phần9 gặp lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cốc,,cốc,,ai,,,,tam tiểu, thư, dưới nhà có người tìm cô,,,hử, ai thế,,dạ, là,chu,tiểu thư, ạ, được ta đã biết, ngươi lui, đi,,vâng,,,,cộp ...cộp,,,Ngọc nhi, hử,cậu gặp mình ko vui, sao, ko, có, mình cứ thấy cậu ko được vui,mấy, mình ko sao, mạn mạn cậu tìm mình có việc gì sao ừ xíu thì quên mất. Chị mình tổ chức triển lãm, mình tới là muốn hỏi cậu có muốn đi cùng mình ko,,, hử, chị cậu nhưng ko phải, chu gia chỉ có cậu là con gái, sao

mình chưa từng nghe cậu nhất đến chị gái vậy,,, à,, chị ấy là chị họ mình chị ấy mới từ (luân đôn). Trở về,, chị ấy cũng thích tranh, sơn thủy, giống cậu vậy, ồ, vậy sao, được vậy chúng ta đi thôi,, tam tiểu thư, xin dừng bước, chuyện gì, phu nhân bảo thuộc hạ nói với người, muốn người về trước giờ cơm, tối, ạ, ha,,,,

chuyển lời đến bà ta, ta ko thích bị quản lý, nếu muốn ta ở trong cái nhà này,thì đừng quản chuyện của ta, cũng, đừng dược quá dế hạn, sức triệu đựng của ta,,hừ,,, vâng thuộc, hạ đã, rõ, ngọc nhi, mẹ cậu quan tâm cậu khi nào thế, mình cũng ko biết dà, cũng ko muốn lãng phí thời gian để nghĩ bà ta đang có âm mưu gì, mình mệt, mình ko muốn quan tâm, thôi vậy chúng ta đừng nghĩ nữa đi thôi,. Ân, con, bé nói vậy sao,

vâng phu nhân, he,, ngươi ra ngoài đi, vâng,... Phải chân ta có làm gì con bé cũng ko tha thứ vẫn cảnh giác đối với ta, ha,, hộ quách, có thuộc hạ, ngươi kiêu đông ca, đi theo ngọc nhi, đi chỉ khi con bé an toàn thì ta mới an tâm, vâng, phu nhân,. Còn việc gì sao thuộc hạ có việc muốn hỏi người tại sao lại kiêu đông ca mà ko phải,,, hử,, có phải ngươi muốn

hỏi tại sao là đông ca mà ko phải ngươi ko, vâng, vì khi ngọc nhi thấy ngươi con bé sẽ càng thêm hận mà thôi, phu nhân thuộc hạ đã hiểu, ừ lui, đi, vâng,, chị có phải mẹ thay đổi, ko, ừ chỉ là chị ko biết sự thay đổi này sẽ đi đến đâu,, he,,, chị chị, nói vậy là sao,,, có nói em, cũng ko hiểu,,, đâu,, hả,, nè phan,, đã, chị,,,, ngọc nhi, tế rồi mình vào thôi,,. Ân,,,, cậu

thấy sao, bức tranh hoa hướng dương này có phải đẹp lắm ko,,. Ân mạn mạn. Chị họ,, lâu rồi ko gặp em trưởng thành rồi,. Ân chị cũng rất xinh đẹp,,, à chị họ đây là bạn thân của, em ngọc nhi,,,, ngọc nhi đây là chị họ của mình,, cộp,,,, bộp,,, chị họ chị ko sao chứ,, à,, chị, chị ko sao, chị còn có việc chị chị đi, trước,, hả, chị, họ, chị ấy sao thế chứ, ngọc nhi cậu, đi đâu thế mình muốn ra ngoài hóng gió

một lát cậu xem tranh, đi lát mình sẽ trở lại,. Ân được rồi, cậu đi đi,, ,,,. Thật ko ngờ chị ấy lại là chị họ của mạn mạn,,, thấy mình chị ấy sợ đến vậy sao, ha,,, trái đất này thật là tròn, hay nói đúng hơn là tạo hóa chiêu ngươi,, ha, người năm đó tổn thương, mình, trốn tránh, mình nay lại sức hiện trong buổi chuyển lãm còn là nhân vật chính của buổi tiệc hôm nay,, ha,,,, he, thôi bỏ đi, mình ko nên ở đây thì hơn,,, a,.. Hu,,

hu,,, hử ai khóc,,, thế,,, a,,,, áaa, huhu, nhóc con, sao em lại, khóc, hu, hu, em ko tìm được,, mẹ,,,, hu hu,, em tên gì mẹ em là ai,, chị dẫn em đi, tìm mẹ nha,, thật sao,,,. Ân chị ko lừa em,,. Ân . Em tên là nhu nhu,,, mẹ, em,tên là, lãnh băng,.. Lãnh băng, ư, ko phải là gia tộc lãnh gia, đứng nhất nhì ở long thành

chứ??? ,,, . Được rồi chúng ta đi tìm mẹ em đi,, vâng.... Nhu nhu, con ở đâu... Mẹ,, hu,. Mẹ, con ngoan con ko sao chứ,, con ko sao ạ.. Là chị gái xinh đẹp, đã giúp con,,.cảm ơn cô, đã giúp đỡ,, ko có gì chỉ là tiện tay mà, thôi, đây là danh thiếp của tôi nếu sao này có gì cần giúp đỡ cứ gọi cho tôi, nếu giúp được, tôi sẽ

giúp,. Ân,, được rồi nhu nhu, tạm biệt tỷ, tỷ, đi,. Ân tạm biệt tỷ tỷ,,,. Ân tạm biệt,, nhóc,. Ngọc nhi, ,, là chị à, có chuyện gì sao,,, chúng ta nói chuyện đi, giữa tôi, dà chị ko có gì để nói,, ngọc nhi,. Buông tay,, ngọc nhi chị biết,, em hận, chị nhưng, chị là bất đất, dĩ mới rời đi,, ha bất đất dĩ, thẩm mạn linh, hai mươi năm rồi chị dẫn ko thay đổi vẫn biện minh cho, chính, mình, ha,,, chị

làm tôi, thật chán ghét,,, sự giả dối này của chị...ngọc nhi chị biết em ko tin, nhưng năm đó mẹ em dùng tiền và thế lực thảm chí còn ép chị vào đường cùng chị, chị thật ko còn cách nào,,, mới rời đi,, ha,,, bà ấy lấy gia đình chị ra ép chị rời xa em,, chị thật ko còn cách nào, chị nói nghe rất hay, sự giả dối và phản bội của chị chỉ dài lời nói chị muốn tôi tin chị đừng có mơ,, ko phải vừa rồi gặp tôi chị đã sợ mà bỏ chạy sao, chị, chị, ko

phải chị sợ em, chị, chỉ là ko dám đối mặt với em, thẩm mạn linh từ ngày chị nói,ko yêu tôi mong tôi buông tha cho chị,,, thì chúng ta đã ko còn gì nữa rồi, bạch ngọc nhi, tôi luôn nói được làm được, buông, tha chị cũng như, buông tha chính tôi, chúng ta đã kết thúc rồi,... Không chị không muốn chúng ta. Kết thúc,, em là của chị.. Chỉ có thể là của,

chị mà thôi,,, thẩm mạn linh chị đừng có điên,,, chị muốn làm gì,, em đi theo chị,, buông tay,,, chị họ ngọc nhi,, hai, người ở, cùng nhau, à em tìm hai người nảy, giờ mạn mạn sao em lại tới đây, à, em tìm, ngọc, nhi, có, chuyện,,,,ngọc nhi chị cậu kiêu mình chuyển lời bảo cậu về sớm,,, thẩm tổng ngài cũng nghe rồi đó còn ko buông tay,,, em..., hừ,, cộp,, cộp chị họ,, nè,, cậu cùng chị mình có

chuyện gì sao,, ko có,, ko có mình tin,, cậu mới lạ,,, được rồi chúng ta về thôi, nè, mạn mạn, sao cậu nghe lời. Chị mình dữ, vậy,, có,,, có sao ha,, mặt cậu cũng đỏ rồi, kìa,, haaaa,, haa,, bạch ngọc nhi cậu có thôi đi ko, haaa,,mất cỡ kìa,,, cộp,,,,cộp,,,bạch ngọc nhi cậu đứng lại cho mình,,,, phu nhân,, chuyện gì, phu nhân, thẩm mạn linh trở về long thành rồi, ạ,,, ha,,cô ta,, đã gặp ngọc nhi rồi

sao,,, vâng ạ,,,thuộc hạ điều tra được, cô ta là chị họ của chu tiểu thư, bữa tiệc hôm nay cũng do cô ta tổ chức ạ,, tam tiểu thư đã gặp cô ta trong bữa tiệc,, ha,,, năm đó ta đáng lý ko nên tha cho cô ta,, hừ,, phái người đi sử lý đi,, vâng phu nhân,,, chờ đã,, dạ,,, nhớ kỷ, ko

được,, để ngọc nhi,,, biết,,, vâng,, (long thành ngoại ô) thẩm tổng chúng ta bị bao dây, rồi, các người,, là ai,,, haaa cô ko cần biết,, lên, cho ta,, thẩm tổng cận thận,,, bộp, nói ai phái các người tế đừng nhiều lời, chết đi,,, đùng,,, đi

mau, , cảnh sát tế rồi rút,,,, cô thẩm cô ko sao chứ,, tôi ko sao, ở đây dao cho các anh,,, được,,, hình sâm,, đó ha,, bạch tố trinh tôi ko tìm bà tính sổ bà lại đến tìm

tôi,, năm đó chính bọn họ đã cướp ngọc nhi, khởi tay, mình, mình tuyệt đối sẽ ko để chuyện năm đó lại tái diễn, bạch tố trinh tôi sẽ, ko tha cho bà, bất kỳ ai chia cắt tôi và ngọc nhi điều phải chết,,, bạch tố trinh, chúng ta,cứ chờ, mà, xem,, hừ.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro