Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Họ ngồi đối diện nhau, không gian quen thuộc của căn tin trường đại học không khỏi làm cho Hạo Thạc nhớ về những kỷ niệm xưa cũ. Mỗi bước đi, mỗi góc nhỏ đều là một hồi ức, một dấu ấn của quãng thời gian họ đã trải qua cùng nhau.

Hạo Thạc nhớ rằng Doãn Kỳ thích món màn thầu chiên từ khi còn học trung học. Đó là một chi tiết nhỏ, nhưng nó gắn liền với ký ức về Doãn Kỳ trong tâm trí anh, như một điểm nhấn trong bức tranh kỷ niệm.

Khi món ăn được đưa ra, Hạo Thạc không thể không cảm thấy một chút ngạc nhiên và thú vị. Ông không nhớ rõ lần cuối cùng họ đã ăn cùng nhau như thế nào, nhưng cảm giác này khiến anh cảm thấy ấm áp và gần gũi.

Anh ta chọn một tô mì xá xíu, món ăn mà anh ta thường ưa thích. Trong khi họ ăn uống, Hạo Thạc cảm thấy mình thường xuyên nhìn lén Doãn Kỳ, nhưng mỗi khi ánh mắt của anh ta gặp phải ánh nhìn của Doãn Kỳ, anh ta lại lập tức giấu đi sự hào hứng và sự lấp lánh trong đôi mắt.

" Ta không cần ngươi yêu ta, không cần ngươi nhớ ta, không cần ngươi hảo cảm ta. Xin ngươi, làm ơn, cho ta bên ngươi được không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro