chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8

Tối hôm đó sau khi tắm rửa, Mạnh Thính Hoà nhắn tin bảo tôi đến thư phòng để bàn bạc việc truy tố với anh ấy.

Tôi mặc một chiếc váy ngủ gợi cảm, cầm chai rượu rồi đi xuống lầu

Trong phòng ánh đèn có chút mờ mịt, Mạnh Thính Hoà mặc một chiếc áo sơ mi cổ hơi hở, đeo một cặp kính gọng vàng hiếm thấy.

Trên bàn bày đầy đủ các loại thông tin, anh nhìn vào máy tính, hơi nhíu mày, không biết là đang tìm cái gì.

Khi tôi đẩy cửa ra, anh ấy nhìn lên.

Khi anh nhìn thấy chiếc váy ngủ của tôi, ánh mắt anh ấy ngạc nhiên một lúc rồi trở lại bình thường.

"Uống một ly nhé?"

Tôi tìm một chiếc cốc và rót cho anh ấy một ly rượu.

"Không, chúng ta bắt đầu vào việc chính thôi" Anh đẩy thông tin đó đến trước mặt tôi:, anh đáp: "Bằng chứng hiện tại cho thấy thông tin mà giới truyền thông có được là do em gái Lâm Thư Nguyệt của em, bao gồm cả người yêu cũ của em..."

Nói đến đây, anh dừng lại một chút: "Kể cả sự xuất hiện của Tạ Diệc Bạch cũng là do cô ta sắp xếp"

Anh ấy nghiêm túc nói về kế hoạch tiếp theo của mình, bao gồm làm thế nào để trừng phạt hai người họ, làm thế nào để khôi phục hình tượng của tôi trước công chúng, làm thế nào để ngăn chặn những lời đàm tiếu

Tôi vừa uống rượu vừa nghe.

Sau vài ly rượu liên tiếp, đầu tôi hơi choáng váng.

Tôi mới lấy rượu này trong tủ rượu ra, không ngờ lại nồng đến vậy.

Dần dần, giọng nói của Mạnh Thính Hoà bắt đầu trở nên mơ hồ.

Tôi nhìn đôi môi anh mở ra khép lại một cách trống rỗng, tôi cảm thấy đầy đặn và mềm mại, thật sự trong khoảnh khắc đấy muốn cắn một miếng.

"Mạnh Thính Hoà" Tôi đột nhiên đặt ngón tay lên môi anh.

Anh đột nhiên dừng lại, vẻ mặt bình tĩnh và điềm tĩnh thường ngày của anh lộ ra một chút hoang mang.

"Hình như em say..." Tôi chăm chú nhìn môi anh: "Khi em say, em muốn hôn một người đàn ông"

Vẻ mặt anh lại thay đổi, anh gạt tay tôi ra, có chút ủ rũ:

"Hôm đó ở quán bar, em cũng muốn hôn một người đàn ông khác?"

Tôi lắc đầu tuyệt vọng: "Anh đừng ăn nói bậy bạ, em đã kết hôn rồi, em sẽ không tùy tiện hôn người đàn ông khác, em muốn bảo vệ cuộc hôn nhân của mình...

Có lẽ màn trình diễn của tôi quá ngớ ngẩn nên anh ấy thực sự đã bật cười

Tôi chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt anh, chậm rãi đến gần: "Vậy anh có muốn thưởng cho em không"

Giây tiếp theo, anh ôm tôi thật chặt.

"Lâm Vân An, anh là ai?"

"Mạnh Thính Hoà..."

"Mạnh Thính Hoà là gì của em?

"Chồng của em....."

Giây tiếp theo, những nụ hôn cháy bỏng bắt đầu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#zhihu