H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Heh! Bạn có mối quan hệ gì với ông chủ?"

Các bạn trong văn phòng nhìn chằm chằm về phía Hyeongjun.
" Họ hàng xa?"
"Hoặc đừng nói với tôi, Jun...."
"Ah hoặc có lẽ như các mối quan hệ phức tạp lãng mạn? Giống như trong các bộ phim truyền hình mà tôi hay xem."
Hyeongjun nhún vai, rồi nhìn Wooseok đang bình tĩnh với thức ăn trên đĩa trong khi chơi điện thoại trong tay. Hyeongjun lắc đầu không quan tâm rồi chọn các món ăn để thưởng thức bữa trưa mà Hangyul đã mang theo.

"Trả lời tôi đi, Jun!"

Hyeongjun trừng mắt về Minhee.
"Tôi thề, tôi không quan tâm đến tất cả những suy đoán của bạn! Làm thế nào tôi có thể có một mối quan hệ đáng ngờ? Tôi chỉ thấy ghê tởm khi nhìn thấy anh ta."

"Ừ, tại sao bạn ghét ông chủ?
Bạn phải rõ ràng với lý do!
Có thể là anh ta đã xúc phạm bạn? "

"Này! Đủ rồi đó Kang Minhee tôi không muốn nghe về việc này nữa ok?!"

Minhee im lặng rùng mình trước sự đe dọa của Hyeongjun.

"Tôi nghĩ việc anh ấy cư xử như vậy là điều tự nhiên, không phải là công ty trong tay anh ấy sao?"
Wooseok, người đã im lặng từ trước đó.

"Nhưng cha anh ta có một thái độ tốt, thực sự tốt. Vậy tại sao anh ta kì lạ như vậy?" Hangyul nói một cách lạc đề hơi ngớ ngẩn.

"Ngay trước giờ giải lao, Junho được cho là thư ký của ông chủ, nhưng chỉ vì mắc một lỗi nho nhỏ nên anh ta lại thẳng tay giáng chức cậu ấy ."
Eunsang kể lại sự nghiêm khắc của  ngài CEO mới rất đáng sợ.

Trong khi bản thân Junho gật đầu theo Eunsang, khuôn mặt cậu đã kìm nén sự thất vọng về vụ việc.

"Sao lại có loại người như anh ta trên đời chứ. Mẹ khiếp!"

Hyeongjun thực sự khó chịu  khi thấy ông chủ- Kim Yohan, cho đến khi các đồng nghiệp trong văn phòng đều im lặng. Hyeongjun rất hiếm khi có tâm trạng xấu và chửi thề. Thông thường Hyeongjun sẽ luôn trông vui vẻ, nhưng hôm nay tệ đến mức anh ấy thậm chí muốn uống một tách cà phê americano đắng thay vì lấy một ly nước ép trái cây ngọt ngào như thường lệ.

Để xóa tan không khí u ám của mọi người Hangyul bắt đầu pha trò và tất nhiên điều này vô cùng có ích khi cả văn phòng ai cũng bật cười.

Hyeongjun, người may mắn thay, dần dần bắt đầu cải thiện tâm trạng của mình, giờ cũng cười. Mặc dù đôi khi khuôn mặt của ông chủ Kim Yohan vẫn lúc ẩn lúc hiện trong tâm trí cậu.

Phải, nếu chỉ có Hyeongjun biết rằng người dắt chó qua đường là ông chủ của mình, Hyungjun chắc chắn sẽ không hét lên.

Rốt cuộc đó là lỗi của ông chủ?
Đó là tự nhiên, phải không?
Nhưng buổi sáng hôm đó ai cũng bực tức mà đâu chỉ riêng mình?

Hyeongjun
Đừng bận tâm, muốn tranh luận bất cứ điều gì, cậu vẫn sẽ sai.
Vâng,
Bởi vì anh ta là boss đơn giản vậy thôi.

____________________________

"Hyeongjun"

Người đang có hoạt động tóm tắt lại một số báo cáo trên máy tính, sau đó ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Seungyoun, người đang cầm một tập tài liệu trong tay. Trán Hyeongjun chỉ nhíu mày mà tỏ ra bối rối.
"Hãy cung cấp tập tin này với ông chủ trong văn phòng của mình."

"Hả? Tại sao tôi, Seungyoun?

Nhưng CEO muốn bạn đưa ra báo cáo. Đây là báo cáo của nhóm bạn,

"Báo cáo của nhóm chúng tôi?"

Seungyoun gật đầu nhìn chằm chằm
Hyeongjun đang im lặng như thể đang suy nghĩ. Cho đến khi cuối cùng Hyeongjun thở dài thô lỗ khi cầm tập tài liệu trên tay của Seungyoun, Hyungjun đứng dậy với gương mặt chán chê.

"Hyeongjun?"

Hyeongjun quay lại.
"Coi chừng, thất nghiệp haha!"

"Seungyoun!"

Hyeongjun gần như ném tập tin báo cáo vào anh quản lí này, người đang cười, cậu vẫn nhớ rằng Seungyoun biết về vụ việc đụng độ với CEO mới. Họ dường như thân thiết, nhìn thấy vào giờ ăn trưa vẫn thấy Kim Yohan và anh ta thường cười và nói chuyện với nhau.

Hyeongjun che mặt sau đó khi cậu lên tầng 17 của công ty cũng là phòng ông chủ, bình tĩnh nào, đừng lo lắng! Những gì xảy ra lúc đó là không có gì, vâng, không có gì, đến mức ông chủ cứ nói xấu mình chứ.
Ah thực sự Hyeongjun muốn nhồi nhét thức ăn cho chó vào miệng anh ta mà.
Thấy ghét!

Cốc. Cốc. Cốc

Sau khi gõ cửa, Hyungjun bước vào với một hơi thở nín thở.
Bước chân của anh dừng lại ngay trước bàn của ông chủ hiện đang vật lộn với một đống ghi chú trước mặt anh.

"Thưa ngày, tôi muốn cung cấp cho tập tin báo cáo nhóm của tôi."

"Những gì có trong báo cáo?"

"Dạ?"

Hyeongjun nhìn vào tập tài liệu trong tay, thật lòng, anh cũng không biết có gì trong đó vì tại sao đột nhiên bộ phận của anh lại làm báo cáo?
Báo cáo gì?

"Những gì trong báo cáo?"
Yohan hỏi lại với một cái nhìn đáng sợ.
Hyeongjun đang ngày càng thu hẹp vì nó. Anh im lặng.

"Bạn đã đưa cho tôi một bản báo cáo, nhưng bạn không biết nội dung ?!"
Tăng âm lượng một chút.

Hyeongjun nhìn xuống trong sợ hãi. "Tôi không biết thưa ngài, tôi cũng hơi bối rối tại sao nhóm phân chia báo cáo như vậy."

"Các thành viên chỉ cần làm một báo cáo, bạn không biết gì cả? "

Hyeongjun đặt tập báo cáo lên bàn hai tay buông thả. Cả hai mắt
Hyeongjun tối sầm, vì bất cứ điều gì trong quá trình làm việc, đây là lần đầu tiên Hyungjun nhận được tiếng hét từ một CEO trực tiếp.

Trong mỗi lần nộp báo cáo này của Hyeongjun, anh thường nhận được lời khen ngợi từ cấp trên.
Và lần này anh ta đang giao dịch trực tiếp với ông chủ chính, thực sự, Hyeongjun đã hoàn toàn quẫn trí.

"Từ bây giờ, hãy lấy đồ thu dọn ra khỏi phòng-"

Hyeongjun ngạc nhiên trừng mắt.

"C_Cái gì?
Anh đã sa thải tôi ?! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro