đến chuyện kia, dù chỉ là những câu chuyện không đầu không cuối nhưng nó cũng đủ để khiến Ji vui lên hẳn. Ngắm ngía một hồi cuối cùng cũng có thứ thu hút được ánh mắt của Ji, Ji tiến lại gần cái tủ kính, ngắm ngía sợi dây chuyền có mặt là một chú khủng long ba sừng siêu độc. Nhìn ngộ ngộ, Ji thì chúa thích xài hàng độc nên vừa thấy là mê ngay. Jung thấy vậy cũng ló đầu vô dòm, thấy Ji thích nên được nước lên tiếng trêu ghẹo.

- Em thích hả? Mua đi, em là khủng long đeo thêm sợi dây khủng long nữa cho đủ bộ chớ !

Câu nói trêu chọc của Jung dập tắt ngay cái ý nghĩ sẽ bay vô rinh sợi dây chuyền về nhà của Ji ngay lập tức. Ức lắm chớ, tất cả cũng tại Rum hết, tự nhiên nói người ta giống khủng long chi ( nói đúng chi không biết ) để giờ cái con người đáng ghét kia có cái mà trêu ghẹo.

- Xí ! Khủng long cái đầu Jung ak. Em còn ốm hơn Jung nhiều, người gì toàn mỡ mà bảo người ta là khủng long, không biết nhìn lại mình hả?

Nói rồi Ji bỏ đi chỗ khác, Jung cũng chạy theo.

- Nhưng Jung ăn ít hơn em nhiều mà, đâu phải mập là khủng long đâu. Khủng long nổi tiếng là loài ăn tạp mà. (á)

Vừa nghe dứt câu là hai mắt Ji nổi đom đóm. Dám nói Ji ăn tạp à, Jung to gan thật đó. Đoán trước được phản ứng của Ji nên Jung nhanh chân chạy biến sau khi vừa dứt câu nói. Cả hai chơi trò đuổi bắt từ thời khắc đó, so tụi nó với mấy đứa trẻ đang loanh quanh đuổi bắt nhau thì chả có gì khác cả. Hai đứa cứ như trẻ con. ( yêu chết được )

- Mình đi đâu Jung ?

- Một nơi rất đẹp !

Sau khi kết thúc trò đuổi bắt Jung nhanh chóng dụ dỗ Ji lên xe chở đi đâu đó. Vừa nói Jung vừa hất cằm về phía chiếc nón bảo hiểm, ra hiệu Ji đội vào. Ji cũng ngoan ngoãn nghe lời, dù gì cũng đang chán, theo Jung cho đỡ buồn. 

.......két.........

Xe đang chạy đột nhiên phanh gấp làm Ji ngã nhào về phía trước, đập mặt vào lưng Jung một cái rõ kêu, chưa kịp than vãn gì thì Jung lại tăng tốc, theo phản xạ nên nó ôm Jung chặt cứng. Có vẻ như Jung hài lòng về điều này, nên cứ để thế không nói gì, lại còn mỉm cười nữa chứ. Nói gì nữa, nó cố tình làm vậy mà. Lúc nảy thấy Ji chỉ dám nắm hờ áo mình nên Jung cố tình làm vậy để buộc Ji phải ôm lấy mình. ( già làng Nhật Bản ). Ji thì...không biết phải nói thế nào nữa, cả hai tay không dám nhúc nhích luôn, người cứng đơ, dĩ nhiên không phải vì sợ rồi, cô không thể thả lỏng tay ra vì....không nỡ, nhưng siết chặt thì lại không được, thế là cứ cố gắng giữ yên như thế, nhắm mắt tận hưởng cái không khí này, mùi hương trên cơ thể Jung thật dễ chịu. Ji ước gì người ngồi trước cô chính là người mà cô yêu để cô có thể ôm anh ta thật chặt, tựa đầu vào vai anh ta và...

.......két......

Lại thắng gấp nữa rồi, Ji đang định cáu gắt thì à hóa ra là tới nơi rồi đây, khung cảnh ở đây làm Ji muốn ngạt thở, trước mặt Ji là một bãi cỏ xanh mượt, từng cơn gió nhẹ bay qua làm chúng khẽ đung đưa tạo một cảm giác thật dễ chịu. Ngay bên cạnh là một dòng sông yên ả với một chiếc cầu ngang qua, bên kia sông tấp nập người xe qua lại, những ánh đèn trên cầu, của ô tô, của những ngôi nhà làm khung cảnh trở nên rất lãng mạng.

Cả hai cùng xuống xe. Ji vô cùng ngạc nhiên khi Jung lại đưa cô tới đây, đây không phải là chỗ quen thuộc của Ji hay sao ? nhưng phải thú nhận là Ji chưa từng đến đây vào buổi tối và vì thế cô chưa hề biết rằng buổi tối ở đây đẹp đến vậy.

- Sao Jung biết nơi này ?

- Đây là chỗ yêu thích của Jung mà, Jung thường tới đây chơi mỗi lúc buồn lắm.

- Thiệt sao? 

- Em có vẻ bất ngờ nhỉ ?

- Bởi vì đây cũng là nơi yêu thích của em mà. Có vẻ chúng ta giống nhau đúng không.

Ji nở nụ cười làm Jung lặng cả người rồi tiến về phía bãi cỏ, xoay người một vòng nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu để tận hưởng cái không khí trong lành hiếm có này. Hành động của Jung không khỏi làm Jung nở nụ cười hạnh phúc. Jung rất vui khi việc làm của mình có thể làm Ji vui đến như thế. Thật tuyệt !

Jung chạy ra phía bờ sông hét thật to.

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!

Ji quay lại nhìn Jung mìm cười.

- Jung trẻ con quá, người ta sẽ mắng Jung bệnh thần kinh đó !

- Kệ người ta, mỗi lần đến đây Jung đều như thế, em có muốn thử không, tuyệ lắm đó.

- Thôi đi em không có bệnh như Jung đâu. ( nặng hơn chút xíu )

Nói rồi Ji ngồi xuống bãi cỏ, yên lặng ngắm nhìn phong cảnh đẹp tuyệt trước mặt. Jung cũng lon ton chạy đến ngồi cạnh ( 0_o ). Thấy Ji im lặng hoài mà không nói gì nên Jung lên tiếng phá tan bầu không khí tĩnh lặng.

- Em có muốn nghe truyện cười không?

- Truyện cười hả? Jung kể đi .

- UK. ehèm ! Jung kể nha !

- ............

- Trong một chuyến tàu đêm có chở 8 người khách là 2 người Việt Nam, 2 người Pháp, 2 người Nhật, 2 người Đức. Khi tàu đi nửa đoạn đường thì có bị ngập nước, phải bỏ hai người ở lại thì tàu mới đi tiếp được. Thế là hai người Pháp bước ra và nói " theo tinh thần của Napoleong vinh quan, ta sẽ hi sinh thân mình để mọi người thoát nạn " rồi nhảy xuống biển. Đi tiếp một đoạn lại phải có thêm 2 người phải bị bỏ lại. Thế là 2 người Nhật bước ra và nói " theo tinh thần của Thiên hoàng vĩ đại, ta sẽ hi sinh thân mình để mọi người thoát nạn" rồi nhảy xuống biển. Một đoạn nữa thì lại phải bỏ tiếp hai người, lúc này 2 người Việt Nam bước ra và nói " theo tinh thần của bác Hồ quang vinh, ta sẽ..." hai người chưa nói hết lời thì hai người Đức bước ra tạm biệt họ vì nghĩ họ sẽ tự tử để cứu mình nhưng ai ngờ đâu họ nói tiếp là "....ta sẽ đạp hai tên Đức xuống biển để cứu lấy mình " Vậy là co giò đạp luôn hai người kia xuống biển.

- HAHA ! Vậy mà em cũng tưởng hai người đó sẽ nhảy xuống biển chứ, hài thật đó.

- hiiii.

-.............

Jung im lặng ngắm nhìn Ji, cả hai không ai nói với ai câu nào một hồi lâu. Đột nhiên Ji quay mặt lại, hai ánh mắt chạm nhau, hai đứa ngượng ngùng quay mặt đi chỗ khác (iu tóa). Jung nhanh chóng tìm cách gỡ gạt.

- Ji à hôm nay nhiều sao quá nhỉ ?

- Jung bệnh hả? Có ngôi sao nào đâu.

- Kìa !

Jung vừa nói vừa chỉ tay về phía nhửng ngọn đèn lấp lánh trước mặt, điều đó làm Ji không khỏi phụt cười. Đợi Jung không để ý Ji cũng tìm cách gài Jung một vố.

- Jung à sao băng kìa.

Jung đưa mắt lên trời tìm sao băng mà Ji nói nhưng không có.

- Làm gì có chứ .

- Kia kìa!

Ji lại đưa tay chỉ về phía ánh đèn của những chiếc ô tô đang chạy vun vút trên đường.

- Em giỏi nha, dám chọc Jung nữa.

- Học hỏi Jung thôi !

Jung liếc xéo Ji một phát rồi nằm phịch xuống bãi cỏ.

- Vậy thì Jung phải nằm xuống để ngắm những ngôi sao của Jung đây !

- ........

Jung nằm xuống lấy 2 tay làm gối, say sưa ngắm nhìn ngôi sao to bự đang ngồi trước mặt mình. Và kết quả là sáng hôm sau..............:)) đợi chap sau yk   !!!!!

_____________________

* xách dép chạy nhanh *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro