phân7 trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngọc nhi. Sao em, ko ở lại (luân, đôn) thêm ít ngày nữa mà ,quyết định trở về , long thành sớm thế chứ, quyết tỷ tỷ chị cũng biết mà lần này đến (luân Đôn) . Là vì em muốn có thời gian si nghĩ, một số chuyện, và em đã thông suốt rồi lần này trở về em sẽ đưa ra quyết định kết thúc tức cả, thôi vậy, chị cũng hiểu, khi em

đã quyết, định chuyện gì, thì , có nói gì cũng vô ít chị, cùng em về, hả chị muốn cùng em về vậy hợp đồng giữa chị và cung thị, phải làm sao, ko sao chị cho người khác sử lý, ko có gì quan trọng bằng em cả, ngọc nhi, quyết tỷ tỷ trong cuộc đời em, có thể quen biết chị thật sự là may mắn của, em, haaaa., thôi đi cô với chị còn khách khí làm gì, nào chúng ta đi thôi, về long thành,. Ân,,,,     ......

Phu nhân, có chuyện gì , phu nhân bến cản sảy ra chuyện rồi, cái gì..., hộ quách lái xe tới,,, vâng,,,, phu nhân người tới rồi... Hừ một lũ ăn hại đồ cũng bị cướp rồi, ta còn nuôi các ngươi làm gì chi bằng một phát bắn chết cho Sông,,, phu nhân tha mạng,,, phu nhân ,có điện

thoại ạ ai gọi, hắc long bang, ạ,,, ALo ,,, chào bạch phu nhân bà vẫn khỏe chứ, ha thì ra, là ông, hắc, long đình ông, gan cũng to thật dám đụng vào đồ của tôi , bạch tố trinh, nhiều năm qua bà luôn ức hiếp quynh đệ ta, hôm nay ta chỉ cho bà một bài học đã là nhẹ tay lắm rồi, ông,,,,.

Hàaaaa... Ha bà đừng nóng ta còn trửng bị cho bà một món quà nữa đó, Aaaaa mẹ cứu con,, là tiếng của thiếu gia,, hắc long đình ông dám đụng vào con trai tôi, tôi, sẽ cho ông chết rất thảm,,

haaaaa..... Haaaa bà đừng quy hiếp tôi vô ít thôi,,, tới địa chỉ tây hồ bằng ko nhặt sát con trai bà,,,.. Phu nhân,,, hộ phách đi thôi,, vâng,,, bít bít,,, hắc long đình tôi tới rồi ông ko mau thả người,,, hàaaaa,,, haaaa tôi có nói thả người sao hộ phách dạ,,, đùng ,,, đùng,, đùng . Phụ nhân ,đây là cái bẫy, thiếu gia ko hài bị họ bắt, chúng ta chúng kế rồi,,,, hộ

phách kiêu bọn họ rút,,,, dạ,,, haaaa haaaa.... Bạch tố trinh bà nghĩ tôi sẽ để bà thoát sao hôm nay là ngày tàn của bà,,,, đùng,,, đùng,,,,, hộ phách ngươi làm gì,,, phu nhân, người có ơn ,với thuộc hạ thuộc hạ ko thể để người sảy ra, chuyện được phu nhân xin lỗi,.. Người hãy đi trước đi,  ...hộ phách,,,, đông ca,mau đưa phu nhân, đi mau,,,được,,đông ca mau ngừng, xe phu nhân thuộc hạ ko thể để người,, sảy ra chuyện,,, đùng,,,..

Đùng,,,,đùng  ,,,,mau đuổi theo,,,,, bạch tố trinh,,, tôi coi bà còn chạy đi,,, đâu,,,, đùng,,,phu nhân,,,,aaaa phu nhân, là là , tam tiểu thư, sao cô ấy lại ở đây, ngươi còn đứng ngơ ra đó làm gì đưa bà ấy đi đi , ở đây ta, sẽ giải quyết nhưng mà tiểu thư tay cô,, ha,,, chỉ là vết thương nhỏ thôi ko sao,,,, còn ko đi,, vâng,,. Con

nhóc từ đâu ra,, dám phá chuyện tốt của ông,,, ha hắc long đình để tôi,, chơi với ông,,, ông thích gài bẩy,tính kế,người khác hôm nay, tôi sẽ cho ông biết thế nào là gậy ông đạp lưng ông,,, vô ảnh,,có mặt,,ngươi,, ngươi, là nữ ma đầu đó sao,,, thế nào sợ rồi sao,,, đại ca sao anh lại sợ một con nhóc,, để em sữ nó,, đừng lên mau kiêu, bọn chúng rút thôi ,,,

haaaa aaaa... Quá muộn rồi muốn trách thì, nên trách ông đụng người ko nên đụng,,,, đùng.... Đùng... Á,,, á,, đùng,,đại ca anh chạy mau,,,tránh ra,,đùng,,tức thật vậy mà để hắn, chạy,,,mất,chủ nhân vô ảnh ko cần đuổi, sớm muộn ta cũng sẽ giết hắn,chủ nhân chỉ vì sự sức hiện của thuộc hạ hắn đã biết, người,là ai rồi ko thể để hắn sống,,  ha, đừng lo,ta biết phải làm gì ngọc nhi, chủ nhân thuộc hạ, ừ ngươi,tránh đi vâng,,,, ngọc

nhi,,quyết tỷ tỷ, cô ta còn sống ko,,, ân còn sống chỉ là bị thương khá nặng thôi,,, ngọc nhi chị thật ko hiểu,, vì sao em vẫn cứu bọn họ,,, quyết tỷ tỷ,, được rồi chúng ta đến bệnh viện trước đã em cũng bị thương rồi,,, ân,, đi thôi, (bệnh viện long thành),,,,. Cộp,, côp... Cộp,,,

cộp,,,. Tiểu thư, thiếu gia,.. Hai người tới rồi,,. Mẹ ta sao rồi, phu nhân bị thương ngoài da thôi ạ,, chỉ có hộ phách,, cùng tam, tiểu thư bị thương nặng thôi ạ,,, ngươi nói cái gì,, ngọc nhi,, em ấy ko phải,, ở (luân đôn) sao trở về khi nào, chứ,,, sao chị lại biết em ở (luân đôn). Chị.., cái đó,Chị cho người theo dõi. Em sao ngọc nhi chị.. Chị chỉ muốn biết em có an toàn.. Ko thôi.. Em đừng tức giận. Em biết chị quan tâm. Em nhưng sao

này đừng cho người theo em làm gì.. Em ko thích bị theo. Dõi... Được.rồi,,. Nhưng mà vết thương của em sao rồi. Anh chị đừng lo, em ko sao.. Em đi trước đây . Ngọc nhi em mới trở về còn muốn đi.. Sao, ngọc nhi em cùng anh chị về nhà đi với lại. Mẹ bị thương em ko lo

sao.có lẽ người Bà ấy ko muốn thấy nhất chính, là, em ,. Ngọc nhi mọi người lo cho bà ấy đi em đi trước,, tam tiểu thư xin, dừng, bước, phu nhân ,, muốn gặp ba vị cùng quyết tiểu thư,,, hử, gặp tôi làm gì tôi đâu phải con bà ấy,,, quyết tiểu thư phu nhân muốn gặp người có lẽ vì cảm ơn,, người đã cứu,, phu nhân,, ha người như bà ta mà cũng biết, cảm ơn à,, quyết phụng hoàng chị đừng quá

đáng,,, ây, da nhị thiếu tức giận sao bộ tôi nói sai, à được rồi gia hào đừng cãi nữa chúng, ta, vào thôi, ,, ân.. Mẹ người ko sao chứ ta ko sao,, quyết tiểu thư cảm ơn cô đã cứu ta, . Ko cần cảm ơn nếu ko phải vì ngọc nhi, ai chết tôi cũng ko quan tâm,,,,,?   Vết thương thế nào,, hử mẹ là đang hỏi ngọc nhi sao,,, ko chết được...

(O_O)....? 

 Ha,,, chị mẹ là đang cười sao,,xìa,,,mẹ. Mai mốt đừng làm chuyện nguy hiểm thế nữa mẹ có biết

bọn con lo lắm ko,,,,mẹ nghĩ con dễ bị bắt vậy sao.. Là do ta , si nghĩ ko cẩn trọng, mới ghê vào bẩy của, hắc long đình, phải, rồi các con ko định về nhà sao., à cái đó,,,, cả ba đứa đừng nhìn nhau nữa cả ba cùng trở về đi,

(O_O),,

hả bọn con, thế nào còn ko muốn về à,,. Mẹ như thế này các con còn ko, định về,à, được. ,được, Rồi bọn con sẽ về.. Ừ,, hộ phách thế nào vết thương của cô ấy khá nặng nhưng vẫn còn sống, mẹ yên tâm,..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro