20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[BTS][VKook] Butterfly[Chap20]Địch nhân.Sáng sớm hôm sau, Jungkook trở lại Kim gia. Vẫn là mớ sổ sách lộn nhộn nơi đây, cậu còn phải chuẩn bị đi thi nữa. Sắp kết thúc quãng thời gian đại học vất vả rồi, hết năm nay đợi cho Jimin học xong cấp ba rồi ra nước ngoài học đại học nhưng Jimin không muốn. Cậu ấy không muốn một lần nữa đơn độc, Jimin ở với Namjoon cảm thấy không còn cô đơn nữa, tình bằng hữu ngắn ngày nhưng khá bền vững. Cũng được, BigStar là trường đào tạo ra thiên tài, Jimin học ở đây thế nào cũng thành công.

"Về rồi?"- Tiếng nói trầm thấp phát ra từ sô pha phòng khách tầng ba, thứ âm thanh lạnh lẽo nhàn nhạt kia khiến cậu giật mình. Kim Taehyung ngồi đó chống tay lên thành ghế, hướng mắt về phía TV không nhìn cậu một cái.

"Vâng."-JungKook gật đầu coi như một lời chào, con người này tuy là chồng của cậu trên pháp lí nhưng hắn quá lạnh lẽo và nguy hiểm nên cậu luôn muốn tránh xa hắn hết mức có thể:-"Anh còn chuyện gì không? Nếu không còn, tôi xin phép."
Jungkook biết Taehyung không đơn giản là mở lời chào hỏi cậu lúc về nhà, bởi vì nếu có thiện ý hắn đã không bày khuôn mặt doạ người như vậy.

"Ngồi xuống."- Hắn hất cằm về phía sô pha ra lệnh.

Cậu nói có sai đâu, nhất định là muốn đe doạ cậu. Nhưng JungKook là người dễ dàng bị doạ vậy à? Đương nhiên là không rồi.

"Anh có chuyện gì?"-JungKook mặt nặng mày nhẹ ngồi xuống ghế.

"Mục đích cậu vào Kim gia là gì?"- Taehyung dùng ánh mắt lưỡi kiếm sâu sắc nhìn cậu. Thực lực của cậu, hắn đã nhìn ra. Tiếng tăm của cậu thành công bên Byun gia, hắn đã nghe thấy. Và đây cũng chính là điều mà hắn thắc mắc.

JungKook nhìn Taehyung, ánh mắt ngập ngụa ý cười, khoé miệng cậu hơi cong lên giễu cợt. Cậu mở giọng mỉa mai:-"Chính Kim gia các người bắt ép tôi về nhà làm dâu giờ lại đem hỏi tôi câu hỏi này. Có phải là quá ngẩn ngơ rồi không?"
Taehyung nhìn thẳng vào mắt của JungKook, hắn hơi cong cong miệng cười:

"Nếu tôi tha cho cậu, cậu có muốn về không?"

"Kim Taehyung, anh nghĩ tôi là dạng muốn thì rước về, không muốn thì đẩy đi sao? Nằm mơ à? Anh tốt nhất nên sống biết điều chút đi, đừng dựa vào quyền lực của anh mà bắt nạt tôi. Đầu anh nghĩ gì, tôi nhìn không ra sao?"-JungKook mỉa mai rồi mang đồ đi vào phòng, nói thật là cậu muốn chạy trốn đấy. Kim Taehyung trong mắt cậu xấu tính chết đi được.

"Hừm, JungKook.... Tôi đã cho cậu một cơ hội để thoát khỏi tôi, nhưng cậu lại coi thường nó. Muốn chống lại Kim Taehyung này sao? Mạng cậu còn bé lắm, một cánh bướm nhỏ có thể thoát khỏi bầu trời rộng lớn là điều không thể. Tôi để cậu lẩn trốn cậu lại khước bỏ. Vậy cậu chỉ còn một con đường...
Là chết." Kim Taehyung.

"Tôi tuy chỉ là một con bướm nhỏ, nhưng tôi được hậu thuẫn bởi đôi cánh đại bàng. Đúng, bản thân tôi không thoát khỏi trời nhưng mà...*cười* Kim Taehyung, anh không phải là trời.

Đối với JungKook này, anh chỉ là gió.

Cơn gió không hình lạnh lùng và kiêu hãnh. Nếu gió đổi hướng tôi sẽ dùng đôi cánh cứng cáp của mình để đi ngược lại cơn gió...là anh.

Tôi không hề sợ anh đâu." Jeon JungKook.

___________04.30am. Phòng JungKook.

Jungkook gấp quyển sách lại, đưa hai tay ra sau gáy đỡ lấy cái đầu nặng nề, cậu nhắm nghiền đôi mắt đầy mệt mỏi.

Sắp tết rồi, mùa tết quây quần đông đủ giờ chẳng là gì với cậu. Người thân không còn ai, giao thừa năm ngoái còn có JunKyun bên cậu, cậu còn có thể lì xì vài đồng mừng tuổi nó và mấy đứa trẻ hàng xóm. Giờ thì lấy ai vui tết đây? Nghĩ đến đây cậu lại ứa nước mắt, cậu sống trên đời đúng là một thảm cảnh mà.
"Không được suy nghĩ lung tung nữa."

Cậu hít hít mũi kiềm chế lại cảm giác xúc động rồi tự vỗ má mình, ép bản thân quay lại với sách vở. Kim gia cậu học đủ rồi, Byun gia đang trở lại quỹ đạo không có gì để nói, còn Jeon gia.

Lâu nay để bà Chu nắm quyền đa phần thối rữa rồi, cậu phải làm sao để đen Jeon gia trở lại bây giờ?

Cậu thở dài xoa xoa hai bên thái dương. Đau đầu quá!

Cậu cần nghỉ ngơi.

____________10.00am.

Hiện tại Jungkook đang đi đến từng nhà một trong Jeon gia, cũng may Jeon gia không nhiều dân như Byun gia cũng không hắc ám như Kim gia.

Cậu muốn đưa những người có thực lực của Jeon gia mang vào công ti JJK nhà mình, vừa kiếm những nguồn lực mới đầu tư đi học. Thêm nữa, cậu muốn xem tình hình sống của những người trong gia tộc, nắn chỉnh được phần nào hay phần đó mà nát quá thì loại bỏ luôn.
Ý định của cậu là từ từ đưa Jeon gia và JJK trở thành gia tộc đứng đầu về nội thất và đồ thủ công. Tuy tầm thường nhưng rất an toàn, nếu Jeon gia đi được đúng hướng này thì cậu mãn nguyện lắm rồi.

Jungkook có tham khảo qua ý kiến bà Kim, bà vô cùng tán thành còn cử thêm vài tên vệ sĩ bảo vệ cậu. Jeon gia vốn không hổ báo nhưng có ít người để doạ cho họ sợ mà nghe lời nhanh hơn cũng tốt. Bà Kim vốn cao tay quá mà.

Jeon gia có khoảng 10 gia đình, cả sáng cậu đi được 3 gia đình rồi.

Đây là nhà thứ 4, chủ căn nhà là Oh Hesuk, ông ta từ nơi khác chuyển đến đây nên mới theo Jeon gia cùng vợ, vợ ông đã qua đời là em họ của bố cậu và một người con gái cũng chập chững tuổi JunKyun. Nghe nói từ khi vợ ông ta qua đời, ông ta thường xuyên đánh đập con gái của mình, người trong gia tộc đều biết và can ngăn nhưng được một thời gian thì đâu lại đóng đấy. Cậu đang muốn xem con người này cứng đầu như thế nào đây.
_____________

"Kelly,... Kelly..."- Người đàn ông cả người bốc mùi rượu nồng nặc, đi đứng chẳng vững xiên xẹo lung tung đang dựa lưng vào cánh cửa cười cợt nhả.

"Ông đừng vào đây."

Kelly hét lên, con bé đang thay quần áo chuẩn bị đi học thì cánh cửa phòng mở toang, nó còn chưa kịp mặc xong cái áo.

"Kelly."

Người đàn ông kia, người mà bao năm tháng nó gọi là cha đang nhìn làn da trắng mịn hở ra từ bụng và ngực nó thèm thuồng. Hơi men làm ông ta mất trí, ông vồ lấy con bé mặc con bé gào thét cầu xin:-"Kelly... Cho cha..."

"Ông cút ra, bao nhiêu năm tháng tôi bị ông đánh đập tôi chưa đủ hay sao? Ông còn muốn đày đoạ tôi thế nào nữa đây?"- Kelly gào lên đẩy ông ta ra khiến ông ta đập người vào bức tường phía sau.

"Con ranh này!"

Ông ta bị đau gào lên chói tai, quăng cho nó một tát chảy cả máu miệng, Kelly bị ăn đòn hơi choáng váng mất đà ngã xuống giường:-"Tao gϊếŧ mày."
Ông ta đê tiện nhìn khuôn người mỏng manh của con gái mình, nước miếng chảy tong tong, không nhẫn được đè nó xuống giường.

"Bỉ ổi."- Vừa đúng lúc JungKook nghe tiếng la kịp thời chạy lên, cậu kéo ông ta ra tung một đấm vào má "người làm cha" kia, ông ta say lắm rồi nên không phản xạ gì nữa cứ thế gục xuống. Jungkook nhìn Kelly trên giường đang che giấu cơ thể vào góc giường mà xót lòng, quay mặt về hướng khác và cởi bỏ áo khoác chùm lên người Kelly rồi gọi người vào đem ông ta trói ở phòng khách.

"Anh là ai?"- Kelly đưa ánh mắt đẫm nước lên hỏi.

"Anh là Jeon JungKook. Chủ nhân Jeon gia."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#123