Chương 36: Cược mạng của chúng ta! (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ưm!" Thất Diễm nghe được lời nói của anh ta, quả nhiên bày ra bộ dáng của nặng hơn người, cao hứng hỏi:"Xem ra Thích công tử cũng là người có rất nhiều tiền nha!"

Chỉ biết nữ nhân này tham tiền, ánh mắt của Thích công tử khi nhìn nàng lập tức tràn ngập khinh thường:"Không tính nhiều, nhưng dùng để bồi thường cái mạng của một con nô tỳ, cũng đủ."

Cũng đủ sao? Chỉ sợ cho dù lại có thêm tiền cũng không đủ, Thất Diễm cười lạnh trong lòng.

"Thật ra, con người của tôi tuy yêu tiền, nhưng càng yêu là cảm giác kích thích khi cá cược, không bằng......" Thất Diễm nghiêng đầu nghĩ một chút, tươi cười tràn đầy trên mặt, giống như thật sự không quan tâm đến mạng của một con nô tỳ: "Không bằng Thích công tử cược một ván với tôi được không? Nếu Thích công tử thắng, tôi sẽ không lại tiếp tục truy cứu việc công tử đánh thương nha hoàn của tôi với tội mạo phạm vì dám xưng hô tỷ tỷ với Vương Phi của ả kỹ nữ này được không?

Đây là dùng thân phận Vương Phi đến đè Tân Ngữ Nhu !

Tân Ngữ Nhu vừa nghe, gương mặt sưng đỏ lập tức trở nên trắng bệch, mắt chứa nước mắt long lanh nhìn Bắc Cung Mạt Tàm, muốn hắn ta ra mặt giúp cô, nhưng hắn chỉ lạnh lùng đứng yên tại chổ, trong lòng không khỏi thất vọng, nước mắt lập tức lại chảy ra.

Sắc mặt của mọi người cũng không đẹp lắm, ai lại nghĩ Thất Diễm lại bày ra thân phận của nàng ở trường hợp như thế này.

Đương nhiên là Thất Diễm cố tình như vậy, thân phận Vương Phi có tại sao lại không dùng, bày ra thân phận, coi ai còn dám vô phép công nhiên khiêu khích nàng.

Kỹ nữ?

Thích công tử vừa nghe cách Thất Diễm xưng hô Tân Ngữ Nhu, gương mặt liền biến đen, lập tức không thèm suy nghĩ quát:"Được, cược cái gì? Nếu cô thua, tôi muốn cô giải thích đàng hoàng với Nhu nhi!"

Thất Diễm cười hì hì , đáp lại vô cùng rõ ràng:"Nếu tôi thua, chắc chắn sẽ cho Nhu nhi "của công tử" một lời giải thích, về phần phải cược cái gì thì?" Thất Diễm khó xử liếc anh ta một cái:"Tôi chỉ sợ công tử không dám cược thôi!"

Thất Diễm thách thức hắn ta, tuy bộ dạng có vẻ khó xử nhìn hắn, nhưng châm chọc rõ ràng trong mắt hoàn toàn chắc hắn không dám cược.

Bản năng của Trầm Mạch Hàn cảm giác có chuyện không ổn, cảm giác đây là kế hoạch của Thất Diễm, đang định mở miệng nhắc nhở tiểu tử kia, nhưng Thích công tử làm sao có thể chống lại sự khiêu khích của Thất Diễm, lập tức cao giọng nói:"Buồn cười, trên thế giới này không có gì là bản công tử đây không dám cược, chỉ cần cô nói một tiếng, bản công tử dám cược, nói đi."

"Đó là......" ánh mắt Thất Diễm có hơi chần chờ nhìn phía Bắc Cung Mạt Tàm cùng mấy người có liên quan, cuối cùng dừng lại ở trên mặt Trầm Mạch Hàn, động tác nhỏ vừa rồi của anh ta vẫn không có thoát khỏi mắt nàng.

Thích công tử cũng liếc nhìn bọn họ một cái rồi vô cùng tự tin nói:"Mặc kệ chúng ta cược cái gì, cho dù là cược mạng, mấy người cũng không cần xen vào, bằng không thì đừng trách Thích Khiếu Phong tôi đây không coi mấy người là bằng hữu." Rồi sau đó quay đầu, nhìn thẳng Thất Diễm:"Liệt Hỏa Thất Diễm, cược cái gì? Bắt đầu đi!"

Nói đến bước như thế, bọn họ còn biết làm gì, Trầm Mạch Hàn cùng mấy người xung quanh liền ngậm miệng lại, trực giác cho rằng vị Liệt Hỏa Thất Diễm này càng ngày càng không đơn giản.

"Tốt!" Thất Diễm chờ chính là lời nói này, trong ý nghĩ của nàng, người có thể cùng Bắc Cung Mạt Tàm có quan hệ, thân phận chắc chắn không nhỏ, nếu giết hắn ta bọn họ chắc sẽ ra tay trợ giúp, cho nên nàng mới phải dùng cách quành co như vậy để dụ hắn ta vào bẫy,Thất Diễm nàng chưa bao giờ trong lúc làm việc lại lo tiền không màng trước sau, nếu không thì lúc ở hiện đại, nàng cũng không thể giữ vẫn vị trí sát thủ hàng đầu trong nước.

Chỉ trong nháy mắt, khuôn mặt còn đang tươi cười của Thất Diễm lập tức trở nên tức giận, tốc độ biến sắc mặt nhanh đến làm người khác chóng mặt:"Thích công tử nói rất đúng, một ván này chúng ta cái gì cũng không cược, chỉ cược cái mạng của anh."

Sau khi nghe Thích Khiếu Phong liền ngẩn ra, không thể tin được những lời mà nàng vừa nói:"Cô nói cái gì?"

Có phải là anh nghe lầm rồi không? Nử tử không hề có một chút nội lực trước mặt này lại dám cùng anh cược...cược cái gì?

Thất Diễm nhếch môi, cười một cách lạnh lùng :"Tuy mạng của nha hoàn nhà tôi tiện, nhưng tôi cũng không thích công tử nhục nhã em ta như vậy, tôi càng thích lấy cái mạng "tiện" của công tử để bồi thường hơn."

Thất Diễm cố ý nhận mạnh chữ "tiện", vô cùng như ý nhìn thấy Thích Khiếu Phong đang phát điên.

Trầm Mạch Hàn khiếp sợ, thật không ngờ vị Liệt Hỏa Thất Diễm này sẽ vì một cái nha hoàn, ngay cả tiền cũng không cần, còn muốn cùng người khác liều mạng, không phải đây là chuyện muốn tự tử sao?

Trong lòng ẩn ẩn có chút lo lắng cho nữ nhân này, phải biết thân phận của Thích Khiếu Phong quân nhân, thân thủ rất cao, nàng ngay cả một chút nội lực cũng không có làm sao đấu lại anh ta?

Liếc mắt thì nhìn thấy một tia lo lắng trong ánh mắt của Bắc Cung Mạt Tàm, anh mở miệng tính kêu hắn ta trợ giúp cho nàng, nhưng lại phát hiện, sự lo lắng trong mắt của Bắc Cung Mạt Tàm không phải hướng về phía Liệt Hỏa Thất Diễm, ngược lại là hướng về Thích Khiếu Phong, điều này....là xảy ra chuyện gì a?

Trầm Mạch Hàn há to miệng, nhưng càng nhiều là tò mò.

"Thích Khiếu Phong, anh không có nghe lầm, hôm nay tôi sẽ cược mạng với anh, lấy vũ khí ra đi! Mắc công khi xuống địa ngục lại kêu oan uổng." Lúc này, sát khí ở trên mặt của Thất Diễm là không thể che giấu, hơn nữa đây là lần đầu tiên trong cuộc đời nàng giết người một cách *quang minh chính đại.

* rõ ràng, bên ngoài ánh sáng, đàng hoàng

Hắn ta, chắc chắn chết được nhắm mắt!

Cái trán của Thích Khiếu Phong xuất hiện gân xanh, nhưng vẫn *bất mãn trả lời: "Thích Khiếu Phong tôi không giết nữ nhân!"

*bất mãn: không vừa ý điều gì đó.

Đồ con heo chỉ biết tự đại và khinh thường nữ nhân này, trong lòng Thất Diễm rất giận dữ, lập tức không khách khí, bàn tay mềm hơi nhúc nhích, một con dao hiện trên bàn tay, tạo nên một đường cong bám theo một cổ sát khí dày đặc hướng về phía Thích Khiếu Phong.

Nếu hôm nay nàng không phế hắn, nàng sẽ không mặt mũi gặp Kim Hoàn!

Chỉ trong nháy mắt loại kiếm khí dày đặc kia đã bao phủ toàn bộ thân thể của Thích Khiếu Phong, hắn chỉ nghỉ một chút ở trong lòng liền lập tức né tránh, nhưng con dao của Thất Diễm linh hoạt giống như rắn, thấy Thích Khiếu Phong tránh đi đòn đánh ngay mặt của nàng, con dao chậm lại, lập tức liên tục đâm mắt, cổ họng, trái tim của hắn ba điểm yếu nhanh như cắt.

Ra tay một cách tàn nhẫn, vô tình, nhanh nhẹn, không chừa một khe hở.

Thích Khiếu Phong kinh hãi, giờ phút này cũng không còn màng đến tuyên ngôn không giết nữ nhân của hắn ta, lập tức vỗ bên eo, kiếm dài ra khỏi vỏ, may mắn chắn khỏi công kích của Thất Diễm, nhưng mà trước ngực là một mảnh mồ hôi, lập tức không còn dám khinh địch, khinh thường nữ nhân.

...............................................................................................................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro