Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong những ngày dần trôi qua, tâm trạng của Hạo Thạc trở nên ngày càng lụi tàn dưới áp lực của tình yêu không được đáp lại và cảm giác bất lực trong lòng. Anh cảm thấy như mình đang bị cuốn vào một vòng xoáy tối tăm, không biết làm thế nào để thoát ra.

Mỗi buổi sáng khi mặt trời len lỏi qua những tia sáng, Hạo Thạc lại nhìn thấy nó như một biểu tượng cho sự hy vọng, nhưng đồng thời cũng là một biểu tượng cho sự khát khao và cay đắng. Anh nhìn thấy Doãn Kỳ - người mà anh yêu thầm từ lâu, nhưng mỗi lần gặp gỡ, mọi kỷ niệm và ước mơ trong lòng lại trở nên xa vời và mơ hồ.

Trong tiệm trà, Hạo Thạc cố gắng làm việc như bình thường, nhưng trong tâm trí anh, mọi suy nghĩ đều xoay quanh một mình Doãn Kỳ. Ánh mắt ẩn hiện sự luyến tiếc và khao khát, nhưng cũng chứa đựng sự nỗi trống và cô đơn.

Hành động hàng ngày trở nên nhạt nhòa và mất hứng thú với Hạo Thạc. Ngày qua ngày, anh cảm thấy mình đang chìm trong một đại dương của nỗi buồn và cô đơn, không thể tìm thấy lối thoát. Mỗi bước đi, mỗi hơi thở, đều là một cảm giác nặng nề và u uất.

Trong lúc mọi người xung quanh vẫn tiếp tục cuộc sống của họ, Hạo Thạc cảm thấy mình như một người đứng ngoài cuộc, một người bị lạc lối trong thế giới của riêng mình. Mỗi đêm, anh lại chìm vào bóng tối với một điếu thuốc, nhưng trong khoảnh khắc đó, anh lại cảm thấy mình cô đơn hơn bao giờ hết.

Cuộc sống của Hạo Thạc dường như trở nên vô nghĩa và tẻ nhạt, và anh không biết làm thế nào để đối diện với những cảm xúc trong lòng. Trái tim anh đang tan chảy trong biển cả của tình yêu không đáp lại, và mỗi lần nhìn thấy Doãn Kỳ, anh lại cảm thấy mình chìm sâu hơn vào vực thẳm của sự đau đớn và tuyệt vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro