29-32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Orm cảm thấy Ying đang giận, nhưng trông có vẻ không giống.

Dù sao mỗi khi nàng cảm thấy Ying giận, thì Ying đều giống như người không có chuyện gì, nói chuyện với nàng cũng như bình thường.

Orm thử một câu: "À, chị có uống rượu không?"

Hiện giờ, tay Ying đã buông ra, cô đi phía trước, Orm đi theo phía sau.

Nghe vậy, cô dừng bước lại, như thế Orm đột nhiên đứng sóng vai với Ying.

"Uống một ít, không nhiều lắm."

Cô hỏi ngược lại Orm: "Em uống nhiều không?"

"Cũng không bao nhiêu."

Orm quan sát một hồi, trông Ying có vẻ không giận, rối rắm một lúc không biết nên giải thích hay không, nàng ho khụ một cái: "Em với Ling Ling..."

Mới nhắc tên, Ying đã cắt ngang: "Không muốn nghe."

Orm lập tức im bặt.

Ying lại mở miệng: "Chị cũng đặt khách sạn nên không mang đồ đạc gì tới đây, ban nãy là đến đón em, em đi chung đi."

Orm gật đầu: "Đi."

Nàng mang ít đồ, chỉ một cái balo. Ban đầu sợ đồng nghiệp chờ nàng chưa lấy ra thứ gì, sau khi quẹt thẻ vào, trực tiếp đeo balo lên vai, đi với Ying.

Xuống lầu trả phòng, Orm quay đầu thấy Ying mang balo của mình, nàng đưa tay ra, lại bị Ying tránh đi.

"Em đeo cho."

Ying lắc đầu.

"Chị ăn mặc thế này không hợp với balo, thiệt đó, đưa em đi."

Đây có lẽ là lần thứ hai trong ấn tượng, Ying giành xách đồ với Orm. Lần trước là túi mua hàng ở siêu thị, Orm bỗng cảm thấy, hai người họ thế này như là giành thanh toán sau khi ăn.

Nhưng nàng chưa từng mâu thuẫn với người khác vì thanh toán, có thể A thì A, bất cứ ai thích phô trương trả thì cứ trả. Ying dường như biến tướng để nàng trải nghiệm cảm giác này, hơn nữa còn khiến nàng cảm thấy đây là tình thế bắt buộc.

Orm đưa tay ra, thấy Ying không chú ý, nàng giành balo lại, vỗ vỗ nhẹ vai Ying, nhân tiện nũng nịu: "Cám ơn vợ, vợ tốt với người ta quá à."

Nàng nháy mắt mấy cái, chân tay lạnh lẹ đeo lên vai, không cho Ying cơ hội.

Ying bất đắc dĩ, nắm tay Orm: "Đi thôi."

Orm nghĩ, giận thì Ying chắc là không có giận, nhưng không vui là có.

Lần trước đυ.ng phải Ling Ling ôm, lần này đυ.ng phải Ling Ling nắm tay nàng không buông, nếu là Orm, có người âm mưu quấy rối còn quấn quýt lấy Ying, theo tính tình của nàng khẳng định sẽ dẫn chị em bạn bè của nàng theo, để người đó kiến thức thế nào là bạo lực mạng và bạo lực xã hội.

Orm nghĩ, lát nữa về phòng, Ying muốn mắng chửi nàng thế nào nàng cũng chịu.

Lạnh lùng, nàng cũng chịu.

Bắt nạt nàng, nàng cũng chịu.

Trên giường, nàng cũng có thể chịu.

Khách sạn Ying đặt không xa, xuống xe, Orm vẫn đeo balo thật chặt, còn mang dáng vẻ như sợ bị cướp.

Ying không nhịn cười được, lộ ra má lúm đồng tiền cạn cạn.

Ying xuống xe trước, bước đi trước, Orm đi sau cô. Nàng cúi đầu liếc cánh tay đang đánh tay của Ying, mới nhìn chằm chằm một giây, Ying đi đằng trước bỗng dừng bước, quay đầu nắm lấy tay nàng.

Orm vui thầm, tung tăng bước đi.

"Ying." Orm nói: "Lễ tết chị thường về nhà chú sao?"

"Rảnh rỗi thì đi, con của chú không về thường, chị có rảnh thì sẽ về, ăn cơm trò chuyện với nhau."

Orm à một tiếng: "Nhưng mà lễ tết em đều ở nhà, sau này có lễ, chị theo em về nhà hay đi nhà chú?"

"Chưa từng nghĩ đến vấn đề này." Ying suy nghĩ: "Ba mẹ có từng nói chuyện này với em không?"

Orm lắc đầu: "Không có, em thấy chú mong ngóng chị đến nhà chú quá, hôm nay chú cũng nói, thích nhà náo nhiệt, nhưng mà đa số ba mẹ đều mong con gái mình về nhà nhỉ."

Ying gật đầu, suy nghĩ một chút: "Tết năm nay đến nhà em trước đi, sau này nếu em thấy cần thì mình có thể thường về nhà ba mẹ em. Bên chú dù sao cũng ở xa, mình không bận thì có thể đến thăm chú."

Orm gật đầu, đi theo Ying vào thang máy, Ying ấn số tầng lầu, nàng liếʍ liếʍ môi, hỏi: "Hôm nay thấy em, sao tự nhiên nói sẽ không ly hôn với em?"

Ying khựng lại, chậm rãi nói: "Ý theo nghĩa đen."

Orm cười: "Em cũng không muốn ly hôn với chị đâu."

Ying ngẩng đầu nhìn số tầng, ừ.

Orm thở dài, học theo giọng điệu của chú: "Ying à, tại sao con lại như vậy với Orm, đừng nên hung hãn với vợ mình như thế."

Ying bật cười, quay đầu nhìn Orm: "Sao vậy?"

Orm dựa vào, đặt cằm lên vai Ying, nhìn cô chớp chớp mắt: "Không thể nhiệt tình với bé cưng của nhà chị hơn à."

Ying nhìn số tầng, lơ đãng nuốt nước bọt: "Nhiệt tình như thế nào?"

"Đinh", thang máy đến rồi.

Orm lùi về phía sau, nhướng mày, ôm eo Ying: "Về phòng nhiệt tình."

Nàng vươn tay, lấy thẻ phòng từ trong túi áo to của Ying, nháy mắt với cô: "Em vào trước chờ chị."

Nói xong đi ngay, chỉ để lại một bóng lưng phóng khoáng. Nhưng rất không hay chính là, sự thật luôn trái ngược với kế hoạch.

Orm lạc đường.

Nàng quẹo ngã rẽ rồi mất phương hướng, quay về đường cũ cũng không tìm được đâu là đường cũ, vòng vòng cả buổi cuối cùng mới tìm được bảng hướng dẫn hướng đi.

Trên đường đến phòng với chiếc thẻ phòng, xa xa nàng đã thấy Ying đứng đợi nàng.

Orm dở khóc dở cười, thấy Ying nàng còn kêu rên một tiếng.

Ying đứng đó chào đón nàng, hai tay cắm trong túi áo to, đôi môi nở nụ cười. Ngọn đèn màu trắng nhỏ trên trần chiếu lên người cô, ngự tỷ vượt mức bình thường.

"Chị tưởng phải đợi lâu hơn."

Orm a một tiếng, đi nhanh qua.

Khi lấy thẻ mở cửa, trong đầu Orm đều là hình ảnh Ying đứng dưới ánh đèn. Tâm tư bay xa, cho nên khi Ying kéo lấy balo của nàng thì nàng cũng không chú ý, cũng không nghĩ nhiều, Ying thuận tay kéo balo xuống. Cửa mở ra, đôi vai nàng trống trơn, balo đã đổi chủ.

Câu đầu tiên Orm nói khi vào phòng là phàn nàn: "Em không thích cái cấu trúc của khách sạn này!"

Nàng nghe Ying cười khẽ bên cạnh.

Đèn trong phòng sáng lên, Orm mới đi hai bước, bỗng nghe tiếng phịch từ phía sau.

Là tiếng balo của nàng rơi xuống đất.

Nàng quay đầu muốn kiểm tra, bất thình lình bị kéo lại, cả người nàng bị Ying ôm trong lòng, đè nàng lên cửa.

Cửa phòng cạch một tiếng, đóng lại.

Orm ôi trong lòng.

Nàng nhớ lại thao tác lấy balo của Ying ở cửa vừa rồi, trong lòng lại ôi lên.

Cục cưng ơi.

Ghê gớm ha.

Ying vẫn nắm tay nàng, cúi mắt lặng lẽ nhìn nàng, hỏi: "Nhiệt tình như vậy không?"

Orm cười: "Ừ."

Ying lại đến gần hơn: "Thích không?"

Orm bị ép sát, nghe giọng nói vừa hờ hững vừa gợi cảm của Ying, bất chợt hưng phấn.

Nàng dịu giọng ngay lập tức: "Thích."

Ying chớp mắt, gộp tay trái và tay phải của Orm lại với nhau, cầm bằng một tay, nhấc lên đặt phía trên đầu nàng.

Orm oa trong lòng.

"Như vậy, thích không."

Orm ngước lên: "Thích."

Ying không nói nữa, cúi người xuống hôn lấy vành tai nàng, tiện đường hôn lên phần dưới tai nàng.

Đột nhiên như vậy, Orm nhịn không được phát ra một tiếng hừ.

Kĩ năng hôn của Ying tuyệt đối không hề gà mờ, hay thật sự như đã nói với nàng, sau khi tìm hiểu thì ghi nhớ, hoặc có lẽ do bẩm sinh. Dùng lưỡi dùng răng cọ nghiến một lúc, cảm giác của Orm đã đến rồi.

Đầu lưỡi Ying trượt đi, trượt từ vành tai dọc xuống cằm của nàng, nhẹ nhàng cắn.

Ying vẫn cố hỏi một câu: "Như vậy, thích không?"

Orm muốn điên rồi, giọng nói của Ying còn kèm theo âm mũi, quá lụi tim!

"Vợ à, chị quá tuyệt."

Người bị gọi là vợ ngẩng đầu lên.

Orm không thoát ra khỏi, khép hờ đôi mắt, thở hổn hển nhìn Ying. Mà Ying đang nhìn xuống môi Orm.

Một tay cô giam lấy đôi tay Orm, trong khi tay kia buông lỏng eo Orm, từ từ đưa lên, nâng mặt Orm, ngón tay cái khẽ đặt nơi khóe môi.

Ying cúi mắt: "Đây là vị gì?"

Bây giờ Orm mới tỉnh táo lại, mở mắt ra.

Nàng lại nghe Ying hỏi: "Cô ấy từng hôn em chưa?"

Như là lẩm bẩm, Ying nhìn nó, không muốn Orm trả lời.

Ying lại đè ép khóe môi Orm, đau xót.

Orm tặng quà cho Ling Ling Kwong, viết một bài thơ ẩn ý cho Ling Ling Kwong, theo đuổi Ling Ling Kwong hơn ba tháng, có thể còn rất nhiều điều cô không biết. Những điều này thường xuyên làm Ying suy nghĩ.

Ying cụp mắt.

Cô ghen tị.

Rất ghen tị.

Orm tỉnh táo lại mới hiểu được Ying nhắc đến ai, nàng nhìn đôi mày đang cau của Ying, như là an ủi, nhẹ giọng nói: "Ying, cô ấy chưa từng hôn em."

Ying ngước mắt đối diện với ánh mắt của nàng.

"Trừ chị ra, chưa có ai hôn em."

Ying sửng sốt: "Chị cũng không..."

Orm cắt ngang: "Chị có."

Ying hỏi: "Khi nào?"

Orm cười: "Bây giờ."

Nàng dán lên, nhẹ nhàng chạm vào môi Ying rồi nhanh chóng rời đi.

Học dáng vẻ vừa rồi của Ying, Orm hỏi: "Thích không?"

Ying không trả lời mà dùng bàn tay đang nâng mặt nàng, nâng cằm nàng, nghiêng đầu hôn lên.

Vội, nhưng không nôn nóng, nhanh, nhưng không gấp.

Khoảnh khắc Ying chạm môi, đầu óc Orm không còn tỉnh táo nữa, nàng chỉ biết rằng, Ying tuyệt như vậy, nụ hôn đầu tiên của họ nhất định sẽ đâu ra đó.

Rất đâu ra đó.

Nhẹ nhàng đυ.ng vào, nhích một chút, khẽ hé miệng ngậm lấy môi Orm, đầu lưỡi dò tìm, tiếp đó đi vào.

Orm nghĩ, lưỡi của Ying, có phải đã ngậm trái cherry trong miệng để luyện kĩ thuật lưỡi không. Nếu không thì, tại sao có thể linh hoạt như vậy.

Linh hoạt trên người nàng, trong miệng nàng cũng linh hoạt.

Nàng lại nghĩ, hóa ra hôn là mùi vị này, không có nhai mà cảm thấy mềm, không có vị mà lại thấy ngọt, thậm chí còn có tác dụng của thuốc, tê liệt cả người nàng.

Căn phòng yên tĩnh chợt có tiếng thở dốc, đã không còn phân biệt được cuối cùng hơi thở của ai hỗn loạn hơn, và nhịp tim của ai đập nhanh hơn.

Chẳng biết Ying đã buông tay nàng ra từ khi nào, hiện giờ tay cô đang đè lên gáy nàng, tay còn lại cũng không khách sáo vén lên áo bành tô, cọ lưng nàng cách một cái áo len.

Thật lâu sau, cả không khí cũng ẩm ướt, đôi tay mềm của Orm đặt lên vai Ying, cơ thể càng nóng thì càng kề cận hơn.

Ying đùa giỡn đôi môi nàng thật lâu mới chịu buông ra.

Họ đã bảy ngày chưa gặp nhau, Ying thật sự rất nhớ nàng.

Hôm nay nàng mặc một chiếc áo rộng thùng thình nên nàng đã mang thêm khăn quàng, Ying hôn đến cổ, bị chặn lại.

Chiếc khăn quàng không dày, cô rời ra một chút, nghiêng đầu nghiên cứu vài giây, chợt cúi đầu cắn khăn, kéo nó ra rồi ngửa đầu.

Khi chiếc khăn rời đi, những sợi tóc trên trán Ying cũng rớt xuống, khi cô ngửa đầu lên như vậy, những sợ tóc mỏng manh đã che rũ một nửa khuôn mặt cô.

Orm nhìn mơ màng, lòng nàng bị Ying hung hăng quấy nhiễu.

Ánh mắt Ying đặt trên mặt Orm, mắt đối mắt với nàng đồng thời hé răng, chiếc khăn nhạt màu rơi khỏi đôi môi cô.

Trong đôi mắt hữu tình, Ying mở miệng thổi nhẹ vào không khí, thổi bay những sợi tóc vướng bận trước mắt.

Orm hoàn toàn bị trêu chọc đến phát điên.

Ying, chị rốt cuộc có biết vừa rồi chị như thế nào không!

Nàng thở hổn hển, nghiêng đầu nhìn Ying, tay kéo cô đến gần hơn, trầm giọng nói bên tai cô: "Tình yêu ơi, em van chị, bây giờ bế em lên giường và làm em ngay đi."

Nếu Orm đã lên tiếng, tiếp theo tự nhiên phải hành động.

Ying bế nổi nàng hay không, nàng không biết. Đùa giỡn là một chuyện, thực tế là một chuyện, ngộ nhỡ không bế nổi, phá hỏng bầu không khí sẽ không tốt.

Cho nên Orm lập tức lấy chân mình quấn lấy eo Ying, ôm lấy đầu cô hôn sâu, tiếp đó chui ra khỏi cánh tay cô, vừa đi vừa cởϊ áσ khoác.

Bước đi còn không quên nháy mắt với Ying, vô cùng lẳиɠ ɭơ. Không khí đúng rồi, Orm sẽ phóng túng hết mức, chưa đến giường đã bị Ying đẩy ngã.

Orm cởi bỏ đến khi thân trên của nàng chỉ còn lại chiếc áo sơ mi trắng, tiếp đó nàng vô cùng thẳng thắn bắt đầu cởϊ qυầи áo của Ying.

Ying thấy đã đến lúc, dứt khoát cởϊ áσ sơ mi của Orm, đè vai Orm, lật người nàng lại.

Orm kêu rên một tiếng, nằm sấp trên giường.

Một tay Ying nắm lấy cổ tay Orm, tay kia dò xuống bụng Orm, đặt lên nút quần jean của nàng. Ying cúi đầu, cắn khóa áσ ɭóŧ sau lưng nàng.

Chỉ một giây, Orm cảm thấy ngực mình được thả lỏng, sau một giây nữa, eo nàng cũng thả lỏng.

Động tác của Ying đột nhiên chậm lại, nàng thở hổn hển cảm nhận môi Ying phủ lên lưng mình, có một cảm giác nhẹ, khóa quần của nàng bị kéo ra.

Rất chậm.

Orm nằm sấp, dường như có thể nghe thấy từng tiếng răng cưa tách ra.

Sau lại Orm có hơi hưng phấn quá mức.

Có lẽ là một sự hình dung tinh tế hơn, Ying không phải làm nàng, mà là thưởng thức nàng.

Thưởng thức từng li từng tí, thưởng thức từng chút từng chút, đây là Orm mà cô chưa từng thấy trong cuộc sống, tất nhiên Ying phải trân trọng hơn. Người dưới thân cô trút bỏ cao ngạo và kiêu hãnh. Biểu cảm trên mặt đều là vì cô, ngay cả với cơ thể hồng hồng của nàng, cô cũng cảm thấy rất dễ thương.

Vẫn là Ying biết giày vò, Orm như được một ngón tay của Ying đỡ lên mây, không tìm được trọng tâm, không thấy rõ thứ gì, rất choáng váng, chỉ có thể ôm lấy cơ thể của cô tìm kiếm sự xoa dịu.

Sau đó bị kéo đi tắm như thế nào, trở về giường ngủ như thế nào, Orm đã không còn nhớ rõ.

Đêm nay, nàng ngủ rất say, sáng sớm thức dậy, nàng mơ mơ màng màng nheo mắt nhìn xung quanh, vươn tay mò điện thoại, đã chín giờ.

Orm nhúc nhích, eo đột nhiên bị siết chặt.

Ying đang tựa vào vai nàng vùi trong ngực nàng, tóc che đi nửa khuôn mặt, Orm đặt điện thoại xuống ôm lấy đầu cô, nhỏ giọng hỏi: "Dậy chưa?"

Tay Ying lại siết chặt, cúi đầu trả lời: "Ngủ một chút nữa."

Nàng rung động, giọng của vợ thật sự quá êm tai.

Ying vẫn không quên kéo chăn, nhét cánh tay bên ngoài của nàng vào trong. Orm cười, vò vò đầu Ying.

Buổi sáng, Ying rất quyến rũ.

"Vợ."

Orm dùng giọng gió kêu, nghe Ying phát ra tiếng ừ.

Orm đổi một giọng điệu nghiêm chỉnh: "Ying, sao chị lại mềm mại như vậy trước mặt em?"

Ying nghe Orm kêu tên cô, mở mắt ra, di chuyển trong ngực nàng, lên tiếng: "Mềm mại? Là ý gì?"

"Là, ừ, chị ở trước mặt em khác với người khác, với người khác thì nhìn thôi cũng đáng sợ, với em thì như là một người khác."

Ying ôm eo Orm, cúi đầu ừ: "Vì chị thích em."

Orm đứng hình, trái tim bị nắm chặt, sau đó ngước lên cười ha ha.

Nàng nghiêng người, mạnh mẽ đặt Ying dưới thân: "Cục cưng à, chị đáng yêu quá." Khen một câu, cảm thấy thiếu, chạm vào môi Ying một cái: "Ying, chị biết tán tỉnh quá."

Nếu Ying nói muốn ngủ, Orm sẽ ôm cô ngủ đàng hoàng, nàng cũng hơi buồn ngủ.

Ngủ bù dậy, Orm thấy Ying đã quần áo chỉnh tề.

Nàng ngáp một cái, duỗi người, hỏi: "Mấy giờ rồi?"

"Sắp mười một giờ."

Cô thở dài: "Không nên dậy trễ như vậy, không ăn sáng."

Orm không để tâm chút nào, lấy gối ôm vào lòng, tóc tai bù xù ngẩng đầu nhìn Ying: "Chị sinh hoạt đều quy luật như thế à?"

"Đã quen rồi."

Orm nhấc chăn lên, dứt khoát nhào vào lòng Ying, mũi cà cà trên người cô, nói: "Vì bé cưng nhà mình mà dậy muộn, không phải là chuyện xấu."

Ying ừ một tiếng, giống như đã bị thuyết phục.

Orm hít một hơi, hỏi: "Xịt nước hoa?"

"Xịt một tí."

Orm lại hít một hơi, cà cà lên cổ Ying: "Em cũng muốn xịt, phải mùi giống của chị."

Ying đỡ eo Orm, phòng nàng ngã xuống: "Ở trên bàn, em đi rửa mặt đi, rồi mình đi ăn trưa."

Tuy đã trải qua chăn gối, nhưng Orm vẫn có chút xấu hổ với Ying. Ying ngồi trên sô pha chờ nàng, nàng không có ý định thay quần áo trước mặt cô. Vì vậy sau khi rửa mặt đánh răng, nàng lấy quần áo sạch trong balo rồi vào phòng tắm.

Trong suốt quá trình này, Ying chỉ ngẩng đầu nhìn nàng một lần, không nói gì, tiếp tục cúi đầu nhìn điện thoại.

Orm mặc quần áo đi ra, lại thu dọn đồ đạc cũng đã gần mười hai giờ, lần này nàng không cho Ying cơ hội, cột chắc dây giày, trực tiếp đeo balo lên.

Ying thong thả đứng dậy, kéo vali: "Đi thôi."

Đi ra ngoài, Orm theo sát Ying, với cảm giác định hướng của nàng, có lẽ sẽ không tìm thấy thang máy. Hôm qua mất khoảng năm phút nàng mới tìm được phòng, hôm nay theo Ying, mới quẹo một cái thang máy đã xuất hiện.

Orm khó tránh phải thốt lên.

Ying quay đầu nhìn nàng: "Định hướng luôn không tốt như vậy sao?"

Orm sửng sốt, Ying ấn thang máy, lùi một bước hỏi: "Sao chị biết em đang nghĩ gì?"

"Chị thấy em nhìn số phòng, còn cảm thán với thang máy nên đoán."

Nàng gật đầu: "Ôi, kiểu như chị, sức quan sát có phải rất tốt, một biểu cảm nhỏ của đối thủ sẽ nói lên điều gì, chị đều có thể rõ như lòng bàn tay?"

Thang máy mở ra, Orm đi vào theo Ying.

"Kiểu như chị?" Ying nảy lên nghi ngờ: "Em phân loại chị vào đâu?"

"Chủ tịch đó." Orm hứng thú: "Chị coi, tiểu thuyết hay phim truyền hình, không phải toàn như vậy. Một hành động rất nhỏ của đối phương, được phóng đại vô hạn. Hành động diễn ra trong một giây, phân tích mất năm phút, sau đó mở miệng kích một đòn duy nhất, biết ngay bên kia nghĩ gì, cũng biết giá bỏ thầu của đối phương."

Ying cười: "Tiểu thuyết? Chủ tịch bá đạo và cô vợ yêu dịu dàng?"

Orm gật đầu: "Đúng đúng đúng."

Ying nghiêm túc giải thích: "Đầu tiên, người như chị, không thần thánh như vậy, chuyên gia đọc vị biểu cảm cũng có lúc sai lầm, mọi người đều là dân kinh doanh, luôn có người hư tình giả ý cố làm ra vẻ, có thể diễn rất tốt."

Cô đang định nói tiếp, cửa thang máy chợt mở ra, một cặp đôi khoảng hai mươi tuổi bước vào, Ying im bặt ngay lập tức.

Thang máy đóng lại, người nam đưa quả táo vừa cắn cho người nữ, người nữ đang cúi đầu nhìn điện thoại cắn một cái mà không hề nghĩ ngợi gì.

"Ưʍ." Người nữ làm nũng kêu lên, quay đầu vỗ người nam một cái: "Răng em còn chưa khỏe, ê quá."

Người nam bật cười, ôm lấy đầu người nữ xoa nhẹ vài cái.

"Được mà, ăn một miếng táo cũng không sao." Người nam lại đưa qua: "Cắn một miếng nữa?"

Người nữ lập tức thỏa hiệp: "Được rồi."

Cửa thang máy mở ra, hai người cười nói đi ra ngoài.

Orm nhìn đôi bóng lưng quấn quýt, nhìn lại mình và Ying.

Tay cũng không nắm.

Khi bước vào thang máy, nàng vẫn xác định nàng và Ying đang trong tình yêu cuồng nhiệt, ra thang máy, nàng bắt đầu nghĩ, hai người có lẽ là đôi vợ vợ già.

Cũng may sau khi ra thang máy, Ying quay đầu lại nắm lấy tay nàng, để nàng có cảm giác đang yêu.

"Thứ hai." Ying bất thình lình tiếp tục đề tài ban nãy: "Tiểu thuyết và phim ảnh, thông thường đều phóng đại, khuếch đại, đừng tin."

"Lần trước chị bảo Lie Lie tìm chủ tịch bá đạo và cô vợ yêu dịu dàng, cô ấy nói với chị đây là thể loại truyện." Ying nghi ngờ: "Phải không?"

Orm thấy Ying tỏ vẻ hứng thú, vội vã quơ tay: "Chị đừng xem, không hợp với chị."

Ying gật đầu: "Lie Lie cũng nói vậy."

Orm cúi đầu cười, lỡ như Ying đọc thật, chốc chốc em là một cô yêu tinh phiền phức, chốc chốc lại này cô gái em đừng đùa với lửa, chốc nữa lại cô gái tại sao em lại dám làm vậy với chị.

Orm có lẽ sẽ thật sự không đếm xỉa đến Ying.

Đi mấy bước, Orm nghĩ đến chuyện cặp đôi ban nãy làm, nảy ra ý tưởng, nắm lấy tay Ying, hỏi: "Này, nếu em đút chị ăn, chị có thể chấp nhận không?"

Đầu óc Ying không xoay chuyển kịp, khó hiểu: "Tại sao em lại muốn đút chị?"

"Tình thú đó, chị thấy đôi vừa rồi, đút táo đấy."

Ying gật đầu, bỗng nhớ đến lần cô bệnh: "Là cái kiểu tình thú em nói, miệng đối miệng đút thuốc?"

Orm dừng một giây, sau đó: "Ha ha ha ha ha ha ha ha đúng đúng đúng, là cái tình thú đó."

Ying gật đầu: "Nếu không phải thuốc, thì có thể được."

Nàng gật đầu, búng tay: "Hiểu rồi!"

Ying trả phòng, nắm tay Orm đi ra ngoài, Orm nghĩ một lát còn phải đi ăn, nàng kéo Ying lại.

"Mình nên gửi đồ trong khách sạn đi, lát nữa..." Mới nói đến đây, bỗng nhiên một người từ ngoài cửa tiến tới, lặng lẽ cầm lấy vali của Ying và balo của nàng.

Orm thấy quen mặt, tự hỏi một lúc, nghiêng đầu nhìn Ying: "Đây là, tài xế của chị?"

Ying gật đầu, tự nhiên nắm tay nàng đi ra ngoài.

"Ying, chị có máy bay riêng không? Có du thuyền không? Có phải có cái biệt thư to khác không, còn có hơn mười chiếc xe thể thao?"

Ying cười: "Lại xem ở đâu đó?"

"Có hay không?"

"Không có máy bay riêng, không có du thuyền, biệt thự to cũng không có, nhưng mà có một chiếc xe thể thao, rất ít chạy, để trong gara."

"Nhắc đến chuyện này." Ying suy nghĩ: "Lần trước em nói mua xe, chị chọn cho em mấy chiếc, khi nào rảnh em chọn thử, với lại, em định hướng không tốt, chị sẽ điều một người tài xế cho em."

Orm vô cùng hài lòng vỗ tay một cái, chỉ vào Ying: "Tốt lắm, em đánh giá cao chị!"

Ying lại suy nghĩ: "Nếu em thích biệt thự to, lúc trước chị có mua một mảnh đất." Cô quay lại nhìn Orm: "Chị không có nhiều thời gian, em có muốn chơi không?"

"Muốn!"

Orm nhìn Ying, trong bụng bất thình lình lóe ra một câu: Nghe xong, Ying Tổng đôi mắt cong cong sờ sờ cô vợ yêu của mình, thầm nghĩ, thật sự là không có cách nào với em, ai bảo chị đây yêu em như vậy làm gì.

Lúc đang ăn, Orm bỗng cảm thấy hứng thú với Ying.

Nàng nghĩ nàng dường như chưa từng nghiêm túc trò chuyện với Ying. Cho đến ngày kết hôn, trước khi quen biết, những chuyện đã xảy ra với Ying, Orm không hề biết, chỉ dựa vào đôi lời từ tạp chí và trên mạng.

Nhớ đến James Ma ở quận này, James Ma và ba mẹ của Ying còn là bạn thân của nhau, nàng hỏi: "Chị học phổ thông ở đây sao?"

Ying ừ một tiếng: "Mẫu giáo, tiểu học, trung học, phổ thông, tất cả đều ở đây."

Orm gật đầu: "Đại học thì sao?"

"Đại học A."

"Trùng hợp vậy, em cũng đại học A, nhưng mà mình khác nhau. Chị không biết, khi đó thành tích của em chỉ vừa đủ, tình cờ là vé vớt. Trúng tuyển em vui lắm, bị chuyển chuyên ngành cũng rất vui, có thể vào đại học A, cực kì hài lòng."

Orm ngẩng đầu nhìn Ying: "Em đoán thử, chị chắc là ngành tài chính hả?"

Ying gật đầu: "Đoán đúng rồi."

Orm chỉ vào Ying: "Em biết lắm, khoa tài chính của trường mình là điểm cao nhất, có rất nhiều sếp bự từng tốt nghiệp." Nàng cười nhìn Ying: "Bao gồm cả chị."

Ying suy nghĩ: "Ratee của tập đoàn Tử Nghiệp là khoa của chị, nhưng không chung một giới."

"Không biết."

"Em không tiếp xúc dĩ nhiên không biết."

Người phục vụ bưng tôm lên, Orm kéo đĩa đến trước mặt mình rất tự nhiên, cẩn thận bóc vỏ, ném tôm vào bát của Ying.

Orm nghiêng đầu: "Chị đoán thử, em ngành gì."

"Ngành báo chí."

Nàng nở nụ cười: "Đúng vậy, hiện giờ em làm cái này, dễ đoán quá." Nàng lại bóc một con ném vào bát Ying: "Nhưng mà, chị đoán hay là do lúc trước điều tra được."

Ying trông Orm không có vẻ không vui, do dự một chút: "Điều tra được."

Orm gật đầu, tò mò: "Chị điều tra em cái gì?"

Ying khó hiểu: "Chị điều tra em, em không giận sao?"

"Hành động bình thường thôi, kiểu như chị mà không điều tra thì sao chị có thể yên tâm cưới em về được."

Ying mỉm cười, ăn tôm Orm bóc cho cô.

Orm luôn nghĩ thoáng, sau khi kết hôn hai người thân thiết hơn, nhưng Ying vẫn còn chút bận tâm, nếu Orm biết cô đã điều tra nàng như vậy, liệu nàng có khó chịu không? Bây giờ xem ra, Orm bình thản hơn cô nghĩ.

"Em không sợ chị tra được chuyện xấu em làm ngày xưa à?" Ying bổ sung: "Lịch sử đen tối."

Orm là một người tự luyến, cũng ăn một con tôm, ngẩng đầu: "Chị xem xong còn thích em, vậy chứng tỏ không có gì quá mức." Nàng suy nghĩ: "Chuyện quá mức em làm ngày xưa, là hồi nhỏ cầm đầu bắt nạt bạn học, trốn học gian lận, đúng chuẩn một học sinh kém."

"Nhưng toàn là lúc bé thôi." Orm cười nhìn Ying: "Em khác với chị, con người luôn phải lớn lên, lớn rồi dường như sẽ không thế nữa, đặc biệt là đi làm rồi, tính cách cũng ổn hơn."

"Ổn?" Ying nghi ngờ.

Orm nở nụ cười: "Hiện giờ em đã ổn hơn rất nhiều."

Ying nhướng mày, giả vờ gật đầu tán thành: "Ừ, ổn lắm."

Trên đĩa không có nhiều tôm lắm, Orm nhanh chóng bóc hết, nàng lấy khăn ướt lau tay, nhìn Ying ăn thêm một con tôm, nói: "Ying, sau này chị chỉ ăn tôm em bóc thôi được không?"

Ying ngẩng đầu: "Chị vốn chỉ ăn tôm em bóc thôi."

"Thật à?"

"Ừ." Ying nói: "Hôm nay vì ăn với em, mới gọi món này."

Orm vui vẻ trong lòng, nàng cũng có tính cách đặc thù của con gái, nhiều lần đầu tiên của một người phụ nữ như Ying đều phát sinh với nàng như vậy, không cảm động là giả dối, nàng gần như hài lòng muốn chết.

Chỉ ăn tôm vợ bóc, nghĩ đến điều này, quá hạnh phúc. Nàng dứt khoát không ăn hai con tôm trong bát của mình, gắp thẳng cho Ying.

"Hôm nay chị có thời gian rảnh?"

"Hôm nay rảnh, mới bàn chuyện hợp tác. Hôm qua vốn định về nhà với em, không ngờ em lại đến đây."

"Nếu không hôm nay chị dẫn em đi dạo ở đây đi, đây là lần đầu tiên em đến."

"Ở đây." Ying suy nghĩ: "Ở đây không có gì vui."

"Ai cũng thấy quê mình chán, bây giờ chỉ còn nửa ngày, ít nhiều có thể đi dạo, nếu không được nữa." Orm a một tiếng, như có chủ ý: "Mình đi mua quần áo đi."

Orm nhìn trang phục của Ying: "Chị thường mua quần áo như thế nào?"

"Dùng quen vài thương hiệu, họ có số đo của chị, mẫu mới ra, nếu có thích thì sẽ gửi đến."

"Vậy à." Nàng lại nói: "Em nghe nói, năng lực giám định và thưởng thức về cái đẹp và mùi hương của Ying Tổng YIAN rất cao, chai nước hoa đầu tiên mà bên chị sản xuất, là chị đề cử à?"

"Ừ."

"Loại đó đến giờ vẫn rất được chuộng, mẫu mã cũng đẹp." Orm nói: "Cho nên thương hiệu của chị có thể trở nên nổi tiếng, cũng không phải vô lý."

Ying cười: "Đó là loại hôm nay cho em dùng."

"Thật à, đúng là dễ chịu."

"Chị dùng lâu rồi, không có đổi."

Hình như nghĩ đến gì đó, cô bổ sung: "Năng lực giám định thưởng thức về cái đẹp và mùi hương của chị, cũng bao gồm em."

Orm vẫn đang nghĩ về chai nước hoa của YIAN mà nàng đã mua, muốn hỏi hiện giờ Ying đã đứng trên đỉnh rồi liệu cô có còn tham gia sản xuất nữa không. Thế nên nàng suýt chút nữa đã bị sặc trước câu nói tình tứ bất thình lình của Ying.

Orm dừng một lúc, một cảm giác tê dại dâng từ lòng bàn chân lên đến đầu.

"Ying, em nghĩ hiểu biết của em về chị có sai sót rồi."

Nàng vẫn cho rằng Ying ngây thơ và cũng không biết gì về tình yêu. Nhưng giờ nghĩ lại, Ying thật sự rất giỏi.

Dường như Ying biết Orm muốn nói gì, nhấp một hớp trà rồi đặt sang một bên, khoan thai nói: "Lúc trước em từng hỏi, chị thích em cái gì, chị trả lời cái gì cũng thích."

Orm nắm khăn, khuôn mặt chờ mong.

Tiết mục mới!

Ying nhìn dáng vẻ của Orm, nở nụ cười: "Lúc đó em hỏi đột ngột quá, chị không trả lời đàng hoàng."

Cô tiếp tục: "Chị không biết em đã xem phim Yên Chi Khâu chưa, trong phim thiếu gia Thập Nhị nói với Như Hoa, em có thật nhiều dáng vẻ khác nhau."

Orm nhướng mày, phối hợp hỏi: "Dáng vẻ gì?"

Cô nghiêng đầu nhìn Orm, nhìn nàng đặt đôi tay lên bàn chống cằm, mỉm cười: "Nghịch ngợm, khi trang điểm, ngầu, dịu dàng, không đứng đắn, còn có như bây giờ giống như nước ấm, trong đôi mắt chỉ có một mình chị."

Orm lại hỏi: "Chị thích cái nào nhất?"

"Thích hết." Cô cười cười: "Mượn thêm một câu nói của người khác, Orm, em có hai cái tốt."

Orm tiếp tục phối hợp: "Hai cái nào?"

"Như thế này cũng tốt, như thế kia cũng tốt."

Nàng ngạc nhiên, cả người vô cùng khoan khoái.

Ha ha ha ha ha ha.

Vì hai người đang ở trong phòng ăn riêng, không có ai xung quanh Orm mới có gan không chút kiêng kị, đi thẳng tới, dang rộng chân ngồi lên đùi Ying, không nói lời nào nâng mặt Ying, hôn lên.

Đang hôn còn không quên chen nói: "Cục cưng à, chị tuyệt quá."

Ra nhà hàng, Orm tìm kiếm trên điện thoại một hồi, quả nhiên không tìm thấy bất kì địa điểm thú vị nào trong thành phố này, nàng cất điện thoại, ôm lấy tay Ying.

"Mình đi mua quần áo đi, chị chọn cho em, cho chị một cơ hội bồi dưỡng một cô vợ xinh đẹp."

Ying không có ý kiến gì, hai người lên xe, tài xế lái đến trung tâm thương mại lớn nhất thành phố. Bước vào, Orm kéo Ying lên lầu hai.

Mới được Ying rắc đường cả người, tâm trạng hiện giờ của nàng rất tốt, nếu không phải đang ở ngoài, nàng nhất định sẽ nhún nhảy tại chỗ.

Không có mục đích, đi thang máy lên lầu, họ bước vào cửa hàng đầu tiên.

Phong cách của cửa hàng này nghiêng về forest girl*, Orm nhìn một vòng rồi lười biếng ngồi lên ghế. Nàng nhìn Ying một cái, Ying hiểu ý, vô cùng ăn ý bắt đầu chọn quần áo.

*Forest girl: Hay còn gọi là mori girl, là một trong những phong cách thời trang đường phố đến từ Nhật Bản, với trang phục được lấy cảm hứng từ rừng xanh.

Nhân viên đứng gần nhất lập tức bước tới, Ying chỉ nhìn một cái, không đợi nhân viên mở miệng, Ying từ tốn nói: "Tôi sẽ tự xem, cám ơn."

Nhân viên mỉm cười đáp vâng, đứng sang một bên.

Ying xem rất kĩ, Orm nhìn Ying cũng rất kĩ, ở đây nhìn sang chỉ có thể thấy góc nghiêng của Ying, áo bành tô màu be, tay bỏ vào túi áo, không đeo kính.

Orm lại cười, cười nhỏ xong che miệng lại lén cười to.

Xin lỗi, nàng lại nhớ đến những lời Ying nói ở phòng ăn.

Lời âu yếm, có phải cũng giống rượu, tác dụng chậm mạnh mẽ như thế?

Tại sao càng nghĩ lại càng ngọt chứ?

Nàng lặp lại trong lòng vài câu, thấy Ying mang vài bộ quần áo đến, Orm nhướng mày đứng dậy.

"Cái này mặc ở trong, cái này là váy, chị thấy em có mặc váy, không ghét chứ?"

Orm nhận lấy: "Không ghét, cái gì cũng mặc."

Quả thật cái gì Orm cũng mặc, có thể ngầu, có thể dễ thương, có thể ngự tỷ, cũng có thể nữ tính. Nhận thức của nàng về bản thân không cao, thấy cái gì đẹp thì mặc cái đó, nhưng trong mắt Ying, nàng có thật nhiều hình dáng.

"Cái này mặc ở ngoài, cái này là áo khoác." Ying tiếp tục giải thích.

Orm cầm quầo áo, so thử trên người mình: "Em nhìn hiểu."

Nàng ngẩng đầu nhìn về hướng phòng thay quần áo: "Đợi em đi thử."

Thay quần áo, lại nghĩ sâu xa về một vấn đề, hôm nay, Ying hình như hăng hái hơn rất nhiều. Quả nhiên, khiếu nại đôi câu vẫn có hiệu quả.

Thay xong nàng đi ra ngoài, đứng trước mặt Ying. Tất nhiên, nàng không mong chờ khuôn mặt của Ying sẽ xuất hiện biểu cảm "ô vợ tôi thật xinh đẹp".

Ying nhìn nàng, đúng là không có biểu cảm gì đặc biệt, thậm chí còn khách quan nói: "Số nhỏ nhất rồi, vẫn còn rộng."

Orm quay đầu nhìn gương, Ying đang nắm lấy eo áo, rộng hơn rất nhiều, gật đầu, nàng cũng cảm thấy hơi rộng.

"Cởi ra đi."

"Hả?" Orm khó hiểu: "Vậy có mua không."

"Mua, rất đẹp."

Nàng cười: "Quý cô làm việc thật năng suất."

Ying hiểu ý tứ trong lời nói của Orm, cô chuyển hướng: "Thế này đi, đừng cởi, đứng cho nhân viên khen một phút rồi mình mua."

Orm ngửa đầu cười: "Thôi thôi, em cởi là được mà."

Orm có cảm giác, thật ra Ying rất hài hước. Mọi người đều nói rằng nếu muốn hiểu một người thì hãy sống cùng cô ấy.

Ying có vẻ ngoài đẹp Orm biết, nhưng vẻ đẹp bên trong, gần đây Orm mới phát hiện. Ying còn có rất nhiều đặc điểm mà nàng chưa phát hiện, Orm nghĩ, dù sao vẫn còn rất nhiều thời gian, từ từ nghiên cứu.

Nhưng hiện giờ nhìn lại, người phụ nữ này quả thật rất có sức hấp dẫn. Orm bắt đầu không hiểu, những người xung quanh Ying rốt cuộc đang nghĩ gì, sao lại không có một chút tâm tư tấn công Ying, một bảo vật như thế, cuối cùng rơi vào tay nàng.

"Vì chị thích em."

Trong đầu Orm nhảy ra câu nói của Ying. Bất thình lình khiến Orm giật mình.

"Mặc nhìn thử xem."

Ying đột nhiên xuất hiện trước mặt, Orm ngồi ngay ngắn lại, ngước lên nhìn Ying, sau đó mới nhìn vào quần áo trên tay cô.

"Váy đen ngắn." Orm đứng lên: "Còn lộ như vậy, chị định để em mặc cái này trong hoàn cảnh nào?"

Orm không nghĩ quá nhiều, thậm chí nghiêm túc nghĩ, sắp tới có phải sẽ tham gia bữa tiệc nào đó với Ying hay không, nếu vậy thì cái váy này khá thích hợp.

Nhưng Ying trả lời nàng: "Trong nhà."

Orm nhận lấy, cười kéo dài: "Đượccccc đó."

Trung tâm thương mại mở hệ thống sưởi, không cảm thấy lạnh, mặc một chiếc váy như vậy, hầu như Orm đã cởi hết những thứ có thể cởi trên người ra. Nàng thuận tay búi tóc cao lên, đi ra ngoài.

"Ying, giày không hợp."

Ying gật đầu tỏ vẻ đồng ý, đầu tiên nhìn giày của nàng, sau đó mới ngẩng đầu nhìn nàng.

Orm gầy, nhưng không quá gầy, chiếc váy này vừa vặn phô vòng eo của nàng ra, đằng trước nhìn còn khá ổn, Orm xoay người, Ying khônng tự chủ thoáng nhíu mày.

Phía sau trống một khoảng lớn chữ v, từ cổ kéo xuống ngang eo, chỗ che vừa đủ, đôi xương hồ điệp trên tấm lưng của Orm được bao lấy một nửa, phần còn lại thấp thoáng ẩn hiện ngoài lớp quần áo.

"Đẹp."

Nàng cười, quay vài lần nửa vòng trước gương, lúc này mới thay quần áo.

Ying thanh toán, Orm nhịn không được hỏi một câu: "Ying, chị có sở thích kì dị nào không?"

"Sở thích gì?"

"Là..."

Nàng bỗng nhiên bỉ ổi, che miệng cười, lập tức xua tay: "Không có gì."

Không phải cửa hàng nào Ying cũng muốn vào xem, thích, cô sẽ kéo Orm vào ngay, không thích, bước chân không ngừng nghỉ.

Cô rất có mắt chọn quần áo, chẳng trách biết nhau lâu như vậy, phong cách ăn mặc của Ying vẫn rất ổn.

Như đáp lại lời nói của Orm, Ying thật sự đang chơi trò chơi bồi dưỡng với Orm. Chuyến đi này, hầu như mỗi phong cách đều mua một bộ.

Mua sắm hơi mệt, đi ngang một tiệm trà sữa, Orm không chút do dự kéo Ying vào.

Orm đẩy thực đơn trên bàn cho Ying, hỏi: "Chị uống gì?"

Ying không nhìn, trực tiếp: "Nước chanh."

Orm gật đầu, cầm thực đơn, chọn một ly trà sữa milk foam* do quản lý cửa hàng giới thiệu.

*Milk foam: Là một lớp kem có vị mằn mặn, beo béo, thường được phủ trên bề mặt các món đồ uống như: trà sữa, trà ô long...

Ying định đứng dậy đến quầy gọi nước, Orm kéo cô lại: "Em đi em đi, quý cô ngồi đi ngồi đi, hôm nay quý cô cực khổ rồi."

Orm bước một bước, lại vô cùng nịnh hót quay đầu, nói: "Hôm nay vợ em thể hiện rất tốt, bắt đầu từ bây giờ, em phục vụ chị."

Để thể hiện sự phục vụ của nàng, Orm không chỉ gọi hai loại thức uống, nàng còn gọi tất cả những món nàng chưa từng nghe thấy trong cửa hàng, cộng thêm hai món tráng miệng.

Quay lại bàn, Ying đang nghe điện thoại, nàng không quấy rầy, cầm tờ giấy hóa đơn trắng người phục vụ đã đưa cho nàng, ngồi đối diện Ying, gấp giấy.

Cuộc gọi của Ying rất đơn giản, là Namfah gọi, nói vài câu về công ty, không được hai phút đã cúp máy.

Orm đang gấp chăm chú, Ying cúp máy vẫn không nói lời nào, nàng hiển nhiên cho rằng Ying vẫn đang nghe điện thoại.

Ying lẳng lặng nhìn Orm gấp. Cô chưa từng thấy cách gấp này, có vẻ là thứ rất khó học, đến khi hơi có hình dạng, cô nhíu mày.

Là một trái tim.

Ying luôn rất nhạy cảm với chuyện tình cảm đã qua của Orm, cô không điều tra được nhiều, tuy rằng không nói ra nhưng gần như đã ghi nhớ tất cả vào lòng.

Hôm đó Katty lấy một trái tim mà Orm gấp cho Ling Ling từ trong cái hộp lớn, Ying nhớ rõ. Lúc đó cô không thấy, nhưng chỉ nghe, cũng đã ghen tị không chịu được.

"Ôi, chị nghe điện thoại xong rồi à." Orm ngẩng đầu, cười với Ying, nhân tiện đưa đồ vật trong tay: "Đây, tặng chị."

Ying vẫn vươn tay nhận lấy, khẽ cười: "Cám ơn."

Có lẽ là quá ghen tị, có lẽ là quá để ý, Ying không nhịn được nói: "Em nói muốn phục vụ chị?"

Orm gật đầu: "Đúng vậy."

"Chị nói gì em cũng làm?"

Orm nghĩ, Ying có lẽ sẽ không làm khó nàng, sảng khoái gật đầu: "Đúng."

"Viết cho chị một bài thơ ẩn ý."

Vẻ mặt của Orm giống như vừa nghe được một chuyện gì đó không thể tưởng tượng nổi, khựng lại: "Hả? Thơ ẩn ý?"

"Ừ, chị cũng muốn?"

Cũng?

À, cũng.

Orm nuốt nước bọt, giờ mới hiểu được tại sao Ying đột ngột như vậy. Nhưng nàng chỉ tình cờ gấp một trái tim mà thôi.

Nhìn vào trái tim trên tay Ying, nàng lập tức giải thích: "Ying, không phải đâu, trái tim này khác với cái mà em đưa cho Ling Ling, tờ giấy của chị."

Tờ giấy này vừa nhỏ lại vừa dài, gấp cho Ling Ling là giấy viết thư, khác cách gấp. Nhưng bầu không khí mà Ying mang lại khiến nàng cảm thấy nàng không thể giải thích như vậy.

Phải dỗ dành.

"Cái của Ling Ling chỉ gấp đại thôi, cái của chị rất phức tạp, chị nhìn ở đây, phải tỉ mỉ lắm mới có thể nhét cái đầu nhọn này vào, ôi, khó lắm. Em quá có tâm, phức tạp như vậy mới xứng với cô vợ giỏi giang của em chứ."

Suýt chút nữa nàng đã bội phục bản thân mình. Nhưng trông Ying như không thèm quan tâm đến điều này, cũng đúng.

Ai quan tâm cách gấp đầu nhọn phức tạp gì gì, thơ viết hay không, trả lời một câu.

Ngón tay Ying vuốt trái tim, giống như đang đợi Orm lên tiếng.

Orm cười gượng: "Viết, thơ ẩn ý nhỉ, nhưng mà tạm thời không viết được liền, chị cho em thời gian đi."

"Ừ."

Orm nuốt nước bọt. Khi đó nàng viết thơ cho Ling Ling, chủ yếu là vì đọc bài thơ "Tôi yêu bạn" của Võ Đình Đình. Nàng cảm thấy hay nên tiện tay gấp trái tim, viết bài thơ nhét vào hộp quà cho Ling Ling.

Ba câu, nàng nghĩ nhanh, viết nhanh, quên cũng nhanh, vậy nên hôm đó khi Katty đọc từng câu thơ, nàng thật sự không thở nổi.

Thật sự là, chết tiệt chứ mặt trời cũng là ánh sáng của Orm.

Khi con người ta yêu, bất cứ chuyện trí não chậm phát triển gì cũng có thể làm ra được. Vì thế hiện giờ Orm đang suy nghĩ sâu xa, tại sao lại tiện tay gấp trái tim cho Ying làm gì?

Chẳng bao lâu, những món Orm gọi được bưng lên, nàng lấy ống hút cắm vào trước rồi đưa cho Ying, sau đó cũng mở nắp hút một hơi.

"Sao gọi nhiều vậy, một lát không ăn tối nổi."

Nàng cười: "Mẹ em cũng luôn nói em như vậy, mỗi lần em ăn vặt, mẹ đều nói vậy."

Orm đẩy hai cái dĩa trước mặt sang: "Xoài ngàn tầng với bánh kem phô mai, chị thích cái nào?"

Ying hỏi ngược lại: "Em thích cái nào?"

"Thật ra em thích sầu riêng ngàn tầng hơn, nhưng em sợ chị không ăn sầu riêng." Nàng hỏi Ying: "Chị ăn sầu riêng không?"

Cô lắc đầu: "Không ăn."

"Kén ăn." Orm nghiêng đầu nói, lại hỏi: "Ăn xoài không?"

Ying dùng hành động chứng minh mình có thể ăn xoài.

Orm nhìn Ying ăn một miếng rồi thêm một miếng, còn ăn chè hạt sago* nàng gọi. Trông như đang nghiêm túc thưởng thức mùi vị cho nàng, nhưng lại có vẻ không giống.

*Hạt sago: Hạt sago được tạo thành từ bột sago, một loại bột được chiết xuất từ

cây cọ sago hay còn gọi là cây Sagu Metroxylon. Đây là loại hạt có hình dạng khá giống hạt trân châu và thường có mặt trong những món ngọt như chè xoài sago, chè sago lá dứa hay bánh pudding sago.

"Thế nào?"

Mỗi loại Ying chỉ ăn hai muỗng, không hơn không kém, đến khi nếm tất cả món, cô nghiêm túc đưa ra từng nhận xét, cuối cùng lau miệng, ngồi ngay ngắn.

"Người như chị, có phải không ăn thứ này nhiều?"

Lại người như chị, Ying mỉm cười.

"Chị không đại diện cho những người như chị. Theo chị, bọn chị thường bàn chuyện làm ăn ở văn phòng và nhà hàng, phải thanh lịch một chút, mọi người thích quán trà hơn, rất ít khi đến cửa hàng bánh ngọt."

Orm gật đầu, đúng là nếu một nhóm sếp lớn đến cửa hàng bánh ngọt thì hơi giống như đi giữ gìn hòa bình.

"Chị không có nhiều hứng thú với đồ ngọt, hầu như không ăn." Ying dừng một chút, nhìn Orm: "Nhưng nếu em thích, chị có thể ăn với em."

Orm cắn cãi nĩa, cười khúc khích với Ying.

Ăn những thứ này, quả nhiên Orm không ăn tối nổi. Hai người tìm một cửa hàng gần đó, Orm chỉ ăn mấy miếng, sau đó cầm điện thoại chơi.

Hôm nay đều ở cạnh Ying, trong nhóm chat tin nhắn lên cả nghìn tin, nàng ấn vào nhìn lướt, không đầu không đuôi cũng không có trọng tâm, nàng gửi một biểu tượng cảm xúc ra hiệu nàng đã lên mạng.

Orm xuất hiện, mọi người đều thay đổi phong cách, toàn bộ sự chú ý đổ dồn vào nàng.

Bạn một: Nong Orm của mình, đã lâu không gặp!

Bạn hai: Nhớ cậu quá, tối có đi không?

Bạn ba: Tối ra ngoài chơi.

Bạn bốn: Nong Orm Nong Orm.

...

Orm: Mình vẫn chưa về thành phố A, tối mai đi.

Thấy Orm trả lời, mọi người lại bất ngờ thay đổi.

Bạn một: Dẫn chị Ying đi!

Bạn hai: Dẫn Ying Tổng đi!

Bạn ba: Dẫn ba Ying đi!

Bạn bốn: Dẫn Ying đại tổng công đi!

Orm: Ying đại tổng công* là có ý gì?

*Tổng công: Quen ai cũng sẽ là công, luôn là công.

Bạn bốn: Ha ha ha, ý theo mặt chữ.

Orm để điện thoại xuống, nhìn người đang ăn canh bên đối diện: "Ying, tối mai có rảnh không?"

Ying suy nghĩ: "Không có."

Orm gật đầu, định cúi đầu gõ chữ, Ying hỏi: "Sao vậy?"

"Không có gì, muốn dẫn chị đi gặp bạn em, không rảnh thì lần sau đi, dù sao thì bọn họ cũng rất rảnh."

Cô suy nghĩ: "Chị có thể xong lúc chín giờ, đến kịp không?"

Nàng lắc đầu: "Chín giờ à, muộn quá, không đi."

Ying hỏi: "Bọn em giải tán sớm như vậy à?"

"Không phải." Orm cúi đầu gõ chữ: "Chị phải làm việc đến chín giờ, chắc mệt lắm rồi, không đi."

Ying thấy nàng muốn gửi tin nhắn từ chối, đưa tay ngăn cản: "Không sao, cuối năm, chắc chắn chị sẽ bận hơn."

Như sợ Orm không đồng ý, Ying còn nói: "Chị muốn gặp bạn bè em một lần."

Orm suy nghĩ, rốt cuộc thỏa hiệp: "Được rồi."

Orm: Ừ, tối mai dẫn đi gặp các cậu.

Orm: Cho các cậu xem Orm đại tổng công là gì!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro