Chương 37 - 【Ba Mươi Bảy】Về Nước (Hút Sữa Play)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cách nửa năm lại về chỗ ở cũ, Điền Chính Quốc trong khoảng thời gian ngắn còn có chút bồi hồi.

Sau khu sinh bảo bảo, Kim Tại Hưởng cùng Điền Chính Quốc vẫn đợi đến ba tháng sau mới mang bảo bảo về nước.

Sau khi về nước họ về trước chỗ ba Điền mẹ Điền, bị giữ một tháng mới bằng lòng thả người.

Hai người mới lên chức ông bà ôm cháu không buông tay, nếu không phải bây giờ không phải ở cùng một thành thị, ngồi xe chưa đến nửa giờ là có thể thấy, bọn họ nhất định sẽ không buông tay.

Lúc về nước, thủ tục của Thập Lộ cùng Miêu Miêu còn chưa xong, giờ cũng được đưa về.

Kim Tại Hưởng mang chúng về, hôm nay cùng về nhà.

Kim Tại Hưởng thả Thập Lộ và Miêu Miêu từ lồng giữ động vật ra, để cho chúng nó tự mình đi làm quen hoàn cảnh, tiếp đó cùng Điền Chính Quốc ôm bảo bảo đến thư phòng.

Chung cư này chỉ có hai gian phòng, chỉ có thể tạm thời đổi thư phòng thành phòng trẻ con.

Trước khi về, một ít đồ dùng của bảo bảo đã đặt ở bên trong.

"Em muốn đổi phòng ở không?" chung cư nhỏ như vậy khẳng định là không đủ, đừng nói bảo bảo, đều không đủ cho Thập Lộ và Miêu Miêu hoạt động.

Kim Tại Hưởng đã tính toán, "Anh đã thương lượng với đại ca, quyết định thông hai hộ đối diện, lại sửa đổi căn nhà này, chuyển đến chuyển đi cũng không bất tiện."
"Đối diện không phải là có người ở sao?" Điền Chính Quốc trước kia còn chào hỏi với hàng xóm, đều là người sáng chín giờ đi làm, chiều năm giờ về nhà, từng có vài lần chạm mặt.

"Đều là thuê phòng ở."
Đại khái là không muốn thuê, vừa vặn Kim Tại Hưởng muốn dùng, Kim Lễ Dược liền mua.

Chung cư này đã đưa vào sử dụng được một năm, đã thật lâu không có phòng ở bán ra, cho nên dù là mua hai hộ, thế nhưng diện tích cũng không phải rất lớn, cho nên giá cũng không cao.

"Em đây có thể tự mình thiết kế trang hoàng không?" Điền Chính Quốc có một đoạn thời gian đặc biệt thích xem tiết mục trang trí nhà ở, cũng nghiên cứu qua một đoạn thời gian, bây giờ sửa sang lại nhà mình, tay cậu đã bắt đầu ngứa ngáy.

Kim Tại Hưởng sờ sờ đầu của cậu, "Muốn phong cách gì cũng có thể đề xuất." Ý ngầm của lời này chính là, thao tác cụ thể thì miễn đi.

Điền Chính Quốc cũng không cảm thấy nản lòng, đã nghĩ chia phòng như thế nào.

Bảo bảo vẫn nhìn hai ba ba đột nhiên vươn tay nhỏ muốn ôm một cái, Điền Chính Quốc ôm bé, nhẹ giọng dỗ dành.

Lúc trước cậu vẫn không dám ôm bảo bảo, bây giờ đã rất thuận tay.

"Ông xã, hai anh bao giờ tới đây thế?"

Kim Thạc Trân đã sớm kiềm chế không nổi muốn tới xem cháu nhỏ, bây giờ bọn họ chuyển về nhà mới, khẳng định là muốn tới.

Kim Tại Hưởng nhìn thoáng qua di động, "Buổi tối khoảng bảy tám giờ.

Anh đi siêu thị một chuyến, em ở nhà một mình có được không?"
Điền Chính Quốc ngẩng đầu, còn kém vỗ ngực, "Có cái gì không thể, không phải là một người chăm bảo bảo thôi sao?" Nhưng nói xong lời này, Điền Chính Quốc lại mềm mềm bồi thêm một câu, "Nhưng mà anh cũng phải nhanh về a."
Kim Tại Hưởng bật cười, hôn mặt Điền Chính Quốc một cái, cầm chìa khóa đi ra ngoài.

Bảo bảo đại khái là nhìn đến các ba ba hôn hôn, cũng "A a" cười rộ lên.

Điền Chính Quốc nhìn bảo bảo, chọt chọt cái mũi nhỏ của nó, "Bé con ngốc, thích hôn như vậy a?" Nói, Điền Chính Quốc cũng dùng miệng cọ cọ mặt bảo bảo, "Thoải mái hay không?"
Bảo bảo sững sờ nhìn ba ba, đột nhiên khóc lên.

Điền Chính Quốc không biết làm sao, chỉ có thể đứng lên, vừa đi vừa dỗ tiểu bảo bối trong lòng.

Cậu chưa đi được vài vòng, liền bị Thập Lộ cùng Miêu Miêu ngăn chặn.

Cậu bất đắc dĩ, lấy chân nhẹ nhàng đẩy Thập Lộ, "Các con muốn xem náo nhiệt gì a."
Hai móng vuốt của Thập Lộ bám Điền Chính Quốc không buông, Miêu Miêu còn lại là cọ tới cọ lui, thường thường đứng lên nhìn trên tay Điền Chính Quốc.

Điền Chính Quốc hiểu ra, một đứa là vì không tìm thấy đồ chơi của mình nên mới tới tìm cậu, một đứa còn lại là bởi vì nghe tiếng khóc của tiểu chủ nhân, ba đứa cùng một chỗ, đầu Điền Chính Quốc cũng choáng váng.

Cho nên khi Kim Tại Hưởng mua xong này nọ trở về, vừa mở cửa liền đối diện với tầm mắt sống không bằng chết của Điền Chính Quốc, quả thực tiếp theo giây liền muốn khóc lên.

Kim Tại Hưởng đi lên trước, nắm gáy Thập Lộ lên đặt nó ở trên sô pha, lại đẩy móng vuốt của Miêu Miêu ra.

"Sao em không đặt bảo bảo về trong nôi trước?"
"Thằng nhóc quỷ sứ này, đặt về thì khóc, nhìn đến em bị Thập Lộ và Miêu Miêu quấn lấy thì cười." Điền Chính Quốc căm giận cáo trạng.

Kim Tại Hưởng nhận bảo bảo, dẫn cậu về thư phòng, đặt về trong nôi, "Anh xem anh xem, anh ôm cái là lại ngoan!" Điền Chính Quốc kéo ống tay áo của Kim Tại Hưởng, xem cái bộ dáng ngây thơ của con mình kìa!
"Rất tốt, rất giống em." Kim Tại Hưởng đong đưa nôi, mí mắt của bảo bảo dần khép lại.

"Nào có giống em, em siêu cấp ngoan, thằng nhóc này chính là ác ma." Nói là nói như vậy, Điền Chính Quốc chú ý tới bảo bảo muốn ngủ, cũng tự nhiên đè thấp giọng.

Kim Tại Hưởng quay đầu nhìn cậu, "Mẹ nói cho anh, nói em lúc nhỏ thích ép buộc bà, bảo bảo giống em như đúc."
Điền Chính Quốc nhất thời nghẹn họng, cậu nào biết mình lúc còn nhỏ nghịch ngợm, nhưng ấn theo kí ức bắt nạt anh chị em họ của mình mà nói, đây là rất có khả năng.

"Không có a." Điền Chính Quốc bổ nhào vào lưng Kim Tại Hưởng, dịu dàng nói: "Em từ nhỏ đến lớn đều là bảo bảo nghe lời nhất."
"Là bảo bảo đáng giận nhất." Kim Tại Hưởng ôm lấy bắp chân Điền Chính Quốc, kéo cậu đến phòng khách.


"Tùy anh nói như thế nào, dù sao cũng là của anh nha." Điền Chính Quốc túm tóc Kim Tại Hưởng, lầu bà lầu bầu.

Kim Tại Hưởng nghe xong, nhẹ nhàng nhếch nhếch khóe miệng.

...!
Lúc Điền Chính Quốc tắm rửa xong đi ra, Kim Tại Hưởng đang thu dọn quà ở phòng khách.

Buổi tối lúc đám Kim Thạc Trân tới đây, không chỉ là người lại đây, còn mua cho bảo bảo một đống lớn này nọ, phòng khách vốn đã nhỏ, thêm mấy thứ này lại cảm giác chật chội.

"Không nghĩ tới mua nhiều nhất là đại ca." Điền Chính Quốc ngồi ở bên cạnh Kim Tại Hưởng, đầu tựa vào trên lưng hắn.

Kim Lễ Dược mua nhiều đồ chơi cho bảo bảo, đều là thời kì sơ sinh có thể dùng đến.

Kim Tại Hưởng thu dọn một món đồ chơi cuối cùng, "Đại ca rất thích trẻ con."
Điền Chính Quốc nhớ lại bộ dáng Kim Lễ Dược ôm bảo bảo, đích xác ôn nhu kỳ cục.

"Đại ca vẫn không yêu đương sao?"
"Không biết, anh ấy chưa từng nói chuyện này." Kim Tại Hưởng ôm lấy Điền Chính Quốc, hai người cùng nhau tựa vào trên sô pha, "Anh hai trước kia đoán đại ca có thể là thích nam, nhưng là chưa từng gặp qua anh ấy quen người đồng tính nào."
"Bảo bảo của chúng ta được rất nhiều người yêu." Điền Chính Quốc đột nhiên cảm khái một câu, Kim Tại Hưởng nở nụ cười, chỉ chỉ đống đồ chơi bên cạnh, "Còn có khoa trương hơn."
Kim Tại Hưởng chỉ là cho Kim Thạc Trân mua ít mô hình, người kia lần đầu làm chức bác trai quả thực rất vui, nếu không phải Kim Nam Tuấn ngăn trở anh, anh có thể mua càng nhiều.

"Như vậy cũng tốt, chúng ta này vài năm cũng không cần mua." Điền Chính Quốc ngược lại là rất vui vẻ, "Chờ sau này còn phải nói chuyện này cho Tam ca, anh ấy cũng phải đưa quà cho cháu nhỏ của mình nha."
Điền Chính Quốc nằm ở trong lòng Kim Tại Hưởng, trên người cậu ngoại trừ hương thơm cơ thể, còn có hương sữa nhàn nhạt.

Kim Tại Hưởng cúi đầu, ở bên tai cậu ngửi ngửi, "Thật sự biến thành một đứa trẻ."
"Nào có trẻ con nào như em."
Kim Tại Hưởng ôm Điền Chính Quốc ở trên đùi, "Mệt không?"
"Không mệt, đói bụng." Điền Chính Quốc ái muội cười.

...!
Điền Chính Quốc ôm bả vai Kim Tại Hưởng, cậu dựa vào đầu giường, môi hai người gắt gao dán cùng nhau, đầu lưỡi giao triền cùng một chỗ, trao đổi nước bọt lẫn nhau.

Đầu lưỡi của Điền Chính Quốc lộ ra bên ngoài một ít, bị Kim Tại Hưởng nhẹ nhàng ngậm lấy, dẫn dắt ra bên ngoài, cũng nhẹ nhàng mà liếm qua mặt lưỡi của cậu.

Hơi hơi ngứa khiến Điền Chính Quốc có chút co quắp, thân thể cậu như nhũn ra, chỉ có thể dựa vào Kim Tại Hưởng.


"Ông xã, ưm......"
Kim Tại Hưởng từ cổ Điền Chính Quốc liếm hôn xuống, Điền Chính Quốc hít một ngụm khí lạnh, không tự giác mà ngừng thở.

Đầu lưỡi đứng ở bên gáy, ở chỗ mẫn cảm của Điền Chính Quốc lặp lại liếm qua đâm chọc.

Điền Chính Quốc than nhẹ một tiếng, chỉ cảm thấy giữa hai chân phiếm ẩm ướt.

Áo của Điền Chính Quốc bị kéo xuống, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, Kim Tại Hưởng chui đầu vào hôn xương quai xanh, lưu lại ấn kí của mình, hương vị sữa càng nồng đậm.

Điền Chính Quốc cong người, thừa nhận Kim Tại Hưởng âu yếm, tay cậu đồng dạng xoa hạ thân của Kim Tại Hưởng, trực tiếp tiếp xúc đến tính khí đã đứng thẳng.

"Ư......"
Hai chân Điền Chính Quốc run nhè nhẹ, nữ huyệt chảy càng nhiều nước ra ngoài, trực tiếp làm ướt một mảng quần lót.

Điền Chính Quốc nắm côn thịt, chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay nóng ran lên.

côn thịt cách quần lót để ở ngoài nữ huyệt, eo Điền Chính Quốc mềm nhũn, lại là một cỗ nước phun ra.

Áo tắm đã hoàn toàn rộng mở, bầu ngực trước người cũng nảy lên.

Sau khi Điền Chính Quốc mang thai, ngực cũng đã càng lúc càng lớn, giờ đã sinh bảo bảo, không chỉ lớn hơn, càng mẫn cảm, còn có thể chảy sữa, ngoại trừ cho bảo bảo uống sữa, chính là bị Kim Tại Hưởng hút hết.

"Bây giờ đã vừa một bàn tay rồi, bảo bảo." Kim Tại Hưởng hôn hôn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng của Điền Chính Quốc, tay ấn xoa ngực, nắm đầy tay.

Điền Chính Quốc e lệ nhìn Kim Tại Hưởng, cậu tiếp tục xoa nắn côn thịt trong tay, tiếng thở dốc càng nặng nề.

Ngón tay Kim Tại Hưởng kẹp lấy núm vú lớn hơn so với phía trước, ngón tay mơn trớn, lại lặp lại lôi kéo.

Điền Chính Quốc khó nhịn rên rỉ, tiểu huyệt phía dưới co rút lại, từ khoái cảm thấy hư không.

Chân Điền Chính Quốc bị tách ra, côn thịt của Kim Tại Hưởng lập tức để ở ngoài nữ huyệt, hắn đâm vào trong một chút.

Cho dù còn cách một tầng vải dệt, Điền Chính Quốc đã rên rỉ một tiếng, thân trên từ đầu giường trượt xuống, chỉ có thể lấy tay chống thân thể.

"A......!Thật nóng......"
"Muốn ông xã cắm vào không hả?" một tay Kim Tại Hưởng nắm lấy ngực của Điền Chính Quốc, xoa nắn quầng vú, một tay kia nâng chân Điền Chính Quốc lên.

Điền Chính Quốc cắn môi dưới, vội vàng gật đầu.

Giây tiếp theo Kim Tại Hưởng lập tức cởi quần lót ướt đẫm ra, tách mở nữ huyệt ướt át, ngón tay chỉ ở bên ngoài vỗ về chơi đùa vài cái, liền nương theo ẩm ướt đâm vào.

"A a......!Ưm......" Thân thể đã trở nên dị thường mẫn cảm, Điền Chính Quốc túm chặt ga giường dưới thân.

Cậu có thể cảm giác được nữ huyệt lại chảy nước ra bên ngoài, giúp cho Kim Tại Hưởng càng nhanh cắm vào.


Ngón tay của Kim Tại Hưởng ra vào bên trong Điền Chính Quốc, đồng thời hắn cũng nắm âm đế vỗ về chơi đùa.

Trong mắt Điền Chính Quốc tràn ra nước mắt, ngực cũng bởi vì cậu kịch liệt thở dốc mà lên hạ phập phồng đung đưa.

"Ngoan, bây giờ anh cắm vào." Kim Tại Hưởng kéo một bên chân Điền Chính Quốc, côn thịt chọc vào nữ huyệt, hắn trầm eo cắm vào bên trong, nộn nhục trong nữ huyệt gắt gao nuốt lấy tính khí.

Bởi vì hậu sản chữa trị làm rất tốt, nữ huyệt của Điền Chính Quốc vẫn chặt giống như trước, thậm chí là so trước kia càng tham lam côn thịt của nam nhân hơn.

.

ngôn tình sủng
"Bảo bối, đã cắm vào rồi, thoải mái không?" tay Kim Tại Hưởng cầm tay Điền Chính Quốc chạm vào chỗ giao hợp của họ, Điền Chính Quốc như là bị nóng nức nở một tiếng.

Kim Tại Hưởng hôn môi cậu, trấn an.

"Sờ sờ âm đế của mình." Điền Chính Quốc bị Kim Tại Hưởng đưa tay sờ đến âm đế, Kim Tại Hưởng còn ý xấu làm cậu xoa xoa, nữ huyệt của Điền Chính Quốc mạnh co rút lại một chút.

Kim Tại Hưởng nâng mông Điền Chính Quốc, để cậu ngồi ở trên người mình, tư thế như vậy khiến côn thịt của hắn đi vào càng sâu, chặt chẽ cắm ở bên trong nữ huyệt.

Điền Chính Quốc ôm chặt Kim Tại Hưởng, bầu ngực đặt ở lồng ngực của Kim Tại Hưởng, bởi vì thân thể bị đụng chạm, núm vú cũng ma xát lên da.

Kim Tại Hưởng hung hăng đỉnh lên trên, Điền Chính Quốc cũng áp chế không được cao giọng rên rỉ.

Cậu bị Kim Tại Hưởng đặt ở trên giường, Kim Tại Hưởng một lần nữa cắm côn thịt trượt ra vào, cúi xuống hàm trụ một bên núm vú.

Hương sữa nồng đậm tràn đầy miệng Kim Tại Hưởng, hắn dùng sức bắt đầu hút, Điền Chính Quốc lắc mông, thân thể theo đâm chọc của Kim Tại Hưởng đong đưa, cũng khiến Kim Tại Hưởng ngậm vú càng sâu.

Môi Kim Tại Hưởng cọ qua ngực mềm mại, có chút sữa từ núm vú chảy ra, bị Kim Tại Hưởng toàn bộ liếm sạch.

"Ông xã, lại sâu một chút......!A......"
Quy đầu tùy ý va chạm ở bên trong nữ huyệt, theo động tác càng ngày càng sâu, cuối cùng chôn vào tử cung.

Cửa tử cung bị thao làm khoái cảm gấp bội, thân thể Điền Chính Quốc lắc lư, mặc kệ là trước ngực hay là nữ huyệt đều càng ngày càng mẫn cảm.

Kim Tại Hưởng lúc này đột nhiên cắn cắn đầu vú của cậu, tay Điền Chính Quốc mạnh nắm chặt ga giường, núm vú cũng chảy sữa ra ngoài, trên bụng Kim Tại Hưởng cũng là bị tinh dịch của Điền Chính Quốc biến thành ướt sũng một mảnh.

Kim Tại Hưởng nắm eo Điền Chính Quốc, lại điên cuồng đâm một hồi, đâm côn thịt vào tử cung.

Thân thể Điền Chính Quốc nhẹ nhàng run rẩy, mềm thành một bãi nước.

Trên ga giường dính đầy đủ loại chất lỏng, đợi sau khi hai người tắm rửa sạch sẽ, Kim Tại Hưởng trước đổi ga giường, bọn họ mới nằm xuống.

"Ông xã chán ghét, lại cắn sưng lên rồi."
Kim Tại Hưởng cười cười, nhẹ nhàng xoa xoa ngực giúp Điền Chính Quốc..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lvoe