59-60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cơn sốt khiến Ying buồn ngủ sớm, sau khi tắm cô cố thức đợi Orm trên giường, đến khi nàng lên giường, ôm nhau một lúc, vành tai tóc mai chạm nhau, hai người trò chuyện vài câu, Ying không cố được nữa, chưa đến mười giờ đã bị Orm dỗ ngủ mất.

Orm vẫn ở trong sự phấn khởi về chuyến đi của họ, căn phòng mở đèn ấm áp, Ying thở nhẹ nhàng, một tay nàng nắm lấy tay Ying, tay kia quẹt gì đó lên điện thoại hoặc máy tính bảng, bắt đầu lên lịch trình.

Địa điểm là một hòn đảo nghỉ mát ở tỉnh X, có biển có suối nước nóng có hải sản có danh lam thắng cảnh, hòn đảo không lớn, Orm dựa vào ý nghĩ chậm rãi chơi đùa, dự định ở đó bốn ngày, sau đó bay đến thành phố M, một thành phố sống chậm với cảnh sắc vô cùng xinh đẹp.

Nhân duyên của nàng có được từ việc du lịch trong vài năm qua, lần này cũng có công dụng.

Trong một đêm, nàng mua vé máy bay, đặt khách sạn nhà hàng, hẹn hướng dẫn viên du lịch và tài xế, liên lạc với người bạn để lên kế hoạch cho lộ trình, sắp xếp mọi thứ mà nàng có thể nghĩ ra.

Ying tỉnh dậy vào lúc nửa đêm, Orm vẫn đang nói chuyện với bạn bè.

Orm thấy cô tỉnh dậy, đúng lúc hỏi: "Chị có dị ứng hải sản không?"

"Sao em chưa ngủ?"

"Không ngủ được."

Mở bức ảnh do người bạn gửi cho nàng, ảnh một bàn hải sản: "Muốn ăn không?"

"Em sắp xếp đi, gì chị cũng ăn được."

"Hôm đó bạn em không rảnh, nhưng muốn mời em ăn nên ban nãy đặt nhà hàng cho em xong rồi."

Ying liếc nhìn điện thoại của nàng: "Bạn nào? Chị có biết không?"

"Không biết, lúc trước đi Châu Phi chơi nên quen, tình cờ cô ấy cũng là người ở đảo X."

Ying cầm ly nước hớp một ngụm: "Có rất nhiều bạn."

"Cũng thường thôi."

Sau đó Ying không cho Orm cơ hội nói chuyện trên trời dưới đất nữa, giành điện thoại ép nàng đi ngủ.

Hôm sau Ying thức dậy, Orm không ở bên cạnh, ổ chăn cũng lạnh, cô nhìn thời gian, chưa được bảy giờ.

Đã hạ sốt, ngủ nhiều khiến Ying tỉnh táo, không đợi báo thức vang, xuống giường đi tìm người, cuối cùng ở phòng bếp tìm được Orm.

Ying đi tới, thấy nàng đứng chống nạnh, nhìn cháo trong nồi.

"Chị dậy rồi à." Orm thấy Ying đến, lập tức kéo qua, chỉ vào nồi: "Em thấy trong tủ lạnh có thịt có trứng bắc thảo, một ít rau nữa, nên nấu cháo thịt nạc trứng bắc thảo."

Ying cúi đầu nhìn, trông không có gì bất thường.

"Em cho nước gạo thịt, đứng canh nấu, nhìn cũng chín, em thêm trứng bắc thảo, sau đó..." Orm cười khúc khích: "Sau đó em mới nhớ ra, có thể lên mạng dò."

"Vậy em có dò chưa?"

"Không, em đã nấu tới bước này rồi, sắp chín rồi mà lên mạng dò, lỡ như nấu sai thì đả kích em quá, sẽ phải làm lại, em thấy chị cũng sắp dậy nên quá muộn rồi."

Orm múc một thìa: "Em thấy như vầy cũng được rồi, mấy cái này không phải chín là được sao."

Nàng hỏi Ying: "Đúng không?"

"Chị nếm thử."

Orm thổi thổi, đút cho Ying, Ying đang định há mồm, thấy Orm cũng vô thức há mồm theo, cô nhịn không được bật cười.

Orm rút tay về, khó hiểu: "Nóng à?"

"Không nóng."

Orm lại đút tới, Ying nếm thử một miếng: "Có bỏ gia vị chưa?"

"Hả? À." Nàng chợt hiểu ra.

Ying mỉm cười, cô đã hiểu rồi.

Cháo chín, Orm nhường chỗ cho Ying, cô làm phần còn lại, lấy thêm cái bát.

Orm luôn rất thích cuộc sống hàng ngày với Ying như thế này, Ying bận rộn công việc, nhưng mỗi khi cô về Orm đều rất vui, Ying không thích nói nhưng cô ở ngay bên cạnh nàng, rất thanh thản rất dễ chịu.

"Cảm thấy khỏe hơn không?" Orm bưng cháo ra, hỏi Ying.

"Khỏe."

"Chiều một giờ mình bay, chị kịp thời gian đến công ty không?"

"Kịp."

"Hành lý hôm qua em bỏ vào xong rồi, chưa kéo khóa, lát nữa chị xem thử, mang thêm mấy bộ quần áo là được, mấy món khác em đem đầy đủ rồi."

"Ừ."

"Trưa mình ăn cơm chung, rồi ra sân bay." Nàng suy nghĩ một chút: "Thôi lát nữa em đến công ty với chị."

"Ừ."

Orm hớp một muỗng cháo, quay đầu đυ.ng phải ánh mắt kì quái của Ying: "Nhìn em vậy làm gì?"

"Không có gì."

Ying cúi đầu tiếp tục ăn, hai người ăn chậm rãi không có tiếng động, ăn xong một bát, cô hỏi: "Hôm nay sao dậy sớm vậy?"

"Dậy nấu bữa sáng cho chị."

"Hôm qua ngủ trễ như vậy, không buồn ngủ sao?"

"Cũng bình thường." Nàng ngây ngô lắc đầu: "Em có hơi hưng phấn quá mức, lần đầu tiên đi chơi với chị."

Ying sờ đầu nàng, cầm thìa hỏi: "Ăn nữa không?"

Orm gật đầu, Ying lấy bát của nàng múc cháo cho nàng.

"Ying, bao tử chị không tốt sao không nói em biết?"

"Sao em biết?"

"Hôm qua em lấy điện thoại chị gọi điện thoại cho Namfah."

Ngay từ đầu nàng chỉ gọi cho Namfah với ý muốn tìm hiểu về Ying một cách bí mật, dù sao hai người đã quen biết mười năm, ít nhiều gì cũng biết một chút, Orm muốn lựa chọn những gì Ying thích, để sắp xếp nó cho Ying.

Ban đầu trò chuyện khá tốt, vì chủ đề là Ying, hai người cũng không xa lạ, nói chuyện gần một tiếng đồng hồ.

Namfah nói rất nhiều về quá khứ của Ying, giống như nghe một câu chuyện, Orm cười khoái chí nghe, sau lại, Namfah chợt nói: "Đúng rồi, một ngày ba bữa đúng giờ, bao tử của Ying không tốt."

Orm bỗng ngơ ngác: "Cái gì bao tử không tốt? Bao tử của chị ấy bị sao?"

"Cậu ấy không nói với em à? Lúc trước cậu ấy bị bệnh bao tử, đã phải phẫu thuật nên phải chăm sóc thật tốt."

"Trước đây Ying không để tâm chuyện ăn uống lắm, có lúc lo làm việc không ăn để bị đói, sau này gặp vấn đề về bao tử, cậu ấy mới chú ý đến mặt này."

"Ông bà nội ngoại hai bên đã mất từ lâu, chuyện ba mẹ cậu ấy em cũng biết đó, nhà chỉ còn một mình cậu ấy, cho nên phẫu thuật rồi cậu ấy không dám làm ẩu nữa."

"Mỗi sáng phải ăn sáng rồi mới đến công ty, bữa trưa bữa tối rất nghiêm khắc, cũng ít uống rượu."

Orm chợt nhớ đến hôm họ ở khách sạn ở quê của chú, hôm sau dậy muộn, Ying ảo não nói dậy trễ không ăn sáng.

Orm lại cảm thấy đau lòng hơn, đặc biệt là khi Namfah nói câu, nhà chỉ còn một mình cậu ấy.

Vì thế hôm nay Orm mới dậy sớm, nấu cháo cho Ying.

"Namfah đã nói gì?" Ying lấy điện thoại ra nhìn: "Một tiếng hai mươi ba phút."

Ying quay đầu nhìn Orm: "Hai đứa đã nói cái gì?"

"Nói chị đó."

"Nói chị cái gì?"

"Chỉ nói những chuyện này thôi, chị cũng không nói với em là chị đã mổ." Nàng bĩu môi.

"Chuyện nhiều năm trước rồi."

"Kệ, sau này ngày ba bữa em lo."

"Ừ, em lo."

Quả thật, nhìn lại họ đã bên nhau hơn nửa năm, Ying luôn làm việc và nghỉ ngơi theo quy luật, một ngày ba bữa đều đặn Orm vẫn luôn nhìn thấy, nàng cũng bắt đầu theo chế độ sức khỏe của Ying.

Dùng bữa sáng xong, với thái độ phục vụ Ying Tổng, Orm để Ying lên xe ngồi, nàng thầu phần hai chiếc vali của cả hai.

Đưa đồ cho tài xế, nàng kéo cửa sau nằm lên đùi Ying, Ying cất điện thoại trêu chọc cằm nàng, đột nhiên hỏi: "Namfah đã nói gì với em?"

Orm đặt tay nàng lên mu bàn tay cô: "Sao vậy?"

"Cậu ấy sẽ không nói với em là, nhà chị giờ chỉ còn mỗi mình chị, bảo em quan tâm chị nhiều hơn chứ?"

Orm bật cười, ngước mắt nhìn Ying: "Sao chị biết? Chị ấy thường nói với người khác như vậy?"

Trông Ying có vẻ bất lực, vẻ mặt "chị biết sẽ vậy mà": "Không phải, chị thấy em nhiệt tình như vậy, nên chị nghĩ cậu ấy đã nói gì đó với em."

"Cái gì vậy?" Orm ngồi dậy, mặt mày không vui: "Sao lại tại chị ấy nói em mới nhiệt tình, trước giờ em không nhiệt tình à?"

"Không phải."

"Trước giờ em đối xử tệ với chị sao?"

Ying đưa tay tới, nắm lấy tay Orm: "Không, em rất tốt với chị."

"Đúng là Namfah nói như vậy, nhưng mà liên quan gì tới chị ấy." Nàng chỉ vào Ying: "Chị nói chuyện đàng hoàng cho em, nói lại đi."

"Ừ." Ying kéo Orm vào lại lòng mình, dỗ dành: "Không phải do Namfah, em luôn tốt như vậy."

"Hừm." Orm liếc Ying: "Chị nói có lệ quá."

"Không có lệ, chị nghiêm túc."

Tuy nói nghỉ nhưng việc thì vẫn không thiếu Ying được, ngồi xe cũng không ngừng, không phải nhận mail thì cũng là nói chuyện với cấp dưới.

Orm không làm phiền, cầm điện thoại đặt nhà hàng cho bữa trưa.

Đến khi Ying kết thúc, xe đến YIAN, cả hai cùng nhau xuống xe, tay trong tay lên lầu trước mặt mọi người, tay còn đeo nhẫn cặp, thiếu chút nữa chói mù mắt các lão bách tính.

Chỉ tiếc, khi thấy tin tức của Ying và Ratee trong nhóm thị phi lần trước, Orm bị kí©h thí©ɧ rời khỏi nhóm, nếu không hiện giờ nàng nhất định sẽ thấy trong nhóm đang điên cuồng thảo luận về nàng và Ying.

Hàng tá chủ đề về chuyện hai người dắt tay nhau, và hàng tá chủ đề khác về chiếc nhẫn, Ratee cố chấp xuất hiện lại thêm chục chủ đề.

Ratee đột nhiên xuất hiện tất nhiên là có nguyên do, nguyên do là sáng nay Ratee cũng đến YIAN.

Cuộc hợp tác của Ratee và Ying sắp kết thúc, vốn chỉ định trò chuyện trên mạng với Ying, nhưng nghe Ying nói Orm đến nên Ratee đã đích thân đến thăm hỏi.

Ying tham gia một cuộc họp vào buổi sáng, Orm ôm máy tính bảng chờ ở văn phòng của cô, chờ đợi thế là chờ đến Ratee.

Khi Ratee gõ cửa đi vào, Orm suýt ngủ gục vì buồn ngủ, nhưng trong khoảnh khắc nhìn thấy Ratee, cả người nàng bỗng nhiên đoan trang hẳn lên.

Ratee mỉm cười đi tới, Orm không có biểu cảm gì, văn phòng không có ai khác, nàng cũng không quá lịch sự.

"Cô đến làm gì? Ying không có ở đây."

Ratee tự ý kéo cái ghế trước mặt Orm: "Không tìm đàn chị, tìm cô."

"Tìm tôi làm gì?"

"Bài báo của tôi là cô viết phải không?"

"Làm sao?"

"Cám ơn, viết rất tốt."

"Ồ."

"Sự kiện lần trước, do tôi không biết cân nhắc, hôm nay cố ý đến tìm cô để nói xin lỗi."

Orm thản nhiên liếc nhìn: "Tay không đến xin lỗi?"

Ratee khựng lại, sau đó cười rộ lên: "Xin lỗi, tôi không suy nghĩ chu toàn, lần sau sẽ bổ sung."

Orm xua tay: "Thôi đừng lần sau, chúng ta không có cơ hội gặp lại, tôi không quan tâm đến công việc của cô và Ying. Sau này đừng xen vào việc riêng tư của chị ấy, ưa không nổi."

Ratee rời đi không lâu, Ying trở lại, cô mở cửa thấy điệu bộ thả lỏng ăn mận sấy xem phim của Orm, còn cười vẫy vẫy cô, nghĩ thầm hẳn là không có chuyện gì xảy ra.

"Ying, bộ phim này khá hay, khi nào mình về em làm một cái đĩa, mình lên lầu xem đi."

"Ừ."

Orm tắt máy tính bảng, nhìn thời gian còn kịp: "Chị còn việc không?"

"Hết rồi."

Orm đi qua ôm eo cô: "Vậy thời gian kế tiếp đều là của em?"

"Đều là của em."

Ngón trỏ của nàng chấm lên cằm Ying: "Chị cũng là của em."

"Ừ." Cô cười.

Orm nhíu mày lắc đầu: "Chị không được nói ừ, chị phải lặp lại lời của em."

Vì vậy Ying nói: "Chị cũng là của em."

"Ôi." Nàng cười cong mắt, hôn nhẹ một cái: "Sao lại ngoan thế chứ."

Ying lại ngoan ngoãn cho Orm một nụ cười chuẩn ngọt ngào.

Nàng bị tán tỉnh quá mức, đôi tay vòng lấy cổ Ying, cười khúc khích trên vai cô.

Ying là kiểu quyến rũ nhưng không tự biết, Orm cười khiến cô rất thoải mái. Cô không hiểu rốt cuộc Orm đang cười cái gì, nhưng vợ mình hài lòng thì cô cũng hài lòng, Orm như vậy cô lại vỗ vỗ đầu nàng.

Đợi Orm vui vẻ xong, cô hỏi: "Em còn nhớ em còn một món quà chưa tặng chị không?"

Nàng đứng thẳng dậy, búng tay: "Tất nhiên là nhớ rồi." Nàng chớp chớp mắt: "Tối cho chị."

"Vừa rồi Ratee tìm em?"

Nàng bĩu môi: "Ratee là ai?"

"Ratee." Ying hiểu ngay.

"Tìm, không nói gì." Nàng nhún vai: "Đuổi đi rồi."

Hôm nay là ngày mười bảy tháng ba, thời tiết rất đẹp, Orm tính toán thời gian rất chính xác, dùng bữa xong họ đến sân bay, trên đường đi điện thoại của Orm bỗng hiện lên thông báo sinh nhật của nàng vào năm ngày sau.

Nàng cẩn thận liếc nhìn Ying, bỏ điện thoại vào túi, nghiêng dần qua, làm bộ nói: "Hôm nay là ngày mười bảy."

"Sao vậy?"

Nàng lại nghiêng nghiêng qua, nhắc lại: "Hôm nay là ngày mười bảy."

Ying nhìn vẻ mặt của Orm, suy nghĩ: "Em đang nói sinh của em?"

"Chị nhớ à."

"Đương nhiên là nhớ."

Nàng dịch cái mông qua: "Trước đây chị tổ chức sinh nhật thế nào?"

Ying không trả lời, hỏi ngược lại: "Còn em? Tổ chức thế nào?"

"Em à, ăn sinh nhật với bạn bè, khi bé thì mời bạn học đến nhà, mẹ với cô cùng làm, sau này lớn thì làm ở ngoài." Orm mở ra thư viện ảnh trong điện thoại: "Bạn em nhớ sinh nhật của em dai lắm, năm nào cũng phải tổ chức cho em, có năm em phải đi công tác, sinh nhật qua ba ngày rồi mà họ vẫn làm bù cho em."

"Tại sao?"

"Có thể là." Nàng nghĩ ngợi: "Không biết nữa, có thể là sau tết nên vẫn còn dư tiền."

Cô nghĩ có lẽ cô biết tại sao, cô có thể nhìn ra được bạn bè của Orm đều rất yêu quý nàng.

Orm mở album sinh nhật, nội dung không nhiều, có ảnh và video, một số do nàng tự chụp, hoặc bạn bè chụp quay gửi cho nàng.

"Ảnh này, chị nhìn kem trên mặt em." Orm phóng to ảnh, trong hình chóp mũi và trán của nàng toàn là kem: "Thời gian đó em rất thích nai con, một người bạn biết vẽ dùng kem vẽ cho em cái này."

Nàng lẩm bẩm: "Ảnh này không rõ lắm, hơi mờ, chị chờ em một chút."

Nàng kéo kéo, tìm được ảnh rõ nét: "Chị xem."

Ying nhìn sang, trên mũi của Orm là hình tam giác ngược bằng kem, trên khóe mắt có một cái sừng hươu rất nhỏ, trên đầu cũng đeo một cái băng đô sừng hươu màu nâu đậm, hỉnh mũi trước ống kính, rất đáng yêu.

"Sau này bạn vẽ cho em một bức." Orm lại lật tìm trong album: "Chị coi nè."

"Rất đáng yêu."

Đang muốn lướt ảnh kế, Orm lại nghe Ying nói: "Gửi cho chị."

Nàng vừa gửi vừa hỏi: "Chị lấy bức này làm gì?"

"Làm ảnh đại diện."

Tay nàng khựng lại, cười phá lên. Hiện giờ ảnh đại diện của Ying là một bức tranh sơn dầu, trước đây Orm từng hỏi, Ying bảo thấy bức tranh này trong một cuộc triển lãm nào đó, Ying thích nó nhưng đáng tiếc là đã có người mua.

Lần đầu dùng Line cần một cái ảnh đại diện, vì vậy cô tìm hình của bức tranh đó làm ảnh đại diện, và đã sử dụng cho đến hiện tại.

Ying nói được một lúc, ảnh đại diện cũng đã thay đổi, phong cách ảnh đột biến, Orm nhìn ảnh Line, có hơi không quen.

"Bạn em vẽ rất nhiều ảnh đại diện cho em." Orm tiếp tục tìm kiếm trong thư viện ảnh: "Ảnh đại diện hiện tại của em, ảnh đại diện Line cũng vậy, chị xem, có mấy cái."

"Gửi hết cho chị." Ying liếc nhìn, vì thế ảnh đại diện Line của Ying cũng thay đổi, nhưng đáng tiếc là cô chỉ có hai ứng dụng mạng xã hội này thôi, nếu không cô sẽ thay toàn bộ.

Đổi xong, Ying hỏi: "Người bạn này chị có biết không?"

"Biết, Nine, lần đầu em dẫn chị đi gặp các cậu ấy, cậu ấy mặc áo khoác màu be, cột tóc đuôi ngựa."

"Sao vậy?"

"Làm thế nào để liên lạc với cô ấy? Chị bảo Lie Lie mua lại mấy bức vẽ này."

"Không cần đâu, cậu ấy vẽ vui thôi."

"Nhưng hình như cậu ấy có vẽ bán thời gian cho người khác, gọi là cái gì Bất Lạc Bất Tuyên." Nàng lại suy nghĩ: "Không sao đâu, chị không cần quan tâm chuyện này, em sẽ tìm thời gian nói với cậu ấy, nếu biết chị đổi ảnh đại diện thành tranh của cậu ấy, cậu ấy sẽ vui chết."

Thời gian tiếp theo, Orm như muốn Ying cũng tham gia sinh nhật của mình, tiếp tục giới thiệu nguồn gốc từng bức ảnh trong thư viện.

Gần hết ảnh, Orm bỗng nhiên ấn khóa màn hình, màn hình tối đen, Ying ngơ ngác, quay đầu nhìn nàng, nghe nàng nói: "Năm nay chắc các cậu ấy sẽ làm bù cho em, ngày hai mươi hai mình còn đang ở thành phố M."

"Về không kịp."

Nàng ôm lấy tay Ying, chớp mắt: "Cục cưng có chuẩn bị bất ngờ sinh nhật cho em không?"

Cô cười cong mắt, cọ mũi nàng: "Có."

Orm hưng phấn kêu lên như thể đã nhận được quà sinh nhật: "Ừ, vậy em không hỏi."

Trên đường đi, Orm bay phơi phới, nếu không vì có Ying Tổng quyền cao chức trọng đã hơn ba mươi ở bên cạnh, Orm nghĩ nàng nhất định sẽ không khách khí nắm tay cô cùng nhau tung tăng.

Nàng thật sự rất vui, vui đến mức khóe môi không chỉ vểnh lên, ngay cả tay chân cũng không khống chế được mà vặn vẹo.

Lên máy bay, nàng không giấu được nụ cười, mở ảnh đại diện của Ying nhìn thật lâu, sau đó nàng nảy ra một ý nghĩ kì lạ, kéo nàng Ying và Bam ba người vào một nhóm chat.

Orm: Xin chào tiến sĩ Vu.

Tin nhắn gửi đi, điện thoại của Ying vang lên.

Orm đoạt điện thoại của Ying, trực tiếp tắt thông báo tin nhắn của nhóm chat.

Nhìn vẻ mặt khó hiểu của Ying, nàng vội vàng lắc đầu: "Không có gì, em với Bam tâm sự thôi."

Nàng chu đáo cất điện thoại vào túi của Ying.

Bam:???

Bam: Nhóm gì vậy?

Bam: Còn một người nữa là ai?

Bam: Sao lấy ảnh của cậu làm hình đại diện vậy?

Bam: Ying à?

Orm: Đúng.

Bam:???

Bam: Vậy tạo cái nhóm này làm gì?

Bam: Tại sao chỉ có một mình mình là bóng đèn?

Orm: Trả tiền cho cậu.

Bam: Ôi.

Bam: Hòa rồi à.

Orm: Đúng vậy đó.

Bởi vì trong nhóm không thể chuyển khoản, Orm đã gửi mười bao lì xì hai trăm tệ, gửi xong lại gửi hai bao lì xì năm mươi hai tệ.

Orm: Cám ơn tiến sĩ Vu.

Sau khi vất vả nhận, tiến sĩ Vu:???

Bam: Không.

Bam: Trả tiền không chuyển khoản riêng được?

Orm: Chuyển được.

Orm: Nhưng mình muốn cho cậu xem ảnh đại diện mới đổi của Ying.

Bam:???

Bam:???

Bam:???

Orm: Ha ha ha ha ha ha.

[Orm đá Bam ra khỏi nhóm chat].

Mấy giây sau, Orm nhận được tin nhắn riêng của Bam.

Bam:???

Bam:???

Bam: Ngả ngớn vẫn là cậu.

Orm: Vì chẳng những đầu độc một mình cậu.

Orm: Mình định làm y vậy với Katty.

Bam: Bà Ying biết chơi thật đấy.

Hai phút sau, [Orm đá Katty ra khỏi nhóm chat].

Katty gửi tin nhắn riêng đến:???????????

Katty:???

Katty: Ngày nào mà không ngả ngớn thì chết à?

Orm: Ha ha ha ha ha ha ha.

Katty: Mình sẽ vào nhóm lên án cậu!

Orm chơi vui quên bờ quên bến, Ying xem trực tiếp quá trình, Orm chỉ vào hai cái ảnh đại diện của hai người họ hỏi Ying: "Vui không?"

Ying chỉ cười không đáp.

Rất nhanh, lời tố cáo đã vào nhóm chat, Katty gửi ba cái ảnh chụp màn hình vào.

Katty: Làm người ta vô cùng phẫn nộ!

Bạn một: Ha ha ha ha ha ha.

Bạn hai: Ngả ngớn vẫn là tiểu mỹ thụ.

Bạn ba: Ha ha ha ha ha ha.

Orm: Biến.

Bam cũng gửi vào bốn ảnh chụp màn hình.

Bam: Ngả ngớn như thế này thì sao làm công?

Orm:???

Bạn một: Ha ha ha ha ha ha ha.

Bạn hai: Ha ha ha ha ha ha.

Orm: Nine, Ying mới khen cậu vẽ đẹp, còn định mua lại nữa.

Orm: Nhưng cậu yên tâm đi, mình cản rồi.

Orm: Mình đã hung hăng dạy dỗ chị ấy!

Orm: Một tình bạn thuần khiết của mình và Nine, sao có thể dùng tiền mua được chứ?

Orm: Tranh của Nine tụi mình, đều là tặng! Tặng!

Nine:???

Nine:???

Nine: Cô là ai? Ai bạn bè thuần khiết với cô!

Nine: Đưa tiền cho tôi nhanh lên!!

Bạn hai: Ha ha ha ha ha ha ha.

Bạn ba: Ha ha ha ha ha ha ha ha.

Nine: [Ảnh màn hình]

Nine: Mà Orm ơi, mình vừa được gửi sáu nghìn, có phải vợ cậu gửi không?

Orm sửng sốt, lập tức nhìn Ying.

"Chị gửi?"

"Ừ. Có ít lắm không? Chị thấy cô ấy vẽ em mấy bức."

Orm bật cười: "Không có."

Orm nhìn một chuỗi dài chấm hỏi trong nhóm, trả lời: Mới hỏi, là chị ấy.

Nine: Trời ơi!!!

Nine: Cám ơn ba!!!!!!

Nine: A!!!!!!!!

Nine cám ơn như vậy, nhóm chat lại nổ tung, mọi người đều kêu trời.

Bạn một: Bà Ying! Ying Tổng còn thiếu phụ kiện gì? Gì mình cũng có!

Bạn hai: Em gái cũng có!!!

Bạn ba: Nô tỳ cũng có!!!

...

Orm tủm tỉm cầm điện thoại, máy bay chuẩn bị cất cánh, Orm không nói nữa, nhìn mọi người gần như đã tung hai người họ lên trời, bất chợt nói: Bay, không nói nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro