Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến cúi đầu, bạn nhỏ dưới người hướng đôi mắt trong veo lên nhìn anh, chỉ một cái chớp mắt của bạn nhỏ, liền đem anh triệt để vây hãm. Thật lâu lúc trước anh đã từng nghĩ, giữa cái thế giới giải trí cạm bẫy hôi tanh như một vũng bùn, Vương Nhất Bác vì lẽ nào có thể giữ được một khoả sơ tâm sạch sẽ thuần khiết đến thế. Ánh mắt trong suốt không nhiễm tí bụi trần của bạn nhỏ, vừa nhìn anh liền biết, chính là trói lấy anh cả một đời, vĩnh viễn không thể rời mắt.

"Cún con, muốn làm? Còn nhớ lời ca ca nói hôm qua không?" Tiêu Chiến sắp xếp từ ngữ, cố gắng nói giảm nói tránh nhất có thể, không muốn làm cục bông trắng bóc phải thẹn thùng. Vương Nhất Bác cắn cắn ngón tay vốn đã ngắn ngủn, ra sức hồi tưởng xem hôm qua Tiêu Chiến rốt cuộc đã nói cái gì, càng nghĩ Tiêu Chiến nói gì hôm qua thật vẫn chưa nhớ ra, nhưng hình ảnh hai người làm gì tối qua đều nhớ rất rõ ràng.

"Anh!" Vương Nhất Bác tức giận má sữa phồng hết cả lên, Tiêu Chiến thương quá nhịn không được, liền kéo lấy ngón tay của ai đó nhéo nhéo."Cún con, không phải em nói ca ca làm em thoải mái sao? Hơn nữa em nhìn xem phòng tắm lãng mạn thế này, có muốn chơi một chút không. . . Bồn tắm cũng đủ lớn cho hai chúng ta. . ."

"Anh ngậm miệng cho em!" Vương Nhất Bác đột ngột quát lớn một tiếng, vươn tay bưng kín miệng Tiêu Chiến, triệt để ngăn những lời khiêu khích sắp thoát ra khỏi miệng anh. Vương Nhất Bác đưa tay gãi gãi bụng người đối diện, "Bồn tắm lớn hay không thì liên quan gì tới em? Tắm rửa thôi mà. . . Chẳng lẽ anh còn muốn chơi nước? Bao lớn rồi mà còn nghịch."

Tiêu Chiến biết Vương Nhất Bác quẫn bách trốn tránh, cũng không muốn tiếp tục làm khó cậu, thế là đem bạn nhỏ từ trên giường kéo lên, tha vào trong phòng tắm. Nhìn người lớn hơn tỉ mỉ xả nước vào bồn, còn ân cần kiểm tra nhiệt độ nước, tâm tình của bạn nhỏ đột ngột mềm như bông. Tiêu Chiến đối với bạn nhỏ mà nói, đặc biệt hấp dẫn mê người, những khoái cảm cuồng nhiệt mà anh đem lại cho cậu, giống như mỹ vị nếm một lần liền nghiện, ham cầu nguyên thuỷ muốn được thử nhiều lần hơn. Vương Nhất Bác tính ra vẫn còn nhỏ, loại trải nghiệm thể xác này rõ ràng lần đầu nếm trải liền như khai phá được một thế giới mới, thân thể thúc giục muốn trải nghiệm nhiều hơn,"Phòng tắm. . . Làm trong phòng tắm có phải rất thoải mái không ca ca."

Tiêu Chiến sững sờ, anh làm sao biết? Anh cùng Vương Nhất Bác đều chưa từng thử làm tại phòng tắm, làm sao biết có thoải mái hay không. Nhưng mà nếu bạn nhỏ muốn thử, anh đây tất nhiên rất sẵn lòng. Tiêu Chiến đột ngột xoay người, luồn tay xuống hai bên đầu gối xốc bạn nhỏ lên, đem cậu chống đỡ ở trên tường, Vương Nhất Bác bị ép không biết làm sao, cả người sợ té vòng chân cuộn lên eo Tiêu Chiến, "Bé con? Muốn biết có thoải mái hay không, chúng ta chơi thử một chút sẽ biết." Nói rồi ngậm lấy vành tai của bạn nhỏ, say mê mút mát.

Hai chân bị người ta câu lấy ở hông, loại cảm giác này. . . Tựa hồ rất kỳ lạ, thế là cơ thể non nớt của cậu lại hung hăng đòi hỏi muốn thử. Vương Nhất Bác ôm lấy cổ Tiêu Chiến, mãnh liệt hôn lên môi anh, "Ca ca, vậy chúng ta thử một chút có được không?"

"Bây giờ?"

"Dạ."

Vương Nhất Bác được người lớn hơn ôn nhu trút bỏ quần áo, sau đó cẩn thận từng li từng tí bỏ vào bồn tắm. Cả quá trình, môi của Tiêu Chiến vẫn quấn quít lấy môi bạn nhỏ không buông, đầu lưỡi tóm lấy lưỡi cậu, không ngừng dây dưa, cưng chiều mút mát. Vương Nhất Bác được hôn đến mụ mị đầu óc, ánh mắt mông lung ướt sũng hướng về người đứng bên ngoài bồn tắm, quần áo vẫn đầy đủ chỉnh tề, bất giác lại đỏ mặt.

Tiêu Chiến đưa tay vuốt mái tóc nâu mềm mại bị nước làm ướt ra phía sau, ngắm nhìn gương mặt trắng nõn câu người của mỹ nhân trước mặt, Tiêu Chiến vẫn là không khống chế nổi chính mình, gấp gáp ném đi quần áo, lập tức tiến vào bồn tắm siết lấy bé con.

Vương Nhất Bác toàn thân động tình nhiễm màu hồng phấn, Tiêu Chiến thành kính nâng mặt bạn nhỏ lên, lòng bàn tay xoa xoa cặp má sữa trắng nõn, còn cố tình ép vào một chút, chọc cho hai cánh môi phấn nộn bị hôn đến sưng đỏ vô thức chu ra. Tiêu Chiến siết lấy bạn nhỏ vào lòng, làn nước ấm bao phủ dường như khiến tâm tình cả hai thêm kích động, anh cuồng dã cắn lên môi mềm của bạn nhỏ, tiếng môi lưỡi triền miên trong phòng tắm vang lên rõ to. Vương Nhất Bác bị hôn đến sinh ra phản ứng, cậu chậm rãi mở mắt, lông mi dài đen nhánh khẽ chớp, đôi mắt trong veo đã sóng sánh nước.

Tiêu Chiến cảm thấy trong tâm hừng hực lửa, bảo bảo nhà anh quả thật đẹp đến kinh động lòng người.

Tiêu Chiến xoay người bạn nhỏ lại, đưa lưỡi liếm lên phần gáy tinh xảo, rồi lại trượt dần xuống da thịt trắng như tuyết phía sau lưng, khẽ lướt qua xương hồ điệp mê người, vân vê lưu lại chi chít những dấu hôn đỏ tím.

Anh vòng tay ra phía trước, bắt lấy vật nhỏ hồng phấn đã nảy sinh phản ứng, âu yếm tuốt lộng lên xuống, tay còn lại cũng trườn về phía trước khuôn ngực trắng nõn, chậm chạp khiêu khích đầu ngực non mềm, lâu lâu còn dụng ý nhéo nhéo một chút, chọc cho hai khoả anh đào sưng tấy sung huyết.

Bạn nhỏ trên dưới đều được người phía sau lưng thành thục chăm sóc, toàn thân vô lực áp lưng vào lồng ngực đối phương, thấp giọng nỉ non gọi tên anh. Tiêu Chiến nhanh chóng khiến bạn nhỏ nhà mình buông vũ khí đầu hàng, phân thân run rẩy giần giật một cái bắn đầy ra tay anh.

Vương Nhất Bác sau khi bắn xong thì hoàn toàn xụi lơ, để mặc người lớn hơn nâng cậu quỳ lên, hai chân bị người ta tách ra.

"Chiến ca. . ." Vương Nhất Bác choáng váng đầu óc, Tiêu Chiến bóp lấy hai cánh mông trắng bóc, vùi tính khí nóng hổi cương cứng vào sâu trong lỗ nhỏ mê người, nước ấm tựa hồ theo sự xâm nhập của Tiêu Chiến mà tràn vào động nhỏ, khiến Vương Nhất Bác vô thức giật mình, ra sức vặn vẹo uốn éo eo thon.

Tiêu Chiến từ phía sau ôm lấy cậu, bên dưới tiến công mạnh mẽ, từng cú thúc như nhắm thẳng vào nơi sâu nhất, nghiền ép tuyến tiền liệt đáng thương của cậu. Vương Nhất Bác cong người, cố quay đầu nhìn người lớn hơn, liền bị người ta bắt lấy môi, ra sức hôn cắn, đầu lưỡi linh hoạt đầy khí lực tóm lấy đầu lưỡi đỏ hồng của cậu, say mê mút mát chùn chụt.

Tiêu Chiến tâm tình có chút kích động, mỗi cú thúc đều vô cùng hung ác, lỗ nhỏ đỏ hỏn rốt cuộc bị giày vò đến sưng tấy, Vương Nhất Bác cuối cùng vẫn là chịu không nổi, bật khóc rấm rức.

Tiêu Chiến ngậm lấy vành tai của bé con dỗ dành, vừa liếm vừa chậm rãi day day vành tai của cậu, một tay ôm lấy eo thon, tay còn lại vuốt ve phần bắp đùi đang run lên bần bật.

Vương Nhất Bác bị người lớn hơn trừu cắm mãnh liệt vào lỗ nhỏ phía sau, yết hầu hít thở không thông, nức nở rên rỉ cầu xin tha thứ, nước mắt vẫn không ngừng rơi xuống từ hốc mắt, vô thức muốn vươn tay chạm vào nơi cả hai giao hợp.

"Bảo bảo. . .Đừng động." Tiêu Chiến bắt lấy tay cậu, tay còn lại liền cảnh cáo đánh bộp một cái lên cặp mông trắng tuyết. Vương Nhất Bác sững sờ, thẹn thùng đến nỗi muốn đem chính mình giấu đi, Tiêu Chiến nhìn năm dấu tay hiện lên trên cánh mông tròn tròn trắng nõn, khẽ nuốt một ngụm lãnh khí, bàn tay bấu lấy mông cậu, dương vật nóng rẫy không ngừng kéo ra cắm vào.

Vương Nhất Bác nức nở, "Chiến ca. . . Đừng. . . Em không được rồi. . . Ca ca. . . Nhanh một chút." Vương Nhất Bác gắt gao níu lấy thành bồn tắm, cong người tiếp nhận hết thảy những va chạm của Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến dùng mu bàn tay lau đi nước mắt vương trên khoé mắt của bạn nhỏ, hai tay vẫn nắm chặt lấy eo nhỏ của Vương Nhất Bác, thân dưới tăng tốc đưa đẩy, "Nhất Bác. . . Chờ một chút. . . Đợi ca ca . . . Chúng ta cùng đến. . ."

"A." Cuối cùng bạn nhỏ được Tiêu Chiến âu yếm tẩy rửa sạch sẽ, cưng chiều cuốn tròn trong khăn, ôm trở về phòng ngủ.

—————————————

Italy giữa hè đặc biệt mát mẻ, gió biển man mát xuyên qua khung cửa sổ cuốn vào phòng, ôn nhu vuốt ve lên người Vương Nhất Bác. Chăn mỏng bị gió biển thổi tốc lên, bạn nhỏ cuộn mình trong chăn có chút giật mình, chui vào trong ngực Tiêu Chiến, mãn nguyện trốn. Giường ở Italy tương đối lớn, cậu ở trên giường lăn mấy vòng cũng không sợ té, mà dù cho có té xuống hẳn cũng sẽ không đau, vì trong phòng ngủ dưới sàn đều được trải thảm lông cừu.

"Chiến ca! Chúng ta ở chỗ này có thể nhìn thấy biển phải không?"

"Chờ đến khi chúng ta rảnh rỗi, có thể cùng nhau đi dạo bờ biển, nếu Chiến ca thích, chúng ta còn có thể ngồi du thuyền ra biển chơi." Vương Nhất Bác nằm ngửa ở trên giường, tuỳ tiện vểnh hai bàn chân trắng bóc lên, nghiêng đầu nhìn ra biển ngoài cửa sổ. Chỉ cần Tiêu Chiến thích, bất luận khó thế nào, cậu cũng nguyện làm được cho anh.

Vương Nhất Bác nhớ Tiêu Chiến từng vẽ một bức tranh hai người bọn họ cùng nhau dắt tay tản bộ trên bãi biển. . . Bạn nhỏ nhớ đến những điều này, nên cố tình ăn trộm số điện thoại của bạn Tiêu Chiến, đặc biệt năn nỉ cho cả hai mượn một căn biệt thự hướng ra biển để thực hiện nguyện vọng của anh.

"Chỉ cần em thích, chúng ta đi chỗ nào đều có thể."

"Được, vậy cho em ngủ một chút, chúng ta sau đó liền đi dạo ven biển, buổi chiều chúng ta đi đăng ký kết hôn, được không?"

"Gấp gáp như vậy?" Tiêu Chiến cười, xoa xoa chỏm tóc vểnh lên của bạn nhỏ, cúi người vụng trộm hôn lên cái trán trắng sữa một cái, sau đó tóm lấy cổ tay của Vương Nhất Bác, "Đăng ký kết hôn xong liền là người của ca ca, muốn chạy cũng chạy không được, cả một đời đều phải khoá chặt ở bên cạnh anh."

Vừa mới vận động kịch liệt, thân thể của Vương Nhất Bác có chút mềm yếu giống như mèo con mới sinh, chui chui cọ cọ núp vào lồng ngực của Tiêu Chiến, "Đương nhiên là muốn cùng ca ca khóa cùng một chỗ, nếu không còn có thể khoá với ai. . ."
Xem kìa, miệng nhỏ hôm nay đã biết nói lời ngọt ngào, còn biết nũng nịu đá lông nheo một cái.

"Mèo nhỏ nhà ai, mà lại đáng yêu thế không biết?" Tiêu Chiến vẫn là nhịn không đặng, miệng vừa cảm thán, tay lập tức động thủ cấu lấy hai cái bánh bao trắng nõn.

Vương Nhất Bác duỗi đầu lưỡi liếm vào lòng bàn tay của Tiêu Chiến, chọc cho anh trong tâm trỗi lên một trận tê dại, ánh mắt cũng vì vậy mà trầm xuống mấy phần. Vương Nhất Bác biết mình mới chọc lửa, hốt hoảng chui vào mềm trốn, chỉ để lộ chỏm tóc nhỏ vểnh ra bên ngoài. Tiêu Chiến nhìn bộ dáng luống cuống của bạn nhỏ thì không khỏi bật cười, thuận thế đem mèo nhỏ đè ở dưới người.

"Ca ca vừa rồi vẫn chưa thỏa mãn em?" Tiêu Chiến bắt lấy mèo nhỏ muốn trốn, cưỡng ép cậu nhìn vào mắt anh.

Vương Nhất Bác yếu ớt kháng cự, nhìn thấy ánh mắt dục cầu bất mãn của anh thì luống cuống muốn tránh. . . Chiến ca, anh xem anh hành em ra thành bộ dạng gì rồi, lúc nãy trong nhà tắm rõ ràng anh nói chơi thử một chút, vậy mà anh đem con nhà người ta ra chơi tận ba lần. . . Vương Nhất Bác tặc lưỡi, Chiến ca của cậu, thể lực quá tốt, không dám tuỳ tiện trêu chọc.

"Thỏa mãn thỏa mãn, ca ca bỏ qua cho em đi." Vương Nhất Bác thừa dịp Tiêu Chiến không chú ý đột ngột đẩy anh ra. Mèo nhỏ lại chui vào ngực anh, vươn bàn tay thon dài trắng muốt lên không trung, ngắm nghía chiếc nhẫn bạch kim yên vị trên ngón vô danh, trong lòng ngọt ngào hơn mật.

Tiêu Chiến bất đắc dĩ cười lên một tiếng, vuốt ve mái tóc mềm mại của mèo nhỏ, "Mệt rồi thì mau ngủ đi, còn không chịu ngủ, ca ca lôi ra làm vài chuyện thì không được trách ca ca."

"Không. . . Em ngủ, em ngủ đây, buồn ngủ quá. . ." Vương Nhất Bác lúc này mới ngoan ngoãn an tĩnh lại, tìm một tư thế thoải mái tựa vào trong ngực Tiêu Chiến ngủ thiếp đi.

Tiêu Chiến cứ như vậy ngắm nhìn bạn nhỏ chìm vào giấc ngủ, hai tay áp áp lên má sữa trắng trắng tròn tròn.

"Bảo bối, Chiến ca yêu em."

Vương Nhất Bác ngủ chưa sâu, tựa hồ cảm giác được tiểu động tác của Tiêu Chiến, hít mũi một cái, bất mãn lắc đầu, tìm cách trốn khỏi bàn tay của anh. 

Tiêu Chiến nằm bên cạnh dỗ dành Vương Nhất Bác ngủ hơn hai tiếng, như thể chắc rằng bạn nhỏ đã thực sự ngủ say, anh mới yên tâm rời khỏi giường, hướng ra ngoài ban công, gọi một cuộc điện thoại.

"Hi William, We have arrived in Italy." William là bạn lâu năm của Tiêu Chiến ở Italy, y bây giờ đã chuyển đến sống ở Anh.

William ở đầu dây bên kia cười lên khanh khách, "Your boyfriend called me yesterday. I can see he really loves you. "

Tiêu Chiến nghe nhắc đến bạn nhỏ nhà mình, ngọt ngào mỉm cười, "Yes, I love him very much, too. We're going to get the marriage certificate this afternoon. "

"Congratulations. I was wondering if I could be the emcee at your wedding. "

"Sure, but it may take a while. Same sex marriage is not allowed in China, and he is also a Super Star. " Nghĩ tới đây, tim của anh vô thức nhói lên một cái, chuyện này rõ ràng không thể né tránh, Vương Nhất Bác đang ở đỉnh cao sự nghiệp, lại đột ngột công bố đã kết hôn, hơn nữa còn là cùng với một nam nhân. . . Chắc chắn sẽ gặp phải không ít công kích.

"Yeah, all right. Don't forget to inform me at that time. Also, how's about the house? Is it good? "

Tiêu Chiến nghĩ tới vẻ mặt tươi cười của Vương Nhất Bác khi nhìn thấy ngôi nhà, trong lòng mềm mại như bông, Tiêu Chiến nhẹ giọng, "And thank you. He knew I like watching the sea, so he called you. "

"I'm glad I could help you. "

Tiêu Chiến đột ngột nghe được trong phòng ngủ phát ra âm thanh, vội vàng nói với William, "William, I think he awakes. I'll talk to you later. "

Cúp điện thoại, Tiêu Chiến lập tức lao vào phòng ngủ. Vương Nhất Bác ngồi trên giường, đầu hơi cúi xuống, trán ướt sũng mồ hôi, một tay đặt trên ngực, cố gắng ổn định nhịp thở, dường như mới vừa bị doạ sợ.

"Nhất Bác!" Tiêu Chiến áp tay lên má của bạn nhỏ, sắc mặt của bạn nhỏ hồng nhuận, tâm tình rõ ràng đang vô cùng xáo trộn, Tiêu Chiến vội vàng đem người quấn vào trong ngực, âm điệu đều trở nên run rẩy, "Làm sao vậy Nhất Bác, có phải mơ thấy ác mộng không? Anh ở đây, đừng sợ" Bạn nhỏ áp má vào ngực Tiêu Chiến, cố gắng điều chỉnh hơi thở hỗn loạn.

"Có phải lại mơ thấy giấc mơ như lần trước?" Tiêu Chiến vừa nói, tay vô thức siết chặt bạn nhỏ trong lòng.

Vương Nhất Bác lắc đầu, vòng tay ôm lấy Tiêu Chiến, như sợ chỉ cần buông lỏng một chút, anh sẽ chạy mất, "Em. . . Em lại mơ thấy anh. . ." Vương Nhất Bác còn chưa nói xong, Tiêu Chiến liền cúi đầu bắt lấy môi mềm của cậu.

"Bé con. . . Ngoan, đừng suy nghĩ gì cả. Mộng đều là giả, anh sẽ luôn ở bên cạnh em." Tiêu Chiến sủng nịch vuốt ve cơ thể đang không ngừng run lên của cậu. . . Trong tâm có chút đau xót. . . Vì điều gì, lại khiến cho bạn nhỏ thiếu đi cảm giác an toàn đến thế, "Nhất Bác, em nghe anh nói, anh sẽ một đời yêu em, sủng em, không rời xa em. Chỉ có khi nào em không cần anh nữa, đến lúc đó anh sẽ rời đi. Nếu không ca ca sẽ mãi mãi ỷ lại vào em."

"Chiến ca, em biết. . . Em cũng không muốn nằm mơ thấy những chuyện thế này. . . Chỉ là em không khống chế nổi." Vương Nhất Bác lại cúi đầu, thanh âm còn có chút run rẩy.

Tiêu Chiến thở dài, xốc bạn nhỏ đặt lên chân mình, trịnh trọng lên tiếng, "Nhất Bác, chúng ta đi đăng ký kết hôn, ngay bây giờ."

Vương Nhất Bác mơ hồ bị người ta mang ra khỏi nhà, sau đó kéo đến cục dân chính, đến khi đại não có thể hoạt động lại bình thường, trên tay đã là tờ giấy hôn thú. Vương Nhất Bác nhìn tấm ảnh cả hai cùng cười ngây ngốc trên giấy kết hôn, trong lòng như được chảy qua một dòng nước ấm.

Vương Nhất Bác lúc này bình tĩnh rồi mới bắt đầu nhớ lại những chuyện vừa xảy ra. Lúc đến cục dân chính bên ngoài xếp hàng rất đông, có hai người ngốc ngốc đứng xếp hàng, trong lòng vô cùng căng thẳng. Vậy mà đến lúc được người ta gọi tên vào làm thủ tục, bé con cool guy vẫn là điềm tĩnh hơn nhiều. Thời điểm cả hai nhìn nhau tuyên thệ, lập lại theo lời chủ toạ mà cứ nhìn nhau mỉm cười thật ngốc.

Vương Nhất Bác - Tiêu Chiến chính thức trở thành chồng chồng hợp pháp.

Nghe câu này, không hiểu sao Tiêu Chiến cùng bạn nhỏ đều bật cười, mười ngón tay đan xen khẽ siết một cái.

Ở bên Tiêu Chiến lâu như vậy rồi, hôm nay là lần đầu tiên thấy được thỏ nhỏ khẩn trương nha, lão sói xám trốn đâu mất rồi. Lúc dắt cậu vào cục dân chính mặt còn hùng hùng hổ hổ, vậy mà bàn tay đan lấy tay cậu cứ không ngừng kích động run lên. Cầm giấy hôn thú gần mười phút rồi, nhìn xem, thỏ nhỏ vẫn cười ngây ngốc không ngừng.

"Chiến ca, nhìn xem, anh thật ngốc." Vương Nhất Bác chỉ chỉ lên tấm ảnh cười toe toét của Tiêu Chiến trên giấy kết hôn, bạn nhỏ vô lương tâm cười khanh khách không ngừng, Tiêu Chiến sắc mặt cũng lặng lẽ đỏ lên.

"Anh. . . Ai không phải lần đầu tiên làm chuyện này, đương nhiên có chút khẩn trương, em nhìn em xem, bộ dáng nghiêm chỉnh tỉ mỉ, người ta còn tưởng anh đây là đang bức hôn em."

"Em chỗ nào nghiêm chỉnh tỉ mỉ, em cũng có cười."

"Cười mỉm như vậy cũng tính. Mắt còn không thèm cong lên."

"Đồ ngốc, em chỉ cười híp mắt đối với một mình anh thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro