chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Á trời ơi mới đây hai tuần rồi nhỉ? tui sợ các bẹn nhớ tui quá nên tui đã viết rồi nè:>>>

Ahihi ảo tưởng nhiêu đó đủ rồi dô chuyện chính nha. Theo mấy bạn đọc được từ chap trước á thì sẽ tưởng tui ngược Hwarang chứ gì, hehe đúng rồi á... à lộn, hum có ngược đâu "mấy bạn tin tui đi". Với yên tâm đi truyện này mình sẽ cho kết SE... à nhầm, thật ra là HE

______________________

Cuối cùng hắn cũng chả còn có thể làm được gì hơn, giờ chỉ có thể đi về nhà mà thôi, cái việc vừa diễn ra lúc nãy cứ bám lấy trong đầu hắn tựa như một con đĩa đang hút máu vậy, cố gắng như thế nào cũng khó mà lấy nó ra được. Nhưng thật sự thì Jaewon cũng không quan tâm nữa Trong lòng hắn giờ đây đang thật sự cầu nguyện cho một kỳ tích xuất hiện, một kỳ tích được thấy Hanbin trong căn ký túc xá, chuyện đó lúc trước có thể dễ dàng nhưng sao giờ cậu lái thấy khó khăn quá nhỉ?

Tại sao thần may mắ lại không ở bên hắn ngay lúc này nhỉ? người ta từng ví von rằng cuộc đời Song Jaewon này luôn được thần may mắn bảo vệ, hắn cũng từng công nhận điều đó nhưng lại không biết rằng trong chuyện tình yêu thì hoàn toàn ngược lại. Hắn mở cánh cửa quen thuộc ra, chẳng còn những hình bóng vui vẻ rộn ràng nữa mà giờ đây lại là một không gian tĩnh lặng, có lẽ họ đã ai về phòng nấy rồi nhưng thứ thật sự thiếu nhất chính là một hình bóng quen thuộc của một người luôn bám dai dẳng trong đầu óc dường như muốn hòa thành một phần trong trí óc và ngay cả trong trái tim. nó thiếu đi một hình ảnh nhỏ bé hơn hắn một cái đầu. bỗng nhiên lại nhớ đến nụ cười rạng rỡ mà bản thân từng so sánh mặt trời cũng thua xa độ chói chang này, một nụ cười của thiên thần thật sự. Giờ đây Hwarang này cũng hiểu được cái cảm giác mất đi một thứ quan trọng nhất cuộc đời mà chẳng còn gì có thể thay thế được

Tiến đến bên cái ghế sofa, nằm xuống với dáng vẻ mệt mỏi chưa từng có, nếu có mẹ cậu ở đây có lẽ bà cũng không tin đây là đứa con trai luôn lạnh lùng của mình. Cậu vẫn còn nghĩ về việc vừa rồi, nó như một thước phim cứ lặp đi lặp lại mãi chẳng biết chán nhưng mỗi lần lặp lại là một lần đau lòng từ sâu trong trái tim. Đúng thật lúc đó có suy nghĩ quá vội vã, mọi thứ cậu đều rất suy nghĩ kỹ nhưng chỉ cần liên quan đến người có tên Hanbin thì y như rằng sẽ hóa thành một người mất não ai nói gì cũng tin một cách sái cổ. Và thấy chưa, hậu quả của tin sái cổ đó là mất đi người quan trọng nhất cuộc đời mình. Người ta vẫn thường hay nói sẽ có một ngày bạn tìm được một người chân ái của cuộc đời mình, họ chắc chắn là linh hồn tri kỷ của nhau luôn đi cùng ở mọi kiếp giống như theo quyển sách "kiếp nào ta cũng tìm thấy nhau" đã từng nói. Người bạn đơi fcuar bạn ở kiếp này chắc chắn ở mọi kiếp khác bạn đều có thể gặp rồi chỉ là danh phận có rất nhiều khác biệt. Đôi lúc có thể là cha con, những người bạn thân hay bất cứ điều gì, chỉ cần nhớ rằng hai người đều luôn có nhau.

Điều đó được kể bởi mẹ của cậu, cậu tin điều đó từ tận lúc nhỏ và hơn bao giờ hết hắn tin rằng Hanbin chính là bạn đời của hắn, chưa bao giờ hắn tự tin vì suy nghĩ của mình như vậy. Cho dù cả hai sau này chẳng thể đến được với nhau thì cậu vẫn sẵn lòng hướng về Hanbin như một cây hoa hướng dương luôn hướng về mặt trời, cho dù phải đối diện với sự úa tàn cũng chấp nhận bằng cả tấm lòng của loài hoa xinh đẹp đó.

Xung quanh cậu dường như đang được bao bọc bởi không khí buồn tẻ giống như việc thiếu ai đó tên là Hanbin thì sẽ chẳng sống nổi nữa vậy. Dù biết có lẽ so sánh hơi quá nhưng hắn nghĩ được gì thì nói đó thôi. Eunchan từ phòng của mình bước ra, lấy trước mắt mình là một màu không khí nặng nề của tên nào đó đang bị thất tình liền thở dài vài tiếng. Nếu Hwarang điên vì tình số hai thì không ai đứng số một, chuyện tình của hắn Eunchan đều nắm rõ đôi lúc cũng tâm sự đưa ra lời khuyên nhưng cuối cùng tên đó chẳng chịu nghe lời đến một chữ.

Thấy Eunchan cậu lười biếng nhấc chân lên một chút biểu thị kêu con người đó qua đây ngồi. Thở dài một tiếng rồi mới tiến đến kế bên

- Này đừng buồn rầu như thế chứ

khuôn mắt của hắn vẫn rầu rỉ bỏ ngoài tai lời nói của người kia

-Hanbin đi đâu rồi

-Anh ấy nói với cả nhóm là mình đại diện công ty để giao lưu với công ty ở bên Nhật ấy, hình như tầm một tuần mới về

Ôi trời thì ra chỉ qua bên công ty đó một tuần vậy mà cậu tưởng Hanbin yêu dấu sẽ bỏ hắn đi luôn theo cái tên đáng ghét, nhu nhược,toan tính,... kia chứ. nhưng cho dù như vậy tâm tìm của cậu cũng chẳng có cải tiến được thêm phần nào cả. Lỡ như một tuần đó hai con người ấy hẹn hò với nhau, đi chơi khắp nơi sau đó sẽ tỏ tình rồi bla bla làm đủ thứ việc. Phải nói thật rằng Hwarang đúng là cót chút suy diễn, à không phải gọi là quá mức.

Dường như nghĩ được gì đó trong đầu Eunchan liền nhìn qua cái tên còn đang nằm uể oải

- Hay là chúng ta đi coi tarot đi

Nghe được ý kiến đó thì cũng thấy khá hợp lí dù cậu không tin vào bói toán cho lắm nhưng tìm chút niềm vui trong thời gian đau buồn này cũng khá hợp lí. Nếu lá bài nói về thứ tốt thì cậu sẽ vui còn nếu kết quả xấu thì có lẽ nên chuẩn bị thần sẵn đi là vừa. Cậu gật đầu đồng ý với Eunchan, đúng thật có chút bất ngờ vì đó giờ rủ hắn đi mà hắn chịu đâu bởi vậy trên đời này có một biệt danh rất hợp với tên đó "điên vì tình"

Không mất quá nhiều thời gian, cả hai cùng nhau thẳng tiến đến nơi của một tarot reader cũng khá nổi tiếng ở nơi này. Nó cách ký túc xá tầm 20 phút đi taxi. Nhìn ngắm thành phố seoul nhộn nhịp mà trong lòng cậu cứ rạo rực, đây là con phố quen thuộc khi cả hai đi fansign về sẽ đi ngang chỗ này và đùa giỡn với nhau, hạnh phúc đến nổi cậu cười trong ngây dại. Tình yêu đúng thật là rất rắc rối, khi nó ở trước mắt bạn chỉ cần chộp lấy thôi thì lại do dự, cho đến khi nó đã đi thật xa thì chỉ còn biết ở đó hối tiếc.

sau gần 20 phút thì cũng đã đến nơi, nó nằm ở trên tầng 5 của một căn chung cư nhỏ nên cũng phải đi lên vài tầng lầu thì mới đến nơi được. Nói chung thì chẳng khác gì mấy phòng khác chỉ là có thêm một dòng bảng đơn giản có chữ 'Tarot'. Chỗ này cũng nhỏ mà nhỉ vậy mà Eunchan lại nói với hắn là chỗ này rất nổi tiếng. Liếc nhìn qua người bạn kế bên mình hàm ý cậu có chắc nơi này có đáng tin không vậy

-chỗ này là do bạn của tớ chỉ và tớ cũng đã đến đây được vài lần rồi nên cậu cứ yên tâm

Gật đầu hài lòng rồi mới nhấn chuông. Được một lúc thì có một người ra tiếp đón, là một chàng trai nhìn dáng vẻ có chút bình thường đang mặc trên đồ đi ngủ có lẽ đang chuẩn bị đi vào mộng đẹp nhưng bị quậy phá đây mà

cậu chàng này lên tiếng nói trước

- Này Eunchan hyung, anh có thể đến vào ngày mai mà tại sao phả là giờ người ta chuẩn bị đi ngủ chứ?

cậu ta cười hihi tỏ vẻ không biết lỗi là gì

-thì đang kiếm khách cho em mà còn đòi hỏi gì nữa đáng lẽ phải cảm ơn anh đấy

Ấy chà biết ngay mà thì ra là cố tình dụ dỗ hắn để kiếm tiền cho bạn hắn chứ gì. Dùng ánh mắt sắc nhọn như lưỡi dao liếc nhìn cái tên ban nãy còn tươi cười nhưng bây giờ đã tỏ vẽ sợ sệt vì cảm giác được mùi sát khí quá rõ ràng nên cũng im lặng chẳng dám nói thêm lời nào

- Người cần coi là anh đúng chứ?Mời anh vào nhà

Cả hai cùng nhau đi theo con người kia bước vào căn nhà có chút nhỏ này. Nhìn chung thì cũng khá ổn, thật sự rất gọn ràng, được trang trí bởi mấy món đồ sứ treo trên tủ còn ở tường thì là mấy bức tranh sáp dầu mỗi bức đều được mang ý nghĩa khác nhau. Tiến vào phòng khác thì sẽ đạp ngay trước mắt một chiếc tủ nhỏ chứa đầy các bộ bài tarot khác nhau phải gọi là quá nhiều cho một chiếc tủ nhỏ.

Eunchan và cậu cùng ngồi trên chiếc ghế sofa màu xanh nhạt còn chủ nhà thì tiến đến cái tủ nhỏ đó để lựa cho mình một bộ bài thích hợp. Lựa xong một cái ăn ý rồi thì liền qua chỗ của Hwarang để ngồi đối diện với hắn. Trong bộ bài có chút hơi quen thuộc hình như là bộ bài cơ bản mà mấy newbie nên mua, cậu đọc được trên mạng là vậy.

Cậu ta xào xào bài vài cái, trải đều ra mặt bàn. Đúng là lúc ban nãy trên mặt còn thể hiện rõ sự buồn ngủ nhưng đụng đến mấy lá bài đó liền tỉnh như sáo vậy

-câu hỏi của anh là gì?

Ngập ngừng một chút vì cái tên eunchan vẫn còn đang ở kế bên cậu nhưng thôi kệ vậy vì crush vẫn hơn

- Liệu người đó có thích tôi không?

người đó đưa tay ra giống như kêu cậu hãy rút ra một lá, lá được chọn lá ở vị trí gần cuối

có lẽ chẳng tốt lành gì cho lắm vì trên lá bài cậu có thể thấy rõ hình ảnh một trái tim bị ba thanh kiếm đâm vào

-câu trả lời lúc trước là có nhưng có lẽ đã bị một tổn thương gì đó khiến người đó hoài nghi về mặt tình cảm này, nói chung họ họ đang phải đối diện với tổn thương

Đúng như dự đoán của cậu anh ấy đã rất buồn vì chuyện này, vì một chuyện thật sự ngu ngốc được tạo ra bởi hắn. Thật nực cười mà, người làm đau lòng người mình yêu lại chính là mình.

-anh có thể bóc thêm một lá nữa được không?
Giựt mình khỏi dòng suy nghĩ khi nghe người đó nói, bây giờ cậu cũng không quan tâm nữa nên chỉ bóc đại một lá ở chính. Lần này thì lại là một vòng tròn ở ngay chính giữa

-có lẽ lời khuyên tôi có thể cho anh chính là hãy để mọi thứ tự nhiên trôi qua đi, thời gian sẽ trả lời tất cả.

"Thời gian sẽ trả lời tất cả" ư? Mong là vậy...
______________________

Sau khi mà tui thấy mình làm Affiliate Marketing khum ổn lắm và nhớ ra mình biết coi tarot nên mình sẽ coi tarot thử. Do là cũng chỉ mới biết coi tầm được hai tháng nên mình sẽ coi free cho 20 bạn nha:3
Iêu mọi người nhìuuu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro