Chương 44: Thi TOEFL chỉ vì tiền lương gấp 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Câu nói đầu tiên của Giang Mộ Hành như sấm dậy đất bằng, ầm ầm nổ vang, không khí trong phòng làm việc tựa hồ như bị đánh đến cháy khét.

Chủ đề của cuộc nói chuyện đã bị lệch hướng, thầy chủ nhiệm để Yến Hảo trở về lớp học.

Yến Hảo đứng tại chỗ không nhúc nhích, ánh mắt nhìn chằm chằm gót chân Giang Mộ Hành, có chút sững sờ.

Giang Mộ Hành bỗng nhiên khẽ ho một tiếng.

Yến Hảo hiểu Giang Mộ Hành đây là đang nhắc nhở mình, cậu dùng sức cắn môi, quay đầu đi ra khỏi văn phòng.

.......

Vừa đóng cửa thầy chủ nhiệm liền gõ bàn: "Em thật sự phụ đạo cho Yến Hảo?"

Giang Mộ Hành không trả lời mà nói thẳng luôn vào ý chính: "Bắt đầu vào hơn 20 ngày trước cuối kỳ vừa rồi"

"Thành tích của cậu ấy là tự mình làm theo kế hoạch học tập, nỗ lực ôn bài, thêm vào em tóm gọn trọng điểm cho cậu ấy mà có được, chứ không phải giống như lời đồn đại là dựa vào người nhà lấy được đề thi trước"

Thầy chủ nhiệm quả thực không biết phải đặt sự chú ý ở chỗ nào, ông chỉ chỉ đề bài cuối cùng trên bài thi hỏi: "Vậy câu này...."

Giang Mộ Hành nói: "Em từng ra một câu tương tự như vậy cho Yến Hảo"

Thầy chủ nhiệm cũng đoán được điều này, nhưng khi được chính thức xác nhận vẫn thấy bất ngờ không ít.

Rất nhiều học sinh ôn tập cũng đều là đại khái, qua loa, không có chút tỉ mỉ, cẩn thận nào.

Đôi khi trên lớp ông cũng đã nói mình sẽ ra đề ở phần nào, phần nào, khi làm bài có bao nhiêu khả năng sẽ bị mất điểm bla bla bla.

Ngay cả ví dụ mẫu trong sách giáo khoa mà cũng có người bị mất điểm chứ nói gì tới loại câu hỏi mang tính logic phức tạp này.

Thầy chủ nhiệm lướt nhìn từng bước giải trong bài thi, bỏ qua nét chữ xiêu xiêu vẹo vẹo, chỉ tập trung chú ý vào hướng giải, tuy rằng không sánh được với cách làm rõ ràng, ngắn gọn của Giang Mộ Hành, nhưng vẫn rất tốt.

Yến Hảo có thể làm được như vậy chứng tỏ đề bài mà lúc trước Giang Mộ Hành giao cho cậu hẳn phải nghiên cứu rất nhiều lần, đã nắm vững và hiểu tường tận từng bước giải.

Mấu chốt là cậu chịu bỏ công bỏ sức ra để ôn tập.

Hơn nữa Giang Mộ Hành còn tiết lộ cậu đã vạch ra một kế hoạch học tập và rất nghiêm túc chấp hành.

Thầy chủ nhiệm cảm thán, đúng là một lời khó nói hết.

Trong số những học sinh của lớp này thì đứa có tính tình cá biệt nhất chính là Yến Hảo. Nhìn thì dịu ngoan, đơn thuần nhưng thực tế lại âm trầm, quái đản, trong lớp không có cách nào hòa nhập, bình trường lên lớp hay ngồi ngẩn người, tâm tư chưa bao giờ đặt trên việc học.

Thầy chủ nhiệm thực sự khó có thể tưởng tượng được cảnh cậu nghiêm túc ôn tập, đào sâu một đề bài hóc búa, áp dụng công thức rõ ràng, rành mạch, mãi một lúc mới tiêu hóa được một chút hình ảnh đó.

Nhưng mà điểm tối đa câu cuối trong bài thi chính là minh chứng tốt nhất.

......

Thầy chủ nhiệm không hiểu Giang Mộ Hành làm cách nào mà chỉ dùng thời gian chưa tới một tháng đã có thể kéo được một học sinh có nền tảng kiến thức yếu kém, không chí tiến thủ nhảy vọt như vậy.

Mỗi một môn đều tăng nhanh như diều gặp gió, không có một môn nào rớt điểm.

Sự nghiệp dạy học của thầy chủ nhiệm gặp phải đả kích trước nay chưa từng có, có hơi muốn xin được chỉ dạy.

Nhưng thứ càng khiến ông tò mò hơn là Giang Mộ Hành dùng cách gì để cho một người không có chút hứng thú gì với học tập, lực chú ý không có cách nào tập trung được thay đổi hoàn toàn thái độ, nguyện ý khắc khổ phấn đấu.

Còn có....

Khoảng cách thành tích trong lớp 1 là một vấn đề vô cùng nghiêm trọng, thầy chủ nhiệm đã nhờ Giang Mộ Hành hỗ trợ mình trong công tác, tập trung vào những em nằm trong top 10 đến top 15.

Tệ lắm thì cũng phải là 20, 30.

Suy cho cùng thì đã có nền tảng vững chắc, chỉ cần giúp bọn họ tìm được phương pháp học tập phù hợp nhất với mỗi người thì việc vươn lên trình độ cao hơn sẽ vô cùng dễ dàng.

Thầy chủ nhiệm không tài nào hiểu nổi sao Giang Mộ Hành có thể chọn trúng một học sinh có thành tích lót đáy như Yến Hảo.

Cũng không phải nói là không thể làm như vậy.

Lớp trưởng có nghĩa vụ trợ giúp cho mỗi một bạn học trong lớp.

Chỉ là để kéo một học sinh từ dưới lên, thì trước khi triển khai huấn luyện các kiến thức nền tảng, còn phải tìm cách khơi gợi, bồi dưỡng hứng thú học tập cho đối phương.

Điều này đòi hỏi phải bỏ ra một lượng tinh lực cùng với thời gian vô cùng lớn, rất nhiều phương diện không cách nào bắt đầu được, thành quả thu được chỉ có một nửa so với công sức bỏ ra.

.......

Thầy chủ nhiệm châm chước dò hỏi: "Em đã suy nghĩ như thế nào? Em đáp ứng dạy kèm cho Yến Hảo là vì nguyên nhân gì?"

Giang Mộ Hành chỉ trả lời 4 chữ: "Cậu ấy muốn học"

Thầy chủ nhiệm im lặng, đơn giản như vậy? Những học sinh xếp hạng phía trước có ai mà không muốn học?

Giang Mộ Hành nhìn đồng hồ đeo tay: "Thầy chủ nhiệm, không còn việc gì nữa thì em xin phép ra ngoài trước"

"Có việc, thầy vẫn chưa nói xong"

Thầy chủ nhiệm than thở: "Theo lý thuyết thì sự việc ở học kỳ trước không nên kéo dài qua tới học kỳ này, nguyên nhân chủ yếu là do câu hỏi kia trong bài thi Toán, không phải thầy không tin em ấy, mà là giáo viên lớp khác muốn có một câu trả lời hợp lý, thầy gọi em ấy tới cũng chỉ là muốn nghe em ấy giải thích thôi, nhưng em ấy lại không chịu mở miệng"

Giang Mộ Hành trầm thấp lên tiếng: "Cậu ấy không muốn liên lụy tới em"

Thầy chủ nhiệm cũng trải qua lứa tuổi 18, 19, lý giải đây gọi là nghĩa khí và trách nhiệm.

"Việc này coi như bỏ qua, giáo viên bên kia thầy sẽ đi nói chuyện, em đi nói rõ với Yến Hảo, lời đồn đại không hay xung quanh vẫn sẽ có, đây là điều không thể tránh khỏi, bảo em ấy không cần quá để ý, dùng thành tích để chứng minh là cách hữu hiệu nhất, cũng là đòn phản kích mạnh mẽ nhất"

Giang Mộ Hành định rời đi, thầy chủ nhiệm lại ngăn hắn lại, ra vẻ ngờ vực hỏi: "Còn rất nhiều học sinh cũng đăng ký học, sao cũng không thấy bạn nào trong khoảng thời gian ngắn tiến bộ vượt bậc như vậy?"

"Em nói thầy nghe một chút" Thầy chủ nhiệm hỏi.

Giang Mộ Hành đơn giản, ngắn gọn, vắn tắt: "Những giáo viên kia không phải em, học sinh cũng không phải là Yến Hảo"

Thầy chủ nhiệm: "...."

"Em rất xem trọng em ấy"

Thầy chủ nhiệm tự nhiên nói: "Vậy em cảm thấy giới hạn tối đa của em ấy ở mức nào?"

Nửa ngày sau Giang Mộ Hành mới lên tiếng: "Không có"

Thầy chủ nhiệm không bắt kịp tư duy: "Có ý gì?"

Giang Mộ Hành hơi cong khóe môi: "Khả năng của cậu ấy là vô hạn"

........

Thầy chủ nhiệm kinh ngạc trong lòng, đây là lần đầu tiên ông nghe học sinh đáng tự hào của mình khen bạn cùng lớp, đang định tiếp tục cái đề tài này thì chợt nhớ ra một điều đã bị bỏ sót.

"6 môn của Yến Hảo lẽ nào đều là do em phụ đạo?"

Giang Mộ Hành: "Phải"

Thầy chủ nhiệm cảm thấy khiếp sợ lại quái lạ, đây không phải là điều mà một người học sinh như hắn có thể làm được: "Trợ giúp bạn học là tốt, thế nhưng em làm vậy sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến độ học tập của chính mình"

Giang Mộ Hành đột ngột nói: "Em quyết định tuyển thẳng vào A đại"

Sự chú ý của thầy chủ nhiệm hoàn toàn bị dời đi: "Lúc trước không phải em không đáp ứng sao?"

Giang Mộ Hành trầm mặc.

"Thầy nhớ lúc trước có tới mấy trường đại học gửi suất tuyển thẳng cho em, em đều không cần, nói muốn thi đại học như bình thường, tới đó sẽ suy nghĩ về nguyện vọng sau"

Thầy chủ nhiệm nhìn học sinh ưu tú trước mặt: "Sao đột nhiên lại đổi ý rồi? Nguyên nhân chọn A đại là gì?"

Điện thoại di động trong túi Giang Mộ Hành rung lên, hắn đứng trước mặt thầy chủ nhiệm lấy ra nhìn, là một cái tin nhắn.

- Lớp trưởng, chừng nào cậu mới ra?

Lông mày Giang Mộ Hành giật giật: "Khuôn viên A đại rất đẹp, trà sữa lại ngọt"

"Phốc-----"

Thầy chủ nhiệm vừa hớp một ngụm trà lạnh liền phun ngay tại chỗ, thời điểm học sinh nhìn sang, ông ngượng ngùng lè lá trà ra.

"Tốt hơn hết là em không nên kể chuyện cười, sẽ dọa đến thầy"

Giang Mộ Hành: "....."

Thầy chủ nhiệm chậm rãi ngồi xuống, chờ Giang Mộ Hành trả lời.

Giang Mộ Hành trả lời tin nhắn, ngữ khí bình thản không chút gợn sóng: "Em muốn dành ra khoảng thời gian phải dùng cho việc thi cử, cho nên em cần suất tuyển thẳng"

"Tề chủ nhiệm của A đại đã cho em phương thức liên lạc, trong lúc nghỉ hè em đã trao đổi với thầy ấy, thầy ấy sẽ phụ trách đàm phán với trường học bên này, thủ tục tháng sau em sẽ làm, còn về vấn đề chuyên ngành, em có thể tự do thay đổi"

Thầy chủ nhiệm không tin chỉ có chút lí do như vậy, những trường khác đã nhiều lần có ý định liên hệ với trường học, cũng tìm tới hắn, muốn giành lấy người học sinh này về trường mình, bọn họ hoàn toàn có thể đưa ra điều kiện tương tự, thậm chí còn cao hơn.

Những học sinh đủ xuất sắc, đều có thể được hưởng quyền lợi đặc biệt.

Giang Mộ Hành cất điện thoại di động và không có dấu hiệu muốn tiếp tục nói chuyện.

Thầy chủ nhiệm đành phải thôi, nguyện vọng là do học sinh tự chọn, một thầy giáo như ông nhiều lắm cũng chỉ là cho chút ý kiến, không thể can thiệp vào.

Huống hồ người học sinh này so với những bạn đồng trang lứa còn trầm ổn hơn, có kế hoạch của chính mình, sẽ không kích động, tùy hứng.

"A đại là trường đại học đứng đầu cả nước, là trường đại học mà mỗi học sinh đều tha thiết, mơ ước, em chọn nó cũng được, chỉ có điều..." Thầy chủ nhiệm ngừng lại một chút "Dùng thành tích cùng với danh hiệu của em hoàn toàn có thể ra nước ngoài nộp đơn vào những trường danh giá nhất thế giới"

"Em đã sớm thi TOEFL, hẳn cũng đã cân nhắc qua"

Giang Mộ Hành nhíu mày: "Em thi TOEFL là vì trung tâm dạy thêm tiếng Anh cần có chứng chỉ đó, tiền lương tính theo giờ sẽ tăng gấp 4"

Thầy chủ nhiệm: "....."

Mệt cho ông trước kia còn nghĩ đại học trong nước nào đứa nhỏ này cũng không ưng, lại đi thi TOEFL, chắc là chọn trúng trường nào bên nước ngoài, thật sự là ông đã suy nghĩ quá nhiều rồi.

Giang Mộ Hành vội vã rời đi.

Thầy chủ nhiệm lại còn cố tình muốn cùng hắn lải nhải: "Năm cuối này em có dự định gì không?"

Giang Mộ Hành trả lời rất không rõ ràng: "Làm tốt chuyện mình muốn làm"

Cụ thể là chuyện gì thì hắn không nói.

Thầy chủ nhiệm cũng không truy hỏi căn nguyên nguồn gốc, ông cất bài thi trên bàn đi: "Học kỳ này em vẫn phụ đạo cho Yến Hảo?"

Giang Mộ Hành gật đầu.

Thầy chủ nhiệm lại hỏi tiếp: "Mãi cho đến khi thi đại học?"

Giang Mộ Hành đáp một tiếng, hắn sẽ hộ tống cậu suốt chặng đường này.

Thầy chủ nhiệm ngược lại cũng không thấy có gì không ổn, nếu không tham gia thi tốt nghiệp trung học thì kế hoạch học tập sẽ có điều chỉnh rất lớn, về vấn đề sắp xếp thời gian cũng sẽ tự do hơn.

Gia cảnh đứa nhỏ này khó khăn, dạy kèm cho Yến Hảo có lẽ nhận được tiền lương rất khả quan.

Thầy chủ nhiệm nghĩ như vậy, tâm tư quái lạ về chuyện này cũng biến mất không thấy tăm hơi, ông giống như một trưởng bối mà cảm khái: "Yến Hảo chiếm được cơ hội mà rất nhiều người đều không có, em ấy có sự trợ giúp của em, nếu như có thể tự mình kiên trì, xác xuất ra đề rơi vào trọng điểm là trên 80%, nói không chừng còn có thể tiến xa hơn, tỉ lệ đậu tuyển sinh của lớp tăng lên, thì công trạng của thầy cũng sẽ tăng cao, tới lúc đó sẽ tìm em uống một chén"

Giang Mộ Hành thờ ơ không động lòng: "Thầy chủ nhiệm, em thật sự phải đi rồi"

Gương mặt già nua của thầy chủ nhiệm vặn vẹo: "Chỉ là tiết tự học thôi, em gấp cái gì chứ?"

Giang Mộ Hành xoay người đi tới cửa.

Thầy chủ nhiệm giọng điệu ấm áp hô lên với hắn: "Chuyện em tuyển thẳng vào A đại, trước hết thầy sẽ không tiết lộ ra ngoài"

Giang Mộ Hành không quay đầu lại: "Tùy thầy"

Thầy chủ nhiệm lắc đầu một cái, thứ mà đứa nhỏ này quan tâm thật sự đã ít lại càng ít.

......

Giang Mộ Hành ra khỏi văn phòng, điện thoại di động liền vang lên, 3 cái tin nhắn nhảy vào tầm mắt hắn.

- Lớp trưởng, sắp tan học rồi, cậu với thầy chủ nhiệm còn chưa nói chuyện xong sao?

- Có phải là thầy chủ nhiệm không cho cậu dạy kèm mình không?

- Không thì cậu cứ quay về đi, buổi trưa mình lại đi tìm thầy nói chuyện.

Giang Mộ Hành xem từng tin nhắn một, không trả lời, hắn cầm điện thoại xuyên qua tia sáng ảm đạm trên hành lang, đi đến khúc cua, nhìn thiếu niên ngồi xổm ôm đầu ở bên tường.

"Yến Hảo"

Âm thanh trên đỉnh đầu vang lên một hồi lâu, Yến Hảo mới chậm rãi từ trong khuỷu tay ngẩng đầu lên, tóc mái trên trán bị giọt mồ hôi nhỏ thấm ướt, lại bị cậu cọ ngổn ngang, rối loạn, nốt chu sa ngay mi tâm thập phần sáng rỡ.

Không biết có phải do ngồi xổm quá lâu, nóng đến mức hồ đồ rồi hay không, đầu óc Yến Hảo có chút mơ màng, cứ như vậy ngước nhìn Giang Mộ Hành.

Giang Mộ Hành nhìn xuống cậu: "Đứng dậy"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#danmei