phần6 thay đổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngọc nhi em bình tỉnh lại đi, chị đừng quan tâm em nữa, tại sao, tại vì em ko phải em gái chị, ngọc nhi chị, đừng đến rằng, ngọc nhi cho dù chúng ta ko cùng huyết thống, thì đã làm sao chứ chuyện đó, cũng ko thay, đổi được, tình cảm,của người chị gái yêu thương em gái mình, hơn, hai mươi năm qua , ngọc nhi xin

em đừng vì chị ko phải chị ruột em mà, đối sử, với chị như người xa lạ được ko, ngọc nhi, xin lỗi hiện giờ, em cần yên tỉnh lại, tạm thời em ko thể trả lời chị, được chị hiểu rồi, chị sẽ ra ngoài em nghĩ nghê, đi,,,. Chị sao chị lại khóc, gia hào ngọc nhi, con bé ko cần chúng ta, nữa, chị phải làm sao đây, chị sẽ ko có chuyện đó đâu chị, đừng lo, chúng ta cho con bé thời gian đi mọi chuyện sảy ra quá nhanh, khiến con bé ko chấp

nhận được, thôi, nhưng, chị thật sự rất sợ, rất sợ,con bé thay đổi,ko cần chúng ta nữa, chị ,chị, yên tâm em sẽ ko để chuyện như vậy sảy ra,... Hu,ân, ,. Nhìn chị mình trên thương trường hô mưa gọi gió bá đạo ko sợ bất cứ kẻ thù nào, nay lại khóc tế tê tâm liệt phế chỉ, vì thái độ của ngọc, nhi ,,, hê,, cả mình và chị điều nhìn ra ngọc nhi tốt, thế, nào tại,

sao . Mẹ mình lại ko nhận ra chứ,. Phải chân hận thù tre mờ lý trí khiến mẹ. Ko nhận ra được. Điểm, tốt của, ngọc nhi, mình nên, làm sao cho mẹ hiểu đây, ,,. Chị chúng ta đi thôi,,, để ngọc nhi si nghĩ đi,,. Ân,,,. Haaaa, thật tức cười,, hóa ra, hóa, ra mình ko phải con gái, của bà ấy, ngọc nhi ơi ngọc nhi ruốt cuộc trong nhiều năm qua mày làm nhiều thứ, như vậy là vì cái, gì ,,,aaaaaa,,, bột,, đùng,,,, tại sao tại sao lại đối sử với con,,, như

vậy,,, tại sao hư,,,, hu,,, hu,,,,hu, hu  ... Rằm,,,,. Tam tiểu thư cô đi đâu,, thế, thím trương thím nói lại, dưới chị, cùng anh là con, muốn, đi, du lịch một thời gian, bảo mọi người, đừng tìm con,,, nhưng mà tam tiểu thư,,, rằm,,,,.. Đại tiểu thư,, có chuyện rồi,,,có chuyện, gì, mà ngươi, la lớn,,, vậy dạ, thưa thiếu gia,, tiểu thư,, tam tiểu thư cô, ấy . Ngọc nhi em ấy làm sao, dạ,. Thưa tam tiểu

thư, đem theo hành lý, nói với,,, thím trương, nhắn lại với người cô ấy muốn đi, du lịch một thời gian, kiêu mọi người đừng tìm cô, ấy,,,.. Chị chị,, ko sao chứ,,. Gia hào em ấy bỏ đi rồi,, chị đừng nghĩ nhiều,, em ấy chỉ đi,, du lịch, để, giải sầu thôi, em tin. Khi em ấy nghĩ thông sẽ, tự trở, về chị, đừng lo,,. Hê,,,. Chị cũng

mong là vậy,,,... Ngọc nhi còn đang bị thương, làm sao mình, ko lo được,, đây,,, ninh ca, có thuộc hạ phái người, tìm xem ngọc nhi đi du lịch ở đâu phái thêm người bảo vệ, nhớ kỷ đừng để em ấy biết, vâng, thuộc hạ đi ngây,,,

ừ,, ,,,,,,,,,,đại ca,, nghe nói anh đã nhìn thấy một người,,. Có nét giống mẹ nhỉ,,, ha,,, tin tức,, của em cũng thật, nhanh đấy, băng nhi, ha,,, anh đừng nghĩ như vậy là có thể lấy.. Lòng mẹ,, một bước. Trở thành người thừa kế của nam cung gia.....,, ha,, anh là,, trưởng tử,, sớm muộn gì quyền thừa kết cũng là của anh, anh cần chi phải tranh, dành,,,

anh.. Ha đừng dội đất, ý tôi sẽ ko để anh cốp đi vị trí quyền thừa kế đâu, băng nhi em là nữ nhân, sao mẹ có thể dao, quyền thừa kế cho em chứ,, em đừng tranh dành làm gì,,, ha,, anh cũng đừng quên. Mẹ cũng là nữ nhân... Nếu mẹ có thể.. Tại sao. Tôi lại không,,,. Anh ko muốn tranh luận dưới em,, sở dĩ anh

cho mẹ biết, chuyện cũng, là vì muốn xóm, có manh mối tìm ra,,, cửu muội,, anh ko có ý khác,,, ha,,, nói thì hay lắm.. Tôi ko tin, anh ko có ý đồ về. Quyền thừa kế,,,. Em tin cũng được ko tin cũng trả sao, anh còn có việt, ko rãnh cùng em cãi nhau, anh,,, hừ xóm muộn tôi cũng sẽ lột mặt nạ của anh xuống,,,..hừ (luân, Đôn),,,,,, ...,bít,aaaa,,,rằm,,,,,Xin lỗi cô ko sao chứ,tôi ko sao, cô bị thương

rồi , tôi đưa cô đi bệnh viện, ko cần đâu , đây, chỉ là vết thương cũ ko đáng ngại, xin lỗi tôi còn có việt tôi đi trước kỳ lạ ánh mắt đó sao lại quen thuộc vậy,cung,tổng đã tới giờ rồi ạ,, ừ đi thôi,,, ngọc nhi em chạy đi đâu, thế quyết tỷ tỷ,,, em chỉ đi dạo luân Đôn, , để xem cảnh vật thôi, em đó vết thương,,

chưa lành lại chạy nhẩy gắp nơi rồi, em ko sợ bị tàn phế à,, em còn gì để sợ nữa ư, haaa, thôi ko nói nữa vào ăn thôi chị đã nấu mấy món em thích đó nào vào thử đi,,, ân.. Phu nhân, chuyện gì,,, đại tiểu thư cùng thiếu gia đã dọn ra khỏi biệt thự ,rồi ạ,, ừ,, phu nhân người, ko sao chứ ta ko sao, ngươi ra ngoài

đi,,,,,..vâng,,,,,,.....Phân đoạn,,, đây là quà ngọc nhi tặng mẹ mẹ muốn dữ hay bỏ, con ko có ý kiến con chỉ muốn nói dưới mẹ, con bé chỉ gì món quà này mà xém chết, dưới tay thuộc hạ của mẹ,,,,...,. Tại sao ta đối với nó như vậy mà, nó còn đối tốt với ta chứ,,,,..? Phu nhân đã điều tra ra rồi, cô gái có nét giống, người,

chính là tam tiểu thư của bạch, gia bạch ngọc nhi, ,, bạch ngọc nhi, con gái của bạch, tố trinh, , vâng,, điều tra đi ta muốn biết thêm thông tin, về cô gái. Này,,, vâng,,, bạch tố trinh cái tên này sao lại quen thuộc vậy,,,,,,...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro