Chương 31 - 【Ba Mươi Mốt】Làm Tình (Cách Ba Tháng Làm Tình)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời điểm bảy tám tháng thời tiết nóng nhất, phía Nam càng nóng hơn, trừ lúc mặt trời lặn khẳng định không có ai lăn lộn ở ngoài.

Bây giờ đã là lúc chiều tối, sáu giờ bên ngoài vẫn là sáng trưng, không thiếu siêu thị đều đang khuyến mãi, cũng liền lúc này còn náo nhiệt.

Điền Chính Quốc đứng ở bãi đất trống trước siêu thị, nhìn chằm chằm tờ khuyến mãi, đang xuất thần, liền nghe đến có người ở phía sau nói "Ngại quá".

Điền Chính Quốc nhìn lại, phát hiện là một cô gái, đại khái là học sinh trung học.

Cô thấy Điền Chính Quốc quay đầu, đầu tiên là sửng sốt một chút, còn nói: "Ngại quá, có thể nhường chỗ một chút không? Tôi muốn lấy, lấy một chút mấy tấm tờ tuyên truyền."
Siêu thị này mới mở một rạp chiếu phim tư nhân, đại khái là hai nhà hợp tác, tờ tuyên truyền thượng còn có thêm nửa giá ưu đãi, học sinh gần đó đều muốn lấy nhiều thêm mấy tấm.

Tờ khuyến mãi đặt rất nhiều, cô gái vừa do do dự dự, là không xác định nên chào hỏi thế nào.

Tóc Điền Chính Quốc bây giờ đã dài đến vai, cậu cũng chưa đi cắt tóc, bây giờ đi ra ngoài cũng là tùy tay buộc lên.

Cậu mặc T – shirt rộng rãi và quần thể thao, rõ ràng rất đơn giản phối hợp, đặt ở trên người cậu liền không giống nhau.

Này đại khái chính là người đẹp thì mặc cái gì cũng đẹp đi.

Cô gái nghĩ nghĩ, lại vụng trộm nhìn Điền Chính Quốc vài lần, này vừa thấy liền có điểm kỳ quái.

Cô theo bản năng cho rằng Điền Chính Quốc là nữ nhân, lúc mới nhìn cũng thấy đúng thế, cũng không biết như thế nào, cô lại không xác định.

Điền Chính Quốc cười cười với cô gái, chủ động đưa qua vài tờ tuyên truyền, tay cậu vô thức đặt ở trên bụng nhỏ, cô gái thấy liền hiểu rõ.

Này thật là nữ nhân, còn là bà mẹ đang mang thai.

"Cảm ơn." Cô bỏ tờ tuyên truyền vào trong túi, đi sang bên cạnh vài bước, gọi điện thoại cho các bạn kí túc xá, bảo các cô mau lại đây.

Lúc cô cúp máy, thấy Điền Chính Quốc cũng buông di động, đi về phía trước.

Cô gái hiếu kì với Điền Chính Quốc, ở đây người đến người đi, sợ người khác không cẩn thận đụng phải.

Đại khái là trước đây xem gì đó quấy phá, trong lòng cô có chút khẩn trương, không khỏi vẫn truy đuổi bóng dáng của Điền Chính Quốc.

Cô nhìn không tới nửa phút, chỉ thấy có nam nhân đi đến trước mặt người kia, tay ôm eo, hai người cùng đi về đầu phố.

Cô có chút cận thị, thấy không rõ người ta lớn lên thế nào, nhưng biết khẳng định là chồng của người kia, cũng liền an tâm, đi vào trong siêu thị.

Hôm nay buổi chiều Điền Chính Quốc cùng Kim Tại Hưởng đi ra ngoài tản bộ, đột nhiên tham ăn kem.

Bây giờ thời tiết quá nóng, trước kia lúc này cậu đều lì ở nhà uống đồ lạnh ăn kem, tuy rằng cùng Kim Tại Hưởng ở một chỗ thì không thể ăn quá nhiều, nhưng là không giống như bây giờ một ngụm cũng không thể ăn.

Bởi vì đợi lát nữa bọn họ muốn ra ngoài ăn cơm, Kim Tại Hưởng đi đỗ xe, Điền Chính Quốc liền đứng ở trước siêu thị, càng xem tờ tuyên truyền lại càng tham, nhưng cậu cũng chỉ có thể nhìn thấy, còn chưa được ăn.

"Làm sao, rầu rĩ không vui?"
Điền Chính Quốc ủ rũ, "Em muốn ăn kem."
Kim Tại Hưởng không nói chuyện, Điền Chính Quốc cũng chỉ là nói một câu mà thôi, tuy rằng bây giờ cậu đã qua ba tháng kì nguy hiểm, nhưng phàm là cẩn thận vẫn là cẩn thận cho thỏa đáng.

Điền Chính Quốc uể oải một hồi liền quên chuyện này, mặc kệ thế nào vẫn là bảo bảo quan trọng nhất.

Dư quang khóe mắt của Kim Tại Hưởng thấy bộ dáng cậu sờ bụng nói thầm thì thấy buồn cười.


Xe chạy trên đường, Kim Tại Hưởng dừng ở ven đường một lúc, cậu xuống xe vào một cửa hàng tiện lợi, khi trở về mang theo một gói to.

Điền Chính Quốc mở to hai mắt, ngóng trông nhìn Kim Tại Hưởng từ bên trong cầm ra một kem.

"Không phải không thể ăn, nhưng chỉ có thể ăn một." Kim Tại Hưởng xé mở kem giấy, đây là một kem ly nhỏ, vị Điền Chính Quốc thích nhất.

Điền Chính Quốc mở miệng ngao ô một ngụm cắn lấy thìa kem, xúc cảm lạnh lẽo thơm ngọt chạm vào đầu lưỡi khiến cả người cậu đều thỏa mãn.

"Không được ăn quá nhanh." Kim Tại Hưởng để Điền Chính Quốc tự mình cầm kem, hắn khởi động xe.

Điền Chính Quốc cắn thìa, hàm hàm hồ hồ nói: "Ông xã, em cũng không phải trẻ con thật."
Kim Tại Hưởng liếc mắt nhìn qua, Điền Chính Quốc lập tức ngoan ngoãn cúi đầu, không hề tranh luận.

Chung quy cậu nếu là người có lịch sử nấu mì đều cũng có thể trộn đường muối lẫn lộn, lại nói lung tung lại bị tụng kinh.

Nhưng nói đến cũng là vô tội, Điền Chính Quốc tuy rằng không thường nấu cơm, nhưng dọn dẹp khẳng định là được, cũng không biết ngày đó là sao thế này, làm lung tung hết lên.

Không chỉ như vậy, lúc trước nghĩ không thể cả ngày không hoạt động, tiếp nhận nhiệm vụ rửa bát trong nhà, kết quả vừa rửa xong bát liền quên mình đã rửa hay chưa, nếu không phải ngửi được mùi nước rửa bát lưu lại, cậu còn phải rửa lại một lần.

Loại hành vi tạm thời mất trí nhớ như kẻ ngốc tất cả đều bị Điền Chính Quốc đẩy đến trên người bảo bảo, còn chưa sinh ra bảo bảo đã làm khổ ba ba đủ đường.

Ở nhà ba mẹ một tháng, Điền Chính Quốc cũng cùng Kim Tại Hưởng về nhà của hắn.

Thứ nhất là cậu đã qua ba tháng đầu, hai là Kim Tại Hưởng chung quy không thể luôn ở trong này đợi, chính hắn cũng có rất nhiều chuyện.

Kim Tại Hưởng rời đi, Điền Chính Quốc cũng là muốn cùng đi.

Kim Tại Hưởng không mang Điền Chính Quốc về nơi hắn đã quen, mà là dẫn cậu đi chung cư hồi trung học họ ở, nơi này họ đều quen thuộc, Điền Chính Quốc thường thường còn nhớ lại hồi trung học hai người dính nhau như thế nào.

Hôm nay đi ra ngoài là vì Kim Thạc Trân trở lại.

Kim Thạc Trân bây giờ có thể nói là phi thường mỹ mãn, một năm đều cùng Kim Nam Tuấn đi ra ngoài chơi đùa.

Thời gian Kim Nam Tuấn làm việc an bài thật sự rộng rãi, đôi khi sẽ tương đối khẩn trương, nhưng bận rộn qua sau một lúc liền tự do, không có chuyện gì liền cùng Kim Thạc Trân đi du lịch thế giới, một năm này cũng đã đi phân nửa địa cầu.

"Chính Quốc, mấy tháng không gặp, em sao lại càng hiền lương?" Kim Thạc Trân chống cằm chế nhạo nói.

Điền Chính Quốc từ trên xuống dưới quét Kim Thạc Trân vài vòng, nhìn đến Kim Thạc Trân cũng thấy không tự nhiên, cậu lúc này mới nói chuyện.

"Anh hai cũng vậy, mấy tháng không gặp, lại trở nên dễ nhìn."
Kim Thạc Trân khiêm tốn nói: "Không có không có, người gặp việc vui tinh thần sảng khoái."
Điền Chính Quốc sáng tỏ gật đầu, "Tuấn ca mua nhẫn thật là đẹp mắt."
Kim Thạc Trân chờ Điền Chính Quốc đề cập đến chuyện này, lập tức vạch ngón tay, khiến Điền Chính Quốc xem, "Kỳ thật anh cảm giác cũng không phải rất dễ nhìn, ảnh thổ hào muốn chết, còn mua nhẫn vàng."
Điền Chính Quốc nói: "Nhẫn vàng đẹp a."
"Ừ......!Cũng chỉ như vậy." Tiếu ý bên trong mắt Kim Thạc Trân đều nhanh giấu không nổi, còn giả bộ phiền não lắc đầu.

Kim Tại Hưởng: "......"
Kim Nam Tuấn: "......"
Kim Nam Tuấn gắp một miếng thịt bò cho Kim Thạc Trân, "Ăn cơm."
Kim Thạc Trân vừa mới nói nhẫn khó coi lúc này bỏ nhẫn xuống, cẩn thận mà bỏ vào bên trong một cái hộp nhỏ tùy thân, lúc này mới bắt đầu động đũa.

Kim Nam Tuấn không có biện pháp với anh, thở dài.


Điền Chính Quốc nhìn thú vị, cười ra tiếng.

Kim Thạc Trân đi ra ngoài lâu, trên bàn cơm liền nói những chuyện thú vị cho Điền Chính Quốc.

Kim Thạc Trân nói đến chỗ kích động còn có thể khoa tay múa chân, Điền Chính Quốc nghe đến mê mẩn, ăn gì đó cũng không tự giác nhiều hơn thường ngày.

Kim Thạc Trân một hơi uống xong nước, Kim Nam Tuấn lại đổ đầy cho cậu.

Kim Thạc Trân chú ý Điền Chính Quốc ăn đều tương đối có quy củ, còn có chút kỳ quái, "Chính Quốc, em không phải thích gà sao, quán này thường làm ăn đặc biệt ăn ngon."
Kim Tại Hưởng nói: "Anh không phải nói muốn giảm béo sao, như thế nào không thấy anh giảm."
Kim Thạc Trân nhướng mi, cả giận nói: "Dáng người này của anh, còn phải giảm sao?"
Kim Tại Hưởng cười một cái, "Mặc quần áo không vừa, lúc đó đừng khóc mình béo."
Kim Thạc Trân bị chọc đến chỗ đau, anh mạnh quay đầu, nắm mặt Kim Nam Tuấn, trừng hắn, "Em béo?"
Kim Nam Tuấn trầm mặc hai giây, "Béo."
Kim Thạc Trân giận quá hóa thẹn.

"Béo làm sao, em thích béo!"
Kim Tại Hưởng thêm dầu vào lửa, "À, đồ bơi."
Kim Thạc Trân quay đầu lại, Điền Chính Quốc cảm giác giây tiếp theo anh sẽ nhào qua cắn người.

Kim Nam Tuấn xoa xoa đầu Kim Thạc Trân, hôn một cái lên miệng anh, "Béo anh cũng thích."
Kim Thạc Trân sửng sốt một chút, trên mặt có chút nóng, nộ khí vừa rồi liền tan.

Anh thành thật lại, Kim Nam Tuấn lấy canh cho anh, tuy rằng bên trong có khổ qua anh ghét nhất, anh cũng uống.

Điền Chính Quốc kinh ngạc nhìn về phía Kim Tại Hưởng, giơ ngón cái với hắn.

"Tuấn ca thật lợi hại."Điền Chính Quốc nhỏ giọng nói.

Cái này gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, nhất là người giống Kim Nam Tuấn, không mở miệng thì ngoan ngoãn, vừa mở miệng là chanh chua.

Kỳ thật Kim Thạc Trân cũng không tính béo, chỉ là anh trước kia thích tập thể hình, bụng còn có một tầng cơ bụng mỏng manh, bây giờ bỏ tập, cơ bụng biến thành thịt mềm, Kim Nam Tuấn không có việc gì liền thích xoa xoa.

Kim Thạc Trân lại cảm giác dáng người của mình sắp hỏng rồi, mỗi ngày đều la hét giảm béo.

Sau khi về đến nhà, Điền Chính Quốc không lập tức ngồi xuống sô pha, mà là ở phòng khách đi tới đi lui.

Này với cậu mà nói là chuyện rất lợi hại, cậu trước kia là ăn no liền nằm, không có một giây vận động, bây giờ vì bảo bảo, cậu cũng quen.

"Tiểu hỗn đản, ba ba đối tốt với con, sau khi ra ngoài thì yêu ba ba đó." Điền Chính Quốc một bên tiêu thực một bên lải nhải nhắc, đã quên không còn một mảnh sự việc bảo bối hành hạ mình.

Kim Tại Hưởng đang ở bên trong thư phòng, tiểu chung cư này chỉ có một gian phòng làm việc, một khác gian bị đổi thành thư phòng.

Điền Chính Quốc nhìn nhìn thời gian, biết Kim Tại Hưởng đại khái còn phải ở trong thư phòng một hồi, cũng không đi quấy rầy hắn, mà là cầm một quyển sách trở về phòng.

Bây giờ cậu ngoại trừ xem sách về mang thai và nuôi dưỡng con, còn có một nửa thời gian chính là dấn thân vào tri thức chuyên nghiệp của mình.

Điền Chính Quốc đích xác rất thích chuyên môn của mình, thời gian nửa năm này cậu cũng không thể về trường học, liền bắt đầu tự chủ học tập.


Trong phòng thực im lặng, Điền Chính Quốc tìm đọc tư liệu, bất tri bất giác đã qua hơn nửa giờ, thẳng đến khi Kim Tại Hưởng vào phòng mới phản ứng lại.

Điền Chính Quốc xoa xoa bả vai, tháo kính mắt xuống.

Kim Tại Hưởng đang đổi áo ngủ, Điền Chính Quốc theo dõi tấm lưng trần của hắn không dời mắt.

"Ông xã, anh lại đây."
Kim Tại Hưởng theo ý cậu ở bên giường ngồi xuống, nút áo còn chưa cài hết, Điền Chính Quốc cởi mấy nút áo ở dưới vừa mới cài xong.

"Bảo bảo?" Kim Tại Hưởng nắm tay cậu.

Điền Chính Quốc vô tội chớp mắt, "Dáng người của chồng em đẹp như vậy, em sờ sờ."
Kim Tại Hưởng không buông tay, thế nhưng hắn vốn dĩ không dùng lực, tay Điền Chính Quốc lắc lắc đã rút được ra.

"Bảo bảo, đừng nháo." Kim Tại Hưởng không ngăn lại Điền Chính Quốc, nửa là sủng nịch nửa là bất đắc dĩ nói.

"Em mới không có nháo, hành vi ở giai đoạn đầu tất yếu phải có mới tốt nha." Điền Chính Quốc đúng lý hợp tình nói: "Hơn nữa......!Em cũng muốn."
Giọng Điền Chính Quốc mềm xuống, làm Kim Tại Hưởng cũng mềm lòng.

Hắn cùng Điền Chính Quốc ba tháng này cũng không làm qua, hiện tại một lần nữa nhắc tới chuyện này, hai người đều không cảm thấy tâm viên ý mã.

Kim Tại Hưởng ôm eo Điền Chính Quốc, Điền Chính Quốc cắn môi dưới của Kim Tại Hưởng, cậu như con cún nhỏ bướng bỉnh biến môi của Kim Tại Hưởng thành ướt nhẹp, cuối cùng ngây thơ cắn một phát.

"Ông xã?"
Kim Tại Hưởng vuốt ve mặt Điền Chính Quốc, ôn nhu lên tiếng, "Ừ."
Nguyên bản phòng im lặng vang lên tiếng nước ái muội, dồn dập thở dốc biến mất giữa miệng lưỡi.

Điền Chính Quốc động thân, cả người oa ở trong lòng Kim Tại Hưởng.

Áo ngủ của cậu đã không thấy, quần ngủ đã cởi đến một nửa, chỉ còn có quần lót còn lưu lại hạ thân.

Tay Kim Tại Hưởng chặt chẽ dán lên mông cậu, ngón tay đã thò vào bên trong hậu huyệt.

Bọn họ tuy rằng lâu như vậy không làm, thế nhưng Điền Chính Quốc động tình, hậu huyệt đã ướt mềm, Kim Tại Hưởng không cần cố sức liền cắm vào một ngón tay.

Kim Tại Hưởng lui về phía sau một ít, Điền Chính Quốc hơi hơi thở hổn hển, khóe miệng có nước bọt chảy ra.

"Ông xã......" Điền Chính Quốc hoàn toàn tín nhiệm dựa vào Kim Tại Hưởng, cái lưỡi hồng nhạt vươn ra một ít, nhẹ nhàng mà liếm cằm Kim Tại Hưởng.

"Bảo bảo ngoan, ông xã thương em." Kim Tại Hưởng cuốn đầu lưỡi Điền Chính Quốc nhẹ nhàng mà mút vào.

Điền Chính Quốc cả người run rẩy, đầu lưỡi có hơi hơi ngứa, cậu nhịn không được giật giật đầu lưỡi, cũng đảo qua đầu lưỡi của Kim Tại Hưởng.

Kim Tại Hưởng theo cằm đi xuống, đầu lưỡi từng tấc một xâm phạm thân thể Điền Chính Quốc.

Điền Chính Quốc ngửa đầu, thân thể theo bản năng đưa đến trước mặt Kim Tại Hưởng.

Mấy tháng này ngực cậu càng to hơn.

Tròn tròn, tựa như bánh bao nhỏ, nhũ tiêm phấn phấn nộn nộn, làm người muốn cắn lên.

Kim Tại Hưởng cầm một bên vú, liếm hôn quanh quầng vú.

Điền Chính Quốc tim đập càng nhanh, cậu nắm cánh tay Kim Tại Hưởng, thân thể cũng căng thẳng.

Kim Tại Hưởng tựa hồ không có phát hiện cậu có ý lui, mà là tiếp tục tùy ý xoa nắn thân thể cậu, cuối cùng chuyển tới núm vú đã cương cứng.

Điền Chính Quốc ngồi bệt xuống giường, mặc Kim Tại Hưởng ở trên người cậu làm xằng làm bậy.

Cậu nhìn đến tay Kim Tại Hưởng đi xuống đến bụng, lặp lại vuốt ve nhẹ nhàng trên bụng, trong lòng đột nhiên vọt lên một cỗ lửa nóng khác.


Này không giống với tình dục, đây là bởi vì cậu cảm giác được Kim Tại Hưởng quý trọng cậu.

Điền Chính Quốc chủ động tách hai chân ra, lộ ra dương vật cùng nữ huyệt giấu ở trung gian.

Tay Kim Tại Hưởng xoa nắn đùi và xung quanh âm thần của cậu.

Điền Chính Quốc rên rỉ một tiếng, trong huyệt có nhiệt lưu lướt qua, liền cảm giác bên trong huyệt tí ta tí tách chảy ra một ít nước.

Kim Tại Hưởng một bên liếm cơ thể Điền Chính Quốc, một bên tay không ngừng nghỉ tại âm thần vuốt ve xát lộng.

Tuy rằng đã ba tháng không chạm vào nơi này, nhưng Kim Tại Hưởng lại vẫn là quá quen thuộc.

Kim Tại Hưởng theo nước ở nữ huyệt chảy ra đâm một ngón tay vào, khi ngón tay vừa đâm vào Điền Chính Quốc nức nở khép hai chân lại.

"Bây giờ còn không thể sáp nơi này, ông xã liếm nhé?"
Điền Chính Quốc khóc thút thít gật đầu, Kim Tại Hưởng cầm một gối đầu đặt ở phía sau Điền Chính Quốc, để cậu dựa vào đầu giường, mở hai chân cậu ra thành hình chữ M.

Kim Tại Hưởng tách âm thần ra, nhợt nhạt đâm chọc bên ngoài một hồi, thẳng đến Điền Chính Quốc sắp chịu không nổi mới cúi xuống, dùng đầu lưỡi ngăn chặn miệng huyệt.

"A......" Điền Chính Quốc nhỏ giọng thở hổn hển.

Đầu lưỡi ấm áp liếm qua, Kim Tại Hưởng bắt đầu một chút lại một chút mút vào.

Điền Chính Quốc rên rỉ đứt quãng, khóc nức nở giãy dụa.

Bây giờ cả người cậu đều như nhũn ra, cậu giãy dụa cũng chỉ là nhẹ nhàng đẩy Kim Tại Hưởng.

Lực đạo liếm mút từ nhẹ đến nặng, đầu lưỡi với vào trong nội bích căng chặt, mặt lưỡi chạm vào nội bích mẫn cảm, Điền Chính Quốc chỉ cảm thấy mình đầu váng mắt hoa, ngay cả rên rỉ cũng sắp rên rỉ không ra.

"A......!A......" thân thể Điền Chính Quốc trượt xuống dưới, Kim Tại Hưởng ôm cậu vào trong ngực.

Nữ huyệt càng không ngừng chảy nước, dù muốn ngừng cũng không được.

Kim Tại Hưởng ở bên ngoài lung tung sờ soạng một phen, chọc Điền Chính Quốc anh anh khóc kêu một tiếng.

Cúi đầu, Kim Tại Hưởng hôn hôn Điền Chính Quốc, Điền Chính Quốc nếm được mùi vị trong miệng hắn, biết đây là hương vị âm tinh vừa bị Kim Tại Hưởng liếm, trên người lại nóng vài phần.

Điền Chính Quốc ngồi ở trên người Kim Tại Hưởng, tính khí trước người còn bị Kim Tại Hưởng nắm ở trong tay vuốt ve.

Bởi vì vừa nữ huyệt bắn một hồi, phía trước đã có chút mềm, lại lưu luyến độ ấm của tay Kim Tại Hưởng, ngay lập tức muốn bắn.

Kim Tại Hưởng điều chỉnh tư thế của cậu, một tay còn lại còn lại là đột nhiên cắm hai ngón tay vào hậu huyệt.

Ngón tay ngay từ đầu đầu tiên là ở bên trong vách tràng móc ngoáy ấn xoa, tiếp liền chậm rãi thò vào bên trong, tìm chỗ mẫn cảm của Điền Chính Quốc, chỉ một hồi Kim Tại Hưởng tìm được.

"Bảo bảo, ôm chặt ông xã." Điền Chính Quốc nghe lời, buông tay mềm nhũn ôm eo Kim Tại Hưởng, một nửa mông đặt ở trên đùi Kim Tại Hưởng, theo ngón tay lặp lại trừu sáp chầm chậm cọ cọ.

Đợi Điền Chính Quốc đã quen, động tác của Kim Tại Hưởng liền lại nhanh hơn, hơn nữa mỗi một cái đều ấn vào chỗ mẫn cảm ở hậu huyệt.

Điền Chính Quốc nghe thấy tiếng vang dâm mĩ khi đâm vào, ý thức đã sớm chậm rãi trầm luân, lại càng không cần nói tính khí của cậu còn bị Kim Tại Hưởng xoa nắn.

Hai nơi cùng bị vuốt ve, nữ huyệt bị xem nhẹ càng co rút nhanh.

Lúc sắp cao trào Kim Tại Hưởng đột nhiên cúi đầu hôn cậu, Điền Chính Quốc còn chưa phản ứng lại, liền cảm giác trước mắt trắng xóa, suýt nữa bị cường liệt khoái cảm làm cho ngất đi.

Kim Tại Hưởng nhẹ nhàng hôn má và khóe môi Điền Chính Quốc, hắn lau nước mắt ở khóe mắt Điền Chính Quốc, một lát sau Điền Chính Quốc khôi phục lại.

"Chán ghét." Mặt Điền Chính Quốc vùi vào trong lòng Kim Tại Hưởng,"Ông xã anh còn chưa cắm vào em đã bắn."
Kim Tại Hưởng nở nụ cười, "Đồ ngốc."
Điền Chính Quốc bĩu môi, tuy rằng vẫn là rầu rĩ không vui, lại cảm giác trong lòng ngọt thật sự..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lvoe