Chương 53: Động phòng hao chúc (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo chương này có chút H, trẻ em không được xem. (5 ngón tay che mặt)


"Ta đem Kỳ Lân Huyết Ngọc trả lại cho ngươi, chúng ta ân oán liền như vậy hiểu rõ như thế nào?" Thức thật vụ giả vì Tuấn kiệt, lúc này nàng đã không có năng lực cùng hắn đánh bừa, chỉ phải trước nhuyễn khẩu khí.
Thật sự là năm xưa bất lợi a! Cũng không biết vì sao? Nhất gặp phải tiểu tử này chuẩn không chuyện tốt, Thất Diễm thở dài.


"Đưa ta?" Nam Cung Hồng Phong lạnh lùng cười:"Hiện tại yếu đưa ta sao? Nhưng là, chậm!"


Dứt lời, hắn nắm bắt của nàng hạ ngạc, nhắm ngay của nàng cái miệng nhỏ nhắn liền hôn đi xuống.


Thất Diễm quay đầu đi, nguyên bản tính một cước đem hắn đá bay, nhưng lúc này đã là lực bất tòng tâm, lập tức toàn thân rét run:"Ngươi...... Ti bỉ!"


"Tôi ti bỉ?" Nam Cung Hồng Phong đột nhiên đề cao âm lượng, sắc mặt dày đặc, lộ ra bén nhọn:"Nếu không phải do cô trước ti bỉ thưởng của tôi này nọ, hiện tại sự tình hội biến thành như vậy sao? Còn có mặt mũi nói tôi ti bỉ."


Nhất tưởng đến người này hắn liền khí, hận không thể hiện tại liền một phen bóp chết nàng, Nam Cung Hồng Phong oán hận trừng mắt bị hắn đặt ở dưới thân Thất Diễm, đôi mắt trung không có một tia độ ấm, xuống tay cũng không tái khoan dung, một phen liền nắm nàng trước ngực đầy đặn, oán hận xoa nắn.


Thất Diễm kinh ngạc thở dốc, vặn vẹo thân thể muốn tránh ra hắn, nhưng nàng bị hắn áp chế gắt gao căn bản là không tránh khỏi, nhất thời hai mắt đỏ lên, tức giận đối hắn rống lên: "Đừng đụng tôi!"


"Chậc chậc! Cơn tức còn lớn đến vậy." Thấy nàng tức giận giống như khủng long phun lửa, một chút bất bình không cam lòng trong tâm của Nam Cung Hồng Phong mới cảm thấy giảm bớt, khóe môi lộ ra nụ cười nghiền nghẫm, sau đó hắn thế nhưng hung ác dùng đầu ngón tay kẹp lấy hai đóa mai hồng trước ngực của nàng xoa nắn: "Cho nên, hãy để tôi giúp cô dập bớt lửa!"


"Dập cái đầu của ngươi, lấy xuống tay heo của ngươi, Nam Cung Hồng Phong tôi cảnh cáo ngươi, ngươi nếu dám động tôi, tôi nhất định sẽ làm cho ngươi không chết được tử tế." Thất Diễm hỏa đại, trong đôi mắt cháy lên hai ngọn lửa, đem hắn thiêu cháy thành tro.


Nam Cung Hồng Phong khinh thường hừ lạnh một tiếng, lập tức không hề để ý tới sự phẫn nộ của nàng, cúi đầu, ngậm lấy đóa hoa hồng ở trước ngực nàng, thân thể Thất Diễm run lên, cảm giác tê dại từ trước ngực lan tràn, thiếu chút nữa liền làm cho nàng kêu lên tiếng, nàng chưa bao giờ biết thân thể này của Liệt Hỏa Thất Diễm thế nhưng mẫn cảm như thế, không hỗ vẫn là cái *chỗ a!


*Nói trắng ra là còn trinh đấy ạ, văn hóa một chút là xử nữ


"Thoải mái sao? Ngoan ngoãn nghe lời, ta sẽ cho cô càng nhiều." Hai mắt của hắn nhìn chằm chậm hai đóa hoa đột khởi ở trước ngực nàng, nhìn chúng nó ở dưới sự chiếu cố của hắn dần dần dựng thẳng, trong đôi mắt phượng hẹp dài nổi lên tình dục sắc thái, lập tức cảm thấy khuông mặt của Thất Diễm cũng không "xấu" như vậy!


[ Thất Diễm gầm nhẹ: Đó là do trình độ thưởng thức của hắn thấp!]


Thất Diễm ở trong lòng hung hăng mắng hắn một trận, nam nhân quả nhiên là loài chỉ dựa vào nửa người dưới suy nghĩ, không phải hắn ta rất chán ghét nàng sao? Tại sao bây giờ lại muốn nàng?


"Cút......" Thất Diễm vùng vẫy hai tay, muốn tránh đi, nam nhân như vậy nàng mới không cần cùng hắn lăn giường đâu!


Nhưng lúc này Nam Cung Hồng Phong làm sao có thể buông tha nàng, cưỡng chế nàng ở trên giường, trong đôi mắt phượng hẹp dài che kín tức giận, tưởng hắn Nam Cung Hồng Phong là như thế nào tuấn mỹ tiêu sái, thân phận cỡ nào tôn quý? Dĩ vãng không biết có bao nhiêu nữ nhân muốn bò lên giường của hắn đều bị hắn một cước đá xuống, mà nữ nhân xấu xí này cũng dám cự tuyệt hắn, thật sự là không tán thưởng.


Nếu không phải vì Kỳ Lân Huyết Ngọc, nàng nghĩ đến hắn hội "Hạ mình hàng quý" cùng xấu nữ nhân như nàng lên giường sao? Thật sự là không biết quý trọng.


Hàm chứa phẫn nộ trong lòng, ẩn ẩn còn hàm chứa một chút bị người ghét bỏ không cam lòng, Nam Cung Hồng Phong xuống tay cũng không còn ôn nhu, động tác cũng thô bạo đứng lên, mạnh mẽ tách ra hai chân đang kẹp chặt của nàng, thẳng vào chủ đề, vẫn là không cần lại lãng phí thời gian, làm xong hảo kết thúc công việc.


Nếu không bất đắc dĩ bị bức, hắn chết cũng không muốn cùng nữ nhân xấu xí này lăn giường, ảnh hưởng tình thú.


Thất Diễm hoàn toàn nổi giận! Gặp bản thân rốt cuộc không ngăn được sự tiến công của hắn, mắt thấy sắp có khả năng bị thất thân, lập tức cắn răng, trong lòng nảy sinh ác độc, ngay tại trong lúc Nam Cung Hồng Phong cúi đầu, Thất Diễm xuất ra toàn bộ sức lực, nhấc đầu hướng sinh mệnh nhỏ chết tiệt kia của hắn đánh đi.


"A......"


Hai người cùng lúc kêu thảm, tiếp theo đầu vựng huyễn, bên tai toàn là ông ông âm thanh, rất nhiều ngôi sao bay loạn ở trên đầu, trước mắt dần dần mơ hồ, giống như trời long đất lở.


Cho dù như thế, Thất Diễm cũng không muốn buông tha cho cơ hội ngàn năm có một này, chịu đựng đau đầu hoa mắt, cưỡng chế ở Nam Cung Hồng Phong phía trên, đồng thời tay trái chế trụ cổ họng của hắn, tay phải giơ lên phía sau làm một động tác lưu truyền thiên cổ.


"Nam Cung Hồng Phong, chết đi......"


Dứt lời, nàng nắm chặt tay phải vung mạnh, từ phía phải đánh vào cằm của hắn, Nam Cung Hồng Phong "A" một tiếng kêu,"Phốc" một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, thiếu chút nữa là phun ra một cái răng sữa.


Nam Cung Hồng Phong bạo đi rồi: "Xấu nữ nhân, cô không cùng ta động phòng, chẳng lẽ tưởng cả đời bị nhốt ở trong này sao?"


"Hứ!" Thất Diễm khinh thường hừ nói: "Ngươi cho là một cái phá địa phương như thế này có thể nhốt được ta sao? Ta trước giết chết ngươi, sau đó sẽ tìm đường ra."


Dứt lời, nàng bóp chặt cổ hắn, gã khốn khiếp này, cũng dám cưỡng chế nàng, nàng Thất Diễm chưa từng bị uất ức giống như hôm nay, bây giờ không giết chết hắn, sau này nàng cũng đứng nghĩ xông pha ở bên ngoài!


Nam Cung Hồng Phong hô hấp cứng lại, khuôn mặt tuấn tú càng ngày càng hồng, Thất Diễm lộ ra thị huyết nụ cười, Nam Cung Hồng Phong, lần nay ngươi còn không chết, từ nay về sau nàng không muốn còn gặp lại hắn.


Nhưng, ngay lúc Thất Diễm đang thưởng thức Nam Cung Hồng Phong lập tức sẽ tắt thở, một cái chớp mắt, đột nhiên đỉnh đầu của Thất Diễm truyền đến một trận đau đớn, giống như có một vật nhọn đâm vào, làm hại nàng kêu thảm thiết một tiếng, trước mắt mơ mơ hồ hồ, tiếp theo toàn thân mềm nhũn, nhuyễn ngã ấp xuống.


"Diễm, Diễm cô làm sao vậy? Tỉnh tỉnh, tỉnh tỉnh a!"


Một đôi tay nhỏ bé lay động thân thể của nàng, bên tai cũng truyền đến giọng nói ôn nhu nộn nộn quen thuộc kia.


Thất Diễm chậm rãi mở to mắt, thoáng chốc liền rơi vào một đôi mắt xanh lam, tâm nhất thời mềm mại, thần trí mơ hồ lập tức khôi phục hơn phân nửa:"Huân Y, tại sao cậu lại ở đây."


Không phải khi động phòng nàng sắp sửa bóp chết Nam Cung Hồng Phong sao? Tại sao Huân Y lại ở đây?


"Diễm, cô có phải mơ thấy ác mộng không? Thiếu chút nữa bóp chết tôi rồi." Mai Nhược Huân Y ôm cổ họng, không ngừng ho khan, trong đôi mắt xanh lam chứa một tia phòng bị nhìn nàng.


..............................................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro