kẻ theo dõi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"hãy liên hệ với anh nếu có chuyện gì xảy ra. bằng điện thoại, thiết bị điều khiển từ xa hoặc bằng suy nghĩ của các em. vui lòng quay lại trước bữa tối vì anh sẽ nấu gì đó cho yunho ăn", seonghwa đang loay hoay cài lại chiếc nút trên áo khoác để đảm bảo cậu đủ ấm và có thể di chuyển trong thời tiết lạnh lẽo của hàn quốc.

mingi và jongho gật đầu trong khi yunho vẫn đứng yên để seonghwa kiểm tra chiếc áo khoác của mình thêm một lần nữa.

'tân thế giới' được đặt cách xa trung tâm thủ đô seoul, nó nằm trong một khu rừng núi lớn nhưng họ có thể dễ dàng đi đến thành phố thông qua các con đường mòn được người dân của hai chủng tộc xây dựng và che dấu khéo léo bằng sức mạnh của họ.

mingi, yunho và jongho đang đi dạo một cách chậm rãi hướng đến nơi thành phố nhộn nhịp.

khác với sức mạnh dịch chuyển tức thời của choi san, jongho lại sở hữu sức mạnh nhân bản. 

trong trường hợp hiện tại, nếu muốn đến nơi một cách nhanh nhất, jongho buộc chạy bằng chính đôi chân của mình và dùng sức mạnh để tăng cường tốc độ lên hàng trăm lần. đương nhiên, cậu phải cõng hoặc bế mingi và yunho để có thể kéo họ đi theo.

mingi có lẽ sẽ quen với tốc độ đó của jongho, dù gì cậu em trai này cũng thường kéo hắn chạy tới chạy lui trong 'tân thế giới' nếu cảm thấy buồn chán. ngược lại, yunho có thể bị cảm thấy sợ hãi với việc đó. 

sau một cuộc trao đổi nhỏ, seonghwa đã ra lệnh cho mingi và jongho đi bộ như người thường với yunho. ít nhất, họ có thể cho yunho một khoảng thời gian hít thở không khí trong lành, điều đó khá tốt cho việc trị bệnh của yunho.

bọn họ tình cờ gặp một vài ma cà rồng và người sói khác đang đi bộ về hướng ngược lại. yunho cảm thấy có gì đó không được thoải mái. một số người trong số họ nhìn cậu với vẻ thích thú nhưng một số khác lại nhìn cậu bằng ánh mắt có phần không hài lòng. yunho lập tức nép người vào mingi khi nhận thấy những cái nhìn chằm chằm ngày càng tăng lên. cậu sợ hãi cúi đầu nhìn xuống con đường đầy đất đá.

mingi nhìn sang người bạn đời của mình vì hắn có thể cảm nhận được sự bất an đang xen lẫn bên trong cậu. hắn nghiêng đầu nhìn xung quanh để tìm kiếm câu trả lời, hắn nhận ra những ánh mắt của ma cà rồng lẫn người sói xung quanh họ.

ngay lập tức, đôi mắt của mingi chuyển sang thành màu đỏ và trừng mắt nhìn mọi người trên đường, cảnh báo họ trong im lặng. hắn vòng tay qua vai yunho kéo cậu lại gần mình hơn.

bộ ba đã đi nhanh hơn để thoát khỏi đám người kia.

khi đến thành phố, nơi có nhiều người xa lạ, họ không phải ma cà rồng hay người sói, họ chỉ là những con người bình thường. mingi, yunho và jongho bắt đầu di chuyển chậm rãi để tận hưởng bầu không khí nhộn nhịp nơi đây.

jongho thở dốc và nói nhỏ chỉ để hai người anh của mình có thể nghe thấy, "tại sao họ lại nhìn chằm chằm vào yunho hyung như vậy? em phát cáu và định tiến đến đấm cho họ một trận"

mingi nhún vai trong khi vẫn quàng tay qua vai yunho, "theo những gì hongjoong huyng nói, mọi người đều biết rằng yunho là người con lai mà hai hội đồng đã tìm kiếm hàng tháng trời và yunho lựa chọn sống cùng chúng ta nên có người vui mừng, có người tức giận"

"ý anh là...?", jongho hỏi.

"giống như là việc nửa chấp nhận, nửa phản đối. phần phản đối chủ yếu là do yunho chọn sống với chúng ta thay vì với bọn họ và về việc em ấy đã kết đôi với tôi. bọn người đó đã than vãn với ngài eden rằng thật bất công khi bọn họ không được tiếp xúc với yunho như vậy. họ yêu cầu hội đồng phải giới thiệu họ với yunho vì có thể yunho muốn ở bên họ hơn là chúng ta. nực cười, làm thế nào mà yunho lại tốt hơn khi ở bên cạnh họ?", mingi cười nhếch mép nói tiếp, "họ nói rằng ateez chỉ là một nhóm nhỏ tuổi nhất và không có đủ sức mạnh để bảo vệ yunho. họ nhấn mạnh nhóm của họ khôn ngoan hơn ateez"

"hứ... chúng ta có thể đánh bại họ trong vòng năm giây. họ ghen tị vì trong điềm báo, nhóm được người con lai chọn sẽ trở thành nhóm mạnh nhất và họ đang hờn dỗi vì yunho chọn ở cùng chúng ta, nhóm trẻ nhất trong hội đồng"

"chính xác."

"nhóm trẻ nhất? và 'họ' mà hai người nói là ai?", yunho - người đang im lặng lắng nghe cuộc đối thoại từ nãy đến giờ - bất ngờ lên tiếng hỏi.

"vì vậy, tôi nghĩ em cần chuẩn bị tinh thần cho tuần tới vì ngài eden nói rằng bài học của em với hội đồng sẽ bắt đầu. có rất nhiều ma cà rồng và người sói đang cố gắng thuyết phục em vào nhóm của họ", mingi kéo vai yunho lại gần mình hơn một chút.

"ý anh là gì? đừng làm em sợ. không ai trong số các anh có thể đi cùng em đến lớp học à? em có phải đi một mình không? liệu em có sống sót được không? em thậm chí còn không biết loại bài học nào mà mình phải học..", yunho bĩu môi trong khi jongho nhếch mép cười với mingi.

mingi từ tốn trả lời toàn bộ câu hỏi của yunho, "oh, tôi không nghĩ seonghwa huyng sẽ để em đến đó một mình, một hoặc hai người trong chúng tôi sẽ ở cùng em trong giờ học. hầu hết họ sẽ chỉ dạy cho em những điều cơ bản trong việc bảo vệ bản thân và có thể chiến đấu một mình. em cũng sẽ học cách kiểm soát sức mạnh của mình và có thể nâng cấp sức mạnh của mình lên"

"sức mạnh của em sẽ được nâng cấp như thế nào? tất cả những gì em có thể làm là chữa lành vết thương", yunho nghiêng đầu nói vì cậu thực sự không nghĩ sức mạnh của mình sẽ tăng thêm nữa.

"chúng ta sẽ xem xét điều đó trong tương lai", mingi nói nhẹ nhàng nói.

jongho gật đầu đồng ý.

mingi và jongho để yunho dẫn đường về căn hộ của cậu. sau khi bắt xe buýt và đi bộ thêm vài dãy nhà, cuối cùng họ cũng đến được căn hộ của cậu.

yunho đột ngột dừng bước khi nhìn thấy tình trạng căn hộ của mình khiến mingi và jongho đang theo sau cậu bị loạng choạng đập người vào nhau. họ tò mò nhìn sang nơi yunho đang nhìn.

căn hộ của yunho thật bừa bộn. mọi thứ đều ở khắp mọi nơi. giấy tờ, sách vương vãi khắp nơi trong phòng khách, những chiếc gối rách tan nát khiến các miếng bông bên trong bị bung hết ra. một số đồ đạc cá nhân của cậu cũng đã bị di chuyển. 

mingi nhanh chóng nắm lấy cánh tay của yunho và kéo cậu lại gần, hắn đang trong trạng thái chiến đấu. nếu ai đó nhảy ra và làm người bạn đời của hắn bị thương, hắn sẽ thiêu rụi tên đó trong tích tắc. còn jongho sử dụng sức mạnh của mình di chuyển kiểm tra từng căn phòng, rồi dừng lại trước mặt mingi và gật đầu ra hiệu rằng không có ai trong nhà.

"c-cái gì..? l-làm sao...?!", yunho bối rối nói.

"một cửa sổ được mở, em nghĩ họ đã đi qua đó", jongho nói.

yunho nhanh chóng chạy vào phòng ngủ. cậu cau mày khi nơi đây cũng bừa bộn đồ đạc. cậu đi đến tủ đồ của mình, mở nó ra lục lọi một lúc lâu, cậu thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy một chiếc hộp.

yunho mở chiếc hộp ra, mỉm cười nhẹ nhàng. món đồ duy nhất mà bố mẹ cậu đã để lại vẫn còn nguyên. mingi đã đi theo yunho đến căn phòng ngủ của cậu trong im lặng, hắn tiến lại gần khi cậu lấy ra một chiếc hộp và nhìn trộm một chút.

bên trong nó là một mặt dây chuyền.

"nó thật đẹp", mingi nói, yunho dùng ngón trỏ vuốt ve theo chiếc mặt dây chuyền. cậu nâng nó lên và đưa cho mingi. 

yunho mở mặt dây chuyền để lộ ra hai bức ảnh bên trong, một nam và một nữ. cả hai đều nở nụ cười một cách vui vẻ. mingi nhìn thấy mắt yunho bỗng ửng đỏ.

mingi nhẹ nhàng hỏi, "đây có phải là..? bố mẹ em không?"

yunho khịt mũi nhẹ nhàng gật đầu, "đây là thứ duy nhất em có về họ.."

mingi biết không nên tò mò hơn nữa, hắn có thể cảm nhận được sự đau khổ và buồn bã của yunho khi nhắc về bố mẹ của mình.

hắn hôn lên thái dương cậu và thì thầm, "tôi xin lỗi. em không cần phải nói với tôi ngay bây giờ. tôi có thể đợi."

yunho không thể không biết ơn người bạn đời của mình.

sau đó, yunho đóng mặt dây chuyền lại, đeo nó quanh cổ rồi nhét nó vào trong chiếc áo len của mình. cậu bắt đầu công việc thu gom đồ đạc của mình, cậu lấy một chiếc túi vải trong tủ và đặt nó lên giường. cậu thở dài khi nhìn quanh phòng ngủ.



"mọi thứ thật bừa bộn"



cậu gắp tất cả bộ quần áo nguyên vẹn mà cậu có thể tìm thấy và cho chúng vào túi vải. sau đó, cậu tiến tới bàn học để lấy vài cuốn sách.

"em thực sự không có nhiều đồ đạc lắm phải không?", mingi nói.

yunho cười gật đầu, "ừ.. thực ra em đã chuyển đến đây khoảng một năm trước vì không thực sự muốn tiêu tiền của bố mẹ nên em chỉ mua những thứ em cần"

mingi và jongho lén nhìn vào phòng ngủ và nói, "yunho? con sói của anh có lồng màu gì?"

yunho chớp mắt và nghiêng đầu một chút trước khi trả lời, "uh, trắng, tại sao em lại hỏi vậy?"

jongho cau mày trước câu trả lời của yunho. jongho bước vào phòng và đưa cho hai người anh lớn xem một nhúm lông thú mà mình tìm thấy trong phòng khách. một nhúm lông màu đen.

"đó.. không phải lông của anh..", yunho nói.

"anh có người bạn người sói nào không?", jongho nói

yunho lập tức lắc đầu, "anh không có bạn bè."

mingi và jongho mở to mắt khi nghe yunho nói vậy.

"không có bạn bè? ngay cả ở trường đại học của anh?"

"không, họ không nói chuyện với anh và anh cũng không nói chuyện với họ vì sợ họ biết danh tính thực sự của anh. khi bố mẹ anh còn sống, anh sống ở một ngôi làng ở gwangju và anh cũng không thực sự nói chuyện với mọi người ở đó. anh đã vào đại học seoul vì điểm số của mình, đó là lý do anh đến đây."

"đại học seoul?", mingi và jongho đồng thời nói khiến yunho hơi bối rối nhưng cậu vẫn gật đầu.

"chúa ơi! và em sắp bỏ học à? thật là lãng phí..", mingi tiếc nuối nói.

yunho bĩu môi, "chà, em không muốn đến đó một mình khi đang có rất nhiều ma cà rồng và người sói cố gắng đến bắt em đi. em luôn có thể học theo nhiều cách khác nhau."

"được rồi, nhưng... lông này là của ai...?"

"em nghĩ nó thuộc về kẻ đã xáo trộn ngôi nhà này. có lẽ hắn đang tìm kiếm manh mối về nơi ở của yunho", jongho nói.

"nhưng làm sao họ biết anh sống ở đây.. anh thực sự chưa bao giờ nói chuyện với mọi người và sử dụng sức mạnh của mình ở nơi công cộng- oh.. anh đã từng sử dụng nó một lần...", yunho chậm rãi nói.

"ai? khi nào? ở đâu?", jongho ngạc nhiên mở to mắt nhìn yunho.

"ừm, vài tuần trước khi anh bị bắt cóc. trong một con hẻm cách đây vài dãy nhà, anh tìm thấy một người đàn ông bị thương rất nặng vào ban đêm nên anh không suy nghĩ kỹ và chữa lành cho anh ta ngay lập tức nhưng lúc đó anh ta đã bất tỉnh.. và anh chưa bao giờ đưa anh ta đến đây.."

"có lẽ ai đó đã nhìn thấy em. đó là lý do chính đáng duy nhất cho tất cả những sự việc đã xảy ra với em", mingi nói và jongho gật đầu đồng ý.

"em không muốn ở đây nữa, yunho, nhanh lên lấy thứ anh cần và chúng ta có thể đến trường đại học của anh", jongho nhanh chóng nói, cậu đang có dự cảm không lành.

yunho gật đầu, cậu tìm thấy mọi thứ mình cần và bỏ nó vào chiếc túi vải.

sau gần hai mươi phút, họ ra khỏi nhà, mingi đã chộp lấy chiếc túi vải trong khi yunho rên rỉ rằng cậu có thể tự mang nó nhưng hắn phớt lờ khiến yunho giận dữ và bĩu môi. sau một lúc cố gắng giành lấy chiếc túi vải từ tay mingi nhưng không thành công, yunho bỏ cuộc và để hắn giữ nó.

trên con đường tới trường, yunho có cảm giác như có ai đó đang theo dõi mình.

cậu lén lút nhìn xung quanh nhưng không tìm thấy gì bất thường, cậu nói nhỏ với mingi và jongho, "em cảm thấy như có ai đó đang theo dõi chúng ta.."

mingi và jongho đã tiến lại gần hơn để bảo vệ người con lai. giống như yunho, hai người bắt đầu cảm thấy có ai đó đang đi theo họ.

"chúng ta sẽ cắt đuôi tên đó ở trường đại học. tôi sẽ liên lạc với seonghwa huyng khi chúng ta đến đó", mingi nhẹ nhàng trấn an yunho.

mingi đã kết nối ý thức với seonghwa trong khi yunho nói chuyện với ngài hiệu trưởng ngay bên trong văn phòng của ông.

seonghwa bảo họ ở lại khuôn viên trường cho đến khi san đến đón họ. cách duy nhất để họ cắt đuôi kẻ theo dõi là nhờ san dịch chuyển mọi người trở lại nhà bằng sức mạnh của cậu bé.

họ đi dạo một vòng quanh khuôn viên trường trong khi đợi san đến đón, nhưng yunho muốn đi vệ sinh nên tất cả họ quyết định đi cùng nhau vì mingi và jongho không muốn mạo hiểm để yunho đi một mình. nhà vệ sinh mà họ đến hơi vắng vẻ một chút. tòa nhà này hiếm khi được sử dụng, ngoại trừ những sinh viên có lớp học ở đây.

cả ba chuẩn bị rời khỏi tòa nhà thì nghe thấy tiếng gầm gừ vang lên sau lưng. một con sói chạy đến vồ lấy lưng của yunho khiến cậu khuỵu xuống nhưng jongho đã nhanh chóng tóm lấy con sói và kéo nó ra khỏi người yunho. tuy nhiên, con sói đã cắn được vào vai yunho.

bọn họ đã mất cảnh giác vì nghĩ rằng trường đại học chỉ cho phép các sinh viên ra vào khuôn viên trường và nếu có người lạ thì buộc phải có sinh viên đi cùng nên kẻ theo dõi sẽ không có cơ hội vào trường.

con sói kêu lên khi va vào tường. nó ngay lập tức đứng lên và cố gắng tấn công mingi, người đang cầm máu vết thương trên vai của yunho. jongho lập tức tóm lấy đuôi con sói và ném nó ngã xuống đất lần nữa, đôi mắt nó toàn màu xanh lam.

toàn thân yunho đau đến mức không thể tập trung chữa lành vết thương trên vai của mình. yunho đang hoảng sợ vì vết cắn quá gần tuyến giao phối.

mingi tìm thấy một chiếc khăn tắm trong túi vải của yunho. hắn đặt nó lên vai cậu để cầm máu cho cậu, hắn có thể thấy cậu không thể tập trung vào việc chữa lành vết thương cho bản thân.

"thở đi yunho, thở đi. tôi ở ngay đây", mingi thì thầm những điều ngọt ngào với người con lai đang hoảng loạn.

"mày là ai?! mày muốn gì?!", jongho hét lên, cậu đang cố gắng kéo con sói ra trước khi nó vồ lấy yunho thêm một lần nữa. con sói gầm gừ nghiêng mõm về phía yunho.

jongho thở dốc, nhận ra con sói có lông màu đen, "mày là người đã đột nhập vào căn hộ của yunho!", jongho nói.

con sói căng thẳng một chút, nó liên tục gầm gừ với jongho.

"san đâu rồi? máu không ngừng chảy! yunho sẽ ngất xỉu trước khi có thể tự chữa lành vết thương", mingi bắt đầu hoảng sợ khi thấy yunho ngày càng xanh xao hơn.

"máu của anh, hyung! hãy dùng máu của anh! các anh là bạn đời của nhau! anh không nhớ máu có thể giúp ích cho bạn đời của chúng ta như thế nào sao?!", jongho nói trong khi tiếp tục chiến đấu với con sói không chịu bỏ cuộc này. jongho có một chút khó khăn vì con sói rất lớn nhưng cậu đã dùng sức mạnh để nhân đôi tốc độ và lực tay của bản thân nên con sói dường như không thể đến gần yunho như nó mong muốn.

mingi tự tát vào mặt mình. thế quái nào mà hắn lại quên chuyện đó nhỉ? mingi nhanh chóng dùng răng nanh cắn ngón cái của mình, hắn đưa nó lại gần và liên tục dỗ yunho ngậm nó. đôi mắt của yunho chuyển sang màu tím, những chiếc răng nanh của cậu bắt đầu nhe ra, cắm vào ngón tay của mingi để hút máu.

cuối cùng, yunho cũng bắt đầu bình tĩnh trở lại. bây giờ, sức mạnh của cậu đã có thể tự chữa lành vết thương cho bản thân lẫn ngón tay của mingi.

mingi xác định người bạn đời của mình đã bắt đầu ổn định trở lại. hắn ôm chặt lấy thân hình yếu ớt của yunho và để đầu cậu tựa vào vai mình, những hơi thở ngắt quãng liên tục phả vào cổ hắn. 

đôi mắt mingi lập tức chuyển sang màu đỏ, hắn giơ tay phóng những tia lửa về phía con sói. nó kêu lên khi ngọn lửa bắt đầu lan rộng và đốt cháy lông của mình. hắn tiếp tục phóng thêm một ngọn lửa làm bỏng tai phải của con sói khiến nó ngoáy tai liên tục để cố gắng dập tắt ngọn lửa.

con sói gầm gừ ầm ĩ định lao vào mingi thì bất ngờ nó bị một sức mạnh kéo lại. con sói quay đầu, nó nhìn thấy chiếc bóng của mình đang bị một chiếc bóng khác siết chặt. nó chẳng thể đoán được ai đã làm điều đó, chỉ có các thành viên mới biết chính xác người vừa tấn công con sói này là ai.

san xuất hiện với đôi mắt màu vàng sáng rực cùng nụ cười nhếch mép.

"xin lỗi, tôi đến muộn. tôi đang ở phía bên kia của khuôn viên trường, may mắn thay tôi nghe thấy tiếng các cậu nói chuyện", san vừa nói vừa kẹp chặt bóng của con sói, không cho nó di chuyển thêm một chút nào. 

con sói gầm gừ cố gắng di thoát khởi vòng vây nhưng điều đó hoàn toàn vô ích, nó tiến thêm vài bước lại gần san nhưng cổ nó đã bị san bẻ gãy ngay tức khắc. một tiếng hét vang lên, bây giờ nó nằm trên mặt đất với một hơi thở yếu ớt, trong miệng vẫn còn gầm gừ.

"không sao đâu hyung. chúng ta nên làm gì với nó đây?", jongho vừa nói vừa nghiêng đầu nhìn về phía con sói. san nhún vai và bước đến chỗ bộ ba với đôi mắt mở to khi nhìn thấy chiếc khăn dính đầy máu trên vai yunho, "cậu đang bị thương sao yunho??!", san vừa nói vừa nhìn người con lai từ trên xuống dưới.

"không, tôi ổn mà", yunho nhẹ nhàng nói.

"vai của em đã bị rách toạt mà em dám nói ổn sao?", mingi tức giận nói.

yunho bực bội bĩu môi, "em đã chữa lành nó rồi mà nên giờ em thật sự ổn. nó không còn đau nữa."

mingi thở dốc nhìn sang con sói, "chúng ta có nên đưa nó cho hội đồng không?"

"không. nguy hiểm quá, nhỡ nó hành động theo đàn, nó sẽ nói cho đàn của nó biết nơi chúng ta ở thì sao. quá mạo hiểm", jongho cận trọng nói.

"vậy thì cứ để hắn ở đây. chúng ta sẽ nói với ngài eden và ngài ấy sẽ biết phải làm gì", san nói.

mọi người nhanh chóng gật đầu đồng ý.

san nắm lấy tay ba người dịch chuyển về nhà, để lại con sói một mình nằm đau đớn ở trên mặt đất.


posted on 28/07/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro