02

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chiến ca! Không xong rồi, có một cái tag đang...đang đuổi theo em! Em không có thời gian để bắt tag, chỉ có thể tránh..."

"Giữa các tag có liên kết với nhau, cậu chọn trúng một cái, những tag liên quan sẽ càng dễ tìm, thậm chí là chủ động đuổi theo cậu, tag ngược lại sẽ tự động tránh ra xa."

Hệ thống vui sướng cười lên, tiếp tục giải thích: "Ví dụ người chơi chọn PwP thì sẽ không thể nào bắt được tag thanh thuỷ, đây cũng là bởi vì để tránh cho thế giới sụp đổ bởi vì xung đột thiết lập."

PWP là cái quỷ gì! Lại còn ngược với thanh thuỷ, xem ra là một cái tag phi thường không ổn, tại sao trong trò chơi này lại tồn tại loại tag như thế?

Nhưng mà việc cấp bách trước mắt là tranh thủ thời gian chọn tag cái đã, Tiêu Chiến cũng không kịp mắng hệ thống, hai mắt híp lại để nhìn cho rõ, nhưng căn bản không nhìn ra kia đến tột cùng là cái tag gì, nó và Vương Nhất Bác dán sát đến nỗi gần như liền làm một khối.

"Vương Nhất Bác, rốt cục tag gì đuổi theo em thế!?" Tiêu Chiến vội la lên.

"Chiến ca, em...em không rảnh để nhìn!"

Vương Nhất Bác bận đối thoại với Tiêu Chiến, không khỏi có chút phân tâm, cái tag kia liền chớp lấy thời cơ gia tốc vọt lên, hung hăng dán chặt vào lưng cậu.

Thân thể Vương Nhất Bác đột nhiên chấn động, đau đến nỗi khoé miệng co quắp một trận.

Tag bay đầy trời giống như biết được khâu này đã kết thúc, lần nữa khôi phục dáng vẻ yên lặng ban đầu, từng cái an tĩnh trở lại, chổi bay cũng tự động quay về chỗ cũ.

Hai chân đáp đất, Vương Nhất Bác trở tay giật lấy cái tag sau lưng, lúng túng gãi đầu cười nói: "Bây giờ mới rảnh đây này...a? Sinh con?"

Thiếu niên ngơ ngác hỏi: "Cái này có ý gì?"

"Sinh, con!?"

Tiêu Chiến chấn kinh, lập tức giật lấy tag xem thử, quả thật đúng là [Sinh con].

Nam nhân hoá đá tại chỗ, giống như sét đánh ngang tai, nỗi lòng chập chùng ko thua gì người sắp đi nhảy cầu.

Tiêu Chiến ngây ra như phỗng mất hồi lâu, sau lại rùng mình một cái, lúc này mới miễn cưỡng tiêu hoá hết hai chữ chói tai gai mắt kia.

"Nhưng mà, vì cái gì...vì cái gì tag này lại đuổi theo em? Không đúng!" Nói đến đây, Tiêu Chiến tựa hồ nghĩ ra điều gì, thần sắc bỗng nhiên biến đổi, hấp tấp nói, "Mau nhìn thử xem, hai cái tag em bắt ban nãy là gì!"

Vương Nhất Bác nghe lời lôi tag ra khỏi túi áo, lật từng cái lên xem, miệng hùng hồn tuyên bố: "Đều là tag anh bảo em bắt mà, cái này là cải biên nguyên tác, cái này là O...hả? ABO?"

Cậu nghi hoặc hỏi: "ABO là cái gì?"

Quả nhiên là thế!

Hai chân Tiêu Chiến mềm nhũn, trong lòng lập tức vô cùng tuyệt vọng, cơ hồ sắp nôn ra máu.

"Không phải OOC sao!? Anh bảo em bắt ABO khi nào?"

Hệ thống đứng xem náo nhiệt còn sợ chuyện không đủ lớn, tràn đầy phấn khởi mà xen mồm nói: "Quấy rầy một chút, hai người chơi cần hệ thống giải nghĩa tag cho không?"

"Câm miệng!" Tiêu Chiến vô lực nói.

"Chậc, người chơi Tiêu Chiến đúng là rất am hiểu." Hệ thống có chút hả hê.

Vương Nhất Bác cho dù khờ hơn nữa cũng nhìn ra có điều không ổn, dần dần chột dạ, nhưng ngoài miệng vẫn cố chống chế: "Khác nhau lắm sao? Thì cũng là một chuỗi chữ cái, còn cùng có chữ O nữa này..."

Vương Nhất Bác gượng gạo giải thích, mắt lại âm thầm liếc sang Tiêu Chiến, nhìn biểu tình để lựa lời mà nói.

Thế nhưng đối phương chỉ xanh mặt không đáp, cậu không khỏi cảm thấy có chút tủi thân, bèn thấp giọng nói: "Nhiều tag như vậy, lại còn trông hệt như nhau, em muốn bắt được đã khó lắm rồi, sao còn có thể nhìn kỹ từng chữ chứ..."

Thấy Vương Nhất Bác ấm ức biện giải, bộ dáng nghĩ một đằng nói một nẻo, Tiêu Chiến đâu thể thật sự trách móc, đành phải cười khổ một tiếng rồi trấn an: "Cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là, hơi khó."

Tiêu Chiến mặt ỉu như cà, cũng không nói thêm gì nữa, Vương Nhất Bác biết điều mà ngậm miệng.

Hệ thống thấy không có chuyện vui để hóng nữa mới tiếp tục cười nói: "Bắt tag đã kết thúc, người chơi chọn [Cải biên nguyên tác], [ABO], [Sinh con]. Sau đây xin mời người chơi lựa chọn thân phận."

"Thân phận là cái gì nữa?" Vương Nhất Bác trừng mắt trước ba lựa chọn trước mặt, có chút không biết làm sao.

A, B, với O, đây là bắt đầu khai thác tag rồi à?

Tiêu Chiến thu xếp tâm tình xong cũng nhìn chằm chằm ba lựa chọn kia, không cần nghĩ ngợi lập tức chọn A.

Hệ thống đột nhiên phát ra tiếng cảnh cáo chói tai: "Độ khó cực cao! Mời người chơi [Xác nhận] hoặc là [Chọn lại]"

Sao lại độ khó cao rồi?

"Nhất Bác, em chọn gì thế?" Tiêu Chiến hỏi.

"A." Vương Nhất Bác đáp, "Mặc dù không rõ ý nghĩa của nó cho lắm, nhưng em cảm thấy mình tương đối thích hợp với cái này, fan hay nói em rất A đó không phải sao...nhưng mà chẳng hiểu lý do gì lựa chọn cứ bị vô hiệu hoá, không lẽ là đáp án sai?"

Hệ thống còn đang líu lo, không ngừng yêu cầu bọn họ mau chóng làm ra quyết định.

"Độ khó cao..." Tiêu Chiến ngẫm nghĩ nửa ngày, giống như ma xui quỷ khiến mà nói: "Nhất Bác, chúng ta đừng chơi khó quá, làm lại đi, lần này thử chọn O xem sao."

Vương Nhất Bác không nghi ngờ gì, mười phần thuận theo mà ồ một tiếng, đầu ngón tay lần nữa ấn lên chữ O.

Cùng lúc đó, Tiêu Chiến nhấp môi lặng lẽ chọn A.

Hệ thống hết sức hài lòng: "Độ khó bình thường. Mời người chơi [Xác nhận] hoặc là [Chọn lại]"

Vương Nhất Bác lộ vẻ vui mừng, cấp tốc ấn xác nhận, còn ngạc nhiên đập lên bả vai Tiêu Chiến một cái, cười nói: "Chiến ca thật lợi hại! Sao anh biết O mới là đáp án chính xác vậy?"

Tiêu Chiến nhận lấy một quyền, thân thể khe khẽ lung lay, da mặt có chút ửng hồng mà miễn cưỡng cười cười, cảm thấy vô cùng chột dạ.

Giờ khắc này anh đã hoàn toàn xác định, trước đó sở dĩ lựa chọn song A sẽ xảy ra lỗi là bởi vì cái tag sinh con. Trong thế giới đó, song A sinh con còn mẹ nó không phải độ khó cấp bậc địa ngục chứ là gì?

Chỉ khi nào một A một O bọn họ mới kéo được về độ khó bình thường, chỉ là như vậy thì khổ cho Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến thật sự có chút không đành lòng.

Đứa nhỏ ngốc, bị bán còn vui vẻ giúp người ta đếm tiền.

Tiêu Chiến không kịp suy nghĩ nhiều, hệ thống đã nhảy sang bước tiếp theo: "Mời người chơi điều chỉnh thông số cơ bản."

Trước mắt Tiêu Chiến xuất hiện một màng sáng mỏng nổi giữa không trung, giống như cửa sổ trò chơi.

[Mời bạn điều chỉnh thông số cơ bản cho nhân vật Nguỵ Vô Tiện (Càn Nguyên). Tổng cộng có bốn thuộc tính: ngoại hình, sức mạnh, gia thế, vận khí. Mỗi thuộc tính tối đa 100 điểm, số điểm tổng người chơi sở hữu ban đầu là 200, có thể tự do điều chỉnh]

Tiêu Chiến kéo thử thanh [Ngoại hình], phát hiện Nguỵ Vô Tiện 90 điểm ngoại hình là tối thiểu, không thể kéo xuống được nữa, cho nên số điểm thực tế được cấp chỉ là 110.

Trò chơi này thật sự quá nhan khống rồi!

Sau khi cẩn thận suy xét, Tiêu Chiến tiến hành điều chỉnh thông số ban đầu của mình thành:

Ngoại hình: 90
Sức mạnh: 50
Gia thế: 30
Vận khí: 30

Đây là phương án tương đối cân bằng, gia thế, sức mạnh và vận khí tạm chấp nhận được. Tiêu Chiến thở phào một hơi, xoay đầu nhìn Vương Nhất Bác, phát hiện người kia đang cau mày chiến đấu với bảng điều khiển trước mặt.

Anh không nhịn được cười, bèn đi đến tìm hiểu xem thực hư ra sao.

"Cái vạch này kéo không được! Dựa vào đâu không cho tôi đổi? Trò chơi độ tự do cao mà như thế à!" Vương Nhất Bác liều mạng quẹt lên thanh [Ngoại hình]

Tiêu Chiến nghiêng mắt nhìn, cảm thấy hãi hùng khiếp vía, trong lòng thầm than: nâng lên để đạp xuống, cái này tuyệt đối chính là nâng lên để đạp xuống!

Ban nãy nói giá trị tối đa của mỗi thông số mà người chơi có thể điều chỉnh là 100 điểm, nhưng điểm ngoại hình của Lam Vong Cơ tận 130, lại còn là thanh mặc định xám xịt không thể nhúc nhích.

Coolguy giằng co với giá trị ngoại hình nửa ngày không có kết quả, dứt khoát đem toàn bộ số điểm còn lại kéo hết lên chỉ số sức mạnh, tức giận ấn [Xác nhận].

Tiêu Chiến giật giật mi mắt, cảm giác không ổn, lập tức vội vàng ngăn cản: "Đừng!"

Nhưng mọi việc đã muộn.

Hệ thống hiển thị kết quả sau cùng:

Nguỵ Vô Tiện (Càn Nguyên)
Ngoại hình:90
Sức mạnh: 50
Gia thế: 30
Vận khí: 30

Lam Vong Cơ (Khôn Trạch)
Ngoại hình: 130
Sức mạnh: 70
Gia thế: 0
Vận khí: 0

Giá trị vũ lực 50 điểm của Nguỵ Vô Tiện so với 70 điểm của Lam Vong Cơ, không hiểu sao Vương Nhất Bác có chút đắc ý, đối với lựa chọn của mình cực kỳ hài lòng.

"Chiến ca, sao thế?" Cậu hỏi.

"Không có gì." Tiêu Chiến thở dài.

Đại cục đã định, nói ra chỉ tăng thêm phiền não mà thôi.

Một mỹ nhân điên đảo chúng sinh mà không có gia thế hiển hách, lại không có vận khí gặp dữ hoá lành...cho dù thiên tư lỗi lạc, chỉ sợ cũng không tránh được bị cuốn vào vòng xoáy, đời lắm thăng trầm.

Tiêu Chiến còn đang lo lắng, Vương Nhất Bác lại không hề quan tâm cho thân thế như lục bình trôi của mình.

Bởi vì cậu rốt cục hậu tri hậu giác chú ý tới hai chữ trong ngoặc sau tên Lam Vong Cơ, mười phần nghi hoặc mà cau mày nói: "Khoan, tại sao lại là khôn trạch?"

Trước khi hắc ám đánh tới, Vương Nhất Bác nghe được hệ thống khẽ cười: "Người chơi Vương Nhất Bác, cậu sẽ biết nhanh thôi."

***

Lời tác giả: dù tag [Sinh con] có xuất hiện bao nhiêu lần thì VẪN SẼ KHÔNG VIẾT SINH TỬ VĂN, đừng mong chờ

@floral38: chỉ là tình tiết thôi, hong có tide, hong đẻ nha quý vị, đẻ là em xỉu á

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#zsww