Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Nghe nói cậu ta được chọn đó"

" Thật không?"

" Thật mà, còn chưa đến 2 năm tuổi nghề nữa. Thật vô lý mà!"

" Sao giám đốc không chọn người có kinh nghiệm hơn, thật là!"

" Cậu ta là cái thá gì cơ chứ!?"

Những lời ấy ngày nào ra vào công ty , anh đều nghe thấy. Biết làm sao được nghe rồi sẽ thành thói quen chỉ có biết cười nhạt trong lòng thôi. Nói đi nói lại không hiểu vì sao giám đốc lại chọn anh, mọi người nói không sai tuổi nghề còn rất non kém, kinh nghiệm không đủ. Mọi người ganh ghét với anh là phải rồi.Bước đi trên hành lang trắng loáng của công ty đi về phía văn phòng của giám đốc.Gõ nhẹ lập tức có tiếng nói to rõ vọng ra.

" Vào đi!"

Đẩy cửa đi vào đặp vô mắt anh đầu tiên là một thiếu niên tầm 18 -20 tuổi vẻ ngoài thanh tú nhưng lại rất lạnh lùng. Anh cảm thấy sâu bên trong cậu là một người có nội tâm mãnh mẽ đầy quyền lực. Anh gật đầu coi như chào, ngồi xuống ghế phía đối diện.

" Thế Huân, chắc hẳn cậu đã biết cậu ta rồi!"

" Vâng, rất vui được làm quản lý cho cậu", anh đưa tay ra, cậu ta chỉ nhẹ nhành nắm vô rồi rất nhanh thả ra, giống như người anh có vi khuẩn vậy. Nhất thời không khí trầm xuống. Giams đốc thấy thế vội vàng giải tỏa.

" Thế Huân, cậu từ giờ sẽ dọn vô hẳn nhà của cậu ta. Tất nhiên là để quản lý cậu ta từ sức khỏe, công việc. Cậu có thể có ngày nghỉ nếu cậu ta cũng có ngày nghỉ"

Đùa à, cậu ta là ngôi sao mới ra mắt đó, cậu ta mà có ngày nghỉ mới lạ. Cậu ta không có ngày nghỉ đồng nghĩa với việc tôi cũng không có ngày nghĩ, giám đốc ông thật là quân bóc lột.

" Được không? Vậy bắt đầu từ ngày nay cậu sẽ là quản lý chính thức của cậu ta."

" Dạ, tôi sẽ có gắng hết sức." Đùa sao tôi mà có cơ hội từ chối chắc.

 Đưa cậu nhóc này ra đến xe, mở cửa xe,lái xe anh đều thực hiện rất thuần thục. Trong không gian nhỏ hẹp nhất thời không khí có chút khó xử ngột ngạt.

" Cậu"

" Anh"

Cả hai nhất thời im lặng sau khi cũng nhau phá vỡ cái bầu không khí im lặng. Anh nhìn qua kính chiếu hậu nhẹ giọng nói.

" Tứ nay tôi sẽ là quản lý của cậu, rất mong hợp tác."

" Chào anh, tôi tên Lộc Hàm, rất mong được hợp tác với anh." , giọng điệu cảu cậu ta nhìn bề ngoài thì giống như câu nói đó chỉ là xã giao nhưng anh biết trong đó có nghĩa khác, chúng ta tuy là hợp tác chung nhưng đừng có xâm phạm tới đời sống riêng tư của tôi.

Đã là ngôi sao triển vọng của công ty đương nhiên ngôi nhà sẽ là đãi ngộ đặc biệt hơn.Ngôi nhà được thiết kế theo phong cách Hàn với tông màu chủ đạo là nâu và trắng. Sân trước là một mảnh vườn xanh mát chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua cũng làm tâm hồn thêm mát mẻ quên đi ưu sầu , thật là một không gian lý tưởng cho người ta sống mà.

" Anh thích ngôi nhà này!", bất chợt cậu ta nói.

" Đúng tiếc là tôi không đủ tiền để có thể mua một căn như thế này.", anh cười cười đáp lời.

" Ngốc!"

' Ngốc' nói anh cười ngốc hay suy nghĩ của anh ngốc, cái thằng nhóc con này.Đó là một suy nghĩ hết sức đúng đắn của người đàn ông đó, có một ngôi nhà như thế này rồi yên bề gia thất cũng được đấy chứ. Nhưng câu nói tiếp theo của cậu lại khiến anh ngỡ ngàng.

" Nếu anh làm tốt tôi có thể tặng anh một căn."

Haha, chắc nó đùa thôi đúng không? Chẳng phải giám đốc đã đưa lý lịch của nó cho anh rồi sao. Trong đó viết rõ ràng là cậu ta chỉ là con của một gia đình hết sức bình thường không thể bình thường hơn thôi mà! Cậu ta có điều gì phải ch giấu trong lý lịch của bản thân thế này, thật không thể hiểu nổi.

Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của anh, cậu nhóc chỉ hứng hờ nén một câu," Vẻ mặt anh thật ngốc!"





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro