Chương 19 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo : Chương này có H, ai không phù hợp, có thể không đọc.

Hai người quấn quýt hôn nhau, cứ thế triền miên dây dưa, từng tiếng thở dốc theo cuống họng phát ra, tạo nên những âm thanh tràn đầy sắc dục, khiến người ta phải đỏ mặt.

Da thịt hai người cọ xát vào nhau, qua lớp quần áo mỏng manh trên người càng thêm phần nóng bỏng, điều hòa trong phòng lúc này dù mở nhiệt độ thấp nhất, chắc cũng không thể xoa dịu đi cái nóng áp bức cọ xát da thịt của hai người.

Vương Nhất Bác thở hổn hển, ánh mắt mơ màng nhiễm đầy dục vọng, cậu có chút hấp tấp, chống đỡ thân thể ngồi dậy, đem áo sơ mi trên người Tiêu Chiến cởi xuống, còn rất nhanh nhẹn đem tay mò xuống khuy quần của Tiêu Chiến cởi ra. 

Tiêu Chiến cảm thấy hô hấp của mình ngưng trệ, hầu kết lên xuống nhấp nhô, không tự chủ mà nuốt một ngụm nước bọt, vật phía dưới bây giờ đã cương cứng, giống như muốn  nhảy ra ngoài ngay lập tức, phía  bụng dưới nóng ran, thế nhưng Tiêu Chiến vẫn cố gắng đem cơn thú tính của bản thân mình kìm hãm lại, anh đem tay mình giữ lấy hai cái tay đang làm loạn trên người mình của Vương Nhất Bác, gằn giọng nói :"Vương Nhất Bác, em phải suy nghĩ thật kỹ, bây giờ nghĩ lại vẫn còn kịp, chứ nếu lát nữa kêu anh dừng lại, dù em có khóc lóc van xin, anh cũng không dừng đâu biết chưa?"

Vương Nhất Bác đã thanh tỉnh đôi chút, nhưng vẫn còn men rượu trong người, lại bị tình dục lấn át lý trí, giờ phút này cậu không có nhiều thời gian để suy nghĩ nhiều thứ như vậy. 

Không thèm trả lời câu hỏi của anh, Vương Nhất Bác ôm lấy Tiêu Chiến, tiếp tục hôn anh, hôn từ trên cổ, xuống dưới xương quai xanh, rồi một đường từ trên cổ đến rốn. Thế nhưng thấy Tiêu Chiến dường như không làm ra phản ứng gì, cũng không hề đả động gì đến cậu, Vương Nhất Bác có chút tức giận, cậu đẩy Tiêu Chiến ra, nhíu mày nói.

"Tiêu Chiến, rốt cuộc là anh có được hay không đây?" 

Đến thế này rồi, nếu Tiêu Chiến còn nhịn nữa, anh không phải là đàn ông. Anh gầm lên một tiếng, rồi đẩy Vương Nhất Bác ngã xuống giường, bắt đầu hôn lấy cậu.

Vương Nhất Bác ưỡn hông, đem cái vật cứng ngắc trong quần cọ lên đùi Tiêu Chiến. Tiêu Chiến cảm thấy nhiệt độ cơ thể trong người mình nóng ran, anh bắt đầu cúi xuống, nghiêng đầu ngậm lấy yết hầu của cậu, rồi trượt xuống hôn lên hai núm vú trước ngực, ở trên đó dùng răng nghiền nhẹ, khiến cho Vương Nhất Bác phải phát ra vài tiếng ưm ưm mê người.

Sau đó, Tiêu Chiến dần trượt xuống, hôn lên bụng cậu, ở nơi lỗ rốn mà chơi đùa. Vương Nhất Bác bị cọ nhột, đem eo ưỡn lên, hai tay bấu chặt lấy ga trải giường.

"Ưm....Chiến....ưm...." 

Tiêu Chiến lại trườn lên, hôn môi cậu như trấn an, thế nhưng phía dưới lại đem quần jean trên người Vương Nhất Bác cởi ra, vứt xuống sàn nhà. Anh đem tay nắm lấy vật nam tính đang cương cứng kia của cậu, ở trên đỉnh đầu mà xoa bóp. 

Vương Nhất Bác trong miệng lập tức phát ra một tiếng rên rỉ yếu ớt :"ưm....đừng....Chiến..."

Tiêu Chiến mỉm cười, anh nói :"muộn rồi, hơn nữa của em đã cương cứng thế này, để anh giúp em." 

Còn không đợi Vương Nhất Bác phản ứng lại, Tiêu Chiến đã trượt xuống, cúi đầu ngậm lấy cái thứ kia của cậu vào miệng, giống như một cây kẹo mà mút mát. 

"Ưm....ưm....đừng." 

Giờ phút này, chữ đừng của Vương Nhất Bác hoàn toàn vô tác dụng, Tiêu Chiến đã không còn nghe lọt lỗ tai bất cứ thứ gì nữa, anh vẫn đem cái vật nam tính kia của cậu mút mát ở trong miệng, cho đến khi cảm thấy Vương Nhất Bác cong eo, ưỡn người một cái, thì cũng là lúc tinh dịch đặc sệt nồng đậm bắn vào miệng anh.

Vương Nhất Bác có chút ái ngại, mặt cậu cũng vì ngại mà trở nên ửng đỏ, cậu khẽ nói :"nhả....nhả ra đi anh Chiến."

Thế nhưng lời còn chưa nói hết, cậu đã nhìn thấy Tiêu Chiến đem thứ kia nuốt xuống cổ họng, sau đó anh còn nở nụ cười tươi rói với cậu.

"Của em, rất ngon." 

Vương Nhất Bác mở lớn hai mắt nhìn anh, vừa xấu hổ, cũng vừa giống như không thể tin.

Thế nhưng Tiêu Chiến không để cậu có thời gian suy nghĩ, anh đem chút tinh dịch còn sót lại, thoa ướt hậu huyệt phía sau, sau đó từ từ đem ngón tay của mình đâm vào.

Bởi vì lần đầu tiên nơi thầm kín của mình tiếp xúc với thứ lạ lẫm, khiến cậu có có chút đau, Vương Nhất Bác khẽ nhíu mày, hai tay bấu chặt ga giường, mắt cũng nhắm chặt lại. Tiêu Chiến nhìn biểu cảm của cậu cảm thấy đau lòng, anh liền nhẹ nhàng rút ngón tay ra, rồi hôn lên môi cậu một cái, nhỏ nhẹ hỏi.

"Em đau sao? Hay....hay là mình dừng lại nhé?" 

Vương Nhất Bác mở mắt ra nhìn anh, bên khóe mắt còn đọng lại một giọt nước mắt, cậu mỉm cười lắc đầu :"em không sao, một chút nữa sẽ thích ứng thôi, anh nhẹ nhàng là được." 

Mặc dù nghe cậu nói như vậy, nhưng nhìn cậu đau đớn, Tiêu Chiến đau lòng đến không chịu được, anh cũng không thể vì sự sung sướng của bản thân, lại khiến cho người mình yêu đau đớn được, Tiêu Chiến không đành lòng. 

Thấy Tiêu Chiến có vẻ do dự, Vương Nhất Bác biết là anh lo lắng cho mình, cho nên cậu nhích người ngồi dậy, ôm lấy cổ anh, rồi đặt lên môi anh một nụ hôn như trấn an.

"Em không sao, ai lần đầu tiên cũng sẽ như vậy cả, một chút sẽ thích ứng thôi, anh cứ làm đi, em....em muốn anh."

Bị lời thì thầm nhỏ nhẹ như tiếng mèo kêu bên tai của cậu, khiến Tiêu Chiến ngứa ngáy trong lòng, anh cũng không thể nhịn được nữa, lại ôm mặt cậu lên, tiếp tục hôn môi.

Sau đó anh lại từ từ đem ngón tay của mình nhẹ nhàng đưa vào trong một lần nữa, ngón tay còn chưa cho vào sâu, Vương Nhất Bác liền hút mạnh một hơi, ưỡn ngực lên, khẽ kêu.

"Tiêu Chiến, Tiêu Chiến."

"Anh đây, anh đây Nhất Bác." Tiêu Chiến duỗi ra một ngón tay khác bỏ vào trong miệng  huyệt của Vương Nhất Bác, hai ngón tay cùng một chỗ, thăm dò cái miệng nhỏ.

Thời gian dần trôi qua, ga giường có chút ẩm ướt, Tiêu Chiến đã cho ba ngón tay vào trong, Vương Nhất Bác đầu đầy mồ hôi, lông mày nhăn lại. Tựa hồ như sờ trúng cái gì, Tiêu Chiến ấn một cái, Vương Nhất Bác nắm thật chặt ga giường, gắt gao cắn miệng.

"Ách. ....là nơi này sao?" Tiêu Chiến cũng ra chút mồ hôi, anh nhẫn nại chịu đựng cũng thật sự khó chịu, nhưng đây là lần đầu tiên, anh phải đảm bảo Vương Nhất Bác không bị thương nghiêm trọng.

"Ừm." Tựa hồ nghe đến câu hỏi, Vương Nhất Bác vậy mà đáp lại một chút.

Anh lấy ra một ngón tay, để lại hai ngón, hướng về phía chỗ nhô lên kia, mà cọ, Vương Nhất Bác cắn chặt miệng cuối cùng cũng buông ra tiếng có chút lộn xộn.

"Đừng....Ngừng....Dưới....a..."

"Được!" Tiêu Chiến rút ngón tay ra, mang theo chút chất lỏng trong suốt sền sệt, sau đó đỡ lấy hạ thể khó chịu  của mình để trước cửa huyệt, từ từ đâm vào.

Lúc vật nam tính của Tiêu Chiến vào trong, cả hai đồng thời thở ra một tiếng.

"Ưm..........."

Lúc đầu có chút trở ngại, cho nên anh chỉ nhẹ nhàng  tiến vào một chút, cảm giác bị buộc chặt, kích thích Tiêu Chiến muốn nói tục.

"A....a...Tiêu Chiến." Vương Nhất Bác ở dưới bỗng nhiên đau đớn, chợt ngẩng đầu mở mắt ra, trợn to mắt, trong mắt còn long lanh một chút nước mắt, thanh âm cũng đều là nghẹn ngào.

Vừa vặn đối đầu ánh mắt hoảng sợ của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến hôn lên khóe mắt cậu, còn liếm đi giọt nước mắt kia, rồi nhẹ giọng nói, "anh đây." Sau đó đưa vào thật sâu.

"Ưm.....a...a....." Vương Nhất Bác vòng chân bên hông Tiêu Chiến, không chịu được run rẩy.

Tiêu Chiến nhíu mày, anh cũng đau, thế nhưng vẫn cố gắng chịu đựng, nhưng nhìn cặp mắt  ướt át của Vương Nhất Bác, liền nhịn không được.

"Nhất Bác thả lỏng một chút nào." Tiêu Chiến cúi người hôn lên môi Vương Nhất Bác, đem lưỡi mình từ từ vào trong miệng cậu, lại rút ra rồi lại đưa vào, để Vương Nhất Bác quen thuộc.

"Ưm.....Chiến.....ưm.....Chiến." Vương Nhất Bác có chút nức nở mà gọi tên anh lộn xộn, thế nhưng lại không có chút xíu nào cự tuyệt hành động của Tiêu Chiến.

"Em kẹp chặt anh cũng rất đau, Nhất Bác, ha....thả lỏng, tin tưởng anh được không Nhất Bác?" 

Nghe được Tiêu Chiến cũng đau, Vương Nhất Bác liền cắn chặt miệng, không còn lên tiếng.

Vương Nhất Bác cái gì cũng không cần làm, cứ như vậy thân thể nằm ở dưới, mở to cặp mắt không có chút nào tạp chất kia nhìn anh, giống như là xuân dược hữu hiệu, đã đem hồn Tiêu Chiến  ném đi.

Sau một chút, Vương Nhất Bác đã thả lỏng,  chỗ hậu huyệt cũng được nới lỏng ra, ẩm ướt bao quây chỗ kết hợp của hai người, Vương Nhất Bác cũng không có còn đau nhiều như lúc đầu nữa, cơ thể dần thích nghi với dương vật của Tiêu Chiến bên trong mình.

Biết Vương Nhất Bác đã dần thích nghi, Tiêu Chiến bắt đầu đưa đẩy  thân thể, từ từ nhẹ nhàng thúc đẩy vào bên trong cậu. 

Hai thân thể trần truồng quấn lấy nhau, lên xuống nhịp nhàng. Mà bởi vì động tác có chút kịch liệt, nên chiếc giường của khách sạn cũng phải phát ra mấy tiếng kẽo kẹt.

Tiêu Chiến được đà đưa đẩy liên tục, cả người chìm trong khoái cảm dục vọng, trong cổ họng của anh phát ra mấy tiếng rên rỉ trầm thấm, giống như tiếng săn mồi của sư tử. 

Anh vẫn miệt mài đưa đẩy hông, để dương vật của mình đỉnh thật sâu vào nơi mềm mại ướt át kia.

Vương Nhất Bác mở rộng chân, quấn chặt lấy eo anh, để Tiêu Chiến dễ dàng tiến vào thật sâu bên trong.

Được một lúc, Vương Nhất Bác ôm lấy lưng anh, giọng điệu thút thít nức nở :"ưm....chậm....chậm lại, Chiến....chậm lại."

Nhưng mà Tiêu Chiến không có dừng lại, vẫn tiếp tục đẩy hông, đưa ra đẩy vào, sau một lúc, Vương Nhất Bác cong eo ưỡn người bắn ra. 

Bởi vì lên đỉnh lần hai, khiến cơ thể cậu có chút mệt, cả người xụi lơ, giống như không còn chút sức lực nào, để mặc cho Tiêu Chiến ở phía bên người mình, đưa đẩy.

Tiêu Chiến vẫn chưa xong, anh vẫn tiếp tục miệt mài đưa đẩy trong cậu, từng cú nhấp vào thật sâu, rồi lại rút ra, cứ như thế đưa vào rút ra đến thật lâu, mới đem tinh dịch bắn vào bên trong cậu.

Sau khi bắn tinh xong, Tiêu Chiến nằm trên người Vương Nhất Bác, anh hôn lên môi cậu một cái, rồi đem mồ hôi trên trán cậu lau đi.

Vương Nhất Bác từ từ mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt đẹp đẽ của Tiêu Chiến gần mình, trong lòng không khỏi dâng lên một sự xúc động. Cậu vòng tay ôm lấy tấm lưng rộng lớn đầy vững chãi của anh, rồi nhướn người ngồi dậy, đặt lên trán anh một nụ hôn. Cậu nhìn anh mỉm cười, giọng nói có chút nghẹn ngào xúc động.

"Anh Chiến, em biết thời điểm này có chút không thích hợp để bày tỏ lòng mình, thế nhưng em vẫn muốn nói." 

Vương Nhất Bác dừng lại một chút, nhìn thật sâu vào mắt anh, trong ánh mắt của cậu mang theo đầy sự chân thành, cũng chất chứa thật nhiều tình cảm. Vương Nhất Bác đem mười đầu ngón tay của mình, đan xen thật chặt với mười đầu ngón tay của anh, cậu nhìn anh âu yếm, trong mắt mang theo chút long lanh của nước mắt, của sự hạnh phúc tận trong chân tâm. Cậu hít một hơi thật sâu, sau đó  mỉm cười nhỏ nhẹ nói.

"Tiêu Chiến, em yêu anh, thật sự rất yêu anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro