Tập 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

V: Anh ta đưa Jimin đi rồi, sao anh ta lại muốn Jimin?

Jy: Chị không biết, nhưng đó là câu cuôi cùngg anh ta nói trước khi rời khỏi đây. 

V: Anh ta thật quá đáng, anh ta dựa vào cái gì cơ chứ. 

Sau khi nghe bác QG báo lại với V, cô đã lập tức phi đến và có mặt tại nhà họ Park trong vòng 5 phút. Tất cả mọi người đang rối hết cả lên, mẹ Park do mệt quá nên đã lên phòng nghỉ ngơi trước. Còn về phía Jimin, cô vẫn chưa tỉnh dậy.

Đến khoảng tầm trưa thì cô tỉnh dậy, trên người vẫn còn đang mặc bộ đồ thú hồi sáng nhưng đang ở đâu thì không rõ. Cô chống tay ngồi dậy, nhìn quanh. Tất cả chỉ toàn là 1 màu trắng, giữa phòng cũng có 1 chiếc bàn và 1 cái ghế màu trắng, ngay cả giường cô đang ngồi cũng màu trắng nốt. Tóm gọn lại tất cả đều mang 1 màu trắng.

Đang ngó nhìn xung quanh thì bỗng 1 tiếng cạch cửa vang lên thu hút sự chú ý của cô. 1 người đàn ông mặc bộ đồ màu đen to cao bước vào đứng gọn bên cạnh cửa, tiếp sau đó là 2 người đàn ông cũng mặc đồ màu đen bước vào nhưng cũng đều đứng gọn sang 2 bên. Và 1 người con trai ấy xuất hiện, mang theo khí chất lạnh lùng bước vào trong. 

YG: Tỉnh rồi? 

- Tôi đang ở đâu? 

YG: Nhà tôi. 

- Tại sao anh đưa tôi tới đây? 

YG: Vì tôi muốn biết rõ em là ai.

- Là con gái nhà họ Park. Nếu chỉ muốn vậy thì tôi đã trả lời xong, hãy thả tôi ra.

YG: Nếu tôi đơn giản chỉ muốn biết điều này thì đâu còn gì thú vị. 

Anh bỏ tay vào túi quần tiến tới gần phía cô đang ngồi trên giường, cúi sát gần lại phía cô nói

YG: Cái tôi muốn biết là xuất thân của em có thật sự là từ nhà họ Park hay không, em sẽ phải ở đây cho tới khi tôi điều tra ra thân phận của em. 

- Tôi là Park Jimin, con gái út nhà họ Park. Đó là xuất thân của tôi. 

YG: Đâu dám chắc em có nói thật hay không, biết đâu em đang nói thiếu chi tiết quan trọng nào thì sao. 

- Tôi không còn gì, hãy thả tôi ra. 

YG: Ngày sẽ 3 bữa đầy đủ, sẽ không đụng chạm gì tới em nếu em ngoan ngoãn chịu hợp tác cùng với tôi. 

Nói xong anh đứng thẳng dậy bước đi, cô cũng bí không biết nên làm thế nào. Cuối tuần đã đến gần cận kề, nếu để anh thấy được tình trạng bản thân bị đau đầu quằn quại như vậy thật không hay tí nào. Như vậy anh sẽ biết được mình không phải con ruột nhà họ Park mất, nếu đã không đề nghị thành công thì chỉ còn tìm cách bỏ trốn. 

- Nếu đã không được thì đành phải dùng cách khác vậy, để tôi xem nơi này giam giữ tôi được bao lâu. 

Đến chiều tối, đúng như lời anh nói. Có khoảng vài người bước vào mang đồ ăn tới cho cô, và mang thêm cho cô 1 bộ đồ khác để cô thay ra nữa. Tất nhiên là cô sẽ đi thay đồ trước rồi, vì mặc bộ đồ thú to và vướng víu như này sao chịu nổi. 

Cô tiến tới nhận lấy bộ đồ trên tay chị người làm rồi bước thẳng tới nhà tắm mà thay đồ, nhưng vô tình cô chạm tay vào phần đường dẫn nước nóng nên bị bỏng nhẹ. 

- A.... Nóng quá....

Cô nhanh chóng bật sang bên nước mát rồi nhúng tay vào, vết đỏ trên tay có chút dịu đi. Rồi nhanh chóng tay đồ rồi đem đồ cũ ra đưa cho chị người làm đem đi giặt còn bản thân mình ung dung ngồi dùng bữa. 

Dùng bữa xong thì bác QG và người làm vào để dọn dẹp, thấy trên tay cô có vết bỏng nhẹ, bác QG lập tức lên tiếng hỏi. 

QG: Tay tiểu thư bị bỏng rồi, có cần bôi thuốc không ạ?

- À, chút sẽ dịu đi thôi. Không đến mức phải dùng thuốc đâu ạ. 

- Hả... tay con bị bỏng ấy ạ. 

Cô bỗng giật mình nhận ra tay bị bỏng, đưa bàn tay có vết bỏng lên trước mắt xem xét rồi ngẩng đầu lên hỏi. 

- Cho con hỏi, nay là thứ mấy rồi thế ạ? 

QG: Nay đã là thứ năm gần cuối tuần, có vấn đề gì sao ạ?

- Bác có thể cho con mượn máy để gọi 1 cuộc gọi được không, có chuyện gấp rồi ạ. 

YG: Chuyện gấp đó là gì? 

- Không liên quan tới anh, sao anh lại tới đây. 

YG: Nhà tôi, tôi muốn tới đâu là quyền của tôi. Em có quyền ngăn cản tôi không được tới huh?

Cô lườm anh 1 cái rồi không nói gì, chỉ tập trung vào vết bỏng trên tay của mình. Anh thấy vậy cũng tiến tới, cầm lấy tay của cô đưa lên xem. 2 hàng lông mày có chút nheo lại, cô nhanh chóng thu tay về ôm lấy nó. 

YG: Tay bị sao?

- Nghịch ngu nên bị bỏng, mắc mớ gì mượn anh quan tâm. 

YG: Mai này em sẽ thành vợ của tôi rồi, để trên người có vết bỏng như vậy khi ra ngoài mọi người sẽ lại nghĩ rằng tôi bạo hành em. 

- Càng hay chứ sao. 

Anh nhếch mép tiến tới gần cô, ra hiệu cho tất cả những người trong phòng ra hết bên ngoài để chỉ còn anh và cô bên trong. Cô nghiêng người nhìn theo mọi người dần từ từ đi ra rồi ngẩng đầu nhìn anh

- Sao họ lại ra mà tôi không được ra. 

YG: Cuối tuần này sẽ tổ chức đám cưới, em nên chuẩn bị tốt tinh thần diễn cho tốt. Tôi không muốn lúc bước ra lễ đường mặt em trông như xác sống đâu. 

- Tùy anh. Nhưng tôi phải đi thử đồ nữa chứ.

YG: Đồ tôi đã chọn, đến hôm đó sẽ có người đem đồ tới cho em. 

- Tiện nhỉ, ngồi rung đùi và được hầu đến tận miệng. Thoải mái đấy!

Cô mỉm cười tỏ ra vẻ hài lòng như đang sống trong sung sướng, rồi thu người gọn lên trên giường. Anh nhếch mép cười 1 cái rồi quay lưng ra cửa toan bước đi thì cô lên tiếng gọi 

- Ya... tôi muốn hỏi 1 chút. 

YG: Em đang gọi tôi?

- 1 căn phòng 2 con người, tôi là người gọi và anh là người còn lại. Không gọi anh chả lẽ tôi điên tôi tự gọi tôi

YG: Tôi phải dạy lại em mới được, ăn nói trống không với tôi. 

Anh tiến tới gần phía giường của cô, nhưng gần tới nơi thì cô ra hiệu cho anh đứng im đó. Anh cũng dừng lại rồi giật mình nhận ra bản thân vừa nghe lời của cô liền nhăn mặt định dịch chuyển thì cô kêu đứng im. 

- Anh đứng im đó, tôi có chuyện muốn đề nghị.

YG: Em cứ nói. 

- Ở đây không cửa sổ không không gian sao tôi sống, anh phải cho tôi ở phòng khác chứ. Phòng nào đó có đầy đủ tiện nghi chút

YG: Ý em là muốn ra ngoài. 

- Rất thông minh, tôi muốn được tự do chứ không phải bị giam cầm như 1 con thú bị nhốt trong lồng. 

YG: Tôi sẽ thử suy nghĩ về đề nghị này của em 

- Nếu anh muốn tôi hợp tác tốt với anh thì anh phải cho tôi không gian thư giãn đầu óc chứ, nhốt như này sao hợp tác được. 

YG: Tôi sẽ trả lời em sau.

Sau đó anh rời đi không nói thêm câu nào, cô đợi anh ra khỏi phòng nghe được tiếng khóa cửa phòng mới mỉm cười hạnh phúc. 

- Kế hoạch gần thành  công, chỉ cần ra khỏi căn phòng ngột ngạt này là có thể tiến tới bước tiếp theo của kế hoạch bỏ trốn. Còn đám cưới, anh tự cưới bản thân mình đi nhé Min Yoongi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro