18. Có câu chuyện đáng sợ nào khiến bạn thấy lạnh sống lưng không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


(Lược dịch)
Người dịch: Ling Luong
[+2094 câu trả lời] [+45844 người quan tâm] [+75.370.811 lượt xem]
Link: https://www.zhihu.com/question/317945181
_______________
[Giấc mộng như khói, như thơ] [+28682 likes]
Truyện ngắn: Phật nhảy tường | Tác giả: Trương Giai Trúc
Ngày xửa ngày xưa, trên ngọn núi nọ có một ngôi miếu nhỏ, trong miếu có vị sư thầy đã lớn tuổi cùng một chú tiểu. Một ngày kia, sư thầy bảo với chú tiểu: "Thức ăn trong miếu chẳng còn mấy, con mau xuống núi xin ít đồ chay đi."
Chú tiểu gật đầu, đeo bọc lên vai rồi xuống núi, sau đó chẳng trở về nữa. Còn mỗi sư thầy ở trong miếu vò võ đợi chờ cả một năm ròng, cuối cùng không kìm lòng được, sư thầy khoá lại cánh cổng miếu rồi xuống núi đi tìm chú tiểu.
Sư thầy đi ra khỏi ngọn núi ấy, thấy sa mạc mênh mông trải dài ngay trước mắt, miệng nhẩm A di đà phật, sư thầy dừng lại, không dám bước tiếp. Ngay lúc này, một đội buôn xuất hiện gần đấy, nghe sư thầy nói muốn băng qua sa mạc kia, liền vô tư cho ông ta nhập bọn, rồi dẫn ông ta vượt sa mạc. Sư thầy vô cùng biết ơn, luôn miệng nói cảm ơn với người chủ đội buôn.
Chủ đội buôn xua tay, bảo: "Không cần cám ơn, bọn trộm cướp hoành hành trong sa mạc này ghê lắm, có an toàn hay không cũng còn chưa biết nữa là. Tôi nghe nói bọn cướp này tin Phật, dắt thầy theo để xem có may mắn thoát khỏi không thôi."
Sư thầy theo chân đội buôn bước vào sa mạc, thức ăn trong đội buôn toàn là thịt khô rồi rượu mạnh, sư thầy tuân theo đức tin của mình, không uống một ngụm rượu, không ăn một miếng thịt, chỉ ăn lương khô cùng nước sạch thủ sẵn bên mình. Ai trong đội buôn cũng bảo ông ta là một cao tăng có đức...
Đi được nửa chặng đường, khoảng chừng 400 dặm cát vàng, đội buôn bị bọn cướp tập kích, cả đội nằm phơi thây nơi hoang mạc. Lúc sư thầy mở mắt ngó xung quanh, thấy mũi đao sắc bén đặt ngay trước mắt, ông ta mới hoảng hốt kêu to, kẻ cầm đao kia ngẩn người, gọi: "Thầy..."
Sư thầy không chết, mạng ông ta to lắm, chú tiểu mà ông ta tìm kiếm ngày đêm ở ngay trong đám cướp này, hắn ta còn trở thành kẻ cầm đầu, giờ cũng lấy vợ rồi.
Sư thầy thấy chú tiểu uống rượu, giết người, chẳng ngăn được đôi dòng nước mắt, nói: "Ngươi là người tin Phật, sao lại hung tợn, ác độc như vậy? Sao lại buông thả, tham lam như vậy?"
Chú tiểu trả lời: "Phật Tổ không hung tợn, không ác độc, sao cứ đòi thế gian này phải kính sợ ông ta? Phật Tổ không tham lam, không có dục vọng, sao cứ đòi thế gian phải cúng hương hoả cho ông ta?"
Sư thầy nghẹn lời, không thể phản bác...
Chủ tiểu nói tiếp: "Thầy à, trong một năm rời núi này, con gặp rất nhiều chuyện, cũng gặp đủ kiểu cướp bóc. Lúc vừa xuống núi, con đâu hiểu sự rộng lớn của sa mạc, nên cứ một thân một mình bước vào, chưa được hai ngày con đã ngất vì thiếu nước. Có một cô gái đã cứu con, hồi đầu con cũng chẳng biết nàng ta là con gái của quân cướp bóc, sau này con thấy nàng ta cầm đao giết người, cướp của, con cũng thấy vô cùng sợ hãi. Con còn khuyên bảo hết lòng, khuyên nàng ta đừng tạo nghiệt nữa, nhưng nàng ta lại bảo: 'Cát vàng mênh mông trải dài hơn 800 dặm này đây không nuôi sống được nhiều người đâu, có người muốn sống sót đồng nghĩa với việc có người sẽ phải chết, ngươi cam lòng làm kẻ còn sống hay người chết?'
Con không phản bác được một câu, từ ấy cũng chẳng nặng lời trách móc nàng ta nữa, nhưng trước giờ con chưa từng cầm đao giết người. Con nhìn bọn họ giết hết đội buôn này lại giết đội buôn khác, nhìn họ bị hết đội buôn nọ đến đội buôn kia đánh úp. Con đây chỉ biết thoải mái dùng lương khô cùng nước sạch, không bén mảng tới thịt hay rượu mạnh, cứ thế con tự cho mình thanh cao, giữ trọn đức tin. Thế rồi, một ngày nọ, nàng ta bảo con: 'Ngươi nghĩ mình chỉ uống nước sạch, chỉ ăn lương khô thì sẽ thượng đẳng hơn bọn ta sao? Ngươi biết rồi đấy, nước sạch này là cướp của người sắp chết, lương khô này cũng vậy, lấy ra từ bọc của những kẻ buôn đang nằm giãy giụa ngoài kia.'
Trong khoảnh khắc ấy, con ngượng chín cả mặt. Từ dạo đó, con bắt đầu ăn thịt, uống rượu, cầm đao giết người, về sau còn phá giới nặng hơn nữa, con cưới nàng ta. Sau khi lão thủ lĩnh chết, con bị bọn cướp kia đưa lên làm kẻ cầm đầu mới, giết người cướp của trở thành chuyện bình thường mỗi ngày."
Sư thầy nghe vậy thở dài, khuyên chú tiểu theo mình về miếu. Chú tiểu lắc đầu, nói: "Con về không được rồi thầy ạ. Với lại, mảnh vườn sau miếu kia đâu thể khiến hai ta được no bụng. Nếu con không về thầy có thể ăn no, con mà về thì hai thầy trò chúng ta chỉ có thể ôm bụng chịu đói thôi."
Sư thầy nói: "Kẻ học Phật thì ham mê vật chất là điều không nên, đói cũng chẳng có gì to tát cả."
Chú tiểu lắc đầu, nói: "Dục vọng là một thứ rất đáng sợ. Con nghe người ta nói ở phía Đông Nam có một món ăn vô cùng nổi tiếng, hương bay xa ngàn dặm, khiến người người thèm rỏ dãi, đến cả Phật Tổ cũng không kìm lại cám dỗ ấy, muốn nhảy tường ra coi, vậy nên món ấy gọi 'Phật nhảy tường'. Thầy xem kìa, ngay cả Phật Tổ cũng có lúc phá giới, huống gì con đây."
Sư thầy bảo: "Kia cũng chỉ là tên món ăn thôi, có ai bảo Phật nhảy tường ra thật đâu. Thầy sẽ chờ đến khi con chịu theo thầy về núi."
Vậy là sư thầy đi theo chú tiểu. Ông ta xem chú tiểu cầm đầu bọn cướp đánh úp đội buôn, ông ta đứng đằng xa trông lại, chẳng nói một lời, chờ cho đến khi cả đội buôn gục xuống, ông ta mới qua chôn xác họ. Hồi đầu, bọn cướp chế nhạo ông ta suốt, ông ta cũng chỉ bình tĩnh, chưa từng phản bác. Sau này, bọn cướp bắt đầu tôn kính ông ta, gọi ông ta là thầy như chú tiểu vậy, giúp ông ta chôn những thi thể gục xuống dưới lưỡi đao của mình, thậm chí còn học kinh siêu độ nữa.
Cướp có mạnh đến đâu đi nữa cũng không thể mãi mãi tung hoành nơi sa mạc kia, sau khi bọn họ giết một đội buôn giàu nứt đố đổ vách, liền bị người khác chú ý, vậy là mấy băng cướp nhỏ hợp lại cùng nhau hòng giết bọn họ. Bấy giờ, bọn họ hoảng hốt, sợ sệt, cứ chạy mãi, chạy mãi, trốn rất xa, cuối cùng, lúc đến miệng hang đá nọ thì chỉ còn lại 4 người, trong đó có chú tiểu và sư thầy...
Đương lúc bọn họ không còn đường để đi, vô cùng tuyệt vọng thì hang đá sập xuống, ngăn kẻ truy sát ở bên ngoài. Bọn họ thở phào, nhưng ngay lập tức họ nhận ra vực sâu tuyệt vọng ngay trước mắt còn đáng sợ hơn kia nhiều: Trong cái hang đá bịt kín lối ra này, chỉ đủ đồ ăn cho một người trong mấy ngày thôi.
Biết được chuyện này, sư thầy khoanh chân ngồi thiền trước pho tượng Phật cũ nát trong hang, không nói một lời, ba người còn lại thấy vậy, biết ý ông ta là muốn tích cốc, không ăn uống. Ba người kia nhìn đống lương khô ít ỏi, nuốt nước miếng rồi chia thành ba phần đều nhau, mỗi người một phần, không có phần của sư thầy.
Ngày đầu tiên chậm rãi trôi qua, ba người bụng cồn cào kêu nhưng chỉ ăn một nửa số lương khô mình có, ai cũng không chạm vào nửa còn lại kia, họ giống như con sói hoang đói cùng cực, hau háu nhìn chằm chằm vào đồ ăn của nhau. Qua ngày thứ hai, họ bắt đầu đánh giết, sư thầy vẫn ngồi yên trước pho tượng, giọt nước mắt đục ngầu lăn ra từ khoé mắt ông ta. Đến ngày thứ ba, hai người kia bị giết chết, chỉ còn lại chú tiểu, hắn giết đến nỗi đỏ ngầu hai con mắt, nắm chặt nắm đấm, đi từng bước, từng bước, đến gần sư thầy - kẻ đang ngồi trước tượng Phật kia, rồi hắn ta nhấc tay lên...
Sư thầy giật mình sợ hãi, không nghĩ ngợi gì nhiều, con dao sắc lẹm mang theo phòng thân bên mình vùn vụt trong không khí. Chú tiểu trợn hai mắt, chậm rãi mở ra lòng bàn tay... Trong lòng bàn tay của hắn là mẩu lương khô cuối cùng...
Hai hôm sau, một đội buôn ngang qua đã cứu sư thầy ra khỏi hang đá đổ sụp ấy, lúc đó, ông ta chỉ còn thở thoi thóp...
Sư thầy đi theo đội buôn ra khỏi sa mạc, về lại miếu nhỏ ngày nào, vài hôm sau, sư thầy vắt dây lên xà ngang treo cổ. Vào khoảnh khắc sắp tròng đầu vào dây, ông ta còn nhớ như in lời nói trước khi chết của chú tiểu, chú tiểu nói: "Thầy xem, Phật... Phật nhảy tường..."
_________________
[Trương Tiểu Hoà] [+18426 likes]
Một người bạn du học bên Nhật kể cho tôi nghe chuyện này. Cậu ấy là con gái, cậu ấy là người trải qua phút giây ấy.
Đàn anh khoá trên giới thiệu cho cậu ấy thuê trọ khu chung cư này. Đàn anh ở tầng 2, còn cậu ấy ở tầng 3.  Chuyển nhà xong cũng đêm muộn rồi, cậu ấy vẫn tất bật dọn dẹp lại phòng. Có người gõ cửa, cậu ấy đâu nghĩ gì, cho rằng đó là đàn anh, nên cậu ấy bảo: "Chờ chút ạ." Nói tiếng Trung luôn.
Nhưng người đứng ngoài cửa kia vẫn tiếp tục gõ cửa, rõ ràng rằng hắn ta không hiểu lời cậu ấy nói.
Lúc này đây, cậu ấy mới có lấy lại ý thức an toàn của phái nữ. Cậu ấy nhìn qua mắt mèo, thấy bên ngoài là một người đàn ông đang cúi đầu, cứ lắc qua lắc lại. "Anh là ai?" Cậu ấy nói tiếng Nhật, nhưng không ai trả lời. "Đm mày là ai, mày mà không đi thì tao lấy dao thọc chết mày đấy, mày tin không?"
Quả là một cô nàng mạnh mẽ không thua gì cánh mày râu, cậu ấy chẳng nghĩ đến chuyện báo công an, chỉ nghĩ nên làm gì để dập đối phương lên bờ xuống ruộng. Cậu ấy lấy một con dao nhà bếp kiểu Nhật vừa dài vừa nhỏ, rồi mở hé cửa ra, đẩy mũi dao ra ngoài. Thế rồi cậu ấy nghe thấy tiếng chạy vội vã ngoài cửa, tiếng chạy đó càng ngày càng xa. Cậu ấy mở cửa, đứng ngay ngoài, chửi một lúc lâu. Rồi cậu ấy đi tìm đàn anh, kể lại việc này. Đàn anh bảo: "Em không sợ nó có đồng bọn núp ngay bên à?"
> [Vị khách độc hành giản dị] [+6106 likes] Đừng tuỳ tiện mở cửa như thế.
____________________
[Thang Úc] [+14421 likes]
Phim hành động Mỹ: THE ACT
Tình tiết phim cũng nhẹ nhàng lắm, chỉ có cái xác của nhân vật chính thôi. Nhưng câu chuyện ẩn giấu đằng sau khiến người ta không rét mà run.
Một người mẹ đơn thân, vì nuôi sống con gái của mình nên nhổ hết răng của con bé. Rồi cắm ống thông dạ dày lên bụng, giờ con bé sống chỉ dựa vào thức ăn dạng lỏng. Cứ có người đến kiểm tra thì bà ta lại cho con uống thuốc ngủ, để con bé không tỉnh táo. Rõ ràng thân thể khoẻ mạnh nhưng lại phải ngồi trên xe lăn. Ở độ tuổi đẹp nhất đời người lại phải cạo trọc đầu, giả vờ mình bị tàn tật vì phải điều trị bệnh bằng hoá chất. Còn suốt ngày bị tẩy não rằng: "Mẹ là người bạn tốt nhất của con."
Cứ thế, dựa vào việc ăn cắp đồ dùng ở siêu thị, cửa hàng, dựa vào việc quyên góp tiền của các mạnh thường quân, dựa vào việc làm giả giấy bệnh để lấy được sự thương xót của mọi người, hai mẹ con đã có một ngôi nhà, một chiếc xe, còn có thu nhập ổn định nữa.
Cái giá phải trả ở đây là con bé không được đi học, suốt ngày phải uống mấy thứ thuốc kì lạ, không có tài khoản mạng xã hội của riêng mình. Phải đóng vai một kẻ dại. Không biết mình bao nhiêu tuổi, chẳng có một xu dính túi, lúc nào cũng phải phối hợp với mẹ. Ở trong hoàn cảnh ấy, con bé bị mẹ dõi theo từng giây từng phút. Con bé nhận được "sự yêu thương chăm sóc" của mọi người. Gia đình hạnh phúc quá ấy chứ.
Đương nhiên rồi, bộ phim này không phải hư cấu đâu, nó được cải biên từ một câu chuyện có thật.
Sau cùng, cô con gái không chịu được kiểu yêu thương này của mẹ nữa nên đã cùng với bạn trai lên kế hoạch giết mẹ.
Địa ngục vắng bóng người, ma quỷ ở nhân gian.
> [Trời ơi, tui nè] [+6495 likes] Sao con bé có bạn trai được vậy?
>>[ccEllie] [+6106 likes] Tối nào bà mẹ cũng uống thuốc ngủ, nhân lúc mẹ ngủ thì cô con gái lên website hẹn hò, match được một anh biến thái. Cuộc đời cô con gái này phải nói là vô cùng bi kịch ấy.
(Vụ án Gypsy Rose giết mẹ)
____________________
[Người đếm phiếu bầu cử] [+9996 likes]
Buổi tuyên truyền giáo dục nâng cao tính cảnh giác cho các bạn nữ mới vào trường Đại học của tôi có mời một người cảnh sát vô cùng tài giỏi, sắc bén đến để diễn thuyết.
Video giám sát đầu tiên.
Một bạn nữ sử dụng điện thoại lúc chờ thang máy, một người đàn ông từ phía sau bước lại gần, túm đầu bạn nữ kia rồi đập mạnh vào tường, khiến bạn nữ ngất ngay tại chỗ. Hắn lấy túi xách của bạn nữ rồi đi, cả quá trình còn chưa đến 5s nữa.
Video giám sát thứ hai.
Một bạn nữ đi làm về đang bước xuống lầu, bạn nữ này là nhân viên của một công ty tài chính, kẻ thủ ác đã ngồi chờ thật lâu. Khi bạn nữ vừa bước xuống lầu, hắn ta đá bạn nữ xuống, đạp 3 phát mạnh vào đầu bạn nữ. Khi thấy bạn nữ ngất đi, tên này còn dâm ô bạn nữ. Lúc sau, tên này nhìn thấy camera giám sát nên lấy nhũng thứ có giá trị rồi đi.
Video giám sát thứ ba.
Một vụ án hiếp dâm, giết người. Khi bạn nữ vừa mới mở cửa ra thì tên tội phạm dùng một chiếc búa kim loại đập thật mạnh vào đầu bạn nữ, rồi kéo bạn nữ vào phòng, thực hiện hành vi phạm tội.
Những tên tội phạm trong 3 video giám sát trên đây đánh úp một cách bất ngờ, nạn nhân không có thời gian để phản ứng, thủ đoạn vô cùng ác độc.
Tôi đây là cậu trai với nhiệm vụ giữ trật tự duy nhất ở đó, sau khi nghe bài diễn thuyết cùng với những video này, thì giờ cho dù lướt điện thoại chăm chú thế nào đi nữa tôi cũng sẽ chú ý xung quanh mỗi khi có người bước lại gần, rồi thường xuyên dặn các bạn nữ về nhà sớm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro