Trêu chọc học bá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Link au: https://jiabingma97871.lofter.com/
____________________

Lớp trưởng nhỏ luôn bị ủy ban thể thao bắt nạt, bỗng một ngày, lớp trưởng nhỏ có khả năng đọc suy nghĩ người khác.

Lưu Vũ là một tiểu học bá luôn đạt thành tích cao trong tất cả các môn học, và cậu cũng là lớp trưởng của lớp 11A. Cậu là người vô cùng có trách nhiệm và rất tận tâm với công việc, không những thế còn mắc một chút chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế nên mọi việc đều hoàn thành một cách hoàn mỹ. Có thể nói, cậu là bảo bối nhỏ của lớp, nói gì cũng được mọi người hưởng ứng nhiệt liệt.

Nhưng cái gì cũng có ngoại lệ, Trương Gia Nguyên, thành viên ủy ban thể dục lớp 11A.

Trương Gia Nguyên học hơi lệch nhưng điểm tổng kết vẫn thuộc hàng top của lớp. Ngoài ra hắn cũng rất đẹp trai và phóng khoáng, chỉ có một vấn đề duy nhất...
 
Lớp trưởng nhỏ là đảm nhiệm môn văn học tiếng Trung của lớp, nhưng xu sao Trương Gia Nguyên lại trượt đúng môn này. Lớp trưởng nhỏ ngồi ở bàn trước, Trương Gia Nguyên ngồi đằng sau. Mỗi lần chán học, hắn sẽ dùng nắp bút chọc chọc lưng lớp trưởng. Khi tan học, lớp trưởng nhỏ vẫn nghiêm túc giải bài tập, Trương Gia Nguyên sẽ cố tình la hét ở phía sau hù dọa cậu. Hay như trong tiết thể dục, thể lực lớp trưởng nhỏ không tốt nên cậu luôn là người chạy cuối. Lúc này Trương Gia Nguyên sẽ cố ý chạy chậm lại, trêu Lưu Vũ tức xì khói.

Lớp trưởng nhỏ được giáo viên bộ môn yêu cầu kèm thêm ngữ văn cho Trương Gia Nguyên. Trương Gia Nguyên ngoài miệng ậm ờ đáp ứng nhưng đến hôm sau lại chạy đi chơi bóng với đám bạn học. Lớp trưởng nhỏ chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi một bên đợi hắn chơi xong.

Ngày ngày nhìn Trương Gia Nguyên liên tục kiếm chuyện trêu chọc và đánh nhau với mình, đến người dễ tính như Lưu Vũ cũng cảm thấy trái tim non nớt của cậu sắp héo mòn tới nơi. Cậu nghĩ đơn giản rằng hai người sẽ luôn ghét nhau như chó với mèo như thế, chỉ cần tốt nghiệp xong thì mỗi người mỗi ngả. Ai mà ngờ...
.

.

.
Đó là một buổi trưa nắng đẹp. Lưu Vũ đang ăn cơm trong căng tin như thường lệ. Trương Gia Nguyên vẫn lượn qua lượn lại chọc tức cậu với nụ cười vô cùng thiếu đánh. Lưu Vũ tức giận, xoay dĩa hướng sang bên khác, không thèm quan tâm tới hắn.

Chịu, tên này cứ như âm hồn bất biến vậy. Muốn ngó lơ cũng không được.

Trương Gia Nguyên duỗi cánh tay dài ra, gắp một miếng thịt kho tàu trong dĩa Lưu Vũ, trực tiếp nuốt xuống, "Nhăm ~ ngon."

“Cậu làm gì vậy!” Lưu Vũ meo meo trợn mắt.

Cậu liền vươn tay định kẹp thịt trong dĩa của Trương Gia Nguyên. Trương Gia Nguyên nhanh mắt chộp lấy cổ tay Lưu Vũ.

"Ui sao cậu keo kiệt thế, lớp trưởng."

[Y như con mèo con vậy, dễ thương ghê.]

Lưu Vũ giống như nghe thấy Trương Gia Nguyên nói gì, nghi hoặc không giãy dụa nữa, "Hả?"

"À ừ, cũng không phải nói cậu keo kiệt ... Mà là ờm ..."

[Thôi xong, mèo con giận à? Mà tay này mịn thế ... à không! Trương Gia Nguyên, mày làm cái đéo gì vậy, cái miệng ngu học này!]

Khi hắn nói xong, Lưu Vũ cảm thấy đầu óc mình hình như có vấn đề!

Sau đó, Lưu Vũ phát hiện chỉ cần cách Trương Gia Nguyên chưa tới mười thước, cậu sẽ nghe được mọi thứ trong đầu hắn. Và rồi mọi chuyện dần phát triển vũ bão, nhanh như ngựa hoang thoát cương ...

Lưu Vũ đang giảng bài cho Trương Gia Nguyên, Trương Gia Nguyên ngoài mặt chê khó hiểu, bảo cậu giảng lại lần nữa, trong đầu lại nghĩ rằng mèo nhỏ lúc nghiêm túc đáng yêu như vậy, muốn nắn nắn má sữa.

Lưu Vũ đang chuyên tâm học bài, Trương Gia Nguyên lấy bút chọc vào lưng Lưu Vũ, trong đầu nghĩ rằng mèo nhỏ dễ thương quá, muốn ôm ôm.

Lưu Vũ đang chạy trong lớp thể dục, Trương Gia Nguyên chạy đằng sau, hét to rằng lớp trưởng, thể lực của cậu quá yếu, ngày mai tôi sẽ đưa cậu đi tập luyện, trong đầu nghĩ mèo nhỏ đổ mồ hôi nhìn muốn hôn ghê.

Lưu Vũ đang viết danh sách trực nhật lên bảng đen, từ trái qua phải rồi hạ thắt lưng cúi xuống. Trương Gia Nguyên nói nếu lớp trưởng không với tới, hắn sẽ lấy cho cậu một cái ghế đẩu, trong đầu nghĩ mông mèo nhỏ căng đét, nghĩ đến lúc...

"Aaaaaaaaaaaaa cút đi!"

Trương Gia Nguyên nhìn Lưu Vũ gào lên, mặt đỏ bừng bừng, ôm tai bỏ chạy...

Bộ thi giữa kỳ căng thẳng như vậy hả?

Vậy bài kiểm tra đợt này phải làm tốt hơn, làm cho mèo nhỏ vui vui vẻ vẻ.
.

.

.

Sau kỳ nghỉ hè, cuối cùng Lưu Vũ cũng được nghỉ ngơi yên ổn. Cậu sắp xếp lại những suy nghĩ của mình về Trương Gia Nguyên... Mà cũng chẳng để làm gì, bởi vì tên ôn thần Trương Gia Nguyên lại xuất hiện.

Ngày hôm đó, Lưu Vũ đang ngoan ngoãn làm bài tập ở nhà, Trương Gia Nguyên đi xe đạp, mặc áo sơ mi xanh da trời, cao hứng đứng trước cửa nhà Lưu Vũ, chân dài chống xe, miệng hô to:

"Lớp trưởng! Ra ngoài chơi đi!"

Lưu Vũ lảo đảo xuống tầng dưới mở cửa, hắng giọng chuẩn bị đuổi hắn đi, sau đó thanh âm kì lạ kia lại vang lên....

[Đờ mờ mèo nhỏ mặc quần ngắn thế, mà đùi trắng nhể...]

Lưu Vũ phanh gấp, quay đầu về phòng thay quần áo.

Cậu nhất định phải nghiêm khắc trị tên trời đánh này!





________
Nói chứ couple nì hợp mấy kiểu chẻ chow thiệt á. Edit gất chill nuôn (*¯︶¯*)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro