Chương 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, sáng sớm Tiêu Chiến đã ra ngồi ngoài sofa, bên ngoài có vẻ dửng dưng xem tivi, nhưng trong lòng anh hiểu, mình đang chờ đợi điều gì. Tiêu Chiến ngước nhìn đồng hồ, vẫn chưa có tiếng đập cửa, anh cố nhịn xuống tâm tình bồn chồn, mắt nhìn tivi, nhưng nội dung là gì bản thân một chút cũng không để ý. Cuối cùng vẫn là nhịn không được, anh đứng dậy mở cửa nhà, bên ngoài điểm tâm sáng đã được đặt dưới đất từ lúc nào.

Hôm nay Vương Nhất Bác không gọi cửa, chỉ lặng lẽ để điểm tâm rồi rời đi.

Anh không gặp được cậu.

Tiêu Chiến mang một bụng khó chịu đến hội trường buổi phỏng vấn, Vương Nhất Bác vẫn chưa đến.

Nhân viên hậu cần tỉ mỉ giúp anh chuẩn bị cho buổi phỏng vấn, Tiêu Chiến đọc bảng câu hỏi, chốc chốc mắt lại dõi ra cửa ra vào.

Vương Nhất Bác vẫn chưa đến. . .

Cuối cùng khi mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng, có thể bắt đầu phỏng vấn, Vương Nhất Bác mới xuất hiện.

"Chiến ca." Cậu lên tiếng chào anh như thường ngày.

"Nhất Bác." Vì có máy quay, Tiêu Chiến cũng đáp lời cậu một cách tự nhiên nhất.

"Hôm nay có thể phỏng vấn hai người, tôi thật rất hào hứng, đêm qua phấn khích tới độ không ngủ được." Nữ phóng viên hôm nay đảm nhận phỏng vấn hai người từng là fan Bác Quân Nhất Tiêu, cũng từng là thành viên của Bác Tiêu CP. Năm đó xảy ra chuyện, cô lặng lẽ rời khỏi Fanpage, nhưng vẫn giữ tình cảm dành cho hai người ở trong lòng.

Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác chỉ mỉm cười.

Lần nữa có thể nhìn thấy hai người ngồi cùng nhau, cùng chung một khung hình, thật khiến cô cảm thấy kích động. "Thứ lỗi, cho tôi 5 phút bình tĩnh lại."

Nữ phóng viên ngửa đầu nhìn trần nhà, hít một hơi thật sâu, nếu bây giờ mà khóc lên thì thật mất mặt. Sau đó cố gắng trở về trạng thái chuyên nghiệp nhất, bắt đầu cuộc phỏng vấn.

Q - Question

Q: "Ba năm qua đi, hai người lần nữa hợp tác, có cảm giác như thế nào?"

Tiêu Chiến: "Vương lão sư diễn xuất hoàn toàn như trước, vẫn rất tốt."

Nhất Bác: "Tiêu lão sư diễn xuất quá tốt. Ba năm không gặp Tiêu lão sư, lần này hợp tác, tôi thật sự có chút khẩn trương, áp lực cũng rất lớn."

Q: "Vương lão sư sẵn đây có thể tiết lộ một chút lý do vì sao ba năm trước lại đột ngột biến mất được không?"

Nhất Bác: "Xin thứ lỗi, là vấn đề cá nhân, không tiện tiết lộ."

Tiêu Chiến nhíu nhíu mày.

Q: "Fan hâm mộ tin rằng hai người chính là phim giả tình thật, bên ngoài chính là một cặp, hai vị lão sư thấy thế nào?"

Tiêu Chiến: "Không phải là tôi tuyệt tình, chỉ có thể trả lời chúng tôi không phải. . ."

Nhất Bác: "Chúng tôi bây giờ không phải một cặp."

Nữ phóng viên kinh ngạc nhìn về phía Vương Nhất Bác.

Q: "Xin hỏi... Cái gì gọi là, bây giờ không phải?"

Nhất Bác: "Câu hỏi này cũng có trong bảng câu hỏi sao?"

Q: "Xin lỗi. . . Vậy câu hỏi kế tiếp. À, vấn đề này, tôi nhớ cậu không muốn trả lời. Phân tính của Vương lão sư, cậu có bằng lòng. . ."

Nhất Bác: "Omega."

. . . . . . Phóng viên triệt để ngẩn người, miệng còn há to mấp máy chưa biết nói gì.

Tiêu Chiến lập tức nhìn về phía Vương Nhất Bác, đầu mày xoắn hết cả lại.

Vương Nhất Bác không để tâm hai người đang nhìn chằm chằm vào mình, chỉ mỉm cười nhìn về phía ống kính.

"Làm sao vậy? Tôi là Omega."

Q: "Xin lỗi. . . Tôi, tại tôi quá kinh ngạc."

Nhất Bác: "Không sao."

Q: "Vậy câu hỏi kế tiếp, nếu như cậu là. . . À, đã không. . . Xin hỏi cậu thích hương tin tức tố gì?"

Nhất Bác: "Tôi nhớ mình đã từng trả lời vấn đề này. Lúc đó tôi trả lời là hương chanh, chắc không quá chuẩn xác."

Tiêu Chiến đã ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, muốn che miệng Vương Nhất Bác.

"Tôi thích nhất là nước đá vị chanh."

Vương Nhất Bác nhanh miệng đáp.

Phóng viên chấn kinh tại chỗ, lén lút lau mồ hôi, run rẩy đọc câu hỏi tiếp theo.

Q: "Câu hỏi tiếp theo. . . Hai vị lão sư, ban đầu làm thế nào nhập vai vào nhân vật."

Tiêu Chiến: "Cần thời gian thôi."

Nhất Bác: "Tôi không cần nhập vai, căn bản không có diễn, đều là chân tình thực cảm."

Nữ phóng viên thật muốn vứt đi bảng câu hỏi, không còn cần mặt mũi, vứt luôn cái gì gọi là chuyên nghiệp, đứng dậy gào thét. Nhất Bác đang phát đường. . . A . . . Cô chết mất.

Q: "Một vấn đề cuối cùng, fan hâm mộ muốn đặt câu hỏi, có ai đang theo đuổi hai vị lão sư không?"

Tiêu Chiến không trả lời.

Nhất Bác: "Tôi thì không có ai. Nhưng mà hiện tại tôi đang theo đuổi một Alpha. Còn Tiêu lão sư, lần trước có nói qua, bản thân thích tin tức tố hương hoa quỳnh. Nếu ai có, thì có thể theo đuổi Tiêu lão sư."

Q: "Thế nhưng là... Tiêu lão sư từng nói qua, anh chỉ muốn tìm hiểu Beta."

Vương Nhất Bác nhìn về phía Tiêu Chiến, "Vậy tôi sẽ đợi, đợi xem cô gái Beta nào có thể bắt được trái tim của Tiêu lão sư."

Buổi phỏng vấn kết thúc, công ty truyền thông cấp tốc biên tập, sau đó đem đoạn video phỏng vấn phát ra ngoài.

Không cần tuyên truyền gì nhiều, Vương Nhất Bác công khai phân tính của bản thân chính là chủ đề hot nhất.

Chủ đề couple của cả hai nhanh chóng được đẩy lên đầu bảng, thu về lượt tương tác cực khủng. Tựa hồ fan couple của cả hai trong ba năm qua chưa từng biến mất, mà chỉ vì biến cố của cả hai mà tạm thời ẩn nhẫn.

[Bác Tiêu thiên tuyển]: Ba năm qua, tình ý của cả hai thật khiến ta không thể bình tĩnh.

[Vương Tiêu bảo bối]: Video phỏng vấn, ta xem n lần rồi, khóc thành một dòng sông, dd đến cùng đã phải trải qua những chuyện gì trong ba năm qua?

[95 chí tôn]: Lúc dd nói ra bản thân thích nhất tin tức tố nước đá hương chanh, ta liền biết, cái hố này, đừng ai nghĩ có thể leo ra.

[Thỏ thỏ trùng áp]: Tốt rồi, ta là fan couple đây, bây giờ biết rồi nha, Chiến Chiến nhà chúng ta tin tức tố là nước đá hương chanh.

[Sư tử con ❤️ thỏ nhỏ]: Mặc kệ ba năm vừa rồi xảy ra chuyện gì, dd nói chân tình thực cảm ta liền khóc. Nhìn dd như vậy, ta thiệt không đành lòng!

[Brazil Quy vương]: Thế nhưng có ai để ý tới biểu cảm của gg không, gg giật mình, gg không biết dd sẽ nói những chuyện này sao? 

[Ta là mô-tô tinh khôn]: dd nói đang theo đuổi một Alpha. Ta liền nghĩ, có phải dd đang theo đuổi Tiêu Chiến không?

[Ôm lấy Vương Tiêu]: Ta khóc chết mất 😭 lúc trước rõ ràng là gg sủng dd, sao giờ lại thành dd theo đuổi gg.

Trên mạng bình luận đang nổ tung, đoạn phỏng vấn rõ ràng giống như một cơn địa chấn, Tiêu Chiến chau mày.

Rầm rầm rầm

"Vương Nhất Bác, mở cửa."

Nghe tiếng gõ cửa, Vương Nhất Bác lật đật đem hết thuốc giấu vào ngăn tủ.

"Chiến ca? Làm sao vậy?" Cậu đi ra mở cửa.

"Làm sao vậy? Lại muốn làm gì? Muốn chơi nổi hả?" Tiêu Chiến gằn giọng.

"Em? Em không có, em chỉ muốn nói một chút chuyện của em thôi mà."

"Vương Nhất Bác! !" Tiêu Chiến đột nhiên chống hai tay lên cửa, giam Vương Nhất Bác ở giữa, anh rõ ràng đang rất giận, "Chơi đủ chưa? !"

"Em không có chơi, em chỉ muốn công khai phân tính của em, có vấn đề gì sao?"

Đương nhiên là không có vấn đề, vậy sao ba năm trước không muốn công khai.

Bây giờ Vương Nhất Bác là một Omega không có chủ, còn là một Omega cực phẩm, xinh đẹp động lòng, dáng dấp mê người. Lại trong ngành giải trí công khai bản thân là Omega? !

Sẽ có bao nhiêu Alpha hướng về phía cậu đưa tay! Sẽ có bao nhiêu Alpha muốn theo đuổi cùng chinh phục cậu.

Nhưng mà. . .

Việc này thì có liên quan gì tới anh. Tại sao anh lại phải kích động, sao lại tức giận đến toàn thân run rẩy.

"Em có Alpha bảo vệ sao?" Tiêu Chiến cắn răng nói ra câu nói này.

Vương Nhất Bác lắc đầu.

"Từ đầu đến cuối, em chỉ có một Alpha là anh." Vương Nhất Bác đẩy tay Tiêu Chiến ra, thoát ra ngoài.

"Bây giờ anh không cần em nữa, em sẽ tự bảo vệ tốt chính mình, em cũng không phải như ba năm trước, không hiểu biết về Omega, Tiêu Chiến, lần này, em sẽ bảo vệ tốt chính em."

Nhìn gương mặt nhỏ trắng nõn của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến cực kỳ tức giận.

"Tự bảo vệ? Lấy gì tự bảo vệ?"

"Anh đã không muốn trở thành Alpha của em, vậy cũng không cần lo lắng vấn đề này."

"Tốt, Vương Nhất Bác, rất tốt, vậy tốt nhất đừng để tôi thấy được những tấm hình dơ bẩn như ba năm trước." Nói xong câu đó, Tiêu Chiến xoay người, bỏ vào nhà mình.

Rầm

Tiếng cửa đóng lại.

Vương Nhất Bác cũng lặng lẽ đóng cửa, cậu thấy tim mình đau thắt, đau đến nổi chân run rẩy không thể chống lại sức nặng của cơ thể. Cậu ngồi bệt xuống đất.

Chuyện của ba năm trước, cứ như cái gai đâm vào lòng Vương Nhất Bác, đau âm ỉ nhưng không cách nào gỡ bỏ. Tiêu Chiến vậy mà cứ tuỳ tiện ngắt cái gai một cái.

Làm cho Vương Nhất Bác đau lòng đến ngạt thở.

Cậu không biết mình đã ngồi như vậy trong bao lâu, cho đến khi cổ họng nghẹn đắng.

Vương Nhất Bác đứng dậy, mở tủ lạnh tìm nước đá.

"Rắc rắc... Rắc rắc..."

Căn phòng yên lặng chỉ còn tiếng nhai đá rệu rạo của cậu.

"Mình bắt đầu lại từ đầu đi, Tiêu Chiến. . . Quên ba năm trước đi. . . Anh quên. . . Để em cũng có thể quên."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro