Chương 32 - 【Ba Mươi Hai】Hằng Ngày

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Eo Điền Chính Quốc kê gối mềm, hai tay túm ga giường, khóe mắt đỏ bừng, ngẫu nhiên chảy nước mắt.

Kim Tại Hưởng cẩn thận lôi kéo đùi cậu, thong thả hạ eo.

Hậu huyệt lâu không làm thập phần căng chặt, cho dù tính khí Kim Tại Hưởng đã tiến vào một nửa, nó vẫn là tiếp tục bài xích thứ xông vào.

"Ư......!Quá lớn......" Điền Chính Quốc dồn dập thở hổn hển mấy hơi, tính khí đè ép nộn nhục ở hậu huyệt khiến cậu có cảm giác không thở nổi, Điền Chính Quốc không biết như thế nào chóp mũi đột nhiên bắt đầu chua xót, cổ họng phát ra một tiếng nức nở.

Kim Tại Hưởng ngừng lại, hắn cúi xuống cùng Điền Chính Quốc hôn môi, kiên nhẫn trấn an Điền Chính Quốc, đồng thời tay cũng vuốt ve qua lại trước ngực Điền Chính Quốc, cuối cùng nắm đầu vú yếu ớt xoa nắn.

"Bảo bảo, khó chịu thì nói cho ông xã." Kim Tại Hưởng rời khỏi thân thể của Điền Chính Quốc, một tay khác nhẹ nhàng ấn xoa ngoài miệng huyệt.

"Ngoan, không khóc."
Điền Chính Quốc hít hít mũi, giống tiểu đáng thương.

Cậu lắc đầu, nói: "Không, chậm một chút là được.

Ông xã lâu lắm không thao bảo bảo." Cuối cùng còn bổ sung thêm một câu như lên án.

Kim Tại Hưởng nhẹ nhàng búng trán Điền Chính Quốc một cái.

Điền Chính Quốc cau mũi, còn chưa nói gì, liền cảm giác được Kim Tại Hưởng đang tách hậu huyệt ra, đại nhục bổng sắp sửa tra tấn cậu cũng tiến vào.

Lần này Kim Tại Hưởng không còn bị bài xích nữa, Điền Chính Quốc cũng tận lực thả lỏng, côn thịt nóng đâm vào bên trong, khiến Điền Chính Quốc nhịn không được từng đợt co rút lại hậu huyệt.

Cần phải hoàn toàn tiến vào vẫn là có chút khó khăn, Kim Tại Hưởng chú ý tới Điền Chính Quốc nhẫn nại liền ngừng lại.

Hắn xoa nắn âm đế, bắt đầu cử động phần eo, chậm rãi tại đâm chọc.

Hắn mỗi lần đều là rút ra cả căn, lại lần nữa cắm vào, Điền Chính Quốc khó nhịn lắc mông, cẳng chân gắt gao vòng qua thắt lưng Kim Tại Hưởng.

"A a......!Không cần." Điền Chính Quốc thút tha thút thít, cậu hai mắt đẫm lệ mông lung, thấy không rõ mặt Kim Tại Hưởng, chỉ có thể vươn tay túm lấy tay Kim Tại Hưởng.

"Em muốn ông xã toàn bộ cắm vào."
Kim Tại Hưởng vuốt ve mặt Điền Chính Quốc, đặt tính khí đã rút ra vào hậu huyệt, lần này hắn không giống lúc trước chậm rãi tiến vào, mà là đâm thẳng một lần, trực tiếp đâm đến tận cùng bên trong.

Cảm giác thân thể bị mạnh mẽ mở ra khiến Điền Chính Quốc trong nháy mắt hoảng hốt, cậu rên rỉ một tiếng, thả lỏng cơ thể, tùy ý Kim Tại Hưởng bài bố.

Kim Tại Hưởng đợi Điền Chính Quốc không còn hô hấp dồn dắp, bắt đầu thao lộng.

Tính khí của hắn chôn sâu ở trong thân thể Điền Chính Quốc, không phí bao nhiêu khí lực đã tìm được điểm mẫn cảm.

"A......" tay Điền Chính Quốc che mắt, khoái cảm cường liệt khiến cậu cơ hồ không thở nổi.


"Ưm......!Ông xã, tiếp tục thao bảo bảo." Điền Chính Quốc giơ hai tay lên, làm ra tư thế muốn ôm.

Kim Tại Hưởng thuận thế cong người, để Điền Chính Quốc ôm cổ.

Kim Tại Hưởng điều chỉnh tốt tư thế, để không đè lên bụng Điền Chính Quốc.

Điền Chính Quốc chủ động hôn Kim Tại Hưởng, miệng lưỡi giao hòa khiến thân thể Điền Chính Quốc trở nên càng thêm mẫn cảm.

Tay cậu lung tung cào lên lưng Kim Tại Hưởng, chỉ là cậu không nuôi móng tay, lực độ cũng cũng chỉ như mèo cào, chỉ lưu lại một vài dấu vết hồng nhạt không sâu trên da.

Kim Tại Hưởng lặp lại liếm bờ môi mềm mại của Điền Chính Quốc, hạ thân càng là một chút lại một chút đâm vào hậu huyệt, thân thể Điền Chính Quốc theo động tác của hắn đong đưa, miệng cũng phát ra rên rỉ ưm a.

Động tác của Kim Tại Hưởng càng lúc càng nhanh, Điền Chính Quốc thẳng lưng, hai bên vú cọ xát trước ngực Kim Tại Hưởng, côn thịt ở trong thân thể qua lại đâm chọc, cái mông bị tinh hoàn đập vào vang lên âm thanh bạch bạch, khiến Điền Chính Quốc thoải mái đến sắp ngất xỉu.

"Bảo bảo, lại nhanh một chút?" giọng Kim Tại Hưởng mang theo khàn khàn, trên trán cũng ra một tầng mồ hôi mỏng.

Điền Chính Quốc sao có thể nghĩ gì khác, chỉ lung tung gật đầu một cái, giây tiếp theo Kim Tại Hưởng liền lại là nặng nề mà thao vào chỗ mẫn cảm.

"A......!Ha......!Ưm a......"
Kim Tại Hưởng bẻ tay Điền Chính Quốc đặt ở hai bên người, chỉ còn lại có bộ ngực lõa lồ.

Bởi vì vừa xoa nắn, hai bên ngực của cậu đều có dấu tay nhàn nhạt, núm vú càng là cứng lên như đá, màu sắc cũng từ phấn nộn biến thành đỏ.

Kim Tại Hưởng tinh tế hôn lên đầu vú, một đường hôn, thẳng đến một lần nữa dán ở trên môi.

Trong phòng vang vọng âm thanh nhục thể va chạm, Điền Chính Quốc nghe thấy trừ tiếng bạch bạch, còn có bí ẩn mơ hồ tiếng nước.

Cậu cũng ngửi thấy mùi tinh dịch của mình, trong đó hỗn tạp mùi mồ hôi của Kim Tại Hưởng.

Tần suất Kim Tại Hưởng thao làm càng lúc càng nhanh, Điền Chính Quốc biết hắn muốn bắn, liền càng thêm ra sức co rút lại hậu huyệt, mút côn thịt trong cơ thể.

Kim Tại Hưởng ở trong hậu huyệt lặp lại đâm chọc, liền rút côn thịt ra.

Điền Chính Quốc mê man nhìn Kim Tại Hưởng, tay nắm tính khí của hắn, tựa hồ là không rõ hắn vì sao muốn rút ra.

"Ngoan, bây giờ bắn vào trong không tốt, giúp ông xã lấy tay làm."
Kim Tại Hưởng hôn hôn trán Điền Chính Quốc, mang theo tay cậu vuốt ve tính khí của mình.

Sau đó, Điền Chính Quốc nặng nè bóp quy đầu, liền nghe đến Kim Tại Hưởng thét lớn một tiếng, trên tay dính đầy tinh dịch của Kim Tại Hưởng.

Kim Tại Hưởng lấy giấy từ trên tủ đầu giường, lau sạch sẽ tay Điền Chính Quốc.

"Bảo bối, đừng ngủ, còn phải tắm rửa."
Điền Chính Quốc đích xác đã buồn ngủ, nghe được Kim Tại Hưởng nói, miễn cưỡng cố gắng mở mắt, dính trên người Kim Tại Hưởng.


Kim Tại Hưởng hôn trán cậu, ôm lấy cậu đi đến phòng tắm.

Cuối cùng Điền Chính Quốc vẫn là bị Kim Tại Hưởng ôm đi ra, khi đó cậu đã là nửa mơ nửa tỉnh, vừa dính vào giường liền ngủ.

Lúc này Điền Chính Quốc mới thật sự cảm giác được sau khi có bảo bảo mới có bao nhiêu dễ dàng cảm giác mệt mỏi.

Điền Chính Quốc cũng là người từng theo đuổi minh tinh.

Lúc cậu học trung học đã từng thích một tiểu minh tinh, cũng đã từng ủng hộ minh tinh đó.

Không khéo lúc cậu theo chân người ta là lúc người ta bị bôi đen khá thảm, cậu cũng là người từng ra mặt nói thay.

Đại khái là công lực phun tào của cậu khá lợi hại, còn đột nhiên nổi tiếng một phen.

Fan trên Weibo tưởng cậu là nữ sinh, người người đều lén gọi cậu là chị đại.

Điền Chính Quốc chẳng có cảm giác gì với mấy trăm fan bỗng dưng mọc thêm.

Trên thực tế cậu cũng không quá cuồng nhiệt với minh tinh, lăn lộn ba bốn tháng liền không còn quá hứng thú.

Nào ngờ trước khi cậu lui bước, liền bị hung hăng bôi đen một phen.

Đại khái là có anti fan, tìm một cái nick clone, giả trang thành fan ruột của tiểu minh tinh, bắt đầu đào lịch sử đen tối của Điền Chính Quốc.

Thế nhưng Điền Chính Quốc làm gì có lịch sử đen tối.

Nick Weibo của cậu là mới dùng, ngẫu nhiên chuyển phát tin tức của tiểu minh tinh, còn lại là vài bài phổ cập kiến thức khoa học vân vân, tổng cộng không vượt qua năm mươi bài, đào được ra mới có quỷ.

Trên weibo tìm không ra manh mối, kia liền xuống tay từ chỗ khác.

Điền Chính Quốc có hai nick phụ để theo dõi nick của minh tinh.

Thế nhưng này dù sao cũng là nick phụ, cậu cũng không hay đăng nhập vào.

Đám fan có đôi khi tổ chức hoạt động cậu cũng không biết, nói cũng ít, tuy rằng mọi người đều biết cậu là chị đại trên Weibo, nhưng trên cơ bản không trao đổi gì với cậu.

Cũng không biết cái tên anti não tàn kia nghĩ gì, thế mà còn khua môi múa mép nói cậu không phải fan của tiểu minh tinh, còn nói cậu là loại ăn cháo đá bát, không tới vài ngày khẳng định sẽ bò tường sang nhà người khác.

Loại lời nói này căn bản không có logic.

Trước không nói Điền Chính Quốc có phải fan hay không, lại nói bò tường thì làm sao? Bây giờ chỉ là thích ngôi sao còn phải yêu cầu toàn tâm toàn ý chỉ nhìn anh ta?
Nếu đặt ở lúc trước, Điền Chính Quốc thế nào cũng phải mắng cho cô ta đen mặt, thế nhưng hiện tại cậu cũng muốn đi, lười lại đi trộn lẫn cái đám nước đục này, trực tiếp quăng những thứ đã đóng góp cho minh tinh lên Weibo.


Điền Chính Quốc là không quá thích tham gia hoạt động, nhưng nếu tiểu minh tinh có hoạt động tuyên truyền nhất định sẽ tiếp ứng, quyên góp gì đó của fan cậu cũng có tham gia, ra báo và tạp chí cậu cũng là mua một đống lớn, không nói khoa trương, là thật có thể dán đầy tường.

Ba đây có chính là tiền, ngu ngốc.

Điền Chính Quốc lưu lại những lời này liền xóa Weibo, nói bái bai với cái lần theo đuổi minh tinh này.

Lúc này còn nhớ tới những sự việc trước kia, là vì lúc này cậu đang cùng Kim Tại Hưởng xem TV, ngẫu nhiên nhìn đến một chương trình giải trí.

Cậu chú ý đến tiểu minh tinh đang làm giám khảo.

Vài năm nay anh ta đã lăn lộn không tồi, một đường thăng lên hàng ngũ siêu sao, phim truyền hình điện ảnh đều có anh ta.

Điền Chính Quốc nhìn đến người chủ trì và khách mời của chương trình đang cười đến ngửa tới ngửa lui, vui đủ lại phát hiện Kim Tại Hưởng cũng nhìn chằm chằm màn hình.

Kim Tại Hưởng bình thường không hứng thú với loại tiết mục trên TV này, Điền Chính Quốc theo tầm mắt của hắn nhìn qua, phát hiện hắn nhìn chính là tiểu minh tinh kia.

Kỳ thật nhìn ai cũng không nhất định, nhưng trên đài một đám người, xuất sắc nhất không phải là tiểu minh tinh sao?
Càng nói chuẩn xác hơn, xuất sắc nhất là khuôn mặt của tiểu minh tinh kia.

"Ông xã, anh đang nhìn ai a?" Điền Chính Quốc dừng một chút, lại hỏi: "Anh cảm giác cái người sơ mi trắng kia dễ nhìn sao?"
Kim Tại Hưởng nhìn mặt Điền Chính Quốc, liền biết bảo bối này lại suy nghĩ linh tinh, hắn bất động thanh sắc, đầu tiên là nghĩ nghĩ, nói:"Ừ, cũng được."
Điền Chính Quốc một chút cũng không vui.

Cũng được, nghĩa là khá, thích khuôn mặt kia.

Điền Chính Quốc xoay qua, một lần nữa đánh giá mặt của tiểu minh tinh.

Nói thật, lúc ấy Điền Chính Quốc thích tiểu minh tinh, cũng là bởi vì khuôn mặt kia.

Tiểu minh tinh từ khi debut đều đi theo lộ tuyến tiểu vương tử thiếu niên, ngũ quan tinh xảo đến mức tựa như người trong truyện tranh, đối rất nhiều người mà nói là phi thường có lực hấp dẫn.

Điền Chính Quốc chuyển kênh, đổi thành thế giới động vật.

Kim Tại Hưởng bật cười, "Sao lại không xem?"
"Không xem không xem, rất khó coi." Điền Chính Quốc một câu hai nghĩa, hầm hừ nói: "Đẹp hơn em sao, em cũng được chứ được chứ?"
Kim Tại Hưởng cười, "Bảo bảo, này vẫn là ngôi sao lúc trước em đã thích qua."
Điền Chính Quốc đúng lý hợp tình, "Ngôi sao thích qua thì làm sao, cũng không phải bạn trai cũ của em." Lại nói Điền Chính Quốc nếu có bạn trai cũ cũng không phải loại hình này.

Nếu cậu và tiểu minh tinh thật sự ở cùng một chỗ, kia chỉ có thể nói là chị em tốt, loại chị em cởi quần cũng không cứng nổi.

Nhắc tới bạn trai cũ, Điền Chính Quốc lại nói, "Bạn trai cũ của em không phải là anh à? Chính Quốc, cả thanh xuân đều cho anh, anh còn đi ngắm người khác, đồ phụ lòng!"
Điền Chính Quốc càng nói càng cảm giác đúng là như vậy, Kim Tại Hưởng lại không tính toán cho cậu nói tiếp, đứng dậy đi chuẩn bị bữa tối.

Kim Tại Hưởng không ở đây, Điền Chính Quốc cũng không ngừng nói bừa lại, diễn tiết mục mình về sau mang con chạy như thế nào kết quả còn bị túm về trừng phạt, Kim Tại Hưởng còn tù cấm mình, nghĩ nghĩ còn rất có cảm xúc, thiếu chút nữa rớt hai giọt nước mắt xuống.

Có thể nói là chơi rất vui.

"Bảo bảo, rửa tay ăn cơm."
Điền Chính Quốc ngửi được hương vị, tâm tình tốt lên tiếng, "Biết rồi."
Điền Chính Quốc cơm nước xong lấy di động lướt Weibo, ngẫu nhiên lướt một cái, thế mà lại thấy được Kim Thạc Trân.


Cậu tập trung nhìn vào, phát hiện là Kim Thạc Trân tham gia một triển lãm nghệ thuật, ở đó nhận phỏng vấn.

Kim Thạc Trân trong ảnh chụp cùng Kim Thạc Trân trong ấn tượng của Điền Chính Quốc rất có khác biệt.

Trên ảnh chụp Kim Thạc Trân chính là một mỹ nhân cao lãnh, nhìn bộ dáng đều là lạnh lạnh lùng lùng.

Nào ai biết đại mỹ nhân này uống say rồi khóc lóc om sòm so chân dài với người nước ngoài đâu.

Dưới bài Weibo này là mấy trăm bình luận, ngoại trừ mấy bình luận đa cấp, không có ngoại lệ đều là khen Kim Thạc Trân nhìn đẹp, cũng có không ít người hỏi người này là ai.

Điền Chính Quốc chuyển phát, gửi tin cho Kim Thạc Trân.

"Anh hai, anh thật lợi hại." Đằng sau còn có một icon biểu tình.

Kim Thạc Trân rất nhanh nhắn lại một icon ôm tim, "Cháu của anh hôm nay có ngoan không?"
Kim Tại Hưởng đã nói chuyện bảo bảo cho Kim Thạc Trân, Kim Thạc Trân choáng váng một hồi liền tiếp nhận.

Thân thể anh cũng có điểm đặc thù, huống chi mấy năm nay vẫn ở bên ngoài, chuyện kỳ kỳ quái quái anh thấy cũng nhiều.

Nói đến bảo bảo nhà mình, trong lòng Điền Chính Quốc lại ngọt lại mềm, "Rất ngoan."
Hiển nhiên một ba ba ngốc một bác trai ngốc căn bản không có ý thức được bảo bảo hiện tại mới hơn ba tháng, ngay cả máy thai còn chưa có, làm sao có thể làm ba ba không thoải mái.

Kim Thạc Trân nói: "Hai ngày này vẫn đều đi triển lãm, không có thời gian, chờ thêm vài ngày anh cùng Kim Nam Tuấn đến thăm em a.

Lúc nào cũng ở trong nhà có buồn không?"
Điền Chính Quốc nói: "Cũng không phải luôn ở trong nhà, hơn nữa ông xã cũng luôn theo em."
Kim Thạc Trân gửi một biểu tình tiện hề hề, "Ồ, show ân ái!"
Điền Chính Quốc không cam tâm lạc hậu, "Ồ, lúc trước còn khoe nhẫn!"
Điền Chính Quốc gửi tin nhắn này xong, thấy Kim Tại Hưởng từ phòng bếp đi ra, gửi qua một tin, "Anh hai, em phải cùng ông xã đi ra ngoài tản bộ, trở về lại trò chuyện, moaz moaz!"
Kim Thạc Trân: "Moaz moaz moaz!"
Kim Nam Tuấn quay đầu nhìn Kim Thạc Trân tắt di động, "Là Tiểu Quốc?"
"Vâng."
Kim Thạc Trân gật đầu, thả lỏng người, cả người rơi vào trong sô pha.

Kim Nam Tuấn ngồi ở bên người anh, cúi xuống, "Làm sao?"
Kim Thạc Trân trầm mặc một lát, "Có trẻ con dường như cũng không tồi."
Kim Nam Tuấn ôn nhu vuốt tóc của anh, "Nếu em thích, chúng ta có thể đi nhận nuôi."
Kỳ thật Kim Thạc Trân còn không chưa hạ quyết tâm nuôi trẻ con, nhưng nhìn đến Điền Chính Quốc nói đến trẻ con lại khiến anh xúc động.

Kim Thạc Trân nghĩ nghĩ, vẫn là lắc đầu, "Thôi, em sẽ không phải là ba ba tốt." Này không phải Kim Thạc Trân tự giễu, tính cách của anh đích xác không thích hợp nuôi nấng trẻ con.

Nghĩ đến điều này, Kim Thạc Trân lại nhìn về phía Kim Nam Tuấn.

So sánh với anh, Kim Nam Tuấn mới xem như là ba ba xứng chức.

Kim Nam Tuấn biết Kim Thạc Trân suy nghĩ cái gì, nghiêm trang nói: "Anh nuôi em một người là đủ rồi, bảo bối nghe lời."
Kim Thạc Trân nhẫn cười, đẩy Kim Nam Tuấn một chút, "Cút đi."
"Không cút."
Hôn sườn mặt Kim Thạc Trân, Kim Nam Tuấn nói..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lvoe