Chương 25 : Yêu nghiệt áo đỏ ( 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dứt lời, bàn tay mềm mại của Thất Diễm mạnh mẽ vùng ra, muốn cùng hắn phân rõ ranh giới, theo kinh nghiệm sát thủ của nàng ở kiếp trước, sát thủ chạy đến đuổi giết thiếu niên áo đỏ này khẳng định là không ít, nàng mới không cần tranh giành làm quỷ hồn đâu!

Thiếu niên áo đỏ kia vương tay liền chụp trở về, lại đem bàn tay mềm mại của nàng nắm chặt trong tay, cười tà mị: "Lúc trước đã cảnh cáo ngươi, là do bản thân ngươi không nghe, giờ thì lại muốn trách ta sao?"

Phát hiện của nàng làm cho hắn có một chút giật mình, từ lần đầu tiên gặp mặt hắn liền phát hiện là nàng không hề có nội lực, sẽ không có võ công, theo lẽ thường thì hẳn là không thể phát hiện ra đám sát thủ đang đuổi giết theo hắn mới đúng, không nghĩ đến đám sát thủ này mới vừa tới gần, nàng thế nhưng liền phát giác được, xem ra, cái xấu nữ nhân này không phải là thường nhân!

Một khi đã như vậy, thì hiện tại hắn càng không thể thả nàng đi được!

Trong lòng nổi lửa, tiểu tử này quả nhiên rất *phúc hắc không biết liêm sỉ.

*Phúc hắc: bụng dạ đen tối

Liếc mắt nhìn xung quanh, đây là một nơi hoang vắng, đúng là một nơi tốt để giết người diệt khẩu a!

Lúc này, nàng không ngừng oán thầm trong lòng, quả nhiên *trên đầu chữ "Sắc" là một cây đao a! Nàng còn chưa kịp làm gì đâu? Còn phải trả giá bằng mạng sống, thật xui xẻo!

* trong tiếng trung, chữ sắc do chữ dao trên đầu chữ... gộp lại, ngụ ý háo sắc là phải chuẩn bị trả giá lớn, không nên sắc a!

Hai ngón tay cong lại, lấy tốc độ không thể tưởng được hướng về hai mắt của hắn tập kích bất ngờ, tiểu tử ngươi vô nghĩa, cũng đừng trách bỗn tiểu thư đây vô tình, đâm mù ngươi!

Thiếu niên áo hồng kia phản ứng cũng rất nhanh, đầu ngửa lên, liền tránh được đợt tập kích của nàng, Thất Diễm đạt được mục đích, bàn tay dùng lực một cái, lập tức thoát khỏi sự kiềm chế của hắn.

Thiếu niên áo hồng hơi bất ngờ một chút, lông mày thẳng tắp, lập tức cười ha ha: " Hiện tại muốn chạy thoát, ngươi thấy còn kịp sao?"

Chỉ nghe vài tiếng " sưu sưu sưu", sát khí đập tới, chỉ trong nháy mắt hai người họ liền bị một đám người bịt mặt, mặc áo đen, tay cầm kiếm bao vây.

Thất Diễm liếc mắt xung quanh, thế mà có những hơn mười hai mười ba người, hơn nữa xem sát khí từ trên người bọn họ toát ra, người người đều là cao thủ.

Cái gọi là sát khí có nghĩa là giết người càng nhiều, sát khí càng mạnh, trên người bọn họ toàn là mùi máu, xem ra đám người này rất khó đối phó a!

" Người kia ...." con mắt của Thất Diễm chuyển động nhẹ nhàng, ngón tay vừa nhấc, chỉ vào thiếu niên áo hồng đối với một đoàn người bịt mặt mặc áo đen nói: " Ta không quen biết hắn, chỉ là trên đường bị hắn chặn lại bắt đến, các người muốn giết hắn cứ việc giết, ta đi trước!"

Dứt lời, vừa giơ chân, nàng còn chưa kịp bước đi liền lóe lên ánh đao ở trước mắt, một cái lưỡi kiếm liền bổ xuống nàng, trong lòng của thiếu niên áo đỏ kia thầm hô lên đáng tiếc, tuy rằng không thích nha đầu này, nhưng tốt xấu gì cũng là hắn đẩy nàng vào kết cục phải đi đầu thai sớm, quên đi, quên đi! Đợi lát nữa chuẩn bị một cái quan tài thật tốt giúp nàng nhặt xác là được!

Nhưng, một màn ngoài ý muốn đã xảy ra!

Phốc, dao nhỏ xẹt qua da, máu tươi chảy ra, nhưng ở trong mấy con mắt mở to của mọi người, ngã xuống không phải Thất Diễm, mà là người bịt mặt vừa chém một đao lúc nãy.

Thiếu niên áo đỏ lúc này vì kinh ngạc mà đứng ngây người, một người áo đen bịt mặt khác nổi giận, lập tức xuất kiếm, đầu kiếm bén nhọn đâm hướng Thất Diễm, nhưng một tiếng kêu rên vang lên, con dao của Thất Diễm dĩ nhiên đâm vào trái tim của hắn, cúi đầu nhìn, còn không biết chuyện gì đã xảy ra?

" Ngươi quá khinh địch!" Thất Diễm thản nhiên mà nói, rút dao ra, ánh sáng chợt lóe, máu tươi phun ra, người áo đen bịt mặt kia lập tức ngã xuống.

Đúng vậy, hắn quá khinh địch, cứ nghĩ nha đầu kia trên người không có nội lực liền tất nhiên không biết võ công.

Nhưng ai biết, đúng là nàng không có nội lực, nhưng không đại biểu là nàng sẽ không giết người a! Chỉ là khi hắn biết được thì đã muộn rồi!

Trong nháy mắt, Thất Diễm liền giết chết hai người, điều này làm cho thiếu niên áo đỏ kia kinh ngạc không nhẹ, bất quá ngay lập tức liền cười thoải mái, người này lúc đầu nhìn chán ghét bây giờ miễn cưỡng nhìn cũng có vài phần thuận mắt, nha đầu xấu xí này, thú vị.

Đồng thời, vài tên áo đen bịt mặt cũng hướng vào hắn, lập tức nghiêng người đánh trả, hắn đối phó với địch một cách thong thả, thỉnh thoảng còn hướng về phía Thất Diễm đánh giá, chỉ thấy thân thủ của nàng rất linh hoạt, đánh với mấy người áo đen bịt mặt, chiêu chiêu điều là một phát lấy mạng, không một chút lề mề lôi thôi.

Nha đầu kia chắc không phải cũng là một sát thủ chứ?

Ngươi xem xem phương pháp giết người quen thuộc kia của nàng, trên mặt tất cả đều là hung dữ vẻ mặt, làm sao có cảm giác là nàng đang giết người, mà là đang thái củ cải.

Thiếu niên áo đỏ kia đột nhiên nổi da gà, nghĩ chiêu thức mà nàng dùng hướng vào mình lúc nãy, nàng là muốn một chiêu đâm mù hai mắt của hắn a!

Nha đầu kia, đủ ác, đủ độc, ngay cả loại tuyệt thế mĩ nam như hắn đều xuống tay được, có phải hay không ánh mắt của nàng bị mù không nhìn thấy nét đẹp của hắn?

* Sâu vừa phát hiện, anh này có xu hướng tự kỉ chính mình.

Ra chiêu ngoan độc một chút, sáu người áo đen bịt mặt đang bao vây hắn lập tức liền ngã xuống, cùng lúc đó, xấu nữ nhân kia cũng xuất ra một chiêu, cắt đứt cổ họng của người áo đen bịt mặt cuối cùng kia, chính là, một màn làm cho người ta ngoài ý muốn xày ra là chính nàng cũng chậm rãi ngã xuống!

Áo niên áo đỏ kia lắp bắp kinh sợ, chẳng lẽ nàng bị thương, lập tức nghĩ cũng không nghĩ liền hướng nàng phóng qua nâng dậy hai vai của nàng: " Cô nương, ngươi không sao chứ?"

Còn chưa thỏa mãn xong tò mò của hắn đâu! Không thể cứ như vậy liền chết a!

Nàng là ai? Vì sao nàng rõ ràng là không có nội lực nhưng lại biết giết người? Nàng là sát thủ sao? Hàng loạt vấn đề của hắn còn chưa có được đáp án đâu, không thể chết dễ như vậy a!

* Anh này cũng đủ ác

Tuy rằng trước đó hắn một lòng muốn hại chết này xấu xí nữ nhân, nhưng lúc này hắn không muốn a!

Nhưng ai ngờ, ngay lúc hắn tính đem nàng xoay người qua, chỉ thấy hai mắt của nàng trợn trừng, hắn cảm giác không tốt, muốn tránh ra là lúc thời gian đã muộn, trước ngực tê một cái, liền bị điểm mấy cái huyệt đạo trên người, thân thể của hắn cương thẳng, giữ nguyên tư thế đang xoay người của hắn.

" Ha ha! Tiểu tử, ta xem lần này ngươi muốn trốn như thế nào." Nói xong, Thất Diễm nhanh nhẹn nhảy người lên, bộ dáng nào có nửa phần bị thương.

Áo niên áo đỏ kia giận xanh mặt: " Ngươi cái xấu nữ nhân này, muốn làm gì?"

Không thể tưởng được, Nam Cung Hồng Phong hắn một đời anh minh, hiện tại thế nhưng bị lừa, nếu truyền ra ngoài còn không bị đám huynh đệ kia của hắn cười chết.

" Thiếu nợ trả tiền là chuyện tất nhiên, tiểu tử ngươi vô cùng âm hiểm, không muốn bồi thường còn không nói còn muốn hại chết ta." Thất Diễm một phen nắm lấy cằm của hắn, dùng sức nâng lên đầu của hắn, trên mặt xẹt qua hung ác: " Người dám sử mưu kế lên người ta, từ trước đến giờ đều không có kết quả tốt, nói! Ngươi muốn chết như thế nào?"

* Khụ khụ..chương sau anh nam của chúng ta không những bị ngược mà còn bị ăn đậu hủ. Sâu thật chờ mong a!!! 

 * Nếu muốn đọc những chương mới nhất, hãy ghé thăm Nhà Của Sâu. ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro