Chương 27 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nhất Bác không ngờ Tiêu Chiến vậy mà dám hôn mình, thẹn quá hoá giận, trừng mắt hung dữ với anh, "Chiến ca. . . Không cho hôn. . . Muốn hôn thì về nhà mới cho hôn."

"Bảo bảo, lúc trước là ai bộ dáng hiên ngang vỗ ngực tuyên bố mình cái gì cũng không sợ? Sao? Vương Đại Chùy lão sư." Tiêu Chiến cười cười lên tiếng trêu chọc.

Bị Tiêu Chiến gọi mình là Vương Đại Chùy lão sư, sư tử con giống như bị đạp phải đuôi, lập tức xù lông. Vương Nhất Bác chồm người qua, một tay ôm lấy cổ của Tiêu Chiến, cách nốt ruồi duyên dáng dưới môi anh khoảng ba centimet hôn lên cái bẹp. May mắn là Vương Nhất Bác còn biết cách ba centimet, nếu không anh chắc chắn sẽ theo bản năng, chộp lấy gáy bạn nhỏ mà môi lưỡi triền miên. . . Tiêu Chiến trợn mắt sững sờ, bảo bảo nhà anh hôm nay còn dám trên sân khấu dẫn lửa, bảo bảo là học từ ai cái cách câu dẫn yêu nghiệt đến vậy, mẹ nó, anh vậy mà bị chọc cho cương. Vương Nhất Bác, anh nhịn giỏi, nhưng anh không có bất lực, anh phải nói bao nhiêu lần đây.

"Anh thấy sao? Tiêu Đại Chùy lão sư." Vương Nhất Bác một tay vẫn còn ôm cổ Tiêu Chiến, tay còn lại lén lút trườn xuống đùi anh, nhéo nhéo một cái, khoé môi nhếch lên một đường cong hoàn mỹ, đầu lưỡi đỏ hỏn còn như có như không vươn ra mời gọi. 

Tiêu Chiến nuốt khan, tằng hắng hai tiếng, đem nửa khối bánh gatô còn lại nhét vào miệng nhỏ đang vểnh ra của Vương Nhất Bác, sau đó cầm nước đút cho cậu uống, để chặn cái môi nhỏ đang mời mọc của cậu lại. Được rồi, lát nữa về nhà, Tiêu Đại Chùy anh nhất định sẽ dạy dỗ lại em!

"Khụ khụ khụ. . ."

"Bị sặc?" Tiêu Chiến hối hả đem chai nước ném qua một bên, cuống quýt cầm khăn giấy giúp Vương Nhất Bác lau nước bên khóe miệng. Bạn nhỏ bị sặc đến nỗi ho liên tục, mặt nhỏ bị nghẹn đến đỏ rần, chóp mũi cũng ửng hồng. Tiêu Chiến nhíu mày đau lòng, ra sức vuốt vuốt dỗ dỗ lưng cho bạn nhỏ.

"Anh là cố ý muốn mưu sát chồng." Vương Nhất Bác ngẩng đầu, hai mắt do bị sặc mà đỏ âu sũng nước, cộng thêm cái chóp mũi ửng hồng kia nữa, thật giống. . . Giống như lúc bị anh thao đến nức nở.

Tiêu Chiến vậy mà ngẩn người, đến khi bạn nhỏ trừng mắt nhìn thêm lần nữa, anh lúc này mới tỉnh ngộ, đưa tay dịu dàng lau khoé mắt ướt nước của bạn nhỏ, vội vàng xin lỗi, "Là ca ca không tốt, mau uống nước, uống chậm một chút." Tiêu Chiến đưa chai nước đến gần môi của Vương Nhất Bác, ôn nhu muốn đút cho cậu uống.

Nhưng bạn nhỏ vừa rồi bị anh làm sặc bắt đầu biết sợ, nghiêng đầu không cho anh đút, cướp lấy chai nước từ tay Tiêu Chiến, ngẩng đầu uống vào mấy ngụm.

Hai người trên khán đài náo loạn một phen, không chú ý bên dưới fan hâm mộ toàn bộ đều bị ngập trong hủ đường, còn mấy lão sư trên sân khấu mặt mày nhăn nhó vì bị bội thực cẩu lương.

Chương trình ghi hình kết thúc, mấy vị lão sư nhanh chóng cáo biệt đi về, nhìn hai người này tình nồng ý mật, người có gia đình liền muốn về nhà ôm vợ, người cô đơn nên lập tức tránh đi nếu không sẽ uất ức mà chết.

Vương Nhất Bác đang ngồi tập trung tẩy trang, trợ lý bên cạnh có chút rầu rĩ lên tiếng nhắc nhở.

"Nhất Bác, em lên hotsearch rồi này, còn có bác sĩ Tiêu."

Vương Nhất Bác có chút bất đắc dĩ lấy điện thoại ra, dùng tài khoản phụ lướt một vòng, quả thật trên bảng hotsearch, tên cậu hiển nhiên nằm ở top một, liên tục vị trí thứ ba cùng thứ tư đều là liên quan đến cậu cùng Tiêu Chiến. Vương Nhất Bác bĩu môi, fan của cậu vậy mà đang tranh luận nảy lửa vấn đề cậu với Chiến ca ai trên ai dưới, vấn đề này không phải quá rõ ràng rồi sao, cậu là Cool guy cơ mà. Vương Nhất Bác đưa điện thoại cho Tiêu Chiến, "Chiến ca, anh xem, các nàng đã bắt đầu thảo luận về vấn đề này rồi, có phải các nàng đã tin tình cảm của chúng ta là thật không?"

"Chúng ta vốn chính là thật." Tiêu Chiến kéo bạn nhỏ nhà mình ôm vào trong ngực, tựa đầu lên vai cậu cùng cậu đọc mấy bình luận trên hotsearch.

Đại đa số các bình luận đều khen hai người quả thật quá xứng đôi, chưa gì mà couple fanpage cũng bắt đầu xuất hiện rồi, lượng tương tác còn rất lớn. Nhưng mà nếu đã có người thích, dĩ nhiên cũng sẽ có người không thích, cũng không ít bình luận cho rằng Vương Nhất Bác ở bên Tiêu Chiến là giả, chỉ nhầm vào việc đánh bóng tên tuổi, không ngừng nói những lời khó nghe. Vương Nhất Bác ở trong lòng hiểu rõ, miệng người đời thật sự rất khó quản, đây cũng không phải lần đầu cậu bị người khác vu oan, mắng chửi.

Chỉ là. . .

Lần này còn kéo theo Tiêu Chiến.

"Chiến ca, đừng đọc nữa. . ." Vương Nhất Bác có chút tủi thân, giành lấy điện thoại trong tay Tiêu Chiến, tắt máy, sau đó ném sang một bên. "Những người kia. . . Anh đừng để tâm, có được không?" Những bình luận ác ý trên mạng, mắng chửi cậu thì ít, mắng chửi Tiêu Chiến thì nhiều. Vương Nhất Bác bắt đầu con đường trở thành người của công chúng từ khi còn rất nhỏ, lăn lộn lâu như vậy, bị mắng chửi, bị đổ oan, bị gán ghép cho những chuyện mà mình chưa từng làm vốn đã trở nên vô cùng quen thuộc. Những tưởng đã có thể thờ ơ trước những việc người khác làm tổn thương mình, nhưng lần này vì làm liên luỵ đến Tiêu Chiến, sư tử nhỏ vẫn là không thể chấp nhận được. Không biết từ bao giờ, trong lòng Vương Nhất Bác đã hình thành nên một nguyên tắc, mọi người có thể không màng đúng sai mắng chửi cậu, nhưng tuyệt đối không được mắng chửi Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến dĩ nhiên hiểu được suy nghĩ của Vương Nhất Bác, trực tiếp kéo bạn nhỏ ôm vào trong ngực, "Em là bảo bối của anh, dù thế nào anh đều muốn cố gắng hết sức bảo vệ em, mặc dù em đã từng nói, có khó khăn chúng ta sẽ cùng nhau gánh vác. Nhưng anh biết, loại chuyện này, em đã một mình gánh lâu như vậy, bây giờ có anh rồi, để anh thay em gánh vác, thương em, bảo vệ em, có được không?"

Vương Nhất Bác im lặng đôi chút, mọi tủi thân trong khoảng thời gian qua cũng vì câu nói của anh mà được dỗ dành. Bạn nhỏ có chút nghẹn ngào nói ra một chữ "Được".

——————————————————

Vương Nhất Bác được Tiêu Chiến bảo bọc đưa về nhà. Bạn nhỏ vui vẻ ngồi trên sofa, để người lớn hơn cưng chiều đút sữa dứa cho cậu uống. Vương Nhất Bác cười cười, kéo tay người lớn hơn, cùng nhau chụp một tấm hình, không nghĩ nhiều lập tức đăng hình lên Weibo, còn kèm theo giấy đăng ký kết hôn của cả hai.

Caption: [Quãng đời còn lại.]

Đúng vậy

Những điều mà cậu muốn nói với Tiêu Chiến, chỉ gói gọn trong bốn chữ này thôi.

Bạn nhỏ cho phát Weibo xong, lập tức tắt điện thoại, triệt để cắt đứt mọi hình thức liên lạc với bên ngoài.

Vương Nhất Bác có lẽ đã chờ đợi điều này từ rất lâu, được quang minh chính đại ngẩng cao đầu tuyên bố với bên ngoài, đúng vậy, chúng tôi là đang yêu nhau. Cảm giác bây giờ, không chỉ có mừng rỡ, mà còn là an tâm, là thoải mái lại vô cùng kích động.

Cục bông trắng bóc vui vẻ nhào vào lòng Tiêu Chiến, cũng không quan tâm ca ca đang nhẫn nhịn khó khăn đến cỡ nào, ngẩng đầu hôn cái bẹp lên môi anh.

"Chiến ca. . . Em mệt rồi, ca ca ôm em về phòng được không?" Bạn nhỏ giống như gấu Koala câu tay câu chân ôm lấy Tiêu Chiến, thành công đem sự ẩn nhẫn cuối cùng của anh giựt đứt.

Tiêu Chiến sầm mặt, ôm lấy Vương Nhất Bác trở về phòng ngủ, ôn nhu đem cục bông nhỏ đặt lên giường, sau đó nghiêng người đè lên cục bông nhỏ.

Vương Nhất Bác vòng tay câu lấy cổ Tiêu Chiến, nhiệt tình đáp lại những cái mút mát ở môi. Tiếng nút lưỡi triền miên ướt át, triệt để khiến cả hai động tình. Tiêu Chiến nhíu mày, tách ra khỏi nụ hôn tưởng chừng như dài vô tận, anh ấn trán mình lên trán cậu, cảm nhận hơi thở gấp gáp từ đôi môi sưng đỏ.

Vương Nhất Bác lúc này vừa xinh đẹp lại đặc biệt mê người.

"Bảo bảo. . ." Tiêu Chiến hít sâu một hơi. Vương Nhất Bác vậy mà không biết sợ, giơ chân bấu víu bám vào eo Tiêu Chiến, đem thân dưới của anh dán sát vào người mình, cảm nhận rõ ràng phân thân cương cứng nóng hổi ẩn sau lớp quần jeans.

"Ca ca cương rồi, sao không nói với em? Để em chăm sóc ca ca có được không?" Vương Nhất Bác dùng sức xoay một cái, đem Tiêu Chiến đang si ngốc nhìn cậu đè dưới người, sau đó cưỡi lên eo anh. Hai chân bạn nhỏ kẹp hai bên eo, cặp mông tròn tròn đặt đúng ngay dương vật căng trướng sau lớp quần jeans của anh ngồi xuống."Ca ca có muốn nhìn xem kỹ thuật dạo gần đây của em không?"

Ngón tay trắng muốt, xinh đẹp đến từng khớp xương của bạn nhỏ vụng về mở từng chiếc cúc trên áo sơ mi trắng, vừa mở vừa vân vê vòm ngực cường tráng của Tiêu Chiến. Vương Nhất Bác có chút ngẩn ngơ, Chiến ca của cậu đẹp quá.

"Hừ." Tiêu Chiến rên lên một tiếng, ôn nhu trong mắt dường như tràn hết ra ngoài, bên dưới theo bản năng thúc hông lên mấy cái, đem đồ vật nóng hổi cách một lớp quần jeans cọ cọ vào rãnh mông của Vương Nhất Bác.

Bạn nhỏ đỏ bừng mặt, "Ca ca đừng vội. . ." Rồi với tay từ trong ngăn tủ lấy ra gel bôi trơn, nhét vào tay Tiêu Chiến. Bản thân thì ngượng ngùng leo xuống khỏi người anh, tự cởi bỏ quần áo, sau đó ngoan ngoãn nằm xuống giường, giống như một bé thỏ trắng vui lòng dâng mình lên cho sói.

Tiêu Chiến lúc này đã bị tình dục mê hoặc, không còn giữ được bình tĩnh. Anh đổ gel bôi trơn ra tay, cố gắng không làm đau bảo bảo nhà anh, bên ngoài cúc huyệt đỏ hỏn của Vương Nhất Bác xoa xoa vài vòng cho trơn ướt, sau đó nhẹ nhàng ấn đi vào.

"A. . . Ca ca. . ." Vương Nhất Bác hít mũi một cái, chóp mũi đỏ ửng, nước mắt lập tức trào ra. Tiêu Chiến cúi người hôn liếm lên khuôn mặt nhỏ xíu của bạn nhỏ, thì thầm dỗ dành, "Bảo bảo đừng khóc, anh sẽ nhẹ nhàng."

Ngón tay vừa dài vừa hữu lực của Tiêu Chiến phá đảo thành vách bên trong huyệt nhỏ, một ngón hai ngón rồi ba ngón lần lượt chen vào. Ngón giữa của anh cào cào bên trong, quen lối ấn lên phần thịt mềm mại, chọc cho bạn nhỏ sung sướng đến uốn éo người, ra sức hút chặt thành vách, ngụ ý muốn đem ngón tay Tiêu Chiến nuốt vào càng sâu. Nhưng mà vẫn không đủ, mỗi lần nhúc nhích ngón tay Tiêu Chiến lại trượt ra ngoài, khiến cho huyệt nhỏ vừa trống rỗng lại ngứa ngáy, cậu muốn thứ lớn hơn dỗ dành nơi đó.

"Ca ca. . . Anh đừng đi, lại sâu một chút. . . Lại sâu một chút có được không?" Bạn nhỏ có chút nức nở, tự động tách mở hai chân, câu lấy người anh.

Bạn nhỏ trắng nõn bên dưới đã hoàn toàn trần trụi dâng hiến. Tiêu Chiến lúc này ý loạn tình mê, nhất nhất nghe theo lời tiểu bảo bối nhà mình, ngón tay đâm vào càng sâu.

"Không muốn ngón tay. . . Anh nhanh vào đi, ca ca mau thương em đi."

"Nhất Bác."

Tiêu Chiến cúi đầu, chặn lấy môi cậu, một tay cởi quần mình xuống, dương vật trướng đau được khai mở vụt ra thẳng tắp.

Anh gấp gáp rút ba ngón tay ra, động thân đem phân thân nóng hổi một đường đẩy vào người bạn nhỏ. Cảm giác căng trướng ấm nóng đột ngột khiến Vương Nhất Bác nức nở than lên hai tiếng. Tiêu Chiến ôm lấy cậu, bên dưới bắt đầu đâm rút ra vào, tiếng nút lưỡi ướt át, tiếng da thịt dâm mỹ va vào nhau mỗi lúc một lớn tràn ngập trong phòng.

Tiêu Chiến quấn lấy đầu lưỡi cậu, liếm láp xuống chiếc cổ thon thả, cuồng dã chiếm đoạt từng tấc da thịt trên cơ thể xinh đẹp của cục bông nhỏ, khiến cho da thịt trắng tuyết nhuộm đầy sắc đỏ.

Vương Nhất Bác cảm nhận được dương vật của Tiêu Chiến bên trong huyệt nhỏ đang không ngừng đâm chọc, kịch liệt và vội vã, như thể muốn tàn phá từng vách thịt mềm mại bên trong, triệt để làm cho Vương Nhất Bác toàn thân mềm nhũn.

Động tác bên dưới càng mạnh bạo hung dữ bao nhiêu, thì những cái hôn liếm bên trên lại dịu dàng sủng nịch bấy nhiêu. Những cú dập người kịch liệt của Tiêu Chiến thúc cậu lùi về phía sau, khiến Vương Nhất Bác run rẩy kêu lên nhỏ xíu như mèo con, hai tay ôm chặt lấy cổ anh, rấm rức khóc.

Tiêu Chiến siết lấy bờ mông trắng tuyết của Vương Nhất Bác, điên cuồng đâm chọc, hung hãn đến nỗi hai bên đùi trắng nõn non mềm của bạn nhỏ vì bị côn thịt chà đạp mà hằn lên mấy vệt đỏ.

"Chiến ca. . . A. . . Hức. . . Sâu quá. . . Thật thoải mái."

Tiêu Chiến dùng sức càng mạnh, đem dương vật kéo ra gần hết rồi lại lần nữa hung ác đâm lút cán vào trong cúc huyệt đỏ tươi, chơi Vương Nhất Bác không nói ra được một câu đầy đủ, chỉ có thể khóc thút thít gào thét tên anh.

Tiêu Chiến cúi người, mút mát lên hầu kết mê người của bạn nhỏ, làm đậm lên mấy dấu hôn đã mờ mờ của cuộc làm tình mấy hôm trước. Vương Nhất Bác toàn thân bây giờ loan đầy dấu vết tình ái, thật kiều diễm, thật mê người, Tiêu Chiến thở hổn hển giữa những cái đưa đẩy, "Nhất Bác, thoải mái sao? Có muốn ca ca nhanh lên nữa không."

"Muốn. . . Muốn, muốn ca ca nhanh lên nữa." Gương mặt nhỏ xíu của Vương Nhất Bác đã ướt sũng nước mắt, cậu híp mắt, nhìn rõ nam nhân cậu yêu đang rong ruổi trên người mình, trên trán rịn đầy mồ hôi, Vương Nhất Bác vươn tay, lau đi mồ hôi trên trán của Tiêu Chiến, "Nhất Bác còn muốn ca ca hôn hôn."

Tiêu Chiến thở dài, sủng nịch ngậm lấy đôi môi hồng nhuận của bạn nhỏ, ra sức mút mát, môi lưỡi triền miên, thẳng cho đến khi mùi máu tươi trong miệng cả hai truyền ra, vị tanh xộc lên não, cả hai mới dần tỉnh táo lại, cũng không biết là ai đã cắn môi ai.

"Ừm. . . Ca ca, Nhất Bác thật thoải mái." Vương Nhất Bác đột ngột ngồi dậy ôm lấy Tiêu Chiến, đem anh đặt ở dưới người, chính mình đỡ eo nhắm ngay phân thân cương cứng của Tiêu Chiến chậm rãi ngồi xuống."A!"

"Bảo bảo, em. . . Chậm một chút. . ." Tiêu Chiến đỡ lấy eo của bạn nhỏ, sợ cậu làm bản thân bị thương, u động đỏ hỏn của cậu bây giờ đã căng không còn một nếp gấp, giống như anh chỉ cần khẽ động sẽ lập tức bức cho cúc hoa non nớt ấy rách ra chảy máu. Tiêu Chiến cắn răng không dám động, phân thân căng trướng đến phát đau.

Vương Nhất Bác nhìn ra được suy nghĩ của Tiêu Chiến, ngọt ngào ôm lấy đầu vai anh, "Ca ca. . . Em không sao, ca ca. . . Mau động đi."

Vương Nhất Bác vừa dứt lời, Tiêu Chiến liền mãnh liệt bế thốc cậu lên, hướng khối dục vọng nóng hổi chọc vào sâu hoắm. Anh banh hai cánh mông đã vương đầy dấu tay đỏ ửng, nhấc mông cậu lên rồi thả xuống, kết hợp với những cái thúc eo thật mạnh từ bên dưới, đem dương vật chọc vào độ sâu chưa từng có, mỗi lần thúc đều như muốn xuyên thủng cậu.

Vương Nhất Bác được anh yêu thương chà đạp đến khóc khàn cả giọng, hai mắt sưng húp vô cùng đáng thương.

"Chiến ca thật tốt. . . Thật sâu. . . A. . . Ca ca thật lớn. . ."

"Nhất Bác. . . Đừng kêu. . ." Tiêu Chiến ngẩng đầu, bắt lấy cái miệng nhỏ đang không ngừng khóc khóc rên rỉ, nếu bạn nhỏ mà còn tiếp tục gọi, anh không dám chắc ngày mai bạn nhỏ còn có thể xuống giường.

Vương Nhất Bác nức nở lắc đầu, "Ca ca. . ."

Tiêu Chiến đâm chọc thêm mấy trăm cái, cổ họng gầm lên một tiếng, bạn nhỏ cảm nhận được khối dục vọng to lớn bên trong cơ thể mình bỗng dưng nảy mạnh, sau đó một dòng nhiệt lưu nóng hổi chẳng hề báo trước ồ ạt tuôn vào cơ thể cậu. Sự ấm nóng khiến huyệt nhỏ run rẩy co rút, siết lấy phân thân đang giần gật bắn tinh của anh chặt thêm mấy phần, Tiêu Chiến đạt đến đỉnh cao trào, đầu óc trống rỗng, ra sức ấn khối dục vọng vẫn đang phóng thích của mình vào sâu bên trong huyệt động tiêu hồn.

Vương Nhất Bác mở trừng mắt, ánh mắt hoàn toàn tan rã, cậu rùng mình, trực tiếp bắn đầy lên bụng Tiêu Chiến. Cơ thể sau khi phóng thích trở nên vô cùng nhạy cảm, dương vật bên trong thân thể cậu vẫn đang mạnh mẽ vừa đưa đẩy vừa bắn tinh. Tinh dịch ấm nóng bôi trơn khiến từng cú thúc của Tiêu Chiến kích thích đến điên cuồng, đem cả hai đẩy lên đỉnh điểm của khoái cảm. Bạn nhỏ cuối cùng chịu không nổi, nức nở khóc lớn, hoà vào thanh âm ưm ưm của Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến dang tay đón lấy bảo bối vô lực ngã vào ngực anh, hai tay vuốt ve tấm lưng lúc này đã ướt đẫm mồ hôi, ôm ấp cưng chiều như trân bảo.

"Nhất Bác. . ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro