chương 13: Mĩ Anh bị lừa ăn sạch sẽ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài ngày đầu tiên sự việc xảy ra tốt, Hoàng Mĩ Anh rất nghe lời Lâm Duẫn Nhi, cuối cùng, mọi đối thoại xảy ra như sau.

" Mĩ Anh phải khiêu vũ!"

" Không được!"

" Mĩ Anh muốn khiêu vũ cho ngươi xem!"

" Ngoan, khiêu vũ sau!"

" A! Không được ! Bây giờ, bây giờ!" Hoàng Mĩ Anh một phen giữ chặt ống tay áo của lâm Duẫn Nhi ra sức túm kéo.....

Kết quả, quần áo của Lâm Duẫn Nhi bị rách.

Kiều Nhu Nhu đi vào nhìn thấy Hoàng Mĩ Anh ngồi trên người Lâm Duẫn nhi, trên tay Hoàng Mĩ Anh còn có mảnh vải bị rách rời.....

Mĩ Anh hô." Ngay bây giờ! Ngươi không đáp ứng, ta bắt đầu làm nha...........!"

Nhìn cảnh tượng trước mặt......Kiều Nhu Nhu đỏ mặt." các ngươi......cứ tiếp tục......ta không quấy rầy....." Đồng thời trong lòng bội phục Hoàng Mĩ Anh, Mĩ anh thật sự mạnh mẽ.

Lâm Duẫn Nhi cũng biết hiện tại hắn cùng Hoàng Mĩ Anh ở trong tư thế sẽ khiến người khác hiểu lầm, muốn đứng dậy, nhưng thế nào Hoàng Mĩ Anh lại không chịu.....

Nếu dùng sức, Mĩ Anh sẽ bị thương........Không dùng lực, như vậy đi xuống, hắn cũng không phải Liễu Hạ Huệ, mặt đối mặt âu yếm mĩ nhân không phản ứng mới lạ....

" Mĩ Anh, ngoan, mau đứng lên."

Mĩ anh thiểu não." Không !" Đồng thời dùng bàn tay nhỏ bé của mình không ngừng cù léc Lâm Duẫn Nhi. " Không đáp ừng Mĩ Anh, Mĩ Anh sẽ chọc lét ngươi chết!"

tay Mĩ Anh cho vào trong ngực Lâm Duẫn Nhi, nhẹ nhàng chọc...

Trời, hắn biết Mĩ Anh muốn chọc lét hắn. Thế nhưng.......trong lòng đốt lửa sao??

Lẫm duẫn Nhi hô hấp chẫm rãi đúng lên." Mĩ Anh, dừng tay!"

Hoàng Mĩ Anh nhìn sắc mặt Lâm Duẫn Nhi đã chuyển thành màu đỏ, vui mừng cười lên tiếng." Ngươi không cho Mĩ Anh khiêu vũ, Mĩ Anh vẫn tiếp tục."

Lâm Duẫn Nhi đột nhiên cười, trong ánh mắt hiện lên một tia gian sảo. " Mĩ Anh muốn khiêu vũ?"

Hoàng Mĩ Anh gật đầu.

" Như vậy, khiêu vũ sẽ thay quần áo đúng không?" Lâm Duẫn Nhi tiếp tục hướng dẫn

Hình như đúng là như vậy.........Hoàng Mĩ Anh tiếp tục gật đầu.

" Thay quần áo sẽ cởi quần áo đúng không?

Hoàng Mĩ Anh gật đầu, tưởng tượng đến Lâm Duẫn Nhi đồng ý cho nàng khiêu vũ, rõ ràng ngồi trên người hắn, bắt đầu......cởi quần áo.

Lâm Duẫn Nhi biết mưu kế thành công, nhìn thấy da thịt Mĩ Anh trắng như tuyết. " Mĩ Anh, ghé sát vào đây, ta nói cho ngươi hay."

hoàng Mĩ Anh tò mò ghé sát lỗ tai, lại bị Lâm Duẫn Nhi cắn vành tai, không khỏi lẩm nhẩm ra tiếng.

" Mĩ Anh, ngươi xem, quần áo đều cởi, ta không phải cũng nên cởi sao? Cho nên, ngươi giúp ta cởi quần áo đi..."

Hoàng Mĩ Anh hoảng hốt, cảm thấy hắn nói có đạo lý, liền bắt đầu giúp hắn cởi quần áo......

A, Hoàng Mĩ Anh, cái này ngươi bị ăn sạch sẽ còn không biết sao!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro