19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[BTS][VKook] Butterfly[Chap19] Đày đoạ____Khu mua sắm KTH.

Chị em hai người vừa được dịp rảnh dỗi cùng hẹn gặp đi mua sắm.

"Thật sự JungKook đã làm thế sao?"- Bà Kim vừa xem áo mới treo trên mắc vừa mỉm cười đầy tự hào.

"Em rùng mình luôn. Cậu ta vừa đến đã thâu tóm Byun gia trong lòng bàn tay, tất cả những gì họ Byun che giấu đều bị cậu ta lôi ra triệt để. Rất tự tin và tài giỏi."-Byun Ki em gái ruột bà Kim lên tiếng tấm tắc khen ngợi JungKook.

"Rồi Byun Lee và Byun Hyun cậu ấy xử thế nào?"-Bà Kim được phen phổng mũi, tâm trạng vui lên không ít.

"Byun Lee bị đẩy ra đảo, Byun Hyun thì đang vay mượn khắp nơi để bù đắp tiền lại cho Byun gia. Cả họ nhà mình ai cũng lo lắng mà lấy cái này bù vào cái kia che lấp đi những vết nhơ mình đã gây ra. Cháu dâu xuất hiện đúng là làm Byun gia một phen hoảng loạn."-Bà Ki ôm bụng cười vang.-"Cậu ấy vừa mới vào đã đọc được chính xác tất cả các tên trong buổi họp hôm đó. Chị dạy sao?"
"Không, ném cho quyển sách nó tự học đấy chứ."- Bà Kim thản nhiên:-"JungKook mà không nhớ nổi ta mới lạ đấy. Thủ khoa trường danh tiếng không thể là người có mấy cái tên cũng không thuộc được."

"Thủ khoa? OMG."-Bà Ki sốc há miệng.

"Không những Byun gia. Cô có biết Kim Yohwa phu nhân Park thị không?"-Bà Kim nghĩ đến ngày hôm ấy lòng không nhịn được sung sướиɠ một phen.

" À, trước kia chị mới vào Kim gia bị bà ta bắt nạt đó hả? Nhớ chứ, lúc đó cả chị còn trẻ mà đã khiến bà ta quỳ sát đất cầu xin tha mạng, thiệt vui."-Bà Ki cười ha ha.

"Nhỏ miệng chút. Đây là chuyện riêng Kim gia nha."-Bà Kim chẹp miệng:-"JungKook được gả vào Kim gia ba ngày, ta đã để cậu ấy ở nhà một mình cho quen. Không ngờ gặp ngay Yohwa và cậu ấy đã khiến người cao quý như Yohwa cúi đầu chào mình đấy. Nó khiến Taehyung nhìn nó bằng ánh mắt khác."
"Ánh mắt khác?"-Bà Ki tròn mắt.

"Ánh mắt đố kị muốn trực tiếp loại bỏ."-Bà Kim nhếch mép:-"Mọi chuyện còn chưa bắt đầu đâu."

_________

*Tingggg* Tiếng chuông điện thoại của JungKook.

"Alo!?"- Cậu đang trên đường đi về Kim gia, lật lật vài trang vở, vừa nghe điện thoại.

"Thưa cậu chủ, Chu phu nhân mất rồi."- Đầu giây có chút lộn xộn, người giúp việc cũng đang trong tình trạng khá hoảng loạn đang không biết nên làm thế nào.

"Tôi về ngay."- Jungkook lập tức cúp máy, nhanh chân phóng về Jeon gia. Tuy bà Chu là con người mà cậu ghét nhất trên đời nhưng trong đầu cậu vẫn ong lên, gai ốc nổi lên rần rần,... Không ngờ bà ta lại ra đi sớm như vậy, cậu còn chưa kịp xuống tay mà.

_________

Về đến nhà, cậu thấy xe cảnh sát í o khắp nơi trong Jeon gia, rất nhiều người bu đen bu đỏ đến như xem hội. Jungkook bước xuống xe, đi đến chỗ người cảnh sát đang đứng hỏi cung.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"

Người giúp việc đến thấy cậu vội bám víu như túm được cọc, mặt mũi bà tái lại:-"JungKook, bà Chu tự sát."

"Tự sát?"- Cậu nhăn đôi lông mày, vừa xong thấy cảnh sát khênh xác bà Chu đi ra ngoài.

"Ngộ độc kali xyanua. Tử vong trong phòng bếp, có camera trong phòng, đã kiểm tra tất cả rồi nhưng ngoài nạn nhân ra không có người nào ở hiện trường cả."- Cảnh sát báo cáo sơ bộ.

"Tôi biết rồi. Cảm ơn."- JungKook gật đầu rồi xin phép anh cảnh sát vào nhà xem xét.

Kali xyanua?

Ở trường y có một ít chất này, chỉ để thử nghiệm. Cậu có đem về một ít, để trong lọ nhỏ ở trên nóc tủ thỉnh thoảng rắc một ít lên kẽ tủ để gϊếŧ kiến với mọt, nó hoàn toàn cách biệt với lọ gia vị phía dưới.

Có vẻ là thuốc mà bà Kim cho cậu có kết quả cao hơn dự định rồi, ảo giác quá đà gây nhầm lẫn mới xảy ra sự việc này. Lọ đường to thù lù phía dưới không lấy lại đi tìm lọ thuốc độc cậu giấu ở tít trên cao. Có lẽ là kali xyanua có mùi hạnh nhân, tham ăn tục uống đúng là tội chết.
"Vài tiếng trước bà Chu muốn uống nước cam, tôi có nói là để tôi pha nhưng bà ấy nói là bà ấy không còn tin tưởng ai nữa nên tự mình pha. Sau khi uống xong bà ấy ngã vật xuống đất. Thực sự tôi không biết gì nữa."-Bà giúp việc khóc lóc kể lể những chuyện vừa xảy ra với anh cảnh sát, ít nhiều lọt vào tai cậu.

Hừm, bà Chu từ trước đến nay không hề động vào bếp núc, bảo bà ta phân biệt đường với kalixyanua thật sự hơi khó. Đây là phương án bà tự chọn, kết thúc cũng có điểm tốt, ít thì cũng không gây tổn thương về tinh thần vì những gì cậu đang muốn giúp bà ta trả giá chắc chắn còn nặng nề hơn cái chết. Con người này, chết mà cũng khôn quá làm cậu đây muốn ác một lần cũng không có cơ hội ra tay.

_____3 tuần sau.

Tang lễ cuối cùng cũng kết thúc, cậu cho người dọn dẹp và sửa sang lại toàn bộ ngôi nhà của mình, tất cả đều thay mới toàn bộ từ rèm cửa đến gạch ốp nền, cậu không muốn Jimin thấy bất cứ vết nhơ nào trong Jeon gia.
"Em có thể ở đây thật sao?"- Jimin ôm hành lí cắn móng tay nhìn ngôi nhà nguy nga trước mắt.

"Ừ, anh Namjoon sẽ sống cùng em trong nhà này. Cậu ta cần không gian yên tĩnh một chút để yên ổn học hành, tránh xa mấy thứ tệ nạn ấy mà."- Nhắc đến Namjoon, cậu lại thở dài. Thế quái nào bạn bè cùng lớp cùng lớp quản trị kinh doanh mà thằng thì thủ khoa thằng thì điểm đỗ thiếu tận một nửa. Cũng may là anh học song song hai khối cùng với công nghệ thông tin, chứ không hiệu trưởng chắc chắn tức hộc máu. Vốn dĩ quản trị kinh doanh là do hiệu trưởng bắt ép anh học, nhưng mà giờ không học được chắc ông bố của anh cũng bất lực để im cho anh học công nghệ thông tin rồi. Về mảng này, Namjoon lại tiếp thu rất nhanh, học rất tốt. Chỉ là Namjoon dành nhiều thời gian vào môn quản trị và bị ép thi môn đó nếu không bản thân Namjoon cũng sẽ giành được giải ở môn CNTT.
Phải, cậu đang đầu tư cho Namjoon, nếu anh theo ngành mới mà anh yêu thích chắc chắn sẽ giúp cho cậu rất nhiều. Thêm Jimin lực học vượt trội, tính cách dễ gần cởi mở lại khéo ăn nói nữa. Vị trí của cậu trong Kim gia chắc chắn sẽ được khẳng định.

"Cả anh Namjoon cũng ở cùng em, thật tốt."-Jimin vui như đứa trẻ, cậu ấy rú lên vui thích.

"Ông già nhà nó mỗi ngày nhìn con trai cắm mặt vào máy tính chắc chắn bực mình tăng huyết áp mất. Cậu ta cần không gian riêng tư để học tập."-JungKook xoa đầu Jimin.-"Nó đến ở, tiền điện, nước,.. Chi phí phát sinh gì đó cứ để nó tự chi trả. Em bật đèn 24/24 cho anh, coi như tiền nhà."

"Anh ác thật."-Jimin cười, đương nhiên cậu ấy không ác như vậy rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#123