Chương 5: Sông ( 3 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  "Anh mau lấy tay hốt máu của cô ta đổ vào đây ", Nhất Bạch nói.
  Tôi hét lên " Cái gì! ".  Anh ta đặt một cái ly hình thù quái lạ trên bàn. 
  Trong lòng tôi nghĩ thầm trong sự hốt hoảng và lo sợ, hay là chạy lại lấy cái ly đó hốt vào sẽ tốt hơn. Tôi nhanh chân chạy lại tính chụp lấy cái ly.
  Nhất Bạch quay sang mắng tôi " Tôi kêu anh lấy tay hốt anh không nghe rõ à! Nhanh lên cô ta chết tôi không chịu trách nhiệm đâu."
  Tôi ầm ừ rồi nở nụ cười gượng gạo rồi nói " Ok , được thôi! "
  Tôi nhìn chằm chằm vào đống máu của Tiểu Hạ chảy ngày càng nhìu, cứ như máu chảy thành sông vậy. Máu càng lan ra tứ phía, giờ thì tới chân tôi rồi.
  Tôi nói với Nhất Bạch " Ngoài tay thì không còn cách khác sao !".
  Nhất Bạch hét lên " KHÔNG NHANH SẼ CHẾT!" .
  Tôi hốt hoảng đành nhắm mắt hốt đại thì cảm nhận, máu không những có mùi tanh mà còn có cả mùi thúi nát như của xác người vậy.
  Sau khi cố gắng bỏ vào ly ấy và cũng hiểu rằng . Sự lo lắng sợ hãi của tôi cũng đã khiến cho máu trong tay đã ít nay càng ít hơn do run sợ. Nên 4 5 lần mới đủ máu.
  Nhất Bạch lấy bật lửa đốt một tấm bùa. Sau đó tha quanh miệng ly . Cái ly tự nhiên bốc cháy dữ dội như xăng.
  Tôi nghiêng đầu hỏi " Này anh định đốt cái nhà của tôi sao. Làm vậy thì chết tôi mất ! "
  Anh ta quay sang liếc tôi tỏ ý kêu tôi im miệng. Thấy vậy tôi cũng chả dám nói câu nào. Sau đó anh ta đổ vào người Tiểu Hạ. Tôi liền ngóng người lên tính la lên rằng anh làm cái gì vậy ?. Thì anh ta quay lại trừng mắt với tôi. Tôi đành ngồi yên tại chỗ không dám lên tiếng.
  Về phía Tiểu Hạ giờ đây máu trên sàn cũng cháy bừng bừng như cái ly lúc nãy. Tiểu Hạ không còn hét rào lên như lúc đầu bắt đầu dịu dần đi. Lỗ trên cơ thể cũng mất dần. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Trong vô thức tôi nhìn về phía cửa sổ, ngoài cửa sổ hiện lên một cô gái quái dị hình thù kinh tởm. Đang nhìn tôi cười hả hê. Hàm răng sắt nhọn dính đầy máu. Con mắt lòi ra ngoài và có cọng dây mắt dính vào con mắt cứ đong đưa qua lại. Tôi hét lên , thấy vậy Nhất Bạch hét lên đừng nhìn nó. Tôi nhắm chặc mắt thì nó hiện trong đầu tôi. Tiểu Hạ lúc này không biết làm sao đã bò tới tôi, tôi bất chợt mở mắt. Lúc này cái tay bị những lỗ ăn ruồng lúc nãy đã đỡ dần sao bây giờ càng tồi tệ hơn từ lỗ nhỏ bây giờ thành lỗ to và có thể thấy thịt bên trong đầy máu. Bàn tay cô ta đụng vào tay tôi. Tôi cảm nhận được xương tay đang đụng vào tôi chứ không phải là bàn tay có da có thịt. Tôi cố chạy thì đụng vào vách tường. Tôi quay lại nhìn Tiểu Hạ cô ấy bị ăn ruồng tới một con mắt rồi. Cô ta bây giờ thịt trên người chả còn là bao. Mắt cô ta như con yêu nữ ở ngoài lòi ra ngoài và cố tiến lại và hả họng thật to. Tôi nhìn cái họng liền nghĩ tới vong hồn nhưng lần này khác hẳn. Nó còn tởm hơn nhiều.
  Lúc bấy giờ Nhất Bạch lấy dao đâm thẳng vào sọ cô ta. Tiểu Hạ quằn quại co giật máu văng khắp nơi.Cô ấy bất tỉnh tôi lại gần cô ấy hả họng ra bàn tay giờ đây chỉ còn xương ôm tôi cứng ngắc.
  Tôi la lên " Nhất Bạch cứu tôi ". Nhất Bạch lấy gạo muối trên bàn thờ trong phòng tôi ném vào thì Tiểu Hạ buông tôi ra và Nhất Bạch kéo mạnh tôi ra khỏi đó.
  Nhất Bạch nói" Không xong rồi Tiểu Hạ đụng trúng ai không trúng, trúng ngay đại quỷ cô. Muốn cứu chúng ta phải kiếm nơi mà con quỷ đó đang trú ẩn nếu không thì tính mạng của Tiểu Hạ e rằng....", tôi buồn bã nhìn lên trần nhà thì trời ơi con quỷ ngoài cửa sổ đang ở trên đó. Nhất Bạch và tôi hốt hoảng chúng tôi chạy thục mạng nhưng nó không hề bỏ cuộc cứ rượt theo chúng tôi tới con sông làng nó tiến tới càng ngày càng gần tôi và Nhất Bạch càng ngày càng gần sông hơn. Sông này rất sâu và hôi. Nó đã cướp đi mạng sống nhiều người đi bắt cá ven sông và con sông này nổi tiếng là sông chết. Dần dần nó dơ bẩn và hôi thối. Nhìn thôi cũng đủ thấy âm khí nhiều như nào. Người chết ở đây người này cũng không dám đem lên bờ sợ lại đen đuổi. Chỉ cần cơ thể rơi xuống nước là tàn đời.
  Đại quỷ cô càng ngày càng muốn chúng tôi rơi xuống .
  Chúng tôi đã tới đường cùng........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro