Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về tới nhà Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác cũng không tỏ ra khách khí, cứ tự nhiên như nhà của mình.

Dù sao cậu cũng có trả tiền nhà, cậu là khách thuê nhà, cũng không cần phải ơn nghĩa gì cả.

Tiêu Chiến không nhìn rõ được tâm tình của Vương Nhất Bác.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Trời vừa hừng sáng, người đại diện của Vương Nhất Bác đã đến đón cậu đi. Trước khi rời khỏi nhà, cậu cũng không buồn nói với Tiêu Chiến câu nào.

Tiêu Chiến ngồi trước bàn ăn điểm tâm, tâm tình dậy sóng.

Cố gắng nghĩ tới nghĩ lui, mình đã làm gì sai?

Ngẫm nghĩ một hồi, từ hôm qua tới giờ cậu và anh vẫn tốt. Anh tự nhận mình không làm gì sai với cậu. Nếu có...chỉ có thể tối qua cậu cùng anh tập thoại cho cảnh quay trong phim. Nhưng thật tâm mà nói...những lời anh nói với cậu tối qua, anh chưa từng coi đó là một phần của cảnh quay.

Ăn xong điểm tâm, Tiêu Chiến thay quần áo chuẩn bị tới sân bay.

Tiêu Chiến so với cậu muộn mất một chuyến bay, vậy mà muộn đến tận ba tiếng đồng hồ. Lúc anh đến khách sạn, những người khác đã tới tiệc liên hoan.

Mất một chút thời gian, để anh check in và nhận thẻ phòng. Tiêu Chiến cầm thẻ phòng 1015, nhìn căn phòng đối diện 1002, đó là phòng của Vương Nhất Bác.

Dọn dẹp hành lý đâu vào đấy, Tiêu Chiến đi vào nhà vệ sinh, kiểm tra miếng dán tin tức tố trên người, vẫn còn tốt, vẫn còn có tác dụng tới 2, 3 tiếng nữa, chỉ là ra ngoài ăn một bữa cơm, rất mau sẽ trở về, có lẽ không cần thay miếng mới. Tiêu Chiến lại nhìn chằm chằm miếng dán tin tức tố còn mới tinh trên bàn, ngẫm nghĩ một chút, sau đó ra cửa, đi đến bữa tiệc.

"Tiêu Chiến! Rốt cuộc đã đến, đến muộn như vậy, mau tự phạt ba ly"

Tiêu Chiến cười cười gật đầu, "Phải phạt."

Tự phạt ba ly, Tiêu Chiến ngồi vào chỗ.

Vương Nhất Bác ngồi đối diện anh, đang tập trung ăn cơm, chén rượu bên cạnh chưa hề vơi đi.

"Nhất Bác, tôi mời cậu một ly"

Vương Nhất Bác bỗng nhiên bị gọi tên, theo bản năng ngẩng đầu, thấy người vừa lên tiếng là Tiêu Chiến, cậu lại rủ tầm mắt xuống.

"Ừm." Sau đó nâng chén, cùng Tiêu Chiến cụng một cái, uống cạn ly rượu trong tay.

Tiêu Chiến tiếp tục uống rượu, cũng không gọi Vương Nhất Bác nữa.

Vương Nhất Bác lại cúi đầu ăn cơm.

Ánh mắt của Tiêu Chiến, không đơn thuần.

Thời điểm nhìn cậu, ánh mắt ấy không đơn thuần.

Lúc trước anh nói anh cũng thích Beta.

Sau đó khi cậu phân hoá, anh lại dùng ánh mắt cực kỳ nghiêm túc nói cậu cần một Alpha như anh để an ủi và bảo vệ.

Vương Nhất Bác không ngốc, nhưng cậu muốn giả ngốc.

Bản thân Vương Nhất Bác còn chưa chấp nhận được việc mình đã thực sự phân hoá thành Omega, hoặc có thể nói là, bản thân cậu chưa hề cảm nhận được mình là Omega.

Huống chi là, để một nam nhân Alpha chinh phục cậu.

Từ khi tối qua, sau khi xác nhận được tình cảm trong ánh mắt của Tiêu Chiến, cậu lại bắt đầu muốn trốn tránh.

Vốn ban đầu cậu đối với Tiêu Chiến cũng chẳng có thiện cảm gì, hiện nay lại biết được tình cảm trên mức bình thường của anh, cậu đương nhiên là không muốn đối diện.

Nhưng chỉ là không muốn đối diện thôi sao. . .Vương Nhất Bác nhếch miệng, được rồi, chỉ có vậy thôi, không có cảm giác gì khác.

Buổi liên hoan của đoàn phim kết thúc, Vương Nhất Bác không có uống nhiều, Tiêu Chiến thì dường như say rồi. Vương Nhất Bác nhìn ra được, tâm tình của Tiêu Chiến tựa hồ không tốt.

Ngày mai dù sao cũng không có cảnh quay, mọi người đều vui vẻ uống thêm một chút.

"Ban đầu định không uống nhiều, bây giờ say như thế này, mọi người chiếu cố lẫn nhau một chút." Bản thân đạo diễn cũng đã ngà ngà say, cố gắng chỉ huy mọi người.

"Ừm? Người nào ở cùng tầng với Tiêu Chiến?"

Vương Nhất Bác đã mặc áo khoác, chuẩn bị rời đi.

"Tầng 10? Ai ở tầng 10? À . . . Chuyên gia trang điểm. . . Say rồi? Còn ai không? Còn ai ở tầng 10 không?"

Vương Nhất Bác đã đi ra tới cửa, câu hỏi của đạo diễn không có ai trả lời.

Hô. . . Cậu lui lại.

"Đạo diễn, tôi ở tầng 10, để tôi đưa Tiêu Chiến về."

"À. . . Nhất Bác. . . Được! Vậy cẩn thận một chút."

"Được."

Vương Nhất Bác ghi nhớ số phòng của Tiêu Chiến, dúi lại thẻ phòng vào túi anh.

Tiêu Chiến cũng không hẳn là quá say, chỉ là hôm nay có chút quá chén. Anh ngồi ngoan ngoãn trên ghế, biểu tình trên mặt đại khái là dẫn tôi về với.

"Tiêu Chiến."

"Ừm. . ." Tiêu Chiến nghe tiếng liền nhìn về phía Vương Nhất Bác.

"Chúng ta đi." Vương Nhất Bác khom lưng đem cánh tay Tiêu Chiến gác lên trên vai mình.

"Được. . ."

Vương Nhất Bác hoàn toàn thanh tỉnh, đi cũng nhanh hơn người ta một chút.

Về đến khách sạn, cậu cấp tốc nhấn nút thang máy.

Ngay khi cánh cửa thang máy gần đóng lại, một bàn tay đưa ra cản lấy.

Một cặp đôi bước vào, bộ dáng giống như Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến hiện tại.

Chỉ có điều, người đang say đến ngã nghiêng là một Omega.

Sở dĩ cậu biết, là bởi vì Omega này đang trong kỳ phát tình. Toàn bộ thang máy đều tràn ngập hương tin tức tố ngọt ngào của một Omega trong kỳ phát tình.

Vương Nhất Bác cau mày một cái, giữa các Omega luôn có sự ảnh hưởng lẫn nhau. Cậu vốn đã là một Omega đặc biệt, cực kỳ dễ bị lôi kéo ảnh hưởng, huống chi lúc này cậu còn đang ôm lấy một Alpha cấp cao, có sức hấp dẫn cực lớn.

Thang máy vừa dừng ở tầng 6, hai người kia đã cấp tốc ra ngoài.

Cửa thang máy đóng lại, Vương Nhất Bác cảm thấy chân mình run lên, phải tựa người vào thang máy. Cậu không mang theo thuốc ức chế, cũng chưa từng có thói quen này.

Vương Nhất Bác chỉ cảm thấy không khí bên trong càng ngày càng nóng, trong ngực càng lúc càng khó chịu. Thang máy chỉ từ tầng 6 lên tầng 10, mà cậu có cảm giác như mình đã phải chờ tận một năm.

Cậu kéo lấy Tiêu Chiến tới trước cửa phòng anh, run run rẩy rẩy đưa tay vào túi của Tiêu Chiến, tay lính quýnh trên người Tiêu Chiến sờ loạn tìm thẻ phòng. Rõ ràng lúc nãy cậu nhét vào túi áo, sao bây giờ lại tìm hoài không thấy.

Vương Nhất Bác có chút chịu không nổi sức nặng của đối phương, tựa người vào khung cửa, trán đã rịn đầy mồ hôi, hô hấp cũng trở nên nóng rẫy.

"Omega đúng là . . . Rất. . . Yếu." Vương Nhất Bác lúc này nhịn không được, gằn giọng chửi bậy

"Cậu đang làm cái gì." Tiêu Chiến bị Vương Nhất Bác sờ tỉnh, mở mắt đã nhìn thấy mặt mũi Vương Nhất Bác ửng hồng.

"Tiêu Chiến. . ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro