Quyển một: Yêu nghiệt mĩ nam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển một: Yêu nghiệt mĩ nam

Chương 1 : Thiên tính như thế

“Đau lòng a! Tuyệt sắc tiểu mĩ nhân nũng nịu như thế mà cũng chết , thật sự là đáng tiếc a đáng tiếc!”

Một mớ hỗn độn trong đầu, lỗ tai truyền vào thanh âm tục tằng của một cái nam nhân, làm cho hai hàng lông mày của Thất Diễm không khỏi cứng lại.

“Đi thôi! A Cường, tuy rằng Vương Phi này không được sủng, nhưng cho dù chết vẫn là nữ nhân của Vương Gia, chẳng là muốn nàng ngay cả cương thi cũng không làm được? Mau kéo nàng tới hậu viện chôn đi! Mắc công tự rước lấy họa.” Thanh âm nam nhân không kiên nhẫn thúc giục A Cường, mong cái tội háo sắc của hắn sẽ không hại chết hắn, đều là bạn của nhau, hắn thiệt hết cách.

Vương Phi? Nữ nhân Vương Gia ?

Cương thi?

Thất Diễm mày nhíu lại càng sâu ! Bọn họ là đang nói ai ? Tại sao đầu của nàng lại đau như vậy ?

Muốn mở mắt ra lại không mở được, đột nhiên thân thể bị người di chuyển, nàng rất muốn dãy giụa nhưng cơ bản là tay đều không có khả năng động đậy! Chỉ có thể tùy ý hai người kia nắm tóc nàng , đem nàng kéo vào hậu viện trong truyền thuyết kia.

Nàng còn chưa có chết!

Nàng rất muốn kêu, nhưng lại hữu tâm vô lực, căn bản kêu không ra tiếng.

Chẳng lẽ bị chôn sống như vậy? Nàng không cam lòng , cứ như vậy chết nàng thực không cam lòng a! Thật vất vả mới hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, tổ chức đã đáp ứng từ nay về sau sẽ thả nàng tự do, nhưng hiện tại lại bị chôn sống, ông trời thật sự không có mắt a !

Vì sao ông trời phải ép nàng đau khổ? Chẳng lẽ  xưa nay nàng giết người quá nhiều, nên sinh ra nghiệp chướng không thể sống sao?

Nhưng là, đường đường là sát thủ Liệt Hỏa danh chấn các quốc gia không giết người nàng còn có thể làm gì? Nàng từ lúc nhỏ bị người huấn luyện không phải chỉ dùng để tới giết người à !

Rốt cuộc, vang lên thanh âm bính một cái, trong đầu đau liên tục, nàng bị người kéo đến trên đất, ném.

“Nột, A Cường hố ta đã đào tốt lắm, ngươi mau đem nàng ta ném vào, chôn nhanh lên đi!” Trong phủ còn rất nhiều chuyện chờ ta đi làm!

Tốt lắm, tốt lắm! Ta biết rồi, Trần Vượng, con mẹ nó ngươi cùng lão bà của ngươi thật là dài dòng. Có việc thì ngươi đi trước đi! Nữ nhân này tự ta sẽ chôn. Tên kêu nam nhân kêu A Cường thật không kiên nhẫn.

“ Vậy ngươi nhanh lên a ! Ta đi trước!”

“Đi đi, đi đi! Ta lập tức đi chôn đây!”

Thấy người tên Trần Vượng  đi xa, tên kêu A Cường kia đi đến bên cạnh Thất Diễm ngồi xổm xuống, nhìn gương mặt trông sống động hoàn mĩ của nàng, nhịn không được lại thở dài: “Ai! Nữ nhân tuyệt mĩ như vậy, thế nhưng lại bị Vương Gia giết chết! Thật sự là đáng tiếc a! Đáng tiếc, đáng tiếc đến cực điểm a!”

Cái gì giết chết? Cái gì Vương Gia? Đầu năm nay chẳng lẽ còn có Vương Gia sao? Thất Diễm rất là khó hiểu! Chẳng lẽ người này đang ở sân khấu đọc lời kịch? Nếu vậy, nàng vì sao lại đến nơi này?

Hết thảy việc này thật quỷ dị, nàng không tin đây là sự thật.

Bàn tay mềm dùng sức giật giật, nàng nhất định phải tỉnh lại trước khi bị chôn sống, bằng không chết như vậy thật oan quá !

Chình là đúng lúc này, cái tên kêu A Cường thấy thế nhưng tà ác lấy tay sờ lên trên mặt của nàng, ái mụi vuốt ve qua lại khen: “Chậc chậc! Tiểu mĩ nhân như thế, tuy rằng đã chết! Nhưng cứ như vậy chôn đi không khỏi đáng tiếc, không bằng thuận tiện cho Trương Cường ta chiếm tiện nghi đi! Hy vọng trên đường Hoàng Tuyền tạm biệt ngươi, kiếp sau kiếm người có gia cảnh tốt mà đầu thai! Cũng miễn còn trẻ mà chết sớm như thế.

Người này tâm địa  thật “ Tốt ”.

Trong tâm Thất Diễm tràn đầy khinh bỉ, mà chủ nhân của cái tay kia vẫn tiếp tục lộng hành càng rỡ, lướt qua khuông mặt nhỏ nhắn trắng nõn của nàng, tay hắn trên lỗ tai nàng một đường trượt xuống dưới, theo cổ vuốt ve, đến bả vai, xương quai xanh, sau đó dùng lực bắt lấy bộ ngực sữa của nàng.

Nam nhân sung sướng nắm lấy bộ ngực sữa của nàng không ngừng ấn xiết, miệng còn vô cùng say mê ngâm ra tiếng : “Ân, xúc cảm thật tốt, tràn ngập co dãn, lại hảo động hảo trơn, nếu ngươi không chết, làm cho ngươi ra, chính là như thế nào mất hồn a!”

Nghe vậy, Thất Diễm trong lòng nhất thời giận dữ, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt  phẫn nộ tận trời đang hừng hực thiêu đốt  trong cơ thể, nguyên bản hai tròng mắt đang nhắm chặt của nữ tử bỗng mở to hiện ra đôi mắt màu đồng.

Trong lúc đó nàng giống như bướm cánh dài khi run rẩy, nàng nguyên bản ôn nhu như nước mùa xuân mà giờ trong đồng mâu lại hiện lên một chút tàn khốc, chỉ một thoáng lại che dấu đứng lên,thấy rõ ràng hết thẩy trước mắt, hai tròng mắt của nàng lại trở nên trống rỗng, mờ mịt, khó hiểu?

Chỉ thấy, trước mắt một thân cổ trang, ước chừng lên xuống hơn ba mươi tuổi , tướng mạo đáng khinh xuất hiện trước mắt nàng, đột nhiên làm cho nàng cảm thấy, chính mình có phải hay không là đang ở phim trường, hết thảy chẳng qua là một màn diễn?

Nàng tỉnh lại, tên Trương Cường kia cũng không có phát hiện, hắn chính là cố chết trừng mắt nhìn ngực của nàng, móng vuốt mang tình dục đang ở trước ngực nàng,chạy trên người sờ loạn .

Thoáng chốc làm cho nàng phản cảm, ánh mắt như đao, trợn mắt quét tới : “ Cút..........”

Thanh âm không lớn lắm, nhưng cũng đủ làm cho người đóng băng.

Tên nam nhân đang ở trên người nàng sờ loạn kinh ngạc nâng mắt đối diện với mắt của nàng, lập tức tâm thần run lên, hàn khí đập vào mặt, không tự chủ được thu hồi móng vuốt của mình, giật mình nhìn chằm chằm nữ tử nằm trên mặt đất.

Bị nàng trừng còn tràn đầy dục niệm vừa rồi không hiểu sao giờ chỉ còn lại không tới phân nửa.

“ Ngươi là ai? Nơi này lại là địa phương nào?” Đến tột cùng là ai ở sau lưng hạ độc thủ, đem nàng đến địa phương này ? Thất Diễm đứng lên kéo kéo một khối  *bố phiến*  duy nhất màu hồng phấn  đã bị lui tới thắt lưng đem bộ ngực sữa che lấp, tận lực không cho cảnh xuân của chính mình đại lộ, cao thấp đánh giá cảnh giác nhìn hắn.

Bố phiến: theo Sâu nghĩ có thể là nội y thời cổ đại của phụ nữ

Trên người mặc một bộ đồ xám cổ trang, tóc thật dài buộc một chút lên đỉnh đầu, rõ ràng đều có mắt có mũi, Thất Diễm vẫn thủy chung cảm thấy có chút không đúng.

Nga! Thất Diễm đột nhiên nhếc mắt trừng trừng, không dám tin trừng mắt nhìn, cuối cùng nàng đã phát giác hắn có chỗ nào không đúng! Hắn.....Hắn thế nhưng thân cổ trang, còn có tóc thật dài.

Ách! Đây là động thời xưa ? Hắn.....Hắn là đang đóng phim ở đây sao?

Thất Diễm có chút không thể tin được hai mắt của mình:“Ngươi là người nào? Là đang đóng phim sao? Đạo diễn đâu?”

Chình mình đường đường là Liệt Hỏa thứ nhất sát thủ danh chấn các quốc gia, như thế nào có thể tham gia diễn xuất. Thất Diễm theo bản năng phản cảm, là ai đem nàng đẩy vào vòng nghệ thuật.

Đóng phim? Đạo diễn? Nam nhân kia khó hiểu.

“ A..................”

Khó hiểu cùng kinh hãi đến cuối cùng tất cả đều hóa thành một tiếng kêu thê lương thảm thiết, thẳng chấn động làm cho toàn bộ hậu viện đều lắc lư : “Quỷ a! Xác chết vùng dậy......”

Tiếp theo, hắn lấy tốc độ kinh người, thét chói tai chạy ra khỏi hậu viện.

Thất Diễm lắc đầu, quả nhiên tất cả bọn háo sắc đều nhát gan, bàn tay mềm vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của mình, chẳng lẽ bộ dạng của nàng giống quỷ như vậy sao? Xem đem hắn sợ tới mức.

Nếu không tìm ra đáp án, Thất Diễm tự mình quan sát tình cảnh trước mắt, chỗ này là hậu viện đầy phế khí,cách đó không xa là một đống phòng ở cũ nát, vách tường loang lỗ không bao lâu lại bốc lên mùi đất thối, nếu như có một trận gió lớn thổi qua hay mưa to rơi xuống, đống phòng ở này chắc chắn sẽ tứ phân ngũ liệt thành nhiều mảnh cuối cùng trở thành phế tích.

Đang là ban ngày, phòng ở thoạt nhìn đã khủng bố như thế, đừng nói đến ban đêm sẽ là cái cảnh gì?

Chỗ duy nhất đáng để tán thưởng là, chỗ ngồi trong phế viện này thế nhưng có đầy đủ tất cả các loại cây anh đào, vừa đúng lúc là thời gian hoa anh đào nở rộ nhất, gió nhẹ thổi qua, cánh hoa màu hồng phấn nhẹ của cây anh đào đang bay lượn cùng gió, đẹp như vậy làm cho người ta mê luyến.

Suýt thì bị tên dâm đãng kia giết chết Thất Diễm làm sao mà có thể nhàn hạ thoải mái thưởng thức cây anh đào , lập tức làm người nhìn thấy cảnh đẹp trước mắt sợ ngây người.

Chính là , thời điểm cảnh đẹp như thế, lại bị tiếng bước chân hỗn độn đang đến tới tấp phá hủy, chỉ nghe tên có vẻ quen thuộc Trương Cường nói: “Thật sự, xác chết của Vương Phi vùng dậy! Rõ ràng đã hết thở, chính mắt ta vừa rồi nhìn thấy nàng sống lại!”

               Đón đọc chương 2: Yêu nghiệt nam tử.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro